Ngay khi Trần An Vĩ động lấy ý niệm, muốn sử dụng Di Hình Hoán Ảnh để cải trang thành nữ nhân cho hai nữ Tuyết Nhi và Tuyết Mi xem thì bất chợt dị biến đã nảy sinh.
Chỉ thấy sau khi luồng sáng bao quanh hắn biến mất, một thân ảnh nữ nhân vô cùng xinh đẹp bước ra, toàn thân nàng toát ra khí chất thanh lãnh nhưng lại pha chút dịu dàng.
Gương mặt tinh xảo với mắt phượng mày ngài cùng mũi quỳnh nhỏ xinh cộng thêm cái miệng nhỏ nhắn dễ thương nằm phía dưới, mái tóc thì đen nhánh pha chút màu sắc của bốn loại Nguyên Lực Thuộc Tính nơi đuôi tóc được cột thành hình đuôi ngựa phía sau.
Hai nữ Tuyết Nhi và Tuyết Mi nhìn thấy nữ nhân này, tò mò tiến lại gần xoay quanh như hai vệ tinh nhỏ muốn săm soi xem thử có sơ hở nào hay không.
“Các nàng thấy sao?” Nữ nhân mở miệng hỏi, giọng nói êm tai khiến người nghe vô thức cảm thấy thoải mái.
“Miễn chê!” Tuyết Nhi và Tuyết Mi nghe hỏi, vô thức trả lời. Bất chợt nhận ra điều gì, gương mặt tuyệt mĩ của hai nữ bỗng dưng đỏ lên miệng gắt “Chàng mau mặc y phục vào!”
Nữ nhân kia đương nhiên là do Trần An Vĩ biến thành, bất quá hiện tại hắn đang trần như nhộng.
Đúng vậy, là không một mảnh vải che thân!
“Chuyện này…” Trần An Vĩ nghe hai nữ nhắc nhở liền nhìn xuống người mình, mộng bức cực độ hỏi.
“Ảnh Nhi quên nhắc công tử, Di Hình Hoán Ảnh có một điểm yếu khá mắc cười, chính là nó không thể tự biến ra y phục cho người khác giới. Trường hợp của công tử là không thể tạo ra y phục cho nữ nhân.”
“Đổi lại, nếu người thi triển là nữ nhân, thì khi biến thành nam nhân cũng sẽ gặp tình trạng tương tự. Nhưng nếu cải trang thành người đồng giới thì không sao.” Ảnh Nhi lè lưỡi nhìn hắn nói.
“Còn có chuyện này?” Trần An Vĩ trừng mắt nhìn nàng, cũng may mắn hắn không “biến hình” giữa đám đông.
Không nghĩ nhiều, hắn liền lấy bộ y phục mà Tuyết Nhi cùng Tuyết Mi đã chuẩn bị sẵn cho hắn, còn hai nữ thì giúp hắn đeo lên từng kiện nữ trang, thứ mà hắn chưa bao giờ chạm vào để đeo.
Sau một lúc, Tuyết Nhi và Tuyết Mi đã sửa soạn xong cho Trần An Vĩ. Chỉ thấy, đứng bên cạnh hai nàng lúc này là một nữ nhân thân mặc cung trang xanh biếc, mũi quỳnh cao thẳng, thân thể thon thả với đường cong chữ S mạn diệu mê người.
"Chàng đẹp gái lắm nha!" Hai nữ mắt sáng trưng trưng nhìn lấy nữ nhân trước mặt, nói một câu, nhan sắc của nữ nhân này khiến hai nữ dù là nữ nhân cũng có chút ganh tỵ.
Nữ nhân nghe vậy mỉm cười nhìn hai nữ, ôm lấy thân thể ngọc ngà của hai tiểu giai nhân trước mặt, hôn lên đôi môi kiều diễm của các nàng một cái, nhẹ giọng nói "Các nàng đẹp hơn!"
Tuyết Nhi và Tuyết Mi hai nữ nghe lời khen của nam nhân thì mỉm cười nhìn hắn, chợt sau lưng vang lên từng tiếng nghị luận sôi nổi của các tỷ muội khiến hai nữ giật nảy mình buông hắn ra.
