Đột nhiên , một ánh sáng nhỏ từ trên trời chiếu xuống, rơi vào mi tâm một nam hài sáu tuổi, cùng tiểu nam hài hòa thành một thể, hóa thành một cái xích hồng sắc tượng trưng cho Thần Võ ấn ký.
Trong đám người thét lên một tiếng kinh hãi:
-Ấu tử của Tiết đô thống, mới sáu tuổi liền mở ra Thần Võ ấn ký.
-Xích diễm Thần võ ấn ký , thuộc về tứ phẩm Thần võ ấn ký, sau này tiền đồ vô lượng!
Thần võ ấn ký cũng chia phẩm cấp, từ Nhất phẩm đến Cửu phẩm. Nhất phẩm Thần võ ấn ký nhỏ yếu nhất, Cửu phẩm Thần võ ấn ký cường đại nhất.
Mọi người đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn chằm chằm tiểu nam hài sáu tuổi.
Sáu tuổi liền mở ra Tứ phẩm Thần võ ấn ký, có thể nói là thiên chi kiêu tử, thành tựu tương lai tuyệt đối không thấp.
Bên trong đông đảo võ tướng, một nam tử khôi ngô tuấn tú vỗ ngực cao giọng cười to, hung phấn không thôi:
Được , không hổ là nhi tử Tiết Lượng ta, đêm nay đô thống phủ bày yến, các vị nhất định phải tới, rất hân hạnh được đón tiếp. haha!
“Xôn xao!” .
Trên bầu trời lại bay xuống vô số ánh sao,rơi vào mi tâm từng thiếu niên , thiếu nữ, hóa thành từng cái ấn ký Thần võ.
Trong đó , đa số là Nhất phẩm ấn ký, Nhị phẩm ấn ký rất ít, lợi hại nhất vẫn là nhi tử Tiết đô thống, Tứ phẩm ấn ký.
Mở ra ấn ký Thần võ chỉ có ít người, mỗi người đều hưng phấn không thôi, rốt cuộc được thần linh nhận thức , mở ra con dường Võ đạo.
Những thiếu niên, thiếu nữ không mở ra ấn ký Thần võ toàn bộ đều thất lạc, có người thất thanh khóc lớn, có thể nói “mấy nhà vui vẻ, mấy nhà sầu”
Mắt thấy tế tự sắp kết thúc, Trương Nhược Trần vẫn không mở ra ấn ký Thần võ. Mười sáu tuổi không mở ra ấn ký Thần võ thì không có khả năng mở ra nữa, sau này chỉ có thể làm người dân bình thường.
Mọi người đều muốn hắn bỏ qua, xem hắn như một hạt bụi trong góc, căn bản không ai quan tâm.
Mới bắt đầu lâm phi cũng ôm một tia hi vọng, hi vọng hài nhi mình tạo nên kỳ tích, Cho dù không thể trở thành cường giả chí ít có khả năng cường than kiện thể, không đến mức bị ma bệnh hành hạ.
Theo tế tự tiếp tục hồi cuối, Lâm phi hi vọng, lần nữa biến thành thất vọng, thậm
chí là tuyệt vọng.
Tại thời điểm Trương Nhược Trần cho rằng mình vô pháp mở ra ấn ký Thần võ, tinh thạch màu trắng bị hắn nắm chặt trong tay hơi hơi sáng lên một cái.
Tại lúc tế tự kết thúc, một hạt ánh sáng từ trên trời giáng xuống mi tâm Trương Nhược Trần, hóa thành một cái ấn ký hình tròn màu trắng.
Một cổ cảm giác nóng rực theo mi tâm truyền đến, lan ra khắp cơ thể.
Mở ra!
Trương Nhược Trần hưng phấn không gì sánh nổi, rốt cuộc mở ra ấn ký Thần võ.
Chỉ cần mở ra ấn ký Thần võ là tốt rồi, cho dù là ấn ký Nhất phẩm hắn cũng không thèm quan tâm.
Vốn không ai chú ý đến hắn, nhưng tại thời điểm Trương Nhược Trần mở ra ấn ký lại hấp dẫn ánh mắt mọi người.
-Đó không phải Cửu vương tử, hắn đã mười sáu tuổi, hơn nữa người yếu nhiều bệnh, lại còn có thể mở ra ấn ký Thần võ?
Rất nhiều người đều lấy một loại ánh mắt không thể tin nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi.
Đứng bên cạnh Trương Nhược Trần, Lục vương tử cùng Bát vương tử cũng mở to mắt nhìn, lộ ra thần sắc kinh dị.
Điều này sao có thể?
Lâm phi hướng phía Trương Nhược Trần nhìn sang, thấy mi Tâm của Trương Nhược Trần xuất hiện ấn ký Thần võ, mừng rỡ chảy nước mắt, lập tức chyaj tới trước mặt Trương Nhược Trần, đem Trương Nhược Trần ôm lấy
-Trần nhi, ngươi rốt cuộc làm được rồi! Làm được rồi!
Lão thái giám đứng bên người Vân Võ quận vương đi tới trước mặt Trương Nhược Trần cười khanh khách nói:
-Chúc mừng Lâm phi nương nương, chúc mừng Cửu vương tử điện hạ, mở ra ấn ký Thần võ! Vương hậu đẻ cho lão nô đến thỉnh Cửu vương tử điện hạ đi qua.
-Vương hậu muốn đích thân kiểm tra Cửu vương tử điện hạ mở ra ấn ký Thần võ cấp mấy.
-Vương hậu!
Nụ cười trên mặt Lâm phi cứng đờ, có chút khẩn trương đem Trương Nhược Trần bảo hộ sau lưng.
-Mẫu thân, chúng ta đi gặp Vương hậu đi!
Trương Nhược Trần nhận thấy biến hóa vi diệu của Lâm phi, thầm nghĩ trong lòng, xem ra Vương hậu nương nương không phải người lương thiện, phải cẩn thận một chút.
Vương Hậu Nương Nương ngồi ở trong danh trướng bên dưới tế đàn, đầu đội mũ phượng Hoàng Kim người khoác Thải Phượng bào cỡ khoảng hai mươi tám, hai mươi chín tuổi ,tú lệ Đoan Trang cũng không giống như Trương Nhược Trần tưởng tượng già nua, trái lại là một người có khí chất cao quý . Nàng nói :- Đại vương đang bế quan tu luyện tại Sinh Tử Điện ,lúc này đây đại điển tế tự là do bản hậu chủ trì .Quốc Sư ,kiểm tra Cửu vương tử điện hạ mở ra ấn ký thần võ phẩm cấp ra sao. Quốc sư Vân võ quận quốc đang cầm trong tay một quyển thiết thư ,lắc lắc, nói: -
-Toàn bộ mặt trên quyển ấn ký thần võ ghi lại Côn Luân giới từ trước tới nay sở hữu qua đồ án ấn ký Võ đạo, theo Nhất Phẩm ấn ký Võ Đạo đến cửu phẩm Ấn ký võ đạo, tất cả đều ghi lại ở đây . Thế nhưng không có một cái ấn ký tương xứng với Ấn ký của Cửu vương tử điện hạ . Vương hậu nương nương hướng về Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua, mang theo vài phần đạm bạc :
-Đã kiểm tra không ra kết quả phỏng chừng chính là không có phẩm cấp ấn ký . Tại nơi khác quận Quốc cũng xuất hiện qua một cái võ giả không biết phẩm cấp ấn ký , thành tựu cuối cùng thập phần có hạn. Dịch: Akay85