“Nguy hiểm!” Á Huyền Ngân nhìn thấy Trần An Vĩ vẫn không hề để ý tới lôi đình đang đánh xuống kia, nàng muốn lao tới nhưng lại bị Dược Chương lập tức ngăn cản.
“Tiểu nha đầu nếu không muốn công sức của hắn bị hủy hoại thì tốt nhất đừng lại gần!” Dược Chương trưởng lão không nhan không chậm nói, một bộ không có gì nghiêm trọng.
“Nhưng mà... chàng ấy...” Á Huyền Ngân vẫn không ngừng lo lắng cho nam nhân, ánh mắt cực độ bất an nhìn về khung cảnh trước mặt.
“Nếu tiểu tử đó có thể trải qua khảo nghiệm của Đan Lôi, đó sẽ là chuyện tốt của hắn. Nhưng trong quá trình khảo nghiệm, không có bất kì ai được phép giúp đỡ hay ngăn cản hắn, nếu không tinh cầu sẽ lập tức giáng xuống quy tắc của nó. Lúc đó cả ngươi và tiểu tử kia đều sẽ không có kết cục tốt đẹp!” Nhìn thấy Á Huyền Ngân đường đường là Phó Các Chủ bây giờ lại đang bất an lo lắng cho một nam nhân đáng tuổi hậu bối mình, Dược Chương bất đắc dĩ nói.
Á Huyền Ngân nghe Dược Chương trưởng lão nói tâm trạng cũng dần bình tĩnh lại, nàng biết đây là cơ hội tốt cho hắn vì lẽ đó cũng không tiếp tục lao tố, nhưng ánh mắt vẫn một mực nhìn chằm chằm hắn.
“Thưa trưởng lão, người không phiền có thể giải thích cho tiểu nữ biết Đan Lôi là gì được không?” Bất chợt một giọng nói trong trẻo êm tai vang lên khiến bầu không khí vốn căng thẳng lại trở nên dễ chịu hơn một chút.
Nghe câu hỏi vừa vang lên, Dược Chương trưởng lão hướng ánh mắt của mình về thiếu nữ vừa lên tiếng kia, ánh mắt ngập vẻ thưởng thức, nhẹ giọng cảm thán “Tiểu nha đầu hỏi rất hay!”
Dứt lời liền phất tay một cái, một quyển trục liền bay tới trước mặt thiếu nữ kia trong ánh mắt ghen tỵ của đám người.
Mà Á Huyền Ngân cũng bất ngờ trước hành động của Dược Chương trưởng lão, nhưng nghĩ tới tính cách ông rất hào phóng và hay giúp đỡ hậu bối, nên cũng không ngăn cản ông.
“Đây là Đan Phương của một loại Đan Dược đạt tới Tông cấp Cực phẩm, có tên gọi Bài Độc Hoàn Sinh Đan.” Mặc kệ phản ứng của toàn trường, Dược Chương lên tiếng giải thích.
“Tiểu nha đầu sắp đột phá Tôn Sư, luyện chế Bài Độc Hoàn Sinh Đan sẽ giúp ngươi rất nhiều!”
Mà thiếu nữ vừa hỏi không ai khác chính là Huyết Hương, nàng khi nhìn thấy dị tượng kia, trong lòng cũng không nhịn được mà lo lắng cho nam nhân kia, bất quá khi nghe Dược Chương trưởng lão giải thích về Đan Lôi, không nhịn được mà tò mò hỏi.
Nàng không ngờ một câu hỏi bình thường của nàng lại đưa đến một cơ duyên cho mình. Bài Độc Hoàn Sinh Đan là một trong số ít loại Đan Dược có khả năng bài trừ độc tố, đồng thời cũng là loại Tông cấp Cực phẩm Đan Dược dễ dàng nhất.
Nói là dễ dàng nhất, bởi vì cái khó khăn duy nhất của Bài Độc Hoàn Sinh Đan nằm ở độ quý hiếm của các loại Linh Thảo và dược liệu. Muốn thu thập đủ chúng không phải là một chuyện dễ dàng. Nhưng rất may mắn, Đan Các hiện tại có đủ những thứ mà Bài Độc Hoàn Sinh Đan cần thiết, nàng chỉ cần bỏ một lượng Nguyên Thạch tương ứng là có thể thu thập đủ.
