Tuyết An cứ ngỡ mình sẽ phải hôn mê trong thời gian dài, bởi vì tình hình bên trong cơ thể nàng nghiêm trọng thế nào, đương nhiên nàng biết.
Hai nữ Tuyết Ca và Tuyết Nhược dù thường hay trị liệu cho nàng và chúng nữ, nhưng các nàng đương nhiên chưa từng gặp Băng Hàn Khí nào tàn bạn như này, chắc chắn sẽ không có kinh nghiệm.
Trong gia tộc năm xưa của nàng, số người bị phản phệ khi tu luyện Đệ Tam Thức – Băng Hóa Trường Không này cũng không ít, số lượng tộc nhân chết vì nó cũng rất đáng kể.
Vì thế các vị trưởng bối Luyện Đan Sư trong gia tộc đã cùng nhau sáng tạo ra một loại Đan Dược chỉ dành riêng cho tộc nhân trong tộc, dùng chính Hỏa Hệ Nguyên Lực của mình mà triệt tiêu Băng Hàn Khí.
Nó là Hỏa Tâm Bình Hàn Đan, một loại Đan Dược dù chỉ đạt Linh cấp Hạ phẩm nhưng lại có công dụng rất tốt cho những trường hợp có Băng Hàn Khí trong cơ thể.
Nhưng đáng tiếc khi nàng và tỷ tỷ rời đi, lại không thể đem theo đan phương của Hỏa Tâm Bình Hàn Đan, vì thế lúc này thân nhiễm Băng Hàn Khí, trong lòng đang tự hỏi “Bản thân bị phản phệ không biết khi nào mới chữa khỏi, tỷ tỷ phải làm sao?”
Thì đột nhiên cảm nhận được Tuyết Vực Chung Tình Công trong cơ thể mình không ngừng rung động, cùng với đó là một cỗ lực lượng bình dị nhưng uy nghiêm từ đâu truyền vào cơ thể nàng.
Băng Hàn Khí kia ban đầu còn điền cuồng thôn phệ cỗ Hỏa Hệ Nguyên Lực kia, lúc sao lại bị nó bao trùm đến không thể chạy thoát.
Điều đó cũng khiến nàng cảm thấy dễ chịu hơn một chút, ngay khi nàng tỉnh lại đã nhìn thấy tên nam nhân này xuất hiện, lại liên tưởng tới tình cảnh vừa rồi. Hắn chỉ đơn giản dùng Hỏa Hệ Nguyên Lực của hắn lại có thể chữa trị cho nàng?
“Tại sao… ngươi lại ở đây?” Giọng nói yếu ớt của nữ nhân vang lên khiến Trần An Vĩ phải rời khỏi dòng suy nghĩ của chính mình, trong giọng nói yếu ớt đó, không khó để nghe ra sự kinh ngạc tiềm ẩn bên trong.
Trần An Vĩ dịu dàng nhìn lấy giai nhân đang nằm đó, tay vô thức vuốt nhẹ mái tóc đen tuyền có chút sắc bạc dưới đuôi của nàng, nhẹ nhàng nói “Nàng còn yếu lắm, hãy nghĩ ngơi thêm chút đi!”
Nghe giọng nói tràn ngập quan tâm của hắn, Tuyết An trong lòng run nhẹ một cái, nhìn chằm chằm hắn một lúc rồi cũng gật đầu mà nhắm lại đôi mắt đẹp.
Tình cảnh này rơi vào mắt chúng nữ khiến ai nấy đều trợn tròn, từng đôi mắt đẹp nhìn nhau, trong mắt không giấu nổi vẻ kinh ngạc tột độ. Các nàng vừa nhìn thấy vị Nhị Cung Chủ của mình vậy mà lại nghe lời nam nhân như vậy?
Sự bài xích nam nhân của hai vị Cung Chủ thì không cần nói các nàng cũng biết. Không phải tự dưng Tuyết Vực Cung lại không nhận bất kì nam nhân nào, tiếp xúc với nam nhân lại càng không.
Đại Cung Chủ thì đỡ hơn một chút, Nhị Cung Chủ thì cực kì ghét có nam nhân nào chạm vào người mình, vậy mà bây giờ các nàng nhìn thấy tên nam nhân này vậy mà có thể chạm vào người nàng ấy?