“Woa, Tuyết Vực Cung chúng ta có nữ nhân đẹp như thế này sao?”
“Phải đó! Ta ở đây đã lâu nhưng lần đầu mới gặp đó nha!”
“Tuyết Nhi, Tuyết Mi! Hai người mau nói cho chúng ta biết, nàng là đệ tử mới sao?”
Vừa nói, các nàng vừa tiến lại gần nữ nhân mới xuất hiện kia, cũng chẳng hề xa lạ mà quây quanh lấy nàng, có nàng còn bạo dạn nắm lấy tay của nữ nhân mà sờ nắn.
Tuyết Vực Cung các nàng là vậy, tuy lạnh nhạt và luôn giữ khoảng cách với nam nhân, nhưng đối với nữ nhân, đặc biệt là nữ đệ tử mới, các nàng vô cùng thân thiện.
“Nữ nhân” nhìn thấy tình cảnh này thì ánh mắt bất đắc dĩ nhìn hai nữ Tuyết Nhi và Tuyết Mi cầu cứu.
“Nàng là Trần An Vĩ!” Hai nữ cũng nhịn không nổi nữa đành lên tiếng.
“Ồ, đó là tên nàng sao?” Mấy nữ nhân khác nghe vậy gật đầu, ánh mắt từ đầu tới cuối tò mò nhìn lấy “nữ nhân”, miệng luôn thao thao bất tuyệt những lời hỏi thăm các loại.
Chợt có vị tỷ muội nào đó phát hiện ra lời nói của hai nữ có gì đó sai sai, lắp bắp chỉ tay về phía “nữ nhân” hỏi “Hai muội nói, nàng… nàng là Trần An Vĩ?”
“Đúng vậy!” Tuyết Nhi gật đầu xác nhận.
“Nữ nhân này là do hắn dùng thuật ngụy trang mà hóa thành!” Tuyết Mi cũng tiếp lời muội muội mình.
Nghe vậy, mấy nữ đồng loạt tránh xa, trong lòng âm thầm kinh ngạc, thuật ngụy trang của hắn huyền ảo tới nỗi các nàng không thể phát hiện được chút sơ hở nào.
Nghĩ tới việc mình vừa làm, các nàng ai nấy đều vô thức đỏ mặt mà trừng mắt nhìn hắn. Tuyết Kỳ cũng không ngoại lệ liếc xéo hắn, nàng không nghĩ hắn giả nữ trang lại đẹp đến như vậy, khiến suýt chút nữa nàng bị hắn lừa.
Nếu không phải nhìn thấy Tuyết Nhi hai nữ dẫn hắn vào căn phòng này, nàng đã bị lừa bởi vẻ đẹp của “nữ nhân” trước mặt.
Thông thường, nếu đã sử dụng thuật ngụy trang hoặc cải trang, chắc chắn khi thi triển, khuôn mặt sẽ không được tự nhiên như bình thường, mà “nữ nhân” trước mặt lại không hề có chút mất tự nhiên nào.
Đó cũng là lý do khiến mấy nữ vừa nãy nhầm Trần An Vĩ thành nữ nhân mà quên mất rằng có một tên nam nhân vừa đứng bên cạnh các nàng đã biến mất, và thay thế bằng một vị tuyệt sắc giai nhân.
Trần An Vĩ thấy cảnh này thì gật đầu, nếu các nàng cũng không phát hiện chuyện hắn giả nữ trang thì hắn có thể yên tâm mỗi lần chữa trị cho Tuyết An không bị ai dòm ngó rồi.
“Như ta đã nói khi nãy, Nhị Cung Chủ của các nàng cần phải nghỉ ngơi dưỡng bệnh trong thời gian này. Tuyệt đối không được để nàng tu luyện, nếu không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới vết thương đang mắc phải kia.” Trần An Vĩ nhanh chóng nói.
“Khi nào Tuyết An tái phát, ta sẽ lập tức tới ngay!” Trần An Vĩ dặn dò thêm một câu, ánh mắt như có như không nhìn về phái Tuyết Kỳ.
