Hình ảnh ấn tượng đập vào mắt Hồn Tử Huyên, khiến cho mãi tận sau này, nàng vẫn không thể quên được.
Grao!
Một tiếng gầm kiệt ngạo bất tuần chấn động không gian vang lên, từ cơ thể Trần An Vĩ một hư ảnh Long Tộc dần hiện ra, Long Uy cái thể khiến không gian cũng phải run rẩy.
Chỉ thấy nó là một tôn Long Tộc toàn thân mang vảy lân huyền ảo đủ màu sắc, Long Nhãn trong suốt hờ hững liếc nhìn xung quanh như một bậc quân vương cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh.
Xung quanh bao phủ từng tầng Nguyên Lực Thuộc Tính khiến nó càng thêm ngưng thực.
Mà khi nhìn thấy nó, linh hồn Hồn Tử Huyên thật sâu rung động, trong đầu vô thức nảy sinh ý định phục tùng nam nhân kia.
Xà!
Nhìn thấy tôn Long Tộc vừa xuất hiện, Cửu Hồn Ngụy Long Xà ánh mắt tràn ngập vẻ không cam tâm rít lên một tiếng yếu ớt. Long Uy cái thế tỏa ra từ hư ảnh kia khiến nó dù không muốn nhưng cũng chỉ bất lực mà trở nên ngoan ngoãn.
Bản năng sinh tồn của Yêu Thú khiến nó biết, tôn Long Tộc trước mặt không thể chọc giận.
Mắt thấy Cửu Hồn Ngụy Long Xà có ý định rút lui, Trần An Vĩ không nhanh không chậm dắt tay Hồn Tử Huyên đi vào bên trong, tinh thần vẫn không ngừng nâng cao cảnh giác.
Dựa theo lời kể của Tử Huyên, hắn cũng có thể hình dung được Hồn Xuyên tên này là một kẻ mưu mô xảo quyệt. Trần An Vĩ không muốn nữ nhân của mình sẽ lại gặp nguy hiểm, vì vậy luôn kéo sát Hồn Tử Huyên lại gần mình.
Hồn Tử Huyên nhìn thấy hành động của nam nhân, miệng nói “Xàm sỡ vừa thôi!”
Nhưng trong lòng lại như được nếm mật, cũng không ngăn cản hành động chiếm tiện nghi của hắn. Nàng biết nam nhân này lo lắng nàng sẽ gặp nguy hiểm, vì lẽ đó để mặc hắn nắm tay mình.
Trần An Vĩ quan sát tình hình hang động này, Hỗn Thế Nguyên Long vẫn luôn bay lượn trên đầu khiến tất cả sinh linh gần đó đều hoảng sợ mà không dám làm phiền hắn cùng Hồn Tử Huyên tiến vào.
“Nàng cẩn thận, không gian nơi này có gì đó bất thường!” Sau một lúc, hắn bất chợt lên tiếng.
Dựa vào trực giác của một Khí Văn Sư, Trần An Vĩ cảm nhận được một sự dao động nhẹ của Trận Văn trong hang động này, bất quá hắn vẫn chưa tìm ra được ngọn nguồn của dao động.
Minh Văn kích hoạt, tăng cường khả năng quan sát và phán đoán của mình.
“Xin chào! Công Chúa thân yêu của ta!” Bất chợt lúc này một giọng nói lạnh lẽo vang lên khiến Trần An Vĩ và Hồn Tử Huyên sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía vừa phát ra tiếng nói.
“Hắn là Hồn Xuyên!” Nàng nhẹ giọng truyền âm cho Trần An Vĩ, trên tay cũng nhanh chóng xuất hiện Diệt Hồn Kiếm.
Bất quá do dư ba của trận chiến trước, vô số vết nứt lan tràn trên thân Diệt Hồn Kiếm, ánh sáng từ nó tỏa ra cũng đang ảm đạm dần cho thấy nó đang suy yếu.
Trần An Vĩ nhìn thấy ánh mắt đau lòng của Hồn Tử Huyên khi Diệt Hồn Kiếm xuất hiện, trong đầu lóe lên một suy nghĩ, miệng lẩm bẩm “Liệu có thứ gì giúp ta sửa lại Diệt Hồn Kiếm cho nàng không nhỉ?”
Như trả lời câu hỏi của hắn, âm thanh máy móc của Hệ Thống bất chợt vang lên “Tinh! Phát động nhiệm vụ Cao cấp Mục Tiêu: Trợ Hồn Hậu – Diệt Phản Đồ!”
