Chương 35: CUỐI NĂM KHẢO HẠCH(2)

Tần Nhã nhìn thoáng qua hướng Lâm Phụng Tiên, con mắt hơi nhíu nói:

-Các hạ là ai ?

Mặc Hàn Lâm thấp giọng nói :

-Bà chủ! Hắn là Lâm gia chủ Lâm Phụng Tiên.

-Lâm gia ? Có chút ý tứ!

Ánh mắt Tần Nhã sáng ngời ,lập tức nổ lộ ra nụ cười ưu nhã nói:

-Nguyên lai là Lâm gia gia chủ ,thất lễ, thất lễ!

Lâm Phụng Tiên không nghĩ tới Tần Nhã là nữ nhân dễ nói chuyện như vậy, cười nói:

-Hai năm trước, Lâm mỗ đi Thanh Huyền Các mua một nhóm đan dược từng cầu kiến qua bà chủ. Chỉ tiếc bà chủ lúc ấy có việc gấp phải ra khỏi nhà,Lâm mỗ cũng vừa vặn từ xa nhìn qua bà chủ.

-Hai năm trôi qua bà chủ càng trở nên mỹ lệ !

-Hai năm trước...

Tần Nhã hoàn toàn không có ấn tượng nhưng là trên mặt như trước treo nụ cười, nàng hướng về sau lưng LâmPhụng Tiên nhìn những võ giả Lâm gia, ánh mắt nhìn chăm chú trên thân Lâm Nính San nói:

-Vị này có phải là Lâm gia nhị tiểu thư? Thật là một vị tiểu mỹ nhân ,để cho thiếp đều cảm giác được mặc cảm .

Lâm Nính San đứng tại phía sau Lâm Phụng Tiên một thân bạch y, thanh ti chập chờn, dáng người mềm mại ,dung nhan thanh lệ mà lại tinh xảo, quả thật chính là tiêu chuẩn một vị tiểu mỹ nhân.

Thế nhưng nếu nói bà chủ khuôn mặt đẹp không bằng nàng cũng chưa chắc, như vậy chỉ có thể nói mỗi người có khí chất khác nhau.

-Bà chủ dĩ nhiên nhận thứct tiểu nữ?

Lâm Phụng Tiên hơi kinh ngạc nói .

Tần Nhã tự nhiên không biết Lâm Nính San, bất quá nàng điều tra qua Trương Nhược Trần. Trong đó có một người ảnh hưởng lớn nhất đối với Trương Nhược trần chính là vị này Lâm đại mỹ nhân.

Do vậy nàng liền thuận tiện nhớ kỹ cái tên Lâm Nính San này.

Tần Nhã cười nói:

-Một trong tứ đại mỹ nhân của Vân Võ quận quốc thiếp tự nhiên là có nghe thấy n,ghe nói Cửu vương tử điện hạ thân phận tôn quý đều một mực truy cầu Lâm cô nương. Thật là khiến người ta ước ao!

Một võ giả mười sáu, mười bảy tuổi của Lâm gia cười lạnh một tiếng:

-Cửu vương tử chẳng qua là tự mình đa tình mà thôi ,lấy tư chất của hắn cho dù tu luyện một trăm năm cũng không có khả năng xứng đôi với San nhi muội muội.

Một võ giả khác lớn tuổi hơn thiếu niên vừa rồi cười nói:

-Sau khi khảo hạch cuối năm, San nhi muội muội sẽ cùng Thất vương tử điện hạ đính hôn. Cửu vương tử chính là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, không chỉ có ngu xuẩn, hơn nữa còn rất buồn cười.

Hai thiếu niên võ giả Lâm gia phân biệt gọi là Lâm Thành Võ ,Lâm Thiên Võ.

Lâm Nính San, Lâm Thành Võ ,Lâm Thiên Võ chính là ba vị thiếu niên thiên tài được chọn lựa ra đại biểu Lâm gia tham gia khảo hạch cuối năm

Tần Nhã sờ sờ cằm tuyết trắng, giống như là phát hiện được bí mật gì đó nói:

-Lâm tiểu thư lại muốn cùng Thất vương tử điện hạ đính hôn, thật là một sự tình đáng chúc mừng.

-Nếu là tin tức truyền đi có lẽ toàn bộ nữ tử Vương thành đều sẽ vì vậy mà ước ao đố kỵ

Lâm Nính San nhẹ nhàng mím mím môi ,trong con mắt lộ ra vài phần vui mừng, suy cho cùng có thể gả cho Thất vương tử ,tuyệt đối là mộng tưởng của vô số nữ tử Vân Võ quận quốc. Nàng bây giờ cách mộng tưởng đã rất gần.

Khảo hạch cuối năm chia làm văn khảo cùng võ khảo.

Văn khảo cũng không được coi trọng cho dù tại văn khảo đứng thứ nhất cũng tối đa được tán thưởng vài câu.

Chỉ có tại thời gian võ khảo, biểu hiện ưu tú mới có thể có đến khen thưởng phong phú của Vương tộc.

Võ khảo bắt đầu!

-Võ khảo vòng thứ nhất: khảo nghiệm lực lượng.

Trong võ trường,thả từng cái mâm đá màu đen to nhỏ không đều .Tổng cộng là mười cái, trọng lượng khác nhau.

Mâm đá nhỏ nhất đường kính chỉ có nửa mét, nặng môt trăm cân.

Mâm đá lớn nhất đường kính đạt đến ba mét, nặng đến một ngàn cân .

Dựa theo trình tự tuổi tác lớn nhỏ, từ nhỏ đến lớn, lần lượt đi kiểm tra lực lượng của mình .

Người thứ nhất đi vào võ trường là tiểu Quận chúa Trương Vũ Lâm, năm nay nàng mới vẻn vẹn có sáutuổi mà thôi ,cao hơn một mét, dáng dấp phấn điêu ngọc trác ,nhu thuận đáng yêu.

"Xôn xao!"

Tiểu quận chúa đi tới mâm đá bên cạnh đường kính chỉ có nửa mét, dừng bước chân, vận chuyển chân khí trong kinh mạch .

Hai tay của nàng chế trụ hai bên mâm đá, có vẻ hơi tốn sức, cuối cùng là đem mâm đá trăm cân giơ lên.

"Bành!"

Nàng ra sức đem mâm đá quăng ra ,mâm đá rơi xuống mặt đất cách một thước.

Tiểu Quận Chúa bộ dạng có chút thất vọng, ánh mắt lại nhìn chăm chú về phía mâm đá thứ hai.

Mâm đá thứ hai nặng đến hai trăm cân ,tiểu Quận Chúa sử dụng lực lượng toàn thân cũng vô phép đem mâm đá giơ lên, sau cùng chỉ có thể bỏ cuộc ,lui xuống.

Lúc bốn tuổi tiểu Quận Chúa đã mở ra ấn ký thần võ, hiện tại đã có thể nâng lên mâm đá một trăm cân .

Sau này khẳng định là một vị thiên chi kiêu nữ.

Vân Võ Quận Vương ngồi ở phía trên cũng khẽ gật đầu, con gái của mình là một vị thiên tài, trong lòng của hắn tự nhiên thập phần vui vẻ .

Sau đó là Thập quận chúa cùng thập nhất quận chúa cũng lần lượt kiểm tra lực lượng, các nàng tuổi tác theo thứ tự là mười tuổi và mười bốn tuổi.

Dịch:Akay85