Nghĩ tới đây, trong lòng nàng háo hức không thôi, nghĩ tới việc có thể đuổi kịp nam nhân kia, nàng cực kì hưng phấn mà hướng Dược Chương trưởng lão hành lễ “Đa tạ trưởng lão!”
Dược Chương mỉm cười gật đầu, không nhanh không chậm nói “Đan Lôi là một dị tượng chỉ xảy ra khi một loại Đan Dược nào đó được luyện thành!”
“Chính là thiên địa muốn khảo nghiệm tư cách của Luyện Đan Sư kia, nếu thử thách thành công, viên Đan Dược của hắn sẽ được thiên địa chúc phúc, thậm chí có khả năng sinh ra Đan Vân.”
“Nhưng nếu không thể vượt qua thử thách, viên Đan Dược sẽ bị hủy mà Luyện Đan Sư thậm chí có thể mất mạng!”
“Đan Lôi thường rất hiếm gặp, để triệu hoán được nó cần rất nhiều điều kiện khắc nghiệt, nhưng một khi đã triệu hoán được nó, đó sẽ là cơ hội rất tốt cho các ngươi!”
Mà đúng lúc này, dường như chứng thực cho lời nói của Dược Chương trưởng lão, một đạo tử lôi trên không gian bất chợt đánh xuống.
“Công tử, cẩn thận! Đan Lôi giáng xuống rồi!” Ảnh Nhỉ xuất hiện trên vai Trần An Vĩ, nhẹ giọng nhắc nhở.
Trần An Vĩ gật đầu, hắn cũng vừa nhận ra chính bản thân vừa triệu hoán ra Đan Lôi, cũng nghe Dược Chưởng trưởng lão giải thích từ nãy tới giờ, vì vậy lúc này cũng không quá thắc mắc.
Bất quá, bỏ mặc lời nhắc nhở của Ảnh Nhi, hắn lại tiếp tục quá trình Thành Đan, mà không hề quan tâm tới đạo tử lôi kia.
Ầm!
Tử lôi không bị ngăn cản, nó lập tức hướng Trần An Vĩ và viên Đan Dược của hắn mà đánh xuống.
Phốc!
Trần An Vĩ bị đánh trúng, toàn thân gần như tan nát, da thịt nứt vỡ để lộ xương trắng lấp ló bên trong, đau đớn quá đỗi mà nhất thời thổ huyết một ngụm, trong lòng lập tức trở nên ngưng trọng, hắn đã đánh giá thấp sức mạnh của Đan Lôi.
Trần An Vĩ đương nhiên muốn tận dụng cơ hội có Đan Lôi để rèn luyện thân thể, tăng cường tu vi Thể Tu, nhưng không ngờ rằng chỉ một đạo tử lôi đã có sức mạnh kinh khủng như vậy.
Nhưng chính vì vậy mà hắn lại càng cảm thấy hưng phấn, bởi vì Thể Tu của hắn quả nhiên có dấu hiệu muốn đột phá.
Bất quá Trần An Vĩ cũng hiểu đây chỉ mới là khởi đầu, Phục Mệnh Thiên Mộc lập tức kích hoạt gia tăng tốc độ phục hồi của thân thể, Thiết Thổ Nguyên Lực như ẩn như hiện bao phủ lấy Vạn Thú Đỉnh, bảo vệ cho viên Hộ Hồn Nguyên Hải Đan đang dần hình thành.
Á Huyền Ngân thấy nam nhân đã chống đỡ được tia tử lôi kia, nhất thời nét mặt có chút vui mừng lẩm bẩm “Tốt quá rồi!”
Nhưng lát sau, nụ cười trên môi nàng lại trở nên cứng đờ, mà toàn trường cũng bắt đầu xôn xao vì tình cảnh xảy ra tiếp theo. Dược Chương ở bên cạnh ánh mắt lại tràn ngập vẻ tán thưởng nhìn lấy thiếu niên vẫn đang trải qua Đan Lôi kia.
Thiên địa dường như tức giận khi nhìn thấy tên nam nhân trước mặt này lại dám không thi triển thủ đoạn phòng ngự mà đón đỡ Đan Lôi của mình, lúc này lại tiếp tục ngưng tụ lực lượng, Lôi Hệ Nguyên Lực rít gào.
Một đạo lôi đình khác nhanh chóng đánh xuống từ trên đầu đám người, hợp cùng đạo tử lôi trước đó khiến sức mạnh của nó tăng lên một bậc.
