Chương 23: "Thầy giáo dị giới" và bài học đầu tiên

Bạch Vũ rời khỏi cửa hàng mua bán tinh hạch, lại dạo một vòng mua sắm một ít y phục cũng như vật dụng cần thiết cho hành trình tiếp theo của mình.

Buổi chiều, một tay hắn cầm bản đồ, một tay thì cầm một miếng thịt đùi gà nướng gặm ngon lành, vừa đi vừa ăn rời khỏi Lai La trấn.

Để đến được Thiên Lan Thành từ làng Vân An, phải đi qua hai thị trấn, đầu tiên là trấn Lai La, sau đó là An Huy trấn cách nhau khoảng một ngày đường bộ, ở giữa là một mảng rừng thưa kéo dài cuối cùng của Sung Đà Lâm.

Đến An Huy trấn lại tiếp tục di chuyển thêm một ngày đường bằng xe kéo bởi Song Giác Tê hoặc hai ngày nếu lại cuốc bộ.

Vừa nhàn nhã đi, đêm nay hắn quyết định sẽ ngủ lại trong rừng một đêm, dù sao khoảng rừng này cũng không có yêu thú.

Hai giờ sau, Bạch Vũ đã đến được khu rừng giao giữa hai trấn, con đường lớn không một bóng người mang lại vẻ đìu hiu.

Đột nhiên, sắc mặt Bạch Vũ thay đổi, hắn cảm nhận được sát khí mỏng manh, từ đợt huấn luyện trước đó, do phải đối mặt với vô số yêu thú ăn thịt trong rừng, hắn đã luyện thành bản năng sinh tồn rất mạnh, cũng một phần là vì linh hồn biến dị của hắn cảm ứng nguy hiểm và sát khí nhạy bén hơn người bình thường.

“Có người nhắm vào ta, nhầm lẫn gì sao?”

Hắn cẩn thận nghĩ lại, sau đó nhíu mày, hắn quá chủ quan rồi.

Mới xuất đạo chưa đến một ngày đã bị nhắm đến, quả nhiên là thế giới mạnh được yếu thua.

Bạch Vũ không dám mở thần thức ra thăm dò, hắn chỉ là tu sĩ cấp thấp, nếu đối phương tu vi cao hơn hắn nhiều thì sẽ rất dễ bị phát hiện, như vậy thế chủ động phản công của hắn sẽ không còn.

Vẫn giả ngơ như chưa phát hiện điều gì bất thường, hắn lửng thửng đi về hướng rừng cây vừa đi vừa đưa tay xuống kéo quần làm ra động tác chuẩn bị đi lôi tiểu huynh đệ ra tưới nước cho cây.

Phía sau một gốc cây to, hai thân ảnh mặc đấu bồng đen đang nhếch miệng cười quan sát con mồi.

- Không có gì đặc biệt, xác định hắn chỉ là một tiểu tử ngu xuẩn, cái chết đến gần vẫn không hề hay biết.

Hành động đi, làm gọn gàng trở về chúng ta mở tiệc rượu, nghe báo tiểu tử này có tiền kha khá đấy.

- Khà khà, hay lắm, để ta lên trước, ngươi cứ nằm ngủ một giấc cũng được, ta rất thích làm thịt mấy tên nhóc miệng còn hôi sữa như vậy.

Lúc này, Bạch Vũ đang ngâm nga câu hát trong miệng nhưng trong lòng thì nghiêm nghị dị thường, đầu não vận chuyển tính toán, các giác quan tập trung hết sức có thể.

Xoẹt.

Một tiếng động nhỏ truyền đến phía sau, hắn lập tức lách mình, không còn vẻ ngáo ngơ trước đó, ánh mắt sắc bén nhìn qua một thanh kiếm nhỏ dài vừa xuyên qua chỗ hắn đứng cấm phập vào thân cây.

- Hửm, tránh được, thì ra ngươi giả vờ.

Đối phương đến gần, Bạch Vũ đã có thể cảm nhận được tu vi của đối phương, đây là một nam nhân tầm khoảng mươi tuổi, khuôn mặt có một vết sẹo dưới cằm, mắt xếch, nhìn qua đã biết là hạng tiểu nhân.

- Kỳ Cảnh sơ giai.

Tuy tiến bộ của hắn là rất lớn, nhưng cũng chỉ đánh nhau với yêu thú, hiện tại đối mặt với địch nhân tu sĩ Kỳ Cảnh sơ giai, hắn lại không dám chắc chỉ một mình đối phương, đành lên tiếng.

