Chương 50: THẮNG BẠI (1)

Lâm Nính San bước liên tiếp ba bước về phía trước, mỗi một bước đều cách xa ba bước,chủ động xuất kiếm đâm về phía ngực của Trương Nhược Trần.

Một vệt kiếm hoa màu xanh tỏa ra trong hư không, chỉ trong chớp mắt một mũi kiếm lạnh đã đâm đến trước người của Trương Nhược Trần .

Lúc trước Cửu quận chúa chính là bại dưới kiếm này của Lâm Nính San.

Bởi vậy có thể thấy được chiêu kiếm pháp này tuyệt đối không đơn giản.

Trương Nhược Trần xoay chuyển hướng bên phải tránh ra đường kiếm.

"Bá!"

Lâm Nính San cũng biến chiêu theo, cánh tay run lên Tinh Huy kiếm ở trên hư không xoay tròn một vòng ,trợ tay liền đâm về phía cổ của Trương Nhược Trần.

-Hành vân lưu thủy !

Lâm Nính San thi triển ra một chiêu kiếm pháp nhân cấp trung phẩm liên tiếp đâm ra cửu kiếm, một kiếm hợp với một kiếm không chút nào gián đoạn .

Kiếm pháp ưu mỹ ,kiến quang dày đặc.

-Phong quyển tàn vân!

-Vũ thu vân trụ!

...

Lâm Nính San thi triển ra liên tiếp mười ba chiêu kiếm pháp ,mỗi một kiếm đều đâm ở trên hư không, thế nhưng mà một góc áo của Trương Nhuận Trần cũng không chạm được.

Phải biết rằng kiếm ý của nàng đã đạt tới cảnh giới kiếm tùy tâm đi, cùng một vị võ giả tu vi so với chính mình yếu hơn, như thế nào lại đánh lâu không thể phân thắng bại.

- Vân khai vụ tản!

Lâm Nính San thi triển ra chiêu cuối cùng của bộ kiếm pháp này, kiếm chiêu đại khai đại hợp,uy thế kinh người làm cho Trương Nhược Trần không ngừng lui về phía sau .

Kiếm lao thẳng đến Trương Nhược Trần bức Trương Nhược Trần lui đến biên giới võ đài.

Mắt thấy Trương Nhược Trần sắp rời khỏi võ đài

-Không sai biệt lắm!

Trương Nhược Trần trong đôi mắt tản ra lưỡng đạo tinh mang đột nhiên dừng bước lại ,nhìn chằm chằm vào kiếm quang phô thiên cái địa đang đàn áp tới ,ngón trỏ cùng ngón giữa tạo thành chỉ kiếm.

Một chỉ điểm xuất ra !

"Xoạt!"

Chỉ kiếm đem kiếm khí trong hư không toàn bộ phá vỡ ,điểm vào ngực Lâm Nính San.

"Bành!"

Chân khí theo đầu ngón tay truyền đi đụng vào trên người Lâm Nính San, đem nàng đánh bay ra ngoài xa đến ba mét.

Trương Nhược Trần nhàn nhạt nhìn Lâm Nính San té trên mặt đất nói:

- Ngươi thua !

Lâm Nính San che ngực cắn chặt hàm răng ,ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Trương Nhược Trần, một lần nữa nắm lên Tinh Huy kiếm trên mặt đất ,trong ánh mắt mang theo một cỗ khuất nhục cùng hàn khí nói:

- Ta không có thừa, Trương Nhược Trần chúng ta tiếp tục chiến đấu.

Trương Nhược Trần nhẹ nhàng lắc đầu không muốn cùng một bại tướng dưới tay tiếp tục tranh chấp, quay người hướng bên ngoài voc đài đi đến.

-Thiên tâm chỉ lộ!

Ánh mắt Lâm Nính San mang theo một cổ oán khí đem chân khí trong cơ thể hoàn toàn quán chú đến Tinh Huy kiếm thi triển ra linh cấp hạ phẩm Thiên tâm kiếm pháp.

Tinh Huy kiếm lập tức vọt lên một đạo kiếm quan cao một thước ,tản mát ra một cổ kiếm khí khổng lồ, cánh tay của nàng vung lên ,một đạo kiếm khí dài hơn bảy mét hướng về phía Trương Nhược Trần chém tới.

Ngay tại thời điểm Lâm Nính San thi triển ra một chiêu kiếm pháp này những võ giả bên ngoài toàn bộ đều biến sắc.

Phải biết rằng ngay lúc này Cửu vương tử đang đi về bên ngoài võ đài, Lâm Nính San lại từ phía sau lưng xuất kiếm, hơn nữa còn là một chiêu Linh cấp kiếm pháp uy lực cường đại.

Một khi chém trúng Cửu vương tử, Cửu vương tử hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

-Nính San dừng tay!

Long Phụng Tiên sắc mặt cũng thoáng biến đổi lập tức vào rống lên một tiếng.

Nếu là Cửu vương tử chết dưới kiếm của Lâm Nính San, Lâm gia có thể gặp phải tai ương.

Thế nhưng mà không có người ngờ tới, Lâm Nính San sau khi thất bại đã bại còn muốn tiếp tục ra tay, muốn cứu viện đã không kịp nữa.

Mọi người ở đây đều cho rằng Trương Nhược Trần tất nhiên sẽ chết dưới kiếm của Lâm Nính San, nhưng Trương Nhược Trần phóng lên trời tránh thoát kiếm khí của Lâm Nính San.

-Phi Long Tại Thiên!

Tại giữa không trung Trương Nhược Trần trong miệng phát ra một tiếng rồng ngâm, một chưởng vỗ xuống đánh trên vai Lâm Nính San.

"Bành!"

Toàn thân Lâm Nính San chấn động, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, hai chân mềm nhũn, ngã trên mặt đất.

Trương Nhược Trần lạnh lùng nhìn Lâm Nính San lắc đầu, đối với vị biểu muội này càng thêm thất vọng.

Lâm Phụng Tiên lập tức xông vào võ đài ,hướng về phía Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua, lại hướng về phía xa xa Vân Võ Quận Vương sắc mặt đang dần lạnh xuống, có chút không cam lòng mà nói:

-Đa tạ Cửu vương tử đại ân không giết !

Nói xong lời này Lâm Phụng Tiên lập tức nâng

Lâm Nính San dậy.

Hắn đưa bàn tay đặt sau lưng Lâm Nính San Sang, chân khí hùng hậu theo lòng bàn tay cuồn cuộn không dứt rót vào trong cơ thể Lâm Nính San trợ giúp nàng khôi phục thương thế.

Vừa rồi Trương Nhược Trần hoàn toàn chính xác đã hạ thủ lưu tình.

Nếu một chưởng kia của Trương Nhược Trần không phải vỗ vào bả vai Lâm Nính San mà là vỗ vào đỉnh đầu Lâm Nính San, Lâm Nính San tuyệt đối hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Lâm Nính San tỉnh lại giương đôi mắt hướng về phía Trương Nhược Trần trong mắt mang theo một cổ nồng đậm oán hận hận, trong lòng thầm nghĩ' Trương Nhược Trần hôm nay ngươi sỉ nhục ta, sau này ta nhất định sẽ trả lại ngươi gấp bội".

Dịch: Akay85