“Ta nhớ rồi!” Tuyết Kỳ nhìn thấy biểu hiêu hiện của hắn thì ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi sắp xếp mọi việc xong xuôi, Trần An Vĩ từ biệt Tuyết Nhi, Tuyết Mi mấy nữ, hắn cùng Á Huyền Ngân rời khỏi Tuyết Vực Cung, trực chỉ Đan Các Chi Nhánh.
…
Tại một vùng tinh không biệt lập nào đó của Thái Dương Vũ…
“Quân sư, mọi việc đã tiến triển tới đâu rồi?” Một giọng nói trầm thấp mà bình tĩnh vang lên, bất quá chỉ cần như vậy nó cũng đủ khiến đám người xung quanh vô thức run lẩy bẩy.
À nói bọn hắn là người dường như cũng không đúng, chỉ thấy đây là một chủng tộc kì lạ, với những sinh vật có hình dạng và cơ thể như Nhân Tộc bình thường, nhưng toàn thân lại được bao phủ bởi một lớp lông mao vô cùng giày và kiên cố.
Đầu của bọn hắn cũng chẳng phải là đầu của Nhân Tộc mà là đầu của các loại động vật bình thường, như hổ, miêu, báo.
Kẻ vừa lên tiếng là một tôn đầu sư thân người, dường như hắn là thủ lĩnh của đám người này. Lời nói của hắn chứa đựng uy thế ngút trời khiến đám người xung quanh đều phải nghe lệnh.
Nghe tôn Nhân Sư kia hỏi, một kẻ đầu dê thân người liền lên tiếng, bàn tay vẫn giữ nguyên là guốc dê đưa tay lên vuốt nhẹ chòm râu của mình “Bẩm Đại Vương, quân đội và quân khí đã được chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ lệnh của Đại Vương mà thôi.”
“Tốt! Tốt! Tốt!” Nhân Sư cười lên ha hả, luôn miệng nói ba chữ tốt. “Chuẩn bị khởi hành! Mục tiêu chiếm càng nhiều tinh cầu càng tốt! Chúng ta phải giành lại những gì đã mất!”
“Cho chúng thấy sự phẫn nộ của chúng ta đi!!!” Nhân Sư cất cao giọng nói.
“Tuân lệnh!” Đám người nhận được chỉ thị của Đại Vương, đồng loạt tiến lên những chiếc chiến hạm đã được lắp đặt sẵn, nhanh chóng khởi hành tới một tinh cầu gần đó.
Chiến sự nhanh chóng được nổ ra…
…
Đan Các Chi Nhánh…
Một trong vô vàn những chi nhánh của Đan Các tại An Nam Tinh này, là một kiến trúc dạng hình tháp, nó là nơi tụ tập rất nhiều Luyện Đan Sư trên toàn tinh cầu và thậm chí là cả bên ngoài tinh cầu này.
Nơi đây không chỉ là nơi giao thương buôn bán các loại Đan Dược, Linh Thảo quý hiếm mà các vị Luyện Đan Sư tìm được hoặc tự luyện chế ra, mà nếu ngươi may mắn, ngươi còn có thể tim mua được một loại Đan Phương thất truyền nào đó, hoặc một loại Linh Thảo vô cùng quý hiếm.
Có thể nói quy mô của nó thậm chí còn hơn cả Vạn Bảo Các về mảng Đan Dược này.
Mà tại Đan Các Chi Nhánh lúc này, trên một căn phòng nhỏ nằm tận tầng trên cùng của kiến trúc kia, có một nữ nhân thân mặc bạch sắc cung trang giản dị mà mộc mạc, toàn thân nàng tỏa ra khí tức thanh mát vốn có của một vị Luyện Đan Sư ở đó.
Lúc này, nàng đang lười biếng nằm trên chiếc giường ngọc mà sư phụ đã giao cho xem như là phần thưởng vì đạt Á Quân của Bách Long Hội Tụ.
Giường ngọc này có công dụng giúp người ngồi trên nó có được tinh thần thoải mái nhất, giúp cho việc tiếp thu các loại kiến thức dễ dàng hơn, ngoài ra còn được gia tốc thời gian thêm 5 lần so với thời gian thực.
Mà nữ nhân không ai khác chính là Âu Dương Kỳ Hân, nàng đang vừa đọc lấy các loại Đan Phương vừa chờ đợi Á Huyền Ngân trở về.