- Các ngươi là ai, tại sao lại muốn giết ta?

- Nói nhảm, làm thịt ngươi.

Nam tử mặt sẹo cười dữ tợn, tay cầm một thanh đoản kiếm lao vào tấn công.

Bạch Vũ lách người né đòn, thân thể hắn cực kỳ linh hoạt sau những tháng ngày lăn lộn trong rừng.

Xoạc, đoản kiếm hung hăng chém phăng một ngọn cây nhỏ.

Bạch Vũ không biết đối phương có mấy người, hắn liền nhanh chóng di chuyển vào rừng rậm, dùng hoàn cảnh quen thuộc của mình để có thể lật ngược tình thế.

- Chạy đi đâu?

Tên mặt sẹo lập tức đuổi theo.

Bên ngoài, tên còn lại chờ lâu hơn dự tính nhưng đồng bọn vẫn chưa trở lại, thấy tình thế không ổn cũng liền động thân rời khỏi chỗ nấp, di chuyển theo hướng hai người trước đã đi.

Sau khi đi vào rừng một đoạn, hắn phát hiện không có tiếng truy đuổi hay chiến đấu nào xảy ra.

Như nhận ra có gì bất thường, hắn vội rút ra hai thanh chủy thủ nắm chặt trên tay.

Viu.

Một âm thanh nhỏ, hắn liền quay sang phía phát ra tiếng động cảnh giác.

Vừa lúc đó, một thân ảnh nhanh như sóc lao ra từ một tán cây, đoản kiểm quét ngang một đường.

- Hừ, trò hề.

Tên này như đoán trước kịch bản, liền xoay người đâm mạnh chủy thủ vào bóng người phía trước.

Hắn nhắm thẳng vào tim đối phương.

Phập.

Tiếng hung khí cấm vào da thịt ngọt xớt làm tên hắc y nở nhếch miệng cười.

Nhưng liền sau đó, cũng từ khuôn miệng đó, hắn phải phát ra âm thanh kêu gào đau đớn.

AAAA…

Tay phải của hắn vừa ra đòn đã bị đứt lìa đến tận bả vai, máu tươi phun như mưa.

Bát Hoang Quyền!

Ầm.

Một quyền như ánh lửa nặng nề giáng vào ngực tên hắc y.

Thân thể hắc y nhân bay thẳng về phía trước, hắn phun ra ngụm máu, một tay cố gắn chống lấy thân thể đứng dậy, vừa móc ra một đoản đao liền thấy một bóng người từ phía đối diện dung một phương thức di chuyển vô cùng quái dị như rắn trườn, tay cầm đoản kiếm đâm thẳng vào mặt hắn.

Thân thể lung lay, chết không nhắm mắt, trước khi chết hắn cũng không hiểu vì sao chỉ là một lần cướp bóc đơn giản suốt bao năm hành nghề lại phải trả giá bằng chính mạng sống.

Bạch Vũ thở ra một hơi, xé một mảnh vải cầm máu vết thương bên hông.

Hắn nhìn như áp đảo nhưng thật ra lần chiến đấu vừa rồi hắn phải đặt cược rất lớn vào độ chính xác và tính toán của mình, chỉ cần sai một ly hắn liền thay thế chỗ của tên đang nằm đó.

Không phải lần đầu tiên hắn giết người nhưng đây là lần đầu tiên chiến đấu sinh tử với người của thế giới này, hắn càng hiểu ra được thế giới này thật sự tàn khốc, tranh đấu diễn ra không ngừng.

Bài học đầu tiên suýt thì khiến hắn trả giá cực đắt, hắn thầm ghi nhớ lần sau không được tùy tiện giao dịch với bất kỳ ai cũng như phải chuẩn bị sẵn sàng lớp ngụy trang khi hành tẩu giang hồ.

Bạch Vũ lấy ra vài bình dược thủy trị thương uống vào, lại nhai nhuyễn một nhánh dược thảo cầm máu đắp lên miệng vết thương sâu hoắm do chủy thủ gây ra.

Hắn lại gần thi thể tên hắc y nhân cúi xuống định lục soát xem có đồ gì dùng được không, đột nhiên lông măng dựng đứng, hắn chưa kịp xoay người thì một thanh kiếm lạnh băng đã đặt ngang cổ.

Bài học thứ nhất chưa rút kinh nghiệm xong, hắn liền được trường đời của dị giới tặng thêm một bài tập về nhà, bài tập mà có thể hắn làm đến mất mạng cũng không xong.

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh u cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-