“Tiểu tử rất khá, có thể triệu hoán cả Nhị Sắc Đan Lôi!” Dược Chương trưởng lão liên tục tán thưởng, hướng về phía Trần An Vĩ mà giơ ngón tay cái.
Đạo tử lôi ban đầu nói riêng hay bất kì đạo lôi đình nào đánh xuống đầu tiên do chỉ có một loại màu sắc nên được gọi chung là Nhất Sắc Đan Lôi, hay Đan Lôi bình thường.
Nếu có thể vượt qua đợt khảo nghiệm đầu tiên, đạo lôi đình thứ hai sẽ đánh xuống, gọi là Nhị Sắc Đan Lôi. Sức mạnh đương nhiên không cần bàn cãi là sẽ mạnh hơn Đan Lôi bình thường.
Tương tự như vậy, cứ ứng với một màu sắc được đánh xuống, sức mạnh của Đan Lôi sẽ tăng theo cấp số nhân.
Trong quá khứ, thế nhân ghi nhận chín loại màu sắc của Đan Lôi tương ứng với các cấp bậc từ Nhất Sắc tới Cửu Sắc. Nghe nói Các Chủ Đan Các từng có một lần triệu hoán được Bát Sắc Đan Lôi, phải biết rằng lúc đó nàng luyện chế một viên Viễn Siêu Thánh cấp Đan Dược.
Kể cả Dược Chương hắn cũng chỉ có thể triệu hoán Nhị Sắc Đan Lôi khi chuẩn bị đột phá cấp bậc Quân Sư. Vậy mà tiểu tử này có thể triệu hoán Nhị Sắc Đan Lôi khi vẫn còn chưa đặt chân vào cấp bậc Tôn Sư, có thể thấy hắn rất có thiên phú trong lĩnh vực này.
Á Huyền Ngân nghe Dược Chương nói, ánh mắt vừa tự hào vừa lo lắng nhìn lấy nam nhân kia, nàng dường như cũng phần nào đoán ra được lý do vì sao hắn không làm ra hành động gì.
Nhưng cũng chính vì vậy mới khiến vị Phó Các Chủ của chúng ta lo lắng như vậy nha. Á Huyền Ngân thầm nhủ chỉ cần Trần An Vĩ gặp nguy hiểm nàng sẽ bất chấp tất cả mà lao vào cứu hắn.
Ở phía bên này, Trần An Vĩ cảm nhận được Đan Lôi lại mạnh hơn, hắn đương nhiên sẽ không dám chủ quan, một mặt tiếp tục quá trình Thành Đan, mặt khác lại âm thầm điều động lực lượng Thể Tu, muốn tiếp tục dùng Nhị Sắc Đan Lôi luyện thể.
Ầm! Ầm!
Nhị Sắc Đan Lôi sau khi hội tụ được lực lượng lấy tốc độ khủng bố không thể hình dung đánh vào tên nam nhân trước mặt.
“Tới đây đi!” Trần An Vĩ gầm lên một tiếng, Thể Tu vận chuyển tới cực hạn, đem Nhị Sắc Đan Lôi hấp thu vào cơ thể.
Nhị Sắc Đan Lôi vừa đánh vào cơ thể hắn, sức mạnh khủng bố không thể hình dung, nó đi tới đâu, da thịt lập tức bị tàn phá, để lộ một mảng xương trắng phếu to tướng, y phục cũng vì vậy mà bị thiêu rụi để lộ tiểu huynh đệ gân guốc to lớn ngạo nghễ ngẩng đầu.
“Phi!” Nhìn thấy tình cảnh này, nữ nhân có mặt tại hiện trường đồng loạt đỏ mặt gắt một tiếng, trong khi đám nam nhân thì nghiến răng ghen tỵ.
Huyết Hương vốn đang lo lắng cho nam nhân, lại nhìn thấy tiểu huynh đệ kia của hắn, gương mặt tuyệt mĩ bất giác đỏ ửng, ánh mắt như có như không liếc nhìn nó thêm một chút, miệng nhỏ lại vô thức lẩm bẩm “Lớn… lớn quá!”
