“Chiêu cuối cùng, cẩn thận nhé!” Trần An Vĩ sau khi hướng cái Thôn Hồn Tiễn kia về phía Hồn Tinh Huy, hắn nhẹ nhàng cười một tiếng nói, rồi nhanh chóng buông tay.
Hồn Tinh Huy và Hồn Thủy nhìn thấy thế công của Trần An Vĩ và Hồn Tử Huyên, ánh mắt ngưng trọng nhìn nhau, hiển nhiên đều biết sự nguy hiểm của cái Thôn Hồn Tiễn này.
“Linh cấp Thượng phẩm Hồn Thuật - Công Thủ Song Hồn Thuẫn!” Không tiếp tục chần chừ, Hồn Tinh Huy và Hồn Thủy cấp tốc kết ấn, Hồn Lực từ cơ thể hai người cấp tốc tiến ra hình thành một lớp bảo hộ trắng bạc trước mặt.
Nếu chú ý kĩ có thể loáng thoáng thấy được trên lớp bảo hộ kia ẩn ẩn hiện hiện chi chít những cái gai nguy hiểm đến cùng cực.
Công Thủ Song Hồn Thuẫn là một môn Hồn Thuật kết hợp nhuần nhuyễn giữa tấn công và phòng thủ, được một vị tiền bối trong tộc sáng tạo.
Nó tạo ra một lớp bảo hộ trước mặt người sử dụng, mỗi khi có Hồn Lực đánh vào, Công Thủ Song Hồn Thuẫn sẽ phản lại một phần sát thương về phía kẻ thù, khiến kẻ địch không kịp phòng bị mà bị chính đòn tấn công của mình đả thương.
Ngoài ra, nếu được Hồn Đế và Hồn Hậu cũng lúc thi triển, Công Thủ Song Hồn Thuẫn sẽ có công hiệu gấp đôi. Đó cũng chính là lý do nó có hai chữ Song Hồn trong cái tên của mình.
Chưa dừng lại ở đó, Hồn Tinh Huy lại một lần nữa kết ấn, Hồn Lực liên tục được điều động, một lớp Hồn Thuẫn cấp tốc hội tụ phía sau Công Thủ Song Hồn Thuẫn, gia tăng sức phòng thủ cho nó.
“Linh Hồn Chúc Phúc!” – “Phụ Hồn!”
Hồn Thủy ở bên cạnh cũng không chậm trễ mà thi triển cùng lúc hai loại Hồn Thuật hỗ trợ cho nam nhân của mình, nàng biết đây sẽ là lúc quyết định nam nhân này có giành được Linh cấp Cực phẩm Pháp Bảo hay không.
Phải biết rằng, dù Hồn Tộc có thể được coi là một Tông cấp thế lực, nhưng vì lánh đời đã lâu, cộng thêm chuyên sử dụng Hồn Lực, nên ngoài công pháp và Hồn Thuật cao cấp, thì Hồn Tộc có rất ít các loại Pháp Bảo phụ trợ.
Chính vì thế mà khi Trần An Vĩ lấy ra một đống lớn Pháp Bảo, dù chỉ là Linh cấp Trung phẩm cũng đủ khiến bọn hắn thèm nhỏ dãi.
Hồn Tinh Huy ánh mắt quyết đoán, lấy ra hai viên Phục Hồn Đan bổ sung Hồn Lực, hai tay liên tục vũ động, miệng nhẩm lấy khẩu quyết phức tạp, điều động lấy toàn bộ lượng Hồn Lực vừa hồi phục trong người.
“Không được!” Hồn Thủy nhìn thấy động tác của tên này, hốt hoảng đưa tay muốn ngăn hắn lại, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt quyết tâm của hắn, nàng lại vô thức khựng lại một nhịp.
Hồn Tinh Huy không còn bị ngăn cản, hắn tiếp tục niệm khẩu quyết, Tử Hỏa Thiêu Hồn Cung kéo căng, một mũi tên nồng đậm Hồn Lực mang sức mạnh khủng bố nhanh chóng hội tụ trên thân cung.
“Tông cấp Trung phẩm Hồn Thuật – Loạn Hồn Tiễn Pháp: Bách Tiễn Xuyên…”
Phốc!
