Để hai nữ lại Sindria, hắn tiếp tục chuyến hành trình của mình tại thế giới này, cuộc hành trình của hắn sẽ không bao giờ kết thúc, ít nhất là sẽ không kết thúc tại đây và ở thế giới này.
Bản thân hắn còn muốn tới nhiều nơi, chứng kiến nhiều hơn nữa vô tận khoảnh khắc.
Ở trên con tàu ra khơi với đám Aladdin, tất nhiên là hắn tiện đường thôi. Hắn cùng Kougyoku vào chào hỏi đám nhóc này, tất nhiên là Kougyoku chả ưa gì Alibaba lẫn Aladdin rồi, bọn nhóc nhiều lần làm hỏng việc của nàng.
Tiếp theo hắn nên đến Đế Quốc Kou rồi, nhanh chóng kết thúc mọi chuyện thôi, thời gian hắn đến đây cũng khá lâu rồi, công việc còn rất nhiều a.
- "Nàng nhớ đường về thật không đó?". Bách băn khoăn hỏi Kougyoku, hắn đến thế giới này khá lâu rồi nhưng tất nhiên là chẳng so được bao nhiêu đối với người đã lớn lên ở đây từ nhỏ, độ hiểu biết của hắn chắc chỉ bằng 1/10 người dân ở đây.
- "Ta lớn lên ở thế giới này, còn không hiểu biết hơn ngươi chắc?". Kougyoku phụng phịu trả lời hắn.
Trông cũng đáng yêu đấy chứ, Bách cười cười, chào hỏi đám nhóc xong xuôi hắn với Kougyoku sẽ đến phòng riêng rồi, hắn có cách âm qua, hẳn là sẽ không ai nghe thấy.
Trước khi hắn đi có đề cập qua với Yamraiha hỏi nàng có hay không muốn về thăm quê hương chút, bất quá nàng hình như vẫn giận hờn chuyện năm xưa đối với lão cha của mình nên từ chối đi cùng hắn, với lại công việc ở Sindria khá nhiều, nàng đâu thể đùn đẩy trách nhiệm cho người khác. Dunya lựa chọn ở lại cùng Yamraiha, hắn thấy hai nàng như thể đang toan tính gì đó vậy, làm hắn có chút rợn gai ốc nha.
Từ cảng Sindria đến chỗ thành trấn gần nhất cũng mất cơ số thời gian, đang ở giữa chặng đường. Theo nguyên tác, có đám hải tặc xuất hiện vào thời gian này, bọn chúng sử dụng khí cụ từ Magnostadt, chắc là cướp được đây mà.
Chuyện này hắn lười quản, đám Aladdin thừa sức xử lí bọn hải tăc này.
...
Nhanh chóng đến đất liền, hắn và Kougyoku vừa định rời tàu.
Kougyoku gọi Hakuryuu có muốn cùng nàng với hắn về đế quốc Kou không thì nhận được trả lời từ Hakuryuu rằng hắn chưa muốn về hiện tại nên tiếp tục ở lại tìm kiếm cơ duyên với Aladdin, Alibaba, Morgiana.
Lúc hắn xuống tàu, Morgiana có chạy ra níu lấy vạt áo của hắn rồi tặng hắn một thứ đồ, trông giống chiếc vòng tay, nó được đan thủ công khá là nghệ thuật.
Hắn cười mỉm nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt này rồi xoa đầu Morgiana, hứa sẽ quay lại đón nàng khi xong việc, Morgiana nghe vậy mới yên tâm quay lại tàu.
Trước khi Morgiana quay đi, hắn tặng cho Morgiana 1 đôi vòng tay, thứ này hắn tự tay chế tác, tuy hắn không phải nghệ nhân, cơ mà trông cũng không đến nỗi nào, Morgiana hơi đỏ mặt nhận lấy món quà rồi chạy vào.
- "Sắc lang, ngươi cũng đào hoa quá nhỉ, chưa được mấy ngày đã dụ dỗ được thêm tiểu cô nương nữa rồi". Kougyoku ăn dấm chua nói.
- "Nàng không phải cũng là tiểu cô nương sao?". Hắn chẳng biết nói gì, Kougyoku rõ ràng nói đúng a, hắn sao phản bác được.
- "Bổn công chúa đường đường là bát công chúa của đế quốc Kou, há có thể đem thường dân so sánh". Kougyoku tự hào đưa tay lên trước ngực nói.
- "Rồi, rồi nàng là nhất a".
