Người đăng: myzterious201
P/s: Vì để phân biệt lời nói của hệ thống với các nhân vật thì khi hệ thống nói sẽ có dấu " + " để trước câu, còn mấy nhân vật khác thì dấu " - ".
----------------------------------------------
Cho dù có lời răn dạy sắt đá của tác với hệ thống thì bản chất của nó vẫn sẽ y chang như vậy nên khi bay vào trong thân thể của Minh Hoàng thì cái chất nhây ấy lại lòi ra.
+ Alo, Alo,.... Cốc... Cốc... Cốc.... Xin hỏi ký chủ có ở đó không????..... 1,.....2,....3,....4,... ngày có chắc ký chủ có biến mất hay không mà lưu luyến đây......
+ Ký chủ ơi,.... ký chủ ah...., ký chủ..... ới...... ời..... ơi.......!!!! kỷ chủ áh..... ah...... àh...???...... Where are you now.....??? Where have you been.....?... Can you hear me????? Đồng bào có nghe rõ không??? Nghe rõ thì trả lời nhá!!!
+ 1, 2, 3,4 . Micro check rồi, kí chủ đâu rồi???? Tự kỷ- san đang ở nơi mô nào đấy????
Sau 5' cố gắng nhây, lầy, phá đám đủ thứ các kiểu thì Minh Hoàng cuối cùng cũng cúi đầu chịu phục, cúi chào tiền bối vì không phải miệng hắn không thể động đậy gì hay là hắn không thể nói hoặc không biết nói gì. Mà là vì CMN hệ thống lời nói nhảm quá nhiều. Chưa kể mỗi lần hắn định mở miệng thì hệ thống cứ đệm một câu
+ Mở miệng là khỏi có hệ thống.
-MM.... Uhm, được rồi. Không tạo nghiệp nữa đâu, tâm phải tịnh!! Đúng vậy, tâm phải tĩnh lặng mới suy nghĩ thấu đáo được.
Lúc này, hắn cũng lấy tay đưa lên rồi đưa xuống như mấy vị sư phó trong phim Trung Quạ thời xa xưa khi mà ai nấy đều ra vẻ cao thâm, ít nói để nhìn cho nó cool ngầu. Mà không thể nói, cách này của hắn rất thành công. Mặc dù không có hình ảnh như trong phim và cái cách tám chuyện nhảm và nhây của hệ thống, Hoàng Minh biểu thị bị câm lặng và xem xét sự biến hóa của hệ thống.
Vì 10' đầu tự kỷ mà hắn không biết mình sẽ có hệ thống nào nên hắn phải quyết tâm phải xem xét cái nào đã chọn hắn để còn tính con đường dài cùng với những kế hoạch ngắn để có những biện pháp nhảy ra khỏi hố khi hố của hệ thống chôn xuống quá sâu.
Tuy là hắn xem xét hệ thống nhưng nói ngắn gọn thì những gì Minh Hoàng có thể thấy rõ chỉ là những tia ánh sáng đang tan rã trong cơ thể và bám vào từng xương cốt, từng sợi dây chằng, thàn kinh. Và có lẽ do tạo nghiệp quá nhiều ở kiếp trước nên hắn cũng chỉ cắn răng quyết tâm vừa nghe, vừa nhìn, vừa chửi, ah ko, không chửi nữa mà là nói xéo hệ thống trong lòng.
1 tiếng dày vò cùng với những lời bà tám của hệ thống, hắn đã tìm về cảm giác xa xưa khi nhỏ em gái nhà hắn dây dưa không dứt khi hắn nói hắn chuẩn bị đi xa, nhưng hắn quên nói là hắn phải đi thi đấu game lấy 40 000 đô. Một phần do hắn không chịu nói đoạn đó, một phần là do gien hắn quá đặc biệt nên em gái của hắn cũng không kém gì. Nhỏ không nghĩ về những vấn đề khó khăn hay tiêu cực hay quan tâm tới đứa anh cả này, mà buông ra một câu gây Shock:
- Anh đi chơi gái hả???
Vâng, cũng chỉ vì hắn trả lời nhây lại
- Chơi cái đầu em ấy!!! Cho dù có chơi thì anh cũng đã chơi ở đây rồi, bay qua Mỹ làm chi!!!!
Và khi hắn trả lời như vậy, em gái hắn đã bật Hack Gien tám chuyện truyền thuyết được lưu truyền 9 9 81 triệu năm của lịch sử của phụ nữ và hắn phải ngồi chịu đòn trong vòng 1 tiếng ngồi với đứa em gái. Đó cũng là lúc hắn thấy còn đáng sợ hơn cả 10' hắn rơi máy bay hay 10' ngắm nhìn cánh cửa Insidious ấy.
Rồi cảm xúc ấy lại trở về, cho hắn một cảm giác như người con gái yêu xa gặp lại người mình yêu nhất, người mình thương nhất, quấn quíu không chịu buông ra. Nhưng trong trường hợp của hệ thống thì rất tiêu cực, còn ví dụ mà Minh Hoàng mới vừa đưa ra thì khác.
Cho dù hắn có sợ hay không thì cũng không thể nào ngăn cản dòng thời gian trôi. Khi 1 tiếng cũng qua, và cũng là lúc hắn thấy được cái cõi trong những chùm ánh sáng đó đang bao quát lấy trái tim của hắn và
Tạch..... Tạch.... Crack..... Crack...... Phụt!!!!!
?????
Tâm trí hắn đang biểu thị ngơ ngác, con mắt hắn đang biểu hiện vô thần, miệng hắn đang rưng rưng như không tin được vào mắt mình, tay hắn cũng rung rung vì hắn không có cảm nhận bất cứ sự hiện diện gì được gì hết ah.
- Đâu rồi ??? - Đó chính là câu hỏi thứ hai hay nhất từ lúc hắn mở miệng sau 6 chương đọc.
Mà không thể nói câu hỏi của hắn như một sợi dây điện bị đứt vỏ ngoài, lộ ra những cái dây với cường độ dòng điện 120V, chờ đợi một ngón tay của người nào đó sẽ chạm vào. Nhưng không kịp chạm vào thì đã bị thay bằng cái vỏ ngoài khác, để lại những cảm xúc ngổn ngang, bâng khuâng giữa chừng.
Nhưng ví dụ đó cũng không phải cao minh cho lắm, vì câu hỏi có thể được ví như một sự chạm mạch của máy tính khi đang Download link 16 phút tới 99 % rồi hiển thị Error 404 để lại 1% trong tim người đang ngồi háo hức chuẩn bị xem phