- "Nàng muốn đoạt lại ngôi vị từ Ren Gyokuen?". Bách trực tiếp vào thẳng vấn đề.
- "Đúng vậy, Mụ trở thành thứ gì đó, không thuộc về thế giới này...". Qua giọng điệu của nàng, hắn cảm nhận được cảm giác mất mát, đau buồn.
- "Ta hiểu". Hắn biết thứ gì đã chiếm lấy Ren Gyokuen, thủ lĩnh của AI Thamen - Arba.
- "Nếu ngươi giúp Hakuryuu đoạt được ngôi vị... Ta chấp nhận dâng hiến mọi thứ!". Hakuei quả quyết, tất cả hy vọng của nàng trông chờ cả vào hắn.
- "Dâng hiến mọi thứ thì chưa cần...". Bách nhìn về phía Hakuei với ánh mắt trìu mến.
- "Ha, ta đùa thôi, nàng không cần trả giá bất cứ điều gì". Nhân lúc khó khăn, lợi dụng người khác, điều này có chút trái lương tâm của hắn nha.
Từ biệt Hakuei, hắn dịch chuyển thẳng đến đại sảnh nơi Ren Gyokuen đang soạn sổ sách, sự xuất hiện của hắn hoàn toàn chưa được tính toán bởi Ren Gyokuen.
Lực lượng chính hắn dùng là bản thân năng lượng, Rukh tồn tại xung quanh hắn chẳng qua là ảo ảnh, vốn không phải Rukh.
Trước mắt hắn là một mỹ phụ thành thục, làn da mịn màng trắng muốt, khuôn mặt hiền hoà, ánh mắt hiền từ đang nhìn vào sổ sách, mái tóc đen xõa dài xuống vai, nàng mặc bộ trang phục tiêu chuẩn của hoàng tộc thời bấy giờ, tông màu chủ đạo là hồng tím.
Nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài, hắn nhận định mỹ phụ này khẳng định dưới 30, bất quá tuổi thật của nàng là cuối 40 rồi...
Thành thục mỹ phụ ngẩng đầu, điềm tĩnh nhìn hắn, Gyokuen hay đúng hơn là Arba nét mặt hiền hoà, không có lấy một tia bất ngờ.
- "Ngươi đã đến... Kẻ ngoại lai". Thành thục thanh âm vang lên, âm vạng tựa mật ngọt nuốt chửng lấy tâm trí hắn.
Ặc, quả thực quá quyến rũ đi, Arba thực sự biết cách lợi dụng triệt để sự quyến rũ của mình để hủy diệt mọi thứ, cái chết của hoàng đế đời trước quá thuyết phục đi.
- "Nàng nghĩ sao về giao dịch?". Hắn lặng lẽ trả lời, sắc mặt bình tĩnh nhìn mỹ phục trước mắt, tâm trí mảy may thay đổi.
- "Ta và nàng, chúng ta đều không phải người của thế giới này, nàng mong muốn mang thứ đó đến để hủy diệt thế giới, ta mong muốn nàng mang ngôi vị cho Hakuryuu.
Mục đích của chúng ta khác nhau..."
- "Ngươi giúp được ta mang thứ đó đến?". Arba nghi hoặc hỏi, bấy lâu nay, nàng mày mò nghiên cứu, duy chỉ để thứ đó giáng lâm thế giới này, hủy diệt mọi thứ...
Thay vì trả lời, trên tay hắn xuất hiện thứ đồ xúc tua ghê tởm, nó ngoe nguẩy xung quanh như muốn ăn mọi thứ.
Nhìn thấy vị "Cha" mình tìm kiếm bấy lâu nay xuất hiện trên tay hắn, Arba cố gắng kìm lòng, ánh mắt nàng càng đen tuyền hơn nhìn về phía bàn tay hắn như muốn ăn tươi nuốt sống nó.
