Chương 13: Lâm Mẫn Hoa

Diệp Thần đang nghỉ ngơi, thần tình khoan khoái vô cùng, chợt cảm thấy hạ thân đang được bú mút.

"Ngọc Trân, em thèm nó như vậy sao" Diệp Thần ngồi dậy ôm Tống Ngọc Trân vào lòng, vuốt ve khuôn mặt đỏ ửng của mĩ nhân.

"Em... em muốn phục vụ cho anh" Tống Ngọc Trân nói

"Em cần tiền nhiều đến mức này à" Diệp Thần đi vào vấn đề

"Không. Tống gia nhà em đang gặp khó khăn, một số người muốn em gả cho Tư Đồ gia, để đổi lấy lợi ích" Tống Ngọc Trân vành mắt đỏ lên, cô luôn muốn nói việc này ra ngoài, cha mẹ cô qua đời thì Tống gia suy sụp, ông nội thì ngày một già yếu không còn khả năng cầm quyền, chỉ còn các thành viên trong gia tộc, đứng đầu là em trai của ba cô Tông Văn Kiệt, ông ta là người đối xử tốt nhất với cô, nhờ ông ta mà cô chưa bị gả đi, nhưng không thể lâu hơn nữa, ngày hôm nay, người bác này của cô đã không lái nỗi chiếc thuyền đẫm nước này rồi, thông báo cho cô phải về nhà thôi.

"Vậy sính lễ 10 kg Au nguyên chất được không" Diệp Thần cũng biết rõ mấy câu chuyện loại này nên không mấy kinh ngạc.

"Như thế thì nhiều lắm, em đáng giá vậy sao" Tống Ngọc Trân cũng biết cưới cô cũng như đem cái bình hoa về trưng bày cho đệp mà thôi, cô cũng không muốn đồng tiền chi phối bản thân.

"Đương nhiên đáng giá, nếu như em biết cách anh tạo ra Au có liên quan đến em..." Diệp Thần thì thào vào tai của Tống Ngọc Trân, hắn càng nói khuôn mặt của cô càng đỏ lên, ánh mắt lưu quang nhất chuyển.

"Vậy..." Tống Ngọc Trân định nói gì đó.

"Vào việc thôi, em gái xinh đẹp"

Cả hai lại quấn lấy nhau, ngựa quen đường cũ tiếng la hét rên rỉ không ngừng, âm thanh va chạm, đét mông vang lên dồn dập.

Ít lâu sau Kiều Hoa cũng tỉnh giấc, cả ba lại quấn lấy một đoàn, nơi giao hợp đã be bét dịch trắng, ga giường ướt loang thành mãnh lớn.

Hai cô gái bị nam nhân thao đến mức rên la, động tác càng lúc càng điên cuồng.

"Ừm aaa.. á... a... ừm... thao em... a... hảo to... ơ... ớ... nhanh quá... bú vú chị ... ừm... aaaa" Diệp Thần đằng sau nện phành phạch, phía trước lại được Kiều Hoa chắm sóc bầu sữa to, Tống Ngọc Trân mắt trắng dã.

"Ừm... " Diệp Thần nã phát bắn đầu tiên trong cuộc giao hoan lần này.

Tiếp tục cuộc chơi, Diệp Thần và Kiều Hoa lại dính lại, nữ thượng nam hạ, Diệp Thần để cô nàng muốn chơi như thế nào thì chiều thế ấy, tay thì vuốt ve mĩ nữ bên cạnh, hạ thân cô đã đóng lớp lớp dịch trắng, và chúng liên tục chảy ra, lên miên không dứt.

Âm thanh giao hoan lại văng vẳng cho đến khí Diệp Thần bắn phát thứ 18. Ba cái lỗ đều chơi đều qua, tinh dịch căng tràn âm đạo và hậu môn, ba người lại vào phòng tắm.

"Ưm... ưm... Á... a... a... ahhh" lại rên rỉ.

...

"Anh yêu em muốn đi mua sắm" Tống Ngọc Trân thanh xuân tiểu nữ sinh, tràn đầy nhựa sống, hồn nhiên vui tươi khác hẳn với tối qua mĩ phụ nhân đang uốn éo trên thân hình nam nhân, vuốt ve dương vậy nam nhân mà chơi đùa.

Chụt chụt.

Diệp Thần đằng sau ôm Tống Ngọc Trân hôn sâu một cái rồi tách ra nói

"Mua gì cũng được tuỳ em" Diệp Thần hôm qua cùng hai nàng cày cấy đến tận 2 giờ sáng. Trong túi chừa đống đống Au nguyên chất, điểm giao hoan còn thừa cũng chẳng bao nhiêu.

Thông tin cần biết, điểm giao hoan thực chất chẳng có tác dụng quái gì, tiểu la lị muốn hắn cùng nữ nhân làm sự tình nam nữ đều muốn, vì khi Diệp Thần làm cùng nữ nhân sẽ sinh ra một môi trường dâm tà, những hình ảnh mà hắn thấy và làm theo đều bắt nguồn từ một bộ công pháp, nó có tác dụng che đậy rất mạnh, cho dù chỉ là nhập môn, đệ nhất cường giả ở Vô Cực giới dù có phát giác cũng chỉ biết đó là dâm khí mà thôi, trong môi trường này, tiểu la lị có thể vận dụng sức mạnh đáng có để làm một số sự tình.