Như không để ý tới ánh mắt dị sắc của chúng nữ, Trần An Vĩ sau khi dỗ Tuyết An ngủ xong liền nói “Tình hình của Tuyết An tuy đã hết nghiêm trọng, nhưng hiện tại ta không có cách nào tiêu trừ hết Băng Hàn Khí trong cơ thể nàng.”
“Vì vậy, trong thời gian tới nhờ các nàng chăm sóc nàng ấy, đừng để nàng ấy tu luyện quá sức, đặc biệt là không được tu luyện Băng Hóa Trường Không!”
“Việc này thì ngươi yên tâm, nàng là một trong những người quan trọng nhất của chúng ta, chúng ta đương nhiên sẽ chăm sóc nàng!” Nghe lời nói của hắn, Tuyết Kỳ đại diện cho chúng nữ trả lời.
Mà chúng nữ ở phía sau cũng gật đầu phụ họa.
“Được rồi! Nếu Băng Hàn Khí trong người Tuyết An lại tiếp tục bạo động, thì các nàng hãy bóp nát nó, ta sẽ lập tức xuất hiện!” Trần An Vĩ lại tiếp tục nói tiếp.
“Được!” Tuyết Kỳ cũng không khách khí mà nhận lấy, dựa theo biểu hiện vừa nãy của Nhị Cung Chủ thì nàng cũng biết hắn được phép tiến vào Tuyết Vực Cung trong thời gian này rồi.
“A!” Bất chợt lúc này, hai nữ Tuyết Nhi và Tuyết Mi lại thốt lên một tiếng khiến chúng nữ giật mình.
Mà Trần An Vĩ lại càng nhìn hai nữ bằng ánh mắt quái dị, hai tiểu giai nhân này của hắn thường hay có suy nghĩ tinh quái lắm này.
Và đúng như hắn nghĩ, chỉ thấy hai nữ đưa mắt nhìn nhau, đồng loạt mỉm cười tinh nghịch rồi nói “Hay là để hắn giả nữ trang đi?”
“Giả nữ trang?” Nghe lời nói của hai nữ, mấy nữ nhân khác ánh mắt cổ quái nhìn nàng, mà Tuyết Kỳ cũng thắc mắc hỏi.
“Đúng vậy! Giả nữ trang vừa khiến hắn có thể hợp pháp ra vào Tuyết Vực Cung mà không bị người khác dòm ngó, vừa có thể dễ dàng chăm sóc cho Nhị Cung Chủ không phải sao?” Tuyết Mi lên tiếng.
Mấy nữ khác nghe Tuyết Mi nói thì lóe lên dị sắc, đó cũng là một cách, bất quá từ trước giờ các nàng vẫn luôn giữ khoảng cách với nam nhân, nên lần này bỗng nhiên lại có một nam nhân lạ giả nữ trang đứng cùng các nàng, không khỏi có chút không quen.
Trần An Vĩ nghe hai nữ nói thì trừng mắt nhìn các nàng, hai nữ nhân này nói như thể rất thích hắn mặc nữ trang nha?
Bất quá sau khi suy xét kĩ, hắn cũng phải công nhận ý kiến này của hai nữ rất không tồi.
Vì Tuyết Vực Cung xưa nay vốn không tiếp nhận nam nhân, việc đột nhiên xuất hiện nam nhân lạ ra vào Tuyết Vực Cung sẽ khiến những thế lực lân cận nghi ngờ. Danh tiếng mà các nàng gầy dựng cũng vì đó mà ảnh hưởng.
Thử nghĩ Tuyết Vực Cung không bị nam nhân dòm ngó là nhờ đâu? Là nhờ sự lạnh lùng quyết tuyệt của hai vị Cung Chủ, cộng với thực lực của các nàng mới khiến đám nam nhân tạm thời buông xuống dục vọng trong lòng.
Nếu để lộ ra chuyện có một tên nam nhân ra vào Tuyết Vực Cung, đám nam nhân còn lại không phát rồ mới là lạ.
Vì vậy lúc này đây, theo sự kéo tay của hai tiểu giai nhân song sinh nhà mình, Trần An Vĩ đi theo các nàng tới một căn phòng gần đó, tiến hành công việc “hóa nữ nhân” cho hắn.
Nhân lúc hai nữ vừa chuẩn bị y phục nữ nhân vừa chuẩn bị các loại mặt nạ, hắn liền mở Nguyệt Ảnh Quầy, tìm kiếm thứ gì đó giúp mình có thể cải trang. Như thường lệ, vẫn là bốn ô sáng quen thuộc hiện lên trước mặt hắn.