“Phần thưởng: 10 vạn Nguyệt Ảnh Tệ và một lần triệu hoán số lượng ngẫu nhiễn Tôn cấp Hạ phẩm Phù Chú – Phục Khí Phù!”
Trần An Vĩ nghe Hệ Thống phát động nhiệm vụ, nhanh chóng mở ra thông tin của nó.
“Thông tin nhiệm vụ: Trợ giúp Hồn Tử Huyên giải cứu khuê mật, đồng thời tiêu diệt phản đồ của Hồn Tộc – Hồn Xuyên.”
“Hoàn thành nhiệm vụ nhận được một lần triệu hoán số lượng ngẫu nhiên Tôn cấp Hạ phẩm Phù Chú – Phục Khí Phù, có công dụng khôi phục và sửa chữa các loại Pháp Bảo có đẳng cấp từ Tôn cấp Hạ phẩm trở xuống, có tỉ lệ nâng cấp chúng thành Tôn cấp Hạ phẩm Pháp Bảo.”
“Thất bại, tiểu huynh đệ bị giảm 3 cm!”
“Cái quỷ gì?” Trần An Vĩ đọc xong thông tin nhiệm vụ, khóe môi không tự chủ mà giật giật mấy cái. “Đây là muốn ép ta phải hoàn thành nhiệm vụ sao?”
“Oan cho Hệ Thống a, Hệ Thống chỉ muốn công tử cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng cho nhiệm vụ lần này cũng không phải hạng vừa mà!” Ảnh Nhi biết suy nghĩ của hắn liền lên tiếng bênh vực Hệ Thống.
Trần An Vĩ trầm ngâm một chút, cảm thấy những tấm Phục Khí Phù kia cũng không phải quá tệ.
Hắn vừa lúc đang có ý định khôi phục đẳng cấp cho Hồng Yên Kiếm của Trần Yên Nhiên, lại vừa có suy nghĩ muốn sửa chữa Diệt Hồn Kiếm cho Hồn Tử Huyên thì Hệ Thống lại đưa đến phần thường như thế này cũng coi như là đúng thời điểm a.
Chưa kể nếu được nhiều nhiều một chút, hắn còn có thể nâng cấp một số Pháp Bảo không theo kịp chúng nữ nha!
“Xì, công tử hoàn thành được nhiệm vụ trước đi đã!” Ảnh Nhi bĩu môi nhìn hắn nói, mới vừa nãy tên nam nhân đáng ghét này còn chê lên chê xuống, bây giờ lại lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng vậy.
Trần An Vĩ cũng biết nàng nói có lý, vì vậy không tiếp tục mơ mộng, ánh mắt có chút ngưng trọng nhìn lấy tên nam nhân mới vừa xuất hiện kia.
Phải biết rằng, với trực giác nhạy bén của một Khí Văn Sư như hắn cộng thêm Minh Văn luôn kích hoạt, vậy mà lại không hề phát hiện ra sự hiện diện của tên này.
“Công tử cẩn thận, tên Hồn Xuyên này không tầm thường!” Ảnh Nhi ở bên cạnh lên tiếng nhắc nhở, rồi đột nhiên biến mất.
Trần An Vĩ dường như không để ý thấy Ảnh Nhi đột nhiên biến mất, hắn nhẹ gật đầu, nhìn thấy khí tức trên người Hồn Xuyên, hắn cũng biết đẳng cấp Hồn Tu của tên này cao hơn mình. Điều đó càng khiến tâm trạng hắn trùng xuống.
Hồn Tu không giống như Nguyên Tu, bọn hắn đánh trực tiếp vào linh hồn, vì thế lình hồn ai mãnh mẽ hơn kẻ đó sẽ là người chiến thắng.
Vì vậy, Trần An Vĩ dù tự tin mình có thể khiêu chiến vượt cấp với tu si Nguyên Tu thì cũng không dám khẳng định mình có thể toàn mạng khi đối chiến với Hồn Tu đẳng cấp cao hơn mình.
Bất quá đây không phải lúc để suy nghĩ nữa, bởi vì Hồn Xuyên sau khi xuất hiện, một cỗ lực lượng thần bí bỗng tác dụng lên Cửu Hồn Ngụy Long Xà khiến nó vậy mà lại có thể khỏi sự khống chế của Hỗn Thế Nguyên Long.
Xà!
Cửu Hồn Ngụy Long Xà rít lên một tiếng, hai đầu rắn nhanh chóng tụ lực, muốn thi triển công kích về phía hai người, nhưng một thân ảnh đã nhanh hơn nó một bước.