Trần An Vĩ trải qua Nhị Sắc Đan Lôi, đau đớn không cần phải nói, Phục Mệnh Thiên Mộc dường như không thể hồi phục kịp tốc độ tàn phá của Nhị Sắc Đan Lôi, da thịt nứt vỡ khiến tình trạng của hắn càng thêm thê thảm.
Bất quá, hắn vẫn kiên cường chống đỡ, ngoài Phục Mệnh Thiên Mộc ra không điều động bất cứ lực lượng nào. Mà chính vì vậy, tu vi Thể Tu của hắn đang lấy đang cấp tốc đề thăng.
Theo từng giây từng phút bị Nhị Sắc Đan Lôi đánh xuống, từng mảng da thịt nứt vỡ nhanh chóng được thay thế bởi những mảng da thịt hoàn toàn mới, chúng cứng rắn hơn, săn chắc hơn và chịu được nhiều đợt trùng kích hơn.
Mà khiến Trần An Vĩ càng thêm kinh hỉ chính là, vì bị Nhị Sắc Đan Lôi trùng kích nhiều lần, cơ thể hắn dường như hấp thụ được một phần Lôi Hệ Nguyên Lực bên trong, khiến Tử Lôi Nguyên Lực của hắn có dấu hiệu được kích hoạt.
Dù trước đó khi tiếp nhận Hỗn Thế Nguyên Long Tâm, các loại Nguyên Lực Thuộc Tính của hắn cũng đã được hoàn thiện một hai phần, nhưng Trần An Vĩ vẫn chưa thể điều động được nó, mãi tới tận ngày hôm nay, khi tiếp nhận Nhị Sắc Đan Lôi, Tử Lôi Nguyên Lực của hắn đã có dấu hiệu được điều động.
Điều đó càng khiến hắn chấp nhận liều lĩnh mà ở trong Nhị Sắc Đan Lôi luyện thể mặc cho ánh mắt bất an hoảng hốt của Á Huyền Ngân vẫn đang nhìn hắn.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Quy tắc thiên địa như cảm thấy Nhị Sắc Đan Lôi chưa đủ dùng, một đạo lam sắc lôi đình lập tức được hội tụ, ý đồ muốn triệu hoán Tam Sắc Đan Lôi.
“Tam Sắc… Đan Lôi?” Mà nhìn thấy tình cảnh này, nụ cười trên gương mặt Dược Chương lập tức trở nên cứng đờ, một phần vì kinh ngạc cùng khó tin, một phần vì lão biết sự nguy hiểm của Tam Sắc Đan Lôi.
Tiểu tử Trần An Vĩ kia có thể chịu đựng được Nhị Sắc Đan Lôi đã là điều khiến lão vô cùng bất ngờ, nhưng Tam Sắc Đan Lôi lại là một khái niệm hoàn toàn khác biệt.
Nhớ lại tình cảnh năm xưa, nếu không nhờ Pháp Bảo đặc biệt, lão đã không thể vượt qua khảo nghiệm của thiên địa thậm chí có thể bỏ mạng. Không muốn một hạt giống tốt như vậy bị phá hủy, lão âm thầm vận chuyển lực lượng, chỉ cần tiểu tử kia có một chút nguy hiểm, lão sẽ lập tức thay hắn gánh chịu đạo Đan Lôi kia.
Ở bên cạnh, Á Huyền Ngân tuy không phản ứng nhanh bằng Dược Chương trưởng lão, nhưng trực giác cho nàng biết nam nhân nhà mình sắp gặp nguy hiểm, ánh mắt lập tức trở nên chuyên chú, sẵn sàng hành động.
“Không tệ!” Trần An Vĩ một mặt hưng phấn nhìn lấy cơ thể mình, từng múi cơ săn chắc hiện rõ ràng trên cơ thể, khí tức Thể Tu cũng đang tăng lên nhanh chóng, dù vẫn còn ở Tam Chuyển Hậu Kỳ, nhưng hắn có thể cảm nhận được sức mạnh thân thể mình không khác Tứ Chuyển Sơ Kỳ Thể Tu là bao.
“Công tử đừng vội mừng!” Ảnh Nhi lên giọng nhắc nhở.
Trần An Vĩ gật đầu, ngưng trọng nhìn lấy đạo Tam Sắc Đan Lôi đang chuẩn bị đánh xuống kia. Hắn từ Ảnh Nhi biết được Tam Sắc Đan Lôi này mạnh mẽ hơn hai đạo Đan Lôi trước đó gấp nhiều lần, vì vậy cũng không dám chủ quan.