Chưa kịp dứt câu, Hồn Tinh Huy đã phun ra một ngụm máu, da thịt rạn nứt, loáng thoáng có thể nhìn thấy xương trắng bên trong, mà mũi tên chưa kịp thành hình kia cũng vì vậy mà tan biến.
“Tinh Huy!” Hồn Thủy hốt hoảng đỡ lấy hắn, xót xa nhìn lấy hai cánh tay gần như tàn phế của nam nhân, miệng trách cứ “Tại sao chàng phải cố gắng như vậy, Pháp Bảo không cần cũng được mà!”
Hồn Tinh Huy mỉm cười nhìn nàng, nhưng không nói gì, cưỡng ép đau đớn do phản phệ, hắn lại tiếp tục kết ấn.
Bất chấp Hồn Thủy với ánh mắt lo lắng bên cạnh, bất chấp hai cánh tay dần vỡ nát do sức mạnh quá lớn của loại Hồn Thuật kia, hắn vẫn tiếp tục, bởi vì…
“Lại lần nữa!!!”
“Tông cấp Trung phẩm Hồn Thuật – Loạn Hồn Tiễn Pháp: Bách Tiễn Xuyên Hồn Tiễn!”
Theo tiếng gầm lớn của Hồn Tinh Huy, Tử Hỏa Thiêu Hồn Cung phát sáng dữ dội. Trong ánh hào quang đó, Tử Hồn Hỏa nhanh chóng hội tụ thành một mũi tên tử sắc ầm trầm mà lạnh lẽo.
Hồn Tinh Huy mừng rỡ nhìn lấy tình cảnh này, không chút chần chừ hắn liền bắn nó về phía cái Thôn Hồn Tiễn đang không ngừng lao tới kia.
“Phụ Hồn!” Hồn Thủy nhìn thấy sự kiên quyết của nam nhân, cũng không tiếp tục ngăn cản, vì vậ liền kích hoạt Hậu Hồn Kinh phụ trợ cho loại Hồn Thuật mà nam nhân kia đánh ra.
Trần An Vĩ gật đầu tán thưởng nhìn lấy tỉnh cảnh trước mặt, quả không hổ là thế lực mà Hệ Thống muốn hắn bồi dưỡng.
Loạn Hồn Tiễn Pháp hay nói đúng hơn, Loạn Hồn Binh Pháp là một bộ Hồn Thuật đạt Tông cấp Trung phẩm bao gồm những công pháp phù hợp với từng phong cách tấn công mà tộc nhân Hồn Tộc có thể sử dụng.
Tru Hồn Phá Thể Tiễn và Thôn Hồn Tiễn mà Hồn Tử Huyên sử dụng trước đó cũng nằm trong bộ Hồn Thuật này, cụ thể là nằm trong Loạn Hồn Tiễn Pháp. Ngoài Tiễn Pháp, Loạn Hồn Binh Pháp còn có Đao Pháp, Kiếm Pháp các loại.
Có Loạn Hồn Binh Pháp, Hồn Tộc vốn nguy hiểm, nay lại còn nguy hiểm hơn gấp bội phần nếu có vũ khí phù hợp.
Đó cũng là lý do mà Trần An Vĩ đã phải lục tung Nguyệt Ảnh Quầy để mua ít nhất hai thứ mỗi loại binh khí, ngoài ra còn không ít Pháp Bảo khác, như một dạng phần thưởng cho tộc nhân Hồn Tộc.
Lại nói về Bách Tiễn Xuyên Hồn mà Hồn Tinh Huy vừa thi triển. Đây là môn Hồn Thuật đòi hỏi khả năng chưởng khống Hồn Lực có độ khó cực cao trong Loạn Hồn Binh Pháp.
Như đã nói ở trên, mặc dù tên Bách Tiễn, nhưng khi thi triển lại chỉ bắn ra một mũi tên. Điều này nói lên rằng một mũi tên đó có sức mạnh ngang với một trăm mũi tên cộng lại, hoặc có thể hiểu rằng, trong một mũi tên đó, có một trăm thậm chí nhiều hơn mũi tên nhỏ, một khi bắn ra sẽ có uy lực như bắn một trăm mũi tên.
Mà để làm được điều đó, người sử dụng buộc phải dung hợp một trăm mũi tên vào chỉ còn lại một mũi tên, nếu không muốn liên tục bắn một trăm lần.