- "Còn chưa bằng tên sắc lang nào đó, hừm". Kougyoku véo vào hông hắn.
Hắn cùng Kougyoku xuống thành trấn, đi thằng ra công lớn tiến vào đất liền, đường đến đế quốc Kou còn khá dài.
Alibaba nhìn hình bóng hắn bỏ đi như vậy, cậu cũng chẳng dị nghị được gì, hắn là tiện đường đi trên thuyền này, mà có khi hắn rời đi mới là tốt cho mình đấy chứ, Alibaba thầm nghĩ.
...
- "Thì ra là vậy!". Ren Kouha hiểu ra vấn đề.
Hoàng tử thứ 3 của đế quốc Kou đang trên hành trình tiến đến Magnostadt để bàn chuyện với nơi đây, lại trông thấy hình bóng quen quen đang du sơn ngoạn thủy.
Lại gần mới biết đó là Bát công chúa Ren Kougyoku cùng người mà ai cũng biết là ai, Bách.
Hắn mới đi ra khỏi thành trấn chưa được bao lâu đã thấy Ren Kouha đang trên hành trình đến Magnostadt, Kougyoku cũng bất ngờ, nàng không nghĩ lại gặp người quen ở chỗ này, nhất thời không biết giải thích ra sao.
Cuối cùng nhờ hắn mà nàng vẫn can đảm nói ra với Ren Kouha.
Ren Kouha này theo nguyên tác cũng là người sảng khoái, với chuyện Kougyoku lấy ai, yêu ai, hắn chẳng mảy may quan tâm cho lắm.
Điều đáng ngờ là Ren Kouha xuất phát đến Magnostadt mà Kougyoku không nhận được chút thông tin nào.
Mặc dù nàng mới rời khỏi nhà chưa được bao lâu. Dù cho kế hoạch có quan trọng hay không, trong nhà Kougyoku đều sẽ bàn qua một lượt, kế hoạch ít nhất phải từ 7 - 10 ngày phê duyệt từ 8 vị hoàng tử công chúa, sau đến nhà vua rồi mới thực hiện.
Kougyoku mới đi có 4 - 5 ngày, làm gì mà đã có kế hoạch mới nhanh vậy? Đám người trong đế quốc căn bản chẳng coi nàng ra cái gì mà.
Kougyoku tức giận giậm chân mấy cái, hắn an ủi nàng, chuyến đi lần này chắc chắn sẽ thay đổi cục diện này.
Thấy nàng như vậy hắn sẽ đòi lại công đạo rồi, lần này đi chính là để thay đổi cục diện rối răm ở đế quốc Kou này, thuận tiện đến thăm hỏi Hakuei luôn nha.
Ren Kouha đề nghị hắn cùng Kougyoku đi cùng mình đến Magnostadt rồi mới về đế quốc, song Kougyoku trông có vẻ sốt ruột.
Thế là hắn với nàng tiếp tục khởi hành đến đế quốc Kou.
...
Nhìn từ xa, thủ đô Rakushou của đế quốc Kou trông như mấy cái cung điện đến từ phim cung đấu hay phim kiếm hiệp tại Trung Quốc vậy, bên ngoài thành trung tâm là vô số tòa nhà lớn nhỏ của người dân.
Kougyoku chỉ tay về phía trước, bảo với hắn rằng đã tới nơi, hắn cùng Kougyoku ngắm nhìn phong cảnh hữu tình khắp nơi, mất hai tuần mới đến được Rakushou cái này thủ đô.
Vừa bước chân vào thì hắn gặp ngay hai tên canh gác chặn đường vào cung.
- "Ngươi là ai? Đến đây làm gì?". Một trong hai tên lính gác lên tiếng.
- "Người của bổn công chúa mà dám chặn? Ai cho hai ngươi cái lá gan chặn hắn?". Kougyoku lớn tiếng từ đằng sau, mặc dù là công chúa bé nhất trong nhà.
Nhưng mà uy quyền của Kougyoku đối với người dân bình thường vẫn còn hơn rất nhiều nha.
Hai tên lính gác giật nảy mình, vội vã nói xin lỗi rồi nhường đường cho hắn cùng Kougyoku đi vào trong cung.
Kougyoku chỉ cho hắn gian phòng Hakuei đang ở rồi chạy đi đâu đó, hắn định hỏi thì thấy bóng dáng nàng mất tăm.