Nhanh chóng tập trung tinh thần, hai tay cấp tốc kết ấn, Trần An Vĩ muốn đẩy nhanh tốc độ thành đan của Hộ Hồn Nguyên Hải Đan.
Bất quá, đúng lúc này, Tam Sắc Đan Lôi đã đánh xuống. Đạo lôi đình gồm ba dải màu sắc xen kẽ nhau lấy tốc độ khủng bố lao tới Trần An Vĩ, không chút nhân nhượng mà trấn xuống cơ thể hắn.
Phốc!
Trần An Vĩ vì đau đớn mà phun ra một ngụm máu. Mặc dù có thu hoạch nhất định ở hai đạo Đan Lôi trước, nhưng đúng như Dược Chương dự đoán, Tam Sắc Đan Lôi vẫn là một thứ gì đó quá sức đối với hắn ở thời điểm hiện tại.
Da thịt bắt đầu bong tróc, Phục Mệnh Thiên Mộc không đủ sức giúp hắn phục hồi thương tổn, tái tạo một phần lại bị Tam Sắc Đan Lôi phá hủy tận hai phần, cả xương cốt cũng bắt đầu bị nó tàn phá.
Chỉ trong một khoảnh khắc, thân thể Trần An Vĩ đã bị Tam Sắc Đan Lôi tàn phá chỉ còn lại nửa người và tiểu huynh đệ bằng một cách thần kì nào đó vẫn còn nguyên vẹn.
Dù vậy, ý chí của Trần An Vĩ vẫn tồn tại, hắn vẫn kiên cường luyện đan, bất chấp Tam Sắc Đan Lôi đang liên tục phá hủy từng bộ phận còn lại của mình. Phục Mệnh Thiên Mộc vẫn luôn ra sức giúp đỡ chủ nhân phục hồi thân thể.
“Tiểu tử, nếu cảm thấy không được, hãy hủy viên Đan Dược, Đan Lôi sẽ lập tức tan biến!” Nhìn thấy tình cảnh nguy hiểm trước mặt, Dược Chương nhanh chóng truyền âm, lực lượng trong cơ thể cấp tốc hội tụ.
“Phu quân, chàng đừng quá sức, nhìn chàng bị thương thiếp đau lòng lắm!” Á Huyền Ngân vốn luôn ủng hộ quyết định của hắn lúc này cũng không nhịn được lo lắng, đôi mắt ngấn lệ nhìn hắn truyền âm.
“Công tử, Dược Chương nói đúng, hãy mau phá bỏ viên Đan Dược!” Ảnh Nhi lúc này cũng gấp gáp lên tiếng nói.
Nhưng Trần An Vĩ nào chịu đồng ý, hắn không thể từ bỏ. Nếu hắn từ bỏ, mọi công sức của hắn sẽ đổ sông đổ bể. Nếu một đạo Tam Sắc Đan Lôi đã đủ làm khó hắn, thì lý tưởng của hắn làm sao có thể thành hiện thực?
Nếu hắn từ bỏ, nữ nhân của hắn phải làm sao? Dù các nàng cảm thông và yêu thương hắn, nhưng trong tâm cảnh Trần An Vĩ liệu sẽ cảm thấy thanh thản sao?
Đó sẽ là nỗi ân hận lớn nhất của hắn, sẽ theo hắn đi đến suốt cuộc đời. Một kẻ sở hữu Cổ Tự Đế Văn, sở hữu Đế Vương Lực, đi trên Đế Vương Chi Đạo như hắn không cho phép điều đó.
“Aaaaaa… Thành Đan cho ta!” Trần An Vĩ gầm lên một tiếng, bất chấp Tam Sắc Đan Lôi vẫn luôn tàn phá cơ thể, hai tay liên tục kết ấn đẩy nhanh tốc độ Thành Đan.
Dược Chương trưởng lão nhìn thấy tình cảnh này, biết không thể tiếp tục chậm trễ, Hỏa Hệ Nguyên Lực nhanh chóng bao trùm hai tay, hướng về phía Trần An Vĩ muốn chụp lấy, nhưng tình cảnh tiếp theo xảy ra khiến động tác của lão khựng lại một nhịp, ánh mắt trợn trừng khó tin mà thốt lên một tiếng “Đây là…”
-----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花