“Tông cấp Trung phẩm Hồn Thuật – Tru Hồn Phá Thể Tiễn!”
Chỉ thấy nàng yêu kiều hô lên một tiếng, Hồn Lực huyễn hóa thành một cây trường cung trên tay trái, Diệt Hồn Kiếm ngâm vang trên tay phải, vô tận Hồn Lực từ cơ thể nàng tỏa ra khiến chúng càng thêm ngưng thực.
Lấy kiếm làm tiễn, Hồn Tử Huyên chuẩn xác nhắm vào một trong hai cái đầu của con Cửu Hồn Ngụy Long Xà kia mà thả tay.
“Lình Hồn Chúc Phúc!” Đột nhiên lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng êm tai lại vang lên kèm theo đó là một luồng Hồn Lực từ đâu bay tới hòa vào Diệt Hồn Kiếm, khiến nó tru lên hưng phấn.
Hồn Tử Huyên cảm nhận được khí tức quen thuộc của khuê mật nhà mình, nàng mừng rỡ nhìn lấy nữ nhân vừa xuất hiện bên cạnh không xa, nếu không phải còn bận tâm tụ lực cho Tru Hồn Phá Thể Tiễn nàng đã lập tức ôm lấy nàng ấy.
Đúng vậy, người có thể sử dụng Linh Hồn Chúc Phúc phụ trợ cho nàng không ai khác chính là Hồn Thiên Ý.
Nàng vốn ẩn nấp gần đó hồi phục lực lượng, đột nhiên cảm nhận được hai cỗ khí tức xuất hiện bên ngoài hang động, một trong số đó lại là của Hồn Tử Huyên, vừa mừng vừa lo nàng đã lập tức tiến lại gần quan sát.
Khi nhìn thấy khuê mật của mình vậy mà hoàn hảo vô khuyết, lại còn đang giao chiến với Cửu Hồn Ngụy Long Xà, nàng không ngần ngại mà xuất hiện tương trợ.
Đột nhiên nhìn thấy nam nhân đứng bên cạnh Hồn Tử Huyên, lại nhận ra hắn chính là nam nhân mình gặp cách đây không lâu, ánh mắt nàng lập tức trở nên quái dị.
Bất quá cũng biết tình hình hiện tại không hợp nên cũng chẳng hỏi nhiều mà tập trung vào con Cửu Hồn Ngụy Long Xà kia.
Bắt gặp ánh mắt quái dị của Hồn Thiên Ý, gò má Hồn Tử Huyên bỗng đỏ bừng, hệt như trẻ con ăn vụng bị người lớn bắt gặp, mắc cỡ muốn chết.
Trần An Vĩ ở phía bên này đương nhiên cũng chú ý tới ánh mắt kia của nàng, nhưng với độ vô sỉ mặt dày vốn có của mình, hắn không những không chột dạ, mà còn vô cùng tự nhiên nắm lấy bàn tay thon thả của Hồn Tử Huyên.
“Ngươi…” Hồn Tử Huyên trừng mắt nhìn hắn, nam nhân đáng ghét này lại lợi dụng chiếm tiện nghi của nàng rồi!
Trần An Vĩ lại như không nhìn thầy ánh mắt của nàng, hắn một tay nắm tay nàng, tay còn lại cùng không nhanh không chậm mà đánh ra một luồng Hồn Lực tới con Yêu Thú kia, miệng lẩm bẩm một khẩu quyết vừa quen vừa lạ.
“Khẩu quyết này…” Hồn Thiên Ý và Hồn Tử Huyên đứng bên cạnh nhìn thấy hắn sử dụng loại Hồn Thuật kia thì kinh ngạc nhìn nhau, tại sao hai nữ lại cảm thấy nó quen quen?
Tru Hồn Phá Thể Tiễn sau khi được Hồn Tử Huyên tụ lực và bắn đi, Diệt Hồn Kiếm nhanh chóng biến mất, một giây sau từ trên trần hang động, vô số thanh kiếm giống hệt nó nhắm thẳng Cửu Hồn Ngụy Long Xà mà cắm xuống.
Nhìn thấy cơn mưa kiếm đang nhắm thẳng vào người mình, Cửu Hồn Ngụy Long Xà đang muốn làm ra hành động phản kháng, thì một luồng Hồn Lực khác bất chợt ập tới.
“Khống Hồn!” Tiếng lẩm bẩm lạnh lùng của nam nhân vang lên bất chợt khiến thân thể của Cửu Hồn Ngụy Long Xà bất động một chút, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường.