Điều đó cũng không phải dễ, vì thế nên Hồn Tinh Huy mới bị phản phệ, cũng may vì có căn cơ tốt cùng thiên phú không tệ nên lúc này hắn mới miễn cưỡng thi triển thành công.
Nếu không phải vì muốn xem kết cục của chiêu thức cuối cùng này, hắn đã sớm ngất lịm rồi.
Bách Tiễn Xuyên Hồn và Thôn Hồn Tiễn không chút do dự mà lao vào nhau, dư ba Hồn Lực quét ngang tứ phía khiến đám người hốt hoảng muốn thi triển thân pháp rời khỏi chiến trường.
“Không cần hoảng sợ!” Bất chợt một giọng nói trấm ấm uy nghiêm vang lên trong không gian, mà xung qunah đám người bất chợt được bao phủ một một cái Hồn Thuẫn mạnh mẽ không cách nào hình dung.
“Tộc trưởng và phu nhân tới rồi!” Đám thiên tài trẻ tuổi nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc bỗng nhiên hàng lâm nơi này, nhất thời hưng phấn hét lên.
Hai người họ là hình mẫu trong mắt đám người, bất kì thiếu niên thiếu nữ nào cũng muốn sau này mình trở nên cường đại như tộc trưởng và phu nhân.
Mặc dù số lần bọn hắn nhìn thấy hai người chiến đấu có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng bọn hắn đều đồng ý rằng nhờ có sự anh minh và những chính sách đúng đắn của hai người, mà Hồn Tộc mới có thể phát triển như ngày hôm nay.
Tài trí là vậy, thực lực hai người cũng khiến đám hậu bối phải trầm trồ, nghe nói dù cả hai chỉ mới đột phá Ly Hồn cảnh Sơ Kỳ không lâu, nhưng thực lực của họ khiến cả Nguyên Tôn cảnh cũng phải đau đầu.
“Nhạc phụ, nhạc mẫu!” – “Cha, mẹ!” Trần An Vĩ và Hồn Tử Huyên đang quan sát Hồn Tinh Huy đối phó với đòn tấn công của mình, chợt nhìn thấy hai người tiến tới, cũng cúi đầu hành lễ.
“Các con cứ tiếp tục!” Hồn Mỹ Yên hiền từ nói, nhìn lấy chàng hiền tế mà nữ nhi đem về, càng nhìn càng thấy thuận mắt nha.
Hồn Tử Huyên nhìn thấy ánh mắt của mẫu thân, nhất thời đắc ý truyền âm “Thấy chưa, ánh mắt của con có bao giờ sai đâu!”
Rồi cũng không tiếp tục phân tâm mà cùng Trần An Vĩ chú ý tình hình trước mặt, vì vốn chỉ là giao hữu, Trần An Vĩ và nàng đã thỏa thuận chỉ cần mọi việc vượt quá giới hạn, sẽ lập tức hóa giải đòn tấn công, tránh nguy hiểm tới tính mạng của Hồn Tinh Huy và Hồn Thủy
Mà Hồn Khắc Hòa và Hồn Mỹ Yên cũng tập trung quan sát tình hình trước mặt, hai người dù sao cũng là Ly Hồn cảnh, trong tình huống cấp bách sẽ dễ cứu trợ hơn.
Bất quá vừa nhìn, hai người đã lập tức kinh ngạc với tình cảnh trước mặt. Chỉ thấy lúc này, Thôn Hồn Tiễn của Trần An Vĩ đang không ngừng bào mòn Hồn Lực có trong Bách Tiễn Xuyên Hồn của Hồn Tinh Huy.
Nhưng Bách Tiễn Xuyên Hồn cũng không phải vừa, nó điên cuồng xoay tròn khiến lực lượng của Thôn Hồn Tiễn liên tục bị thất thoát, mãi cho tới khi nó tiêu hao hết lực lượng, Thôn Hồn Tiễn cũng bị suy yếu tới bảy phần.
Bất quá tốc độ vẫn không giảm, sau khi ma diệt được Bách Tiễn Xuyên Hồn, Thôn Hồn Tiễn lại lao tới hai người, không lâu sau đã va chạm với Công Thủ Song Hồn Thuẫn.
Ầm!!!