Nhìn thấy những kiện vật phẩm nằm trong bốn ô sáng, Trần An Vĩ trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn về phía ô thứ tư, nơi chỉ bán những gói quà riêng biệt, miệng vô thức thốt lên “Thượng phẩm?!”
Thứ hắn đang nhìn thấy chính là một gói quà Đan Dược, và đẳng cấp đương nhiên là đạt tới Thượng phẩm.
“Vận khí lần này của công tử quả là không tệ, không ngờ tới Nguyệt Ảnh Quầy lại cho ra Gói Quà Đan Dược cấp bậc Thượng phẩm.” Ảnh Nhi cũng cảm thán một câu, khóe môi mỉm cười nhìn hắn.
“Lập tức mua!” Trần An Vĩ không vòng vo dài dòng, lập tức hạ lệnh mua, rồi liền đổi mới vì những thứ khác quá ư là không vừa mắt.
Đổi mới được vài chục lần, hắn cũng thu mua được không ít Dưỡng Nhan Đan dành làm qua cho các bảo bối. Nhìn thấy lần này vẫn không ra thứ mình cầng, Trần An Vĩ chuẩn bị bấm nút đổi mới thì…
“Công tử chậm đã!” Ảnh Nhi đã lên tiếng ngăn cản hành động của hắn.
“Có thứ gì tốt sao?” Trần An Vĩ thắc mắc hỏi, toàn là đồ Thiên cấp thôi mà?
“Công tử thử nhìn kiện Di Hình Hoán Ảnh này xem!” Ảnh Nhi chỉ vào ô sáng thứ hai, nơi có bán một tấm Nguyên Bài khắc một chiếc mặt nạ vô diện.
Trần An Vĩ nghe vậy cũng tò mò mà đọc lấy thông tin của nó. Một bảng thông tin lập tức hiện ra, trên đó viết…
“Di Hình Hoán Ảnh tầng thứ nhất, Thiên cấp Thượng phẩm Nguyên Thuật.”
“Công dụng: Cho phép người sử dụng đạt được khả năng cải trang thượng thừa, chỉ cần đủ lực lượng, muốn cải trang bao lâu cũng được. Tu luyện càng lên cao, mức độ biến ảo càng cao.”
“Thậm chí có thể đánh lừa được cả tu sĩ hơn mình vài đại cảnh giới nếu tu đến đại thành!”
“Đây chẳng phải thứ ta đang cần sao?” Trần An Vĩ mừng rỡ nói, đồng thời cũng xoa đầu Ảnh Nhi một cái, nếu không nhờ nàng lên tiếng, hắn đã bỏ qua Di Hinh Hoán Ảnh rồi.
“Chưa hết đâu nha!” Ảnh Nhi lại lên tiếng, rồi phất tay một cái, một bảng thông tin khác lại hiện lên trước mặt Trần An Vĩ.
Đọc xong bảng thông tin này, Trần An Vĩ càng kinh ngạc hơn “Di Hình Hoán Ảnh là một trong các loại Nguyên Thuật trấn tộc của Di gia?”
Di gia là gia tộc bên ngoại của hai tỷ đệ Lương Gia Quỳnh và Lương Gia Bảo, không ngờ trong Hệ Thống vậy mà lại xuất hiện mặt hàng này.
“Nếu vậy ta sử dụng Di Hình Hoán Ảnh chẳng phải sẽ bị Di gia phát hiện sao?” Trần An Vĩ nói, hắn đang định mua Di Hình Hoán Ảnh về tu luyện thì lại đọc được những thông tin này.
“Không vấn đề gì, Di Hình Hoán Ảnh chỉ đặc biệt ở những tầng sau mà thôi, còn tầng đầu tiên này, còn tầng đầu tiên thì chẳng khác những loại thuật cải trang khác là bao.” Ảnh Nhi nói.
Di Hình Hoán Ảnh nổi tiếng ở khả năng thiên biến vạn hóa, giúp người sử dụng ngoài việc có thể biến thành người khác, cũng có thể biến thành đồ vật, cây cối, thậm chí cả Pháp Bảo.
Nhưng chưa hết, tu đến đại thành, ngoài khả năng cải trang thượng thừa, nó còn cho phép tu sĩ mô phỏng lại khả năng của thứ ngươi muốn biến thành. Tức là nếu ngươi biến thành một tôn Yêu Thú, ngươi sẽ có mọi khả năng của nó.