Hiển nhiên, dù Cửu Hồn Ngụy Long Xà vẫn chỉ là con non, nhưng trong cơ thể đã tồn tại sẵn chín linh hồn, vì vậy Trần An Vĩ muốn dùng Khống Hồn để cầm chân nó hỗ trợ cho hai nữ là điều không thể.
Bất quá một chút khựng lại kia của nó cũng là đủ để Tru Hồn Phá Thể Tiễn cắm thẳng vào một trong hai cái đầu rắn của Cửu Hồn Ngụy Long Xà, khiến nó tru lên một tiếng không cam lòng.
Bùm!!!
Cái đầu rắn bị Tru Hồn Phá Thể Tiễn nhắm tới không chịu nổi mà phát nổ một tiếng, máu me văng tứ tán, Hồn Lực cũng hỗn loạn quét ngang tứ phía.
“Hồn Thuẫn!” Hồn Thiên Ý không chút buông lỏng, nàng nhanh chóng kết ấn thi triển hai cái Hồn Thuẫn bao trùm nàng và Hồn Tử Huyên.
Không biết vô tình hay cố ý, mà Hồn Thiên Ý lại không thi triển Hồn Thuẫn bảo vệ cho Trần An Vĩ, dường như muốn xem thử tên này có thủ đoạn gì để phòng ngự trước lượng Hồn Lực tứ tán kia.
Từng giao đấu với Cửu Hồn Ngụy Long Xà, nàng đương nhiên biết khi một cái đầu của nó bị tiêu diệt, lượng Hồn Lực có trong linh hồn ở cái đầu đó sẽ tự bạo, nếu không kịp thi triển phòng ngự, thì kết quả không chết cũng trọng thương.
Cũng vì ban đầu phán đoán sai thực lực của nó, nên hai nữ càng không biết ngoài Long Ngâm, nó còn có thể làm được điều này.
Nhưng Hồn Thiên Ý ngây thơ lại không biết nam nhân mà nàng muốn thử thách kia đã nhanh hơn các nàng một bước.
Ngay khi lượng Hồn Lực kia quét đến vị trí ba người, một tình cảnh khiến hai nữ phải trợn tròn mắt nhìn nhau.
Chỉ thấy khi lượng Hồn Lực kia quét qua, một lớp màng bảo hộ màu hoàng kim bỗng nhiên hiện lên trước mặt ba người, hấp thụ toàn bộ lượng Hồn Lực bạo loạn kia.
“Cái này…” Hai nữ lắp bắp nhìn nhau, đây không phải Hồn Thuẫn của các nàng, nhưng công dụng cũng không khác là bao, ngược lại từ lớp bảo hộ kia, nàng cảm nhận được một cỗ lực lượng cao thâm hơn Hồn Lực trong người không biết bao nhiêu lần. Nó khiến Hồn Lực trong hai nữ vậy mà lại vô thức nảy sinh ý định muốn quy phục.
Bất chợt, hai nữ nhìn thấy lớp bảo hộ kia sau khi thực hiện nhiệm vụ của mình cũng đang dần thu lại về một phía. Và các nàng kinh ngạc phát hiện ra nó vậy mà lại thu nhỏ lại thành một cổ tự nằm gọn trong lòng bàn tay nam nhân kia.
Lúc này, nếu hai người các nàng không hiểu chuyện gì xảy ra, thì hai người tự đập đầu vào gối chết cho rồi.
“Hóa ra… hắn đã sớm biết…” Hồn Thiên Ý ánh mắt lấp lóe nhìn Trần An Vĩ lẩm bẩm.
Đúng vậy, lớp bảo hộ kia không gì khác ngoài Hộ Văn mà Trần An Vĩ đã sớm thi triển từ khi bước vào hang động này. Hắn vốn chỉ làm việc theo bản năng, trực giác của kiếp trước cho hắn biết phải luôn cẩn thận trong những tình huống như thế này.
Quả đúng như cố nhân nói, cẩn tắc vô áy náy. Hộ Văn đã làm đúng nhiệm vụ của nó.
“Khặc khặc! Không ngờ, một ngày Hồn Xuyên ta lại có thể gặp được một Khí Văn Sư!” Bất chợt lúc này, một tiếng cười ma quỷ vang lên khiến ba người bất giác cảm thấy ghê tởm.
Mà con Cửu Hồn Ngụy Long Xà bên này cũng đã mọc trở lại một đầu mới, thực lực cũng không nghi ngờ là tăng lên một bậc.