Bởi vì trong lúc tham dự Bách Long Hội Tụ, thời gian gấp gáp, không đủ cho nàng và hắn bàn bạc kĩ lưỡng vấn đề hợp tác, nhân cơ hội hắn tới Hành Thiên Đại Lục này, nàng muốn cùng hắn bàn bạc kĩ hơn về loại chuyện này.
Chính vì vậy nên nàng đã phái Á Huyền Ngân đi đưa hắn về, nào ngờ đã qua mấy ngày rồi nhưng nàng vẫn chưa nhìn thấy nàng ấy quay về, trong lòng cũng có chút bất an.
Nhưng lại nghĩ rằng Á Huyền Ngân dù sao cũng là Nguyên Tôn cảnh cường giả, lại là Luyện Đan Sư, trong người không thiếu nhất chính là thủ đoạn, nên tâm trạng lo lắng nhanh chóng được buông xuống.
Đáng thương cho vị Tiểu Thư của Đan Các, không hề hay biết thân tín của mình bị Xuân Tình Bạo Phong Vũ “vô tình” tác hợp với chính tên nam nhân mà nàng đang hợp tác.
Bất chợt lúc này, tiếng gõ cửa vang lên khiến Âu Dương Kỳ Hân nhanh chóng hoàn hồn, hướng về phía cửa hờ hững nói “Vào đi!”
“Tiểu Thư!” Á Huyền Ngân sau khi mở cửa bước vào thì nhẹ giọng chào một tiếng, rồi nhanh chóng bước đến sau lưng nàng, ánh mắt có chút né tránh mà không dám nhìn thẳng.
Âu Dương Kỳ Hân nhìn thấy hành động của nàng, trong lòng dấy lên nghi hoặc, bất quá cũng không hỏi mà hướng về phía tên nam nhân đi phía sau, môi thơm hé mở, giọng nói mềm mại êm tai vang lên “Mời ngồi! Trần Thiếu Chủ đi đường xa, hẳn đã mệt?”
“Đa tạ nàng đã quan tâm! Là ta đã để nàng chờ lâu, thật xin lỗi!” Trần An Vĩ cũng kiêu không nịnh mà đáp lại lời nàng.
Nhẹ gật đầu, Âu Dương Kỳ Hân lại nói tiếp “Mặc dù đã đồng ý hợp tác, bất quá, chẳng hay Trần Thiếu Chủ có thể cho Kỳ Hân những lợi ích gì khi hợp tác cùng ngươi?”
“Nàng hợp tác với ta, có rất nhiều lợi ích. Một trong số đó là được tiếp xúc với rất nhiều loại Linh Thảo quý hiếm mà chưa chắc Đan Các đã có!” Trần An Vĩ tự tin nhìn nàng nói ra.
Hắn có Hệ Thống, chỉ cần có Nguyệt Ảnh Tệ, chuyện sở hữu các loại Linh Thảo quý hiếm không phải chuyện gì quá khó.
Âu Dương Kỳ Hân cùng Á Huyền Ngân nghe vậy hơi ngoài ý muốn nhìn hắn. Á Huyền Ngân càng là trừng mắt với hắn, khoác lác vừa thôi cho người khác khoác lác với.
Nếu là bình thường, nàng nhất định sẽ lên tiếng phản bác với loại nam nhân tự cao tự đại như thế này, nhưng sau khi chứng kiến mọi thành tích của hắn, lại cùng hắn xảy ra chuyện hoang đường kia, nàng chỉ có thể công nhận hắn có cơ sở để tự kiêu như vậy.
“Ta biết các nàng không tin, nếu vậy ta chỉ muốn hỏi các nàng một câu!” Trần An Vĩ nhẹ giọng nói. “Đan Các các nàng có Thập Sắc Thập Diệp Ly không?”
“Đương nhiên là có, dù không nhiều, nhưng vẫn tính là có!” Á Huyền Ngân ngay lập tức trả lời.
Thập Sắc Thập Diệp Ly tuy là hàng hiếm và gần như đã bị tuyệt chủng từ hàng ngàn năm về trước, nhưng Đan Các của nàng vẫn may mắn có được một gốc, rồi bằng vào phương pháp đặc biệt mà đang tiến hành nhân giống loài Linh Thảo đặc biệt này.