Tiễn và Thuẫn nảy sinh va chạm, Hồn Lực khủng bố quét ngang xung quanh, khiến lớp Hồn Thuẫn mà Hồn Khắc Hòa tạo ra cũng bắt đầu có vết nứt.
“Mạnh vậy sao?” Hồn Khắc Hòa ánh mắt phức tạp nhìn lấy Trần An Vĩ, chủ nhân của đòn tấn công kia.
Phải biết ông dùng lực lượng của Ly Hồn cảnh Hồn Tu để tạo ra Hồn Thuẫn, dù phải dàn trải cho nhiều người khiến lực phòng thủ giảm đi nhiều lần, nhưng kể cả Hóa Thực cảnh toàn lực thi triển Thôn Hồn Tiễn cũng khó làm rung động nó, càng đừng nói tới việc khiến nó xuất hiện rạn nứt.
Vậy mà tiểu tử trước mặt này, bằng một môn Bí Thuật lại có thể khiến Thôn Hồn Tiễn có thể mạnh mẽ tới mức độ này.
Hồn Thủy ở trung tâm vụ va chạm, ánh mắt dần trở nên hoảng hốt khi nhìn thấy Công Thủ Song Hồn Thuẫn đang nứt ra theo từng giây phút ma sát với Thôn Hồn Tiễn. Nàng vô thức ôm lấy Hồn Tinh Huy đang suy kiệt, như muốn che chở cho hắn.
Không gian cũng vì va chạm của hai loại Hồn Thuật mà liên tục trở nên bạo động, từng dòng Hồn Lực liên tục hội tụ về vị trí vụ nổ xảy ra, khiến khung cảnh càng trở nên hỗn loạn.
Đám người vô thức nín thở nhìn về phía hai loại Hồn Thuật và chạm, vô thức chờ mong kết quả cuối cùng của nó.
Răng rắc!!!
Một tiếng nứt vỡ thanh thúy vang vọng không gian khiến đám người bừng tỉnh, chỉ thấy Công Thủ Song Hồn Thuẫn vì phải chịu áp lực quá lớn đến từ Thôn Hồn Tiễn mà dần nứt vỡ.
Mà Thôn Hồn Tiễn của Trần An Vĩ cũng tiêu hao sạch sẽ lực lượng mà dần tan biến, trả lại bầu không khí yên bình cho Nhiệm Vụ Đường.
“Chúc mừng! Ngươi đã hoàn thành thử thách của ta, cứ chọn lựa thoải mái!” Hồn Tinh Huy còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra thì đột nhiên giọng nói của Trần An Vĩ lại vang lên bên tai.
Đồng thời trước mặt hắn bây giờ, năm kiện Linh cấp Cực phẩm bay theo hàng đến trước mặt hắn, có Pháp Bảo dùng tấn công, có Pháp Bảo phòng ngự, lại cũng có Pháp Bảo chuyên dùng phụ trợ.
“Chàng thắng rồi!” Hồn Thủy vui mừng ôm lấy nam nhân khiến Hồn Tinh Huy cũng mỉm cười.
Hắn thắng rồi, sau những lời chỉ dạy của Trần An Vĩ, hắn thực sự đã hoàn thành mục tiêu hắn đặt ra.
Nếu như trước đây, hắn chỉ tập luyện với các trưởng bối, không biết quá nhiều các tiểu xảo mánh khóe trong chiến đấu của kẻ thù, thì bây giờ chính nam nhân này đã chỉ dẫn hắn, khiến chiến lực cũng cải thiện rất nhiều.
Nhất thời hình tượng của Trần An Vĩ trong mắt Hồn Tinh Huy trở nên vĩ đại bao nhiêu, ánh mắt nhìn hắn cũng nhu hòa hơn không ít.
“Chọn nhanh đi!” Trần An Vĩ nhìn thấy ánh mắt của hắn, nhất thời rùng mình hối thúc. Ngươi đã có nữ nhân rồi a, đừng nhìn ta với ánh mắt ghê rợn như vậy có được không?
Hồn Tinh Huy gãi đầu cười, lúc này tập trung sự chú ý vào những kiện Pháp Bảo trước mặt. Sau một thoáng suy nghĩ, hắn liền bắt lấy một chiếc vòng tay với chín viên châu màu trắng bạc ẩn chứa Hồn Lực kinh người.