Bất quá, đó lại là những điểm huyền diệu của những tầng sau của Nguyên Thuật này, còn tầng đầu tiên thì chẳng khác nào một loại ngụy trang thuật bình thường cả.
“Vậy ta mua!” Trần An Vĩ nói, nếu không khác là bao nhiêu, thì hắn có thể thoải mái sử dụng rồi.
Phất tay một cái, trên tay hắn lại xuất hiện một tấm Nguyên Bài, không chần chừ mà truyền Nguyên Lực vào bên trong. Ngay lập tức một luồng văn tự huyền ảo từ Nguyên Bài truyền vào đại não của hắn.
Không bao lâu sau, sau khi tiếp nhận toàn bộ lượng tin tức bên trong tấm Nguyên Bài, Trần An Vĩ phất tay một cái, một luồng sáng nhẹ nhàng bao quanh toàn bộ cơ thể hắn.
Bộp! Bịch!
“Ngươi…” Ngay lúc này, Tuyết Nhi từ bên trong bước ra, nhìn thấy tại vị trí vừa nãy không phải là Trần An Vĩ nữa, mà là một tên nam tử hoàn toàn lạ mặt đang ngồi đó. Nàng bất ngờ đến nỗi từng kiện y phục và trang sức nữ nhân đang cầm trên tay rơi hết xuống đất.
Tuyết Mi nghe động cũng bước ra, nhìn thấy tên nam nhân lạ mặt kia, không chút dư thừa, ra hiệu với muội muội của mình, trên tay bắt đầu ngưng tụ lực lượng đánh ra một chưởng.
“Khoan, khoan đã!” Tên nam nhân lạ mặt kia đương nhiên là do Trần An Vĩ sử dùng Di Hình Hoán Ảnh cải trang mà thành, nhìn thấy hai nữ nhân vừa xuất hiện chưa kịp nói gì đã bị đánh thì vừa tránh né công kích của các nàng vừa nói.
Hắn chỉ vừa thử nghiệm xem Di Hình Hoán Ảnh có công dụng như thế nào thì liền bị hai nữ đánh. Bất quá tình cảnh này cũng cho thấy Di Hình Hoán Ảnh khiến cả người thân của hắn cũng không nhận ra.
Mà dường như để cho hoàn hảo hơn, Di Hình Hoán Ảnh còn cho phép người sử dụng thay đổi cả giọng nói của mình.
“Là ta!” Trần An Vĩ bất đắc dĩ, liên tục phải né tránh đòn tấn công của hai nữ, động tĩnh phía bên này đã khá lớn rồi, nếu tiếp tục e rằng tình cảnh tiếp theo sẽ là toàn Tuyết Vực Cung đuổi đánh hắn a…
Nghĩ vậy hắn liền nhân lúc hai nữ dừng lại để ngưng tụ công kích mà vươn tay kéo lấy cặp tỷ muội song sinh vào lòng.
Bị ôm lấy bất ngờ, Tuyết Nhi và Tuyết Mi vùng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay của nam nhân xa lạ này. Bất chợt nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của hắn nhìn các nàng, khiến động tác vô thức chậm lại một chút.
Bởi vì ánh mắt này rất giống với ánh mắt mà Trần An Vĩ nhìn các nàng mỗi lần gặp nhau. Hay nói đúng hơn là hắn đều nhìn những bảo bối của hắn bằng ánh mắt dịu dàng và ôn nhu nhất có thể.
“Ưm…” Nhân lúc hai nữ khựng lại vì bất ngờ, tên nam nhân lạ mặt kia vậy mà lại hôn các nàng một cái.
“Ngươi…” Tuyết Nhi tức giận không thôi, nàng đã có nam nhân rồi, vậy mà lại bị một nam nhân khác hôn, cảm giác áy náy lan tràn khắp cõi lòng, tay lại vận lực lượng muốn tiếp tục tấn công.
Mà ở bên cạnh Tuyết Mi cũng đồng dạng làm điều tương tự.
Bất quá ngay khoảnh khắc hai nữ chuẩn bị công kích tên nam nhân đang ôm lấy hai người, thì trong ánh mắt kinh ngạc của các nàng, gương mặt tên nam nhân lại lần nữa biến đối.