- "Nàng coi nó như "cha" của mình, vậy... Sẽ ra sao nếu ta bóp nát thứ đồ chơi này?". Bách tỏ vẻ uy hiếp.
- "Đừng, chỉ cần đừng giết nó, mọi thứ của ta sẽ là của ngươi!!!". Arba sắc mặt vặn vẹo, dáng vẻ đoan trang hiền thục của mỹ phụ biến mất, thay vào đó là kẻ bạo dâm tàn ác đội lốt hiền thục, kẻ đã sống qua hàng thiên niên kỷ.
- "Mọi thứ?". Hắn tỏ rõ ý định của mình, đối với nữ nhân tàn ác, tâm địa vạch rõ sự thâm độc đến cùng cực, vô hạn thủ đoạn được thi triển thì cần quả quyết, trực tiếp dùng uy hiếp lẫn thực lực, triệt để nghiền ép nàng.
- "Có thể!". Là người cực kỳ trung thành với Ill Ilah, nàng chấp nhận hi sinh tất cả vì "cha" mọi thứ!!!
- "Thần phục ta!!!". Uy hiếp trên tay, cộng thêm áp lực từ hắn đè nặng, Arba quỳ xuống, thân thể như muốn nát bấy.
Arba tâm lý điên cuồng vận chuyển, muốn nghịch chuyển thế trận khó khăn này.
Hắn nào để nàng toại nguyện, tiếp tục trấn áp linh hồn lẫn thể xác, hắn từ chối dùng Nô Ấn, thứ đó chẳng khác nào biến sinh vật bị đánh dấu thành con rối, hắn muốn dùng thực lực nghiền ép, đến khi Arba thực sự thần phục.
Arba biết mình thua rồi...
- "Xin... Chủ... Nhân... Trách... Phạt...". Arba gượng gạo gằn lên từng câu chữ, toàn tâm toàn ý thần phục hắn.
Bách gật đầu, giải trừ áp lực trên người Arba, để nàng đứng lên, tiếp tục công việc của mình.
- "Nghe lời ta, nàng sẽ nhận được thứ xứng đáng, Ill Ilah sẽ giáng lâm sau vài tháng nữa, ta hứa với nàng!".
- "Cảm ơn, chủ nhân!". Arba vui sướng, nàng cười như điên dại, hình dáng rối bời do bị áp lực từ hắn đè nặng khiến tóc tai nàng rối bời, quần áo xộc xệch, bộ ngực cỡ lớn lộ ra ngoài, hắn có thể thấy khe ngực thần thánh đó.
Tư sắc này dù có quần áo rối bời vẫn rất hấp dẫn trong mắt nam nhân, hắn thực sự rất muốn thưởng thức, Bách trong đầu hiện lên đủ loại tư thế.
- "Sửa sang lại quần áo đi, vài tháng sau chính là sự kết thúc của thế giới này".
Đúng vậy, thời điểm Ill Ilah giáng, trái tim tà thần ngủ sâu dưới lòng đất kia đồng thời sẽ dung nhập vào Ill Ilah, tạo ra thực thể trước nay chưa từng xuất hiện.
Sự kết hợp giữa Ác thần và Tà Thần - Tà Ác Chi Thần!
...
- "Sự vụ đã xong, việc tiếp theo là đợi Hakuryuu về đến nhà, Arba đã thần phục ta, nàng giờ chỉ cần điều động nhân lực, chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới giữa các đế quốc gồm Reim, Magnostadt, Sindria.
Sau đó chống lại sự giáng lâm của Tà Ác Chi Thần...". Hakuei còn đang định thần hắn bằng cách nào thu thập được Arba (Gyokuen) thì lại nghe tới trận chiến sắp tới.
Nàng biết các thế lực hiện nay đang chiến tranh lạnh, cuộc chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào, nghe hắn nói vài tháng nữa sẽ nổ ra khiến Hakuei vô cùng lo lắng, cả cho vận mệnh của đất nước lẫn tương lai thế giới do sự giáng lâm của Tà Ác Chi Thần.
Nhận ra rằng tình huống hiện tại đang rất cam go, nàng cần tập trung nhân lực toàn đế quốc, chuẩn bị cho cuộc chiến cuối cùng.
Tạm biệt hắn, Hakuei vội vàng đi tìm Arba (Gyokuen) bàn sự vụ, Hakuryuu chưa về, công tác chuẩn bị chiến trận chắc chắn nằm trong tay nàng, Hakuei phải ở thế chủ động.
Bách biết thời gian sắp đến, chậm trễ càng làm cho Trái Tim Tà Thần có thêm thời gian cắm rễ sâu hơn vào tâm hành tinh, càng khiến thế giới này dễ bay màu hơn.
Hắn không quan tâm cái gọi là sinh mệnh vô tội trên hành tinh này, thứ hắn quan tâm là cảm xúc của mấy bà vợ của hắn khi quê hương bị hủy diệt.
Nếu các nàng biết hắn có thể cứu thế giới này mà không cứu, chắc chắn hắn sẽ bị ăn đòn nhừ tử mất.
Chung quy lại thì ai cũng sợ vợ thôi, đừng nhìn hắn với ánh mắt đó. Cổ nhân có câu "Ra đường anh là cá mập, ở nhà anh là cá con" mà.
Phanh!
Đang luẩn quẩn trong dòng suy nghĩ, bỗng cánh cửa bị đạp tung bởi Kougyoku, nàng chạy đến ôm chầm lấy hắn.
- "Sao, có nhớ bổn công chúa không?". Kougyoku ngước mắt lên nhìn hắn, long lanh ánh mắt nhìn hắn.
- "Nhớ, lúc nào cũng nhớ a". Hắn thở dài, Kougyoku lại nghịch ngợm gì nữa đây.
- "Ta vừa mới đan chiếc khăn này, có muốn thử không?". Giờ thì hắn hiểu ra tại sao Kougyoku chạy thẳng vào sâu trong cung, hoá ra là đan cái khăn này tặng cho hắn a
Hoạ tiết trên chiếc khăn tuy còn hơi luộm thuộm, đường nét chưa được chỉnh chu, song hắn vẫn nhìn ra được hình ảnh con phượng hoàng đỏ rực được in trên chiếc khăn.
Hắn vui vẻ nhận lấy chiếc khăn mà Kougyoku tặng, đồ lão bà tặng, hắn nào dám vứt a.
- "Được rồi Kougyoku, ta còn phải đi a". Bách nhích chân lết đi từng tí một, còn Kougyoku thì dai như đỉa cứ bám lấy chân hắn.
- "Không muốn!!! Sắc lang ngươi còn chưa ở đây quá nửa ngày". Kougyoku nhõng nhẽo bám chân hắn không được liền nhảy lên lưng để hắn cõng nàng.
Cmn thật hết cách, lại phải trừng trị nàng mới được.
Hơi thở ấm nóng phà vào tai hắn, từ cơ thể Kougyoku truyền ra mùi hương, kích thích cả cơ thể hắn, bộ ngực của nàng áp sát vào lưng hắn.
Bách chịu không nổi, bộ ngực của Kougyoku cứ áp sát vào da thịt hắn, kích thích từ da thịt va chạm vào bộ ngực phập phồng, kích thích da thịt truyền từ xúc giác lên thần kinh trung ương.
- "Đây là nàng tự làm tự chịu nhé". Hắn bế Kougyoku lên thẳng giường của Hakuei, chả ngại đây là phòng của Hakuei, chuẩn bị đại chiến ba trăm hiệp với nàng,
- "Á... Có hấp diêm, người đâu mau hộ tống bổn... Công chúa... Á...". Kougyoku lớn tiếng hét lên càng làm hắn dục hỏa trùng thiên.
Phen này không dạy dỗ nàng ra trò thì hắn chưa xứng làm đàn ông.