“Bất quá, ngươi hỏi vấn đề này để làm gì?” Âu Dương Kỳ Hân lại chú ý tới vấn đề khác, nàng liền hỏi.
“Nếu vậy, Thập Sắc Thập Diệp Ly của các nàng có khả năng nâng cao hiệu quả tu luyện của loại Nguyên Lực Thuộc Tính tương ứng lên gấp 3 lần sau khi phục dụng không?” Trần An Vĩ không trả lời nàng mà lại hỏi.
“Cái gì???” Âu Dương Kỳ Hân cùng Á Huyền Ngân kinh ngạc nhìn hắn, Thập Sắc Thập Diệp Ly đã là quá quý hiếm rồi, có một gốc bình thường đã khó, tìm được một gốc biến dị còn khó hơn gấp ngàn lần thế này.
Hiển nhiên bằng vào kiến thức uyên thâm của hai nữ, hai nữ đương nhiên phát hiện ra khả năng Trần An Vĩ vừa nói là một loại biến dị của Thập Sắc Thập Diệp Ly.
Chính điều đó mới khiến các nàng kinh ngạc, bởi vì Thập Sắc Thập Diệp Ly thông thường đã rất nghịch thiên khi có thể gia tăng số lượng Nguyên Sắc trong Nguyên Hải, giúp tu sĩ phục dụng nó có thêm một loại Nguyên Lực Thuộc Tính.
Nhưng dù vậy, tu sĩ đó vẫn phải tu luyện loại Nguyên Lực Thuộc Tính mới từ đầu mà không hề có bất kì bước nhảy cóc nào.
Nếu thật sự trên thế gian tồn tại một gốc Thập Sắc Thập Diệp Ly biến dị có được khả năng gia tăng gấp 3 lần khả năng hiệu quả tu luyện thì sớm đã xảy ra vô số trận gió tanh mưa máu, mà gốc Thập Sắc Thập Diệp Ly cũng sớm nổi danh và được biến đến, vì sao tới bây giờ các nàng mới biết chứ?
Dường như nhận ra suy nghĩ của hai nữ, Trần An Vĩ nhẹ giọng nói “Các nàng chỉ cần biết, nam nhân trước mặt các nàng, hiện tại đang sở hữu nó, còn về những chuyện khác, sau nay nếu có cơ hội, ta sẽ cho các nàng biết!”
Âu Dương Kỳ Hân và Á Huyền Ngân nghe hắn nói thì gật đầu, nếu hắn đã nói rõ công dụng biến dị của Thập Sắc Thập Diệp Ly thì chuyện hắn sở hữu nó cũng không quá khó tin.
Nghĩ tới lời nói của hắn, hô hấp hai nữ vô thức trở nên dồn dập. Các nàng là người của Đan Các, sớm đã tiếp xúc đủ loại linh đan diệu dược trên thế gian, hầu như rất ít có loại Linh Thảo nào các nàng chưa từng thấy qua.
Vì thế nên bây giờ tồn tại một loài linh thảo biến dị mà các nàng lại có cơ hội được tiếp xúc thậm chí là lấy nó điều chế Đan Dược, hai nữ sao có thể không phấn khích.
“Các nàng hợp tác với ta, trong tương lai không chỉ Thập Sắc Thập Diệp Ly biến dị, mà tất cả các loại Linh Thảo quý hiếm và mới lạ khác, các nàng đều có cơ hội được tiếp xúc!”
“Ý các nàng thế nào?” Nhìn thấy biểu cảm của hai nữ, Trần An Vĩ cũng không bỏ lỡ thời cơ mà ra câu chốt hạ.
Hai nữ đưa mắt nhìn nhau, đồng loạt thốt lên một câu kiên định…
“Đồng ý!”
Và câu nói đó, cũng chính là dấu mốc đánh dấu cho sự khai sinh của một đại thế lực hàng đầu vũ trụ…
------------------
Tác xin lỗi anh em vì giờ này mới post chương của hôm qua...
Lại chưa kịp đặt tên chương rồi... :(
-------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花