Không để Trần An Vĩ và hai nữ kịp phản ứng, một cỗ lực lượng giống y hệt với cỗ lực lượng của Trần An Vĩ bỗng nhiên phủ xuống cơ thể hai nữ Hồn Tử Huyên khiến hai người các nàng dù muốn cũng chẳng thể cử động.
Trần An Vĩ cảm nhận được khí tức quen thuộc, sắc mặt ngưng trọng nhìn lấy thân ảnh nam tử vẫn luôn đứng trên đầu Cửu Hồn Ngụy Long Xà không làm gì kia.
“Xin chào! Ta là Hồn Xuyên, Hồn Tu của Hồn Tộc, đồng thời…” Hồn Xuyên vừa xuất hiện, trên gương mặt vẫn nở nụ cười ghê tởm kia, chưa kịp dứt câu đã đột nhiên thi triển công kích về phía Trần An Vĩ. “… cũng là một Khí Văn Sư!”
Từ khi bị trục xuất khỏi gia tộc, trong một lần lạc vào động phủ kia, hắn vô tình đạt được cách thức trở thành Khí Văn Sư, một chức nghiệp đã thất truyền từ lâu.
Cũng chính nhờ trở thành Khí Văn Sư, mà hắn biết được một loại Khí Văn có thể phong tỏa không gian, ngăn chặn bất cứ ai lọt vào bên trong sử dụng Dịch Chuyển Phù, hay Dịch Hồn Thuật.
Đồng thời, trong truyền thừa kia cũng ẩn chứa một loại Khí Văn giúp hắn điều khiến được một loài Yêu Thú. Vị chủ nhân kia còn tốt bụng tặng thêm cho hắn trứng của một con Cửu Hồn Ngụy Long Xà.
Cũng từ đó, Hồn Xuyên âm thầm lên kế hoạch trả thù Hồn Tộc, dẫn dụ những tộc nhân tham lam tinh huyết của Song Hồn Xà tới để tiêu diệt và hấp thụ Hồn Lực trong cơ thể chúng mà thăng tiến tu vi.
Đang quá chán chường vì những kẻ đến quá yếu, đột nhiên lại gặp được một tên cũng là Khí Văn Sư, làm sao hắn không phấn khích. Vì thế lúc này không ngần ngại triển lộ thân phận mà công kích Trần An Vĩ.
Ở phía bên này, cảm nhận được nguy hiểm, Trần An Vĩ lại nhanh chóng thi triển Hộ Văn, bảo hộ cho hai nữ khỏi dư ba của trận chiến, bản thân mình lại kích hoạt Kim Cang Thánh Văn, đang muốn lao vào tẩn nhau với Hồn Xuyên thì âm thanh máy móc của Hệ Thống lại vang lên khiến Trần An Vĩ xém chút bật ngửa.
“Tinh! Phát động nhiệm vụ Huyền Thoại Mục Tiêu – Diệt Khí Văn!”
Đồng thời, Hệ Thống cũng không quên nói thêm “Tinh! Xin ký chủ thứ lỗi, Hệ Thống xảy ra chút trục trặc nên phán đoán sai thực lực Hồn Xuyên. Phần thưởng của nhiệm vụ Trợ Hồn Hậu – Diệt Phản Đồ sẽ được tự động gửi đến cho ký chủ xem như bồi thường sau khi hoàn thành nhiệm vụ Huyền Thoại Mục Tiêu – Diệt Khí Văn!”
Ảnh Nhi cũng xuất hiện với vẻ mặt áy náy nhìn Trần An Vĩ. Hệ Thống đột nhiên xảy ra sự cố, nàng phải giúp nó khắc phục nên chỉ kịp nhắc nhở hắn một câu rồi biến mất, không ngờ tên Hồn Xuyên kia lại là một Khí Văn Sư. Cũng may công tử nhà nàng không sao, nếu không nàng thực sự sẽ rất áy náy.
Trần An Vĩ khoát tay tỏ vẻ không sao, nhưng trong lòng tâm trạng lại trùng xuống, sẽ không phải tự nhiên mà Hệ Thống lại bị trục trặc vào thời điểm này.
“Sẽ là nguyên nhân gì đây?” Trần An Vĩ lẩm bẩm một câu, rồi cũng không tiếp tục xao nhãng mà thi triển thân pháp lao về phía Hồn Xuyên.
Trận chiến giữa hai vị Khí Văn Sư cứ vậy mà bắt đầu…
---------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花