“Ánh mắt rất tốt!” Trần An Vĩ gật đầu tán thưởng, rồi nhanh chóng giải thích sơ lược công dụng của nó cho Hồn Tinh Huy.
Thứ mà Hồn Tinh Huy vừa chọn lấy, chính là một dạng Pháp Bảo phụ trợ mang tên Cửu Thức Liên Hồn Châu, dùng để phong ấn chín loại Hồn Thuật khác nhau vào từng viên châu. Khi sử dụng có thể lập tức đánh ra loại Hồn Thuật tương ứng.
Bất quá mỗi lần sử dụng loại Hồn Thuật nào, viên châu chứa loại Hồn Thuật đó sẽ mất đi màu trắng bạc vốn có, và nếu muốn sử dụng tiếp phải tiếp thêm Hồn Lực cho Cửu Thức Liên Hồn Châu, hoặc chờ trong một tháng thời gian.
Hồn Tinh Huy sau khi chọn lấy Cửu Thức Liên Hồn Châu, cũng không cần nghe Trần An Vĩ nói, hắn liền đưa cho Hồn Thủy, dịu dàng nói “Thứ này tặng cho nàng!”
Hồn Thủy sững sờ nhìn lấy nam nhân trước mặt, bất ngờ đến miệng nhỏ há to nhìn khả ái vô cùng.
Hồn Tinh Huy phì cười, nhéo lấy cánh mũi quỳnh nhỏ nhắn của giai nhân thủ thỉ “Ban đầu, ta vốn chỉ muốn thử sức mình một phen, xem thử thực lực bản thân tới đâu.”
“Nhưng khi nghe những lời chỉ dạy của Trần An Vĩ, ta lại không thể ngừng nghĩ về nàng. Và ta nhận ra mình cần phải mạnh hơn nữa, mạnh hơn để có thể bảo vệ nàng!”
“Cửu Thức Liên Hồn Châu này, ta tặng nàng, mong nó sẽ bảo vệ nàng phần nào!” Dứt lời, Hồn Tinh Huy nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Hồn Thủy vẫn đang ngơ ngác, nhẹ nhàng đeo Cửu Thức Liên Hồn Châu lên cánh tay nàng như một sự trân trọng mà hắn dành cho người con gái mình yêu.
Hồn Thủy lúc này mới lấy lại tinh thần, nhìn chiếc vòng tay tinh xảo xinh đẹp trên tay mình, đôi mắt tuyệt mĩ vô thức nhòe đi, nàng ôm lấy nam nhân đó mà thút thít, hắn làm nàng cảm động chết mất!
Đám người lại một phen ăn cẩu lương, thầm rủa tên nào đó đang ngồi viết ra những lời nồng nặc mùi ngôn tình này.
Sau chút cẩu lương đó, Hồn Tinh Huy cúi đầu hành lễ với Trần An Vĩ, rồi nhanh chóng rời đi. Cho dù Trần An Vĩ không chấp nhận là sư phụ của mình, thì ở trong thâm tâm, Hồn Tinh Huy vẫn sẽ coi hắn như sư phụ.
Một lát sau khi Hồn Tinh Huy và Hồn Thủy rời đi, đám người trở nên nôn nao vì sắp tới lượt mình, hiển nhiên đứng trước sức hấp dẫn của những kiện Pháp Bảo mà Trần An Vĩ đưa ra, bọn hắn không thể nào chờ đợi được nữa.
Và đương nhiên, Trần An Vĩ rất sẵn sàng ứng chiến, số Hồn Điểm liên tục tăng lên, mà số người tham gia ngày một đông. Một người… hai người… chục người… hai chục người…
Trong só những người tham gia, có người thành công dành được kiện Pháp Bảo mình mong muốn, có người hối tiếc rời đi vì hết Hồn Điểm nhưng vẫn không thể đạt mục tiêu.
Dù vậy, nhưng đám thiên tài kia vẫn luôn tươi cười nhìn lấy Trần An Vĩ, ánh mắt một mực sùng bái. Những thứ bọn hắn mất ngày hôm nay chỉ là vài ngàn Hồn Điểm, nhưng những thứ nhận lại sẽ giúp bọn hắn sống sót trong những trận chiến ác liệt nhất.
-------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花