Chỉ thấy thay thế cho gương mặt xa lạ kia, là một gương mặt anh tuấn cùng đôi mắt sáng như đuốc đang nhìn lấy hai nữ, sống mũi cao thẳng cũng mái tóc đen nhánh búi cao xuất hiện.
Nhìn thấy gương mặt này, hai nữ Tuyết Nhi ánh mắt khẽ đổi, bởi vì các nàng đang nhìn thấy gương mặt của nam nhân nhà mình.
“Là ta nè!” Như để chứng thực cho suy nghĩ của hai nữ, Trần An Vĩ liền lên tiếng, lần này là giọng nói thật của hắn.
Những tưởng hai nữ sẽ thu hồi công kích, nào ngờ hai nữ lại nhìn nhau một cái, mỉm cười “nhẹ nhàng” rồi bất chợt đánh thẳng vào người hắn.
“Ai ui…” Bị đánh bất ngờ, Trần An Vĩ không kịp phòng bị, liền bị đẩy văng ra, ánh mắt ngỡ ngàng nhìn hai nữ.
Tuyết Nhi và Tuyết Mi chưa dừng lại ở đó, thấy hắn ngã sóng xoài, hai nàng lập tức tiến lại gần mà thi triển “Véo nhân chi thuật”, miệng làu bàu “Cho chàng chừa cái tội dám lừa bọn thiếp này!”
“Ai đau… đau… ta nào có lừa hai nàng, ta vừa đạt được một loại Nguyên Thuật mà sư phụ Ảnh Nhi giao cho, vừa hay nó có công dụng cải trang thôi mà!” Trần An Vĩ vừa kêu la vừa giải thích nói.
“Hứ, làm bọn thiếp hết hồn!” Hai nữ lúc này mới thờ phào, hờn dỗi nói, tay vẫn liên tục nhéo lên người hắn mấy cái cho bõ ghét.
Trần An Vĩ thấy hai tiểu giai nhân hờn dỗi thì bò dậy ôm lấy thân thể ngọc ngà của các nàng vào lòng, hôn nhẹ lên trán như an ủi.
“Nguyên Thuật chàng vừa sử dụng có công dụng như thế nào vậy? Bọn thiếp tại sao không cảm nhận được khí tức của chàng?” Ngồi trong lòng hắn, Tuyết Mi lên tiếng hỏi.
Chỉ có ở bên cạnh hắn, nàng mới nói nhiều như vậy thôi, còn đối với người ngoài nàng vẫn rất kiệm lời.
“Đúng vậy, bọn thiếp còn tưởng nam nhân lạ nào đột nhập vào Tuyết Vực Cung mà các tỷ muội không hay biết.” Tuyết Nhi nhớ lại tình cảnh lúc đó nói.
Tên nam nhân kia cứ như từ hư không bước ra vậy, khiến nàng cùng tỷ tỷ vô cùng bất an. Bởi vì có thể vô thanh vô tức tiến vào Tuyết Vực Cung mà không bị các tỷ muội phát hiện thì tên này phải mạnh mẽ hơn các nàng rất nhiều.
Trần An Vĩ nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng của cặp tỷ muội song sinh, như muốn làm dịu tâm trạng của các nàng, sau đó liền nói “Tên của nó là Di Hình Hoán Ảnh!”
“Di Hình Hoán Ảnh?” Tuyết Nhi nhìn hắn bằng ánh mắt kinh ngạc hỏi, không lẽ sư phụ hắn là vị trưởng bối nào của Di gia?
Nhưng sau một hồi suy nghĩ kĩ, các nàng lại lắc đầu, bởi vì Di gia cũng chẳng thể đủ khả năng bồi dưỡng nên một tên yêu nghiệt như nam nhân này.
“Nếu vậy, vấn đề giả nữ trang cũng không còn quá khó nữa!” Tuyết Nhi và Tuyết Mi đồng loạt mỉm cười vui vẻ, nhưng đôi mắt lại nhìn hắn chớp chớp.
“Được rồi! Được rồi! Chiều các nàng hết!” Trần An Vĩ nhìn thấy ánh mắt của hai nữ thì sao có thể không hiểu các nàng muốn gì, hắn đành đứng dậy, động lấy ý niệm.
“Khoan!!!” Bất chợt lúc này Ảnh Nhi lại lên tiếng, nhưng đã quá muộn…
Dị biến đã phát sinh…
-----------------
Chương hôm nay nha... Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!!!
-----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花