"À, tí thì quên, anh không có văn thư để làm thủ tục thuê phòng nên tạm ở đây, em xem giải quyết vấn đề này rồi chúng ta đi mua ít đồ" Diệp Thần nhìn Tống Ngọc Trân nói

"Ừm anh với Kiều Hoa cứ chuẩn bị, em xuống dưới làm thủ tục" Tống Ngọc Trân không có gì ngạc nhiên, thuận lời mà làm.

5 phút sau, Diệp Thần cùng hai nữ ra khỏi khạch sạn, bắt một chiếc taxi. Hắn muốn mua phương tiện di chuyển.

20 phút trôi qua, chuyến xe cả ba không nói gì, tay trong tay, hai cô gái dựa vào hai bên vai Diệp Thần ngủ say. Lão tài xế vẻ mặt rất chi là hãi hùng nhưng cũng không nói gì thêm. Xã hội này không có việc không có chỉ có việc mà ta chưa gặp mà thôi.

Mytesa, cửa hàng ô tô lớn nhất Nam Quốc có chi nhánh hầu như trải rộng khắp quốc gia.

"Xin chào, xin hỏi quý ngài cần gì" một nữ nhân viên chào đón. Cô cả ngày hôm nay chẳng có một khách nào, đang rầu rỉ thì lại gặp cứu thế.

"Xe ở nơi này con nào đẹp và sang nhất" Diệp Thần cũng chẳng quan tâm xung quanh, ở đây mà mấy khối sắt thép qua bộ não của các kĩ sư mà thành hình thì có quái gì để xem, xem như phương tiện là được rồi.

"Xin hỏi tôi có thể xung hô với anh như thế nào" Nữ nhân viên qua sát, ánh mắt tuy không được tinh như mấy lão quái nhưng ít nhất sẽ không cho rằng người nam nhân này bình thường như vẻ bề ngoài.

"Diệp Thần"

"Xin mời anh theo tôi" nữ nhân viên lắc lắc eo hông mà đi đến một con xe mang tên sxzii, được nơi đây trang trí rất kĩ lưỡng.

Bề ngoài một màu xám bạc, thiết kế như một chiến xa, thôi đủ khí phách nam nhi rồi.

"Chốt đơn, bao nhiêu tiên" Diệp Thần rất đơn giản trả lời.

"Mẫu xe này vừa xuất xưởng và mở bán 200 tỷ, do vừa ra mắt nên công ty đã khuyến mãi, giá gốc là 219,58 tỷ"

"Ừm" bốc, Diệp Thần búng tay một tiếng hơn 100kg Au xuất hiện trước mặt cô nhân viên, ánh vàng làm cô chói cả mắt.

"Kêu giám đốc nơi đây ra thanh toán" Diệp Thần ung dung lên xe thử nghiệm.

"Dạ vâng" cô chạy như bay, đây là lần đầu cô gặp một lượng vàng lớn như này.

...

"Xin chào tiên sinh, tôi là giám đốc nơi này, phương thức thanh toán của quý khách là lần đầu công tin gặp phải nên không thể hoàn thành nhanh được, chúng tôi sẽ nhờ một số người trong ngành đến kiểm tra số Au kia, mong quý ngài có thể bỏ chút thời gian" tên giám đốc cung kính trình bày.

"Không vấn đề, các người tuỳ lúc kiểm tra, nơi đây ta sẽ không ở, kiểm tra xong gọi đến cho ta" Diệp Thần ánh mắt nhìn sang hai cô gái.

Kiều Hoa nhanh nhảu đưa số điện thoại cho tên giám đốc rồi cả ba ung dung đi ra ngoài, không hề quan tâm những ánh mắt kinh dị.

Cả ba đến một nhà hàng, vận động cũng không ít phải nạp lại năng lượng để tiếp tục chứ.

"Ừm quán này không tệ" Tống Ngọc Trân cũng không quá quan trọng việc ăn uống, nhưng món này thực sự không tệ a.

"Nơi đây rất đông khẳng định sẽ không đơn giản" Lan Hoa lên tiếng.

"Hú...huýt huýt" âm thanh như gặp minh tinh giờ đây dàng diễn ra tại một quán ăn.

"Trật tự tất cả trật tự, Lâm chủ quán sẽ không ở lại lâu, hôm nay sẽ chọn ngẫu nhiên một vị khách để thử món ăn mới, xin mọi người bình tĩnh" một nữ nhân, chắc là trợ lí của vị họ Lâm kia.

"Như lời cô ấy nói, tôi sẽ chọn cậu ta" Lâm Mẫn Hoa vươn tay ngọc chỉ về phía Diệp Thần, sở dĩ như thế vì hắn không nhìn cô, làm cho cô lại chú ý đến hắn, người khác người luôn nổi bật.

P/s: Trong 7 ngày sẽ là bảy chương, mong mọi người ủng hộ 1 like. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ💕