Vị tướng quân áo giáp Ngân Lân nói :
-Cửu vương tử điện hạ khống chế sức mạnh tinh diệu tới cực điểm, đem toàn bộ lực lượng mỗi tấc cơ bắp đều bạo phát ra, hơn nữa thời điểm một chưởng đánh ra ngoài , lực lượng chưởng pháp liền mang theo một cổ lực xoắn, chỉ trong nháy mắt cổ lực xoắn liền biến mất, các ngươi tự nhiên nhìn không ra.
-Đừng nói là các ngươi ,coi như cảnh giới của ta bây giờ cũng không thể đem lực lượng khống chế đến tình trạng tình diệu như vậy.
Phải biết rằng nói ra lời này chính là thị vệ thiếp thân của Vân Võ Quận Vương tự nhiên không có người hoài nghi tính chân thật của lời nói .
-Thật không ngờ Cửu vương tử lại lợi hại như vậy .
-Trời ạ, hắn mới tu luyện ba tháng thôi, coi như là thất vương tử cũng không có thiên phú nghịch thiên như thế .
-Sau cuộc khảo hạch này danh tiếng Cửu vương tử nhất định vang vọng khắp Vương thành ,trở thành nhân vật phong vân .
Trong tiếng than thở thán phục ,Trương Nhược Trần đi ra võ đài.
Sau vòng loại rốt cuộc chọn ra danh sách tám người , tám người theo thứ tự là Ngũ vương tử , Tư Đồ Lâm Giang, Tiết Khải Trương Nhược Trần, Lâm Nính San,La Thành ,Lâm Thiên Võ, Lục vương tử.
Kế tiếp là trận đấu bán kết ,nói cách khác chỉ cần thắng được trận này có thể tiến vào danh sách năm người có cơ hội tu luyện bên trong Man thần trì.
Trận đầu, Cửu vương tử Trương Nhược Trần đấu với Lâm gia Lâm Nính San.
Nghe được tên của đối thủ Trương Nhược Trần có chút nặng đầu ,lầu bầu nói :
-Cũng thật trùng hợp !
Hắn nhìn về phía Lâm Nính San.
Lúc này Lâm Nính San cũng đưa mắt nhìn qua, chăm chú nhìn Trương Nhược Trần.
Cửu quận chúa đứng bên cạnh Trương Nhược Trần, khóe miệng mang theo nụ cười, nói:
-Cửu đệ, ta biết ngươi thích Nính San,nhưng Nính San thật sự không thích ngươi đâu,ngươi tuyệt đối đừng thương hoa tiếc ngọc, phải dốc hết sức mình, ta còn đang đợi ngươi báo thù cho ta đó!"
Sắc mặt Trương Nhược Trần bình tĩnh, đi vào võ trường.
-Biểu ca, không nghĩ tới mười sáu tuổi ngươi mới mở ra ấn ký thần võ, đã qua độ tuổi tốt nhất để tu luyện, vậy mà tốc độ tu luyện cũng có thể nhanh như vậy, thật sự không thể tin được.
Lâm Nính San ôn nhu nói, gương mặt tinh xảo mang theo một tia tươi cười nhẹ nhàng .
Đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại, tú lệ xuất trần đứng đối diện Trương Nhược Trần, cho người cảm giác tươi mát thoát tục .
Sau khi nhìn thấy Trương Nhuận Trần đấu với Bạch Vạn Lý , Lâm Nính San tự nhiên không dám xem thường Trương Nhược Trần ,nàng biết rõ thiếu niên đứng đối diện đã không phải là tên phế vật kia, mà là một kỳ tài võ học.
Nàng không có lòng tin đánh bại Trương Nhược Trần nàng thậm chí cảm thấy được so với ngụ Vương Tử Tư Đồ làm Hải tiết Hải thì Trương Nhược Trần càng thêm đáng sợ càng thêm làm cho nàng cảm thấy bất an.
Đương nhiên nàng cũng không tin Trương Nhược Trần thật sự đối với nàng xuất thủ ,bởi vì nàng thập phần tin tường Trương NhượcbTrần một mực yêu thích nàng, vì nàng Trương Nhược Trần vào mùa đông rất là khắc nghiệt đứng đợi nàng một đêm bên ngoài Lâm phủ trọn vẹn một đêm, không oán không hối.
Sáng hôm sau khi nàng đem Trương Nhược Trần đánh thức, toàn thân Trương Nhược Trần đều đông cứng.Nangf chỉ cảm thấy hắn ngu ngốc, căn bản không thấy hắn si tình.
Trương Nhược Trần cơ thể vốn đã yếu ngày càng thêm yếu hơn, sau đó liền ốm đau trên giường .
Nhưng là hiện tại không giống với lúc trước, hiện tại Trương Nhược Trần là một kỳ tài võ học, có một vị kỳ tài võ học yêu thương nàng ,nàng tự nhiên cũng tự sinh ra một cảm hư vinh không thể nói rõ.
- Biểu ca, giữa chúng ta còn cần chiến đấu sao, ngươi nên biết lọt vào bán kết đối với ta rất là trọng yếu.
Lâm Nính San ôn nhu nói.
Một đôi con ngươi xinh đẹp, óng ánh mang theo vài phần mê người nhu tình điềm đạm đáng yêu nhìn chằm chằm vào Trương Nhược Trần ở đối diện .
Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm Lâm Nính San thản nhiên nói :
-Bán kết đối với ta đồng dạng cũng thập phần trọng yếu, như vậy đi ta có thể không cần dùng kiếm cùng ngươi chiến đấu một trận.
"Thật sao!"
Lâm Nính San cười thầm trong lòng,nói:
-Nếu biểu ca đã nhường ta như vậy, Ninh San đa tạ trước!"
Dưới cái nhìn của nàng ,Trương Nhược Trần chắc chắn không nỡ thắng nàng, cho nên mới chủ động đề xuất dùng tay không cùng nàng chiến đấu .
Nhưng thật ra trong lòng Trương Nhược Trần lại nghĩ, nếu hắn muốn đánh thắng nàng thì căn bản không cần dùng kiếm.
Kiếm mà Lâm Nính San sử dụng là Chân võ bảo khí cấp hai Tinh Huy kiếm .
Chiến kiếm được rút khỏi bao lập tức phát ra một vầng sáng như ánh sao ,những viên nhỏ li ti phát sáng chuyển động trên mặt kiếm.
Ánh mắt của Lâm Nính San trở nên sắc bén điều động chân khí trong cơ thể không ngừng truyền vào trong kiếm thể ,đem một đạo Lực hệ minh văn và một đạo Quang hệ minh văn khắc trong kiếm cùng lúc kích phát ra ngoài .
"Ào!"
Dịch: Akay85