Bách bất lực, hắn đành tiến tới gian phòng của Hakuei. Trên đường hắn gặp vô số cung nữ, thái giám, bọn họ nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu.
Cũng phải, bình thường trong cung, cung nữ, thái giám, các quan chức cấp cao gặp nhau liên tục, tần suất thường xuyên nên nhận diện mặt nhau khá nhiều, chức vụ kẻ kia sở hữu bản thân đương nhiên hiểu rõ, nên nếu có kẻ lạ mặt trà trộn, bọn họ sẽ nhận ra được.
Mà kẻ trước mặt bọn họ ngang nhiên đi lại trong cung, đã thế bộ dáng còn tương đối ung dung tự tại, không sợ bất kỳ ai, rõ ràng là con cháu quan to cấp lớn hoặc kẻ có vị thế trong triều, ấy vậy mà nhìn mặt non choẹt, đã thế bọn họ lại còn chưa gặp bao giờ.
Bị mấy chục ánh mắt dòm ngó trên người làm hắn hơi bị khó chịu, ai lại thích bị người khác soi từng chỗ trên người cơ chứ, hắn nhanh chóng di chuyển đến phòng của Hakuei.
Đám thị nữ, thái giám lần nữa lại khó hiểu, tên này đi thẳng vào phòng của Đệ nhất Công chúa Ren Hakuei? Chẳng lẽ là công cụ phát tiết của nàng sao?.
Đám thị nữ thái giám đoán mò không ra, đành tiếp tục làm công việc của mình, chuyện của triều đình bọn họ không dám can thiệp a.
...
Trong phòng, thân ảnh Hakuei khéo léo đan từng sợi chỉ vào với nhau, hoa văn tuyệt đẹp dệt lên từ từng sợi chỉ màu, đan xen với nhau tạo nên bức tranh về loài chim rất đẹp.
Bỗng cửa phòng Hakuei bị mở ra, giác quan của chiến binh báo giác cho Hakuei, nàng nhanh chóng thủ thế.
Hình như thân ảnh này có chút quen mắt, Hakuei đang định thủ thế thì trầm tư đôi chút rồi nhìn lại kẻ xông vào phòng mình kia.
Đôi mắt đẹp trừng mắt với hắn, nhận ra là kẻ mà mình đã từng giao kèo.
- "Hừ, còn biết đến ta cơ à? Ta tưởng ngươi ở bên ngoài vui vẻ với tiểu công chúa của đế quốc chúng ta?". Hakuei sắc mặt u ám, lời nói mang tính mỉa mai đối với hắn.
- "Công chúa thứ lỗi a, ta dạo này bận việc, thời gian gần đây mới có thời gian đến thăm công chúa". Hắn vội vàng giải thích, hy vọng nàng đừng kích động nha.
- "Ngươi tưởng ta ngốc như Kougyoku chắc? Ngươi bản thân là kẻ lang thang, không phụ thuộc thế lực nào, việc bận là trêu hoa ghẹo nguyệt sao?". Hakuei khoanh tay, đôi mắt đẹp thích thú trêu hắn, lâu rồi nàng mới thoải mái như thế này.
Gần đây tranh đấu trong hoàng cung diễn ra gay gắt, đến lúc Hakuryuu rời khỏi nhà nàng mới thả lỏng được đôi chút.
Song do sợ người trong cung chơi bẩn, hạ độc, ám sát nên tinh thần vẫn phải căng như dây đàn kể cả lúc nghỉ ngơi.
Cho đến giờ phút này, Hakuei biết hắn sẽ bảo vệ nàng dù cho có kẻ nào ám sát, còn nhớ nàng đã từng bị hắn cướp mất nụ hôn đầu, hừ.
"Con baba, sao nàng đoán chuẩn vậy ta? Có điều tra qua sao?". Hắn thầm nghĩ, chợt nhận ra bản thân cmn hơi bị khinh thường mạng lưới điều tra thông tin của đế quốc Kou nói chung và thế lực của Hakuei nói riêng.
Có thể trụ được đến lúc này mà vẫn có cơ hội dành cho Hakuryuu lên ngôi, rõ ràng Hakuei quả thực rất cẩn trong, thông minh, biết đối nhân xử thế, điều này càng làm hắn trân trọng và đối với nàng thêm yêu thích nha.
-------------
Chú thích: Em sẽ đẩy nhanh tiến độ cốt truyện nên sẽ có nhiều đoạn skip, vô lí, tình tiết chưa được thuyết phục, các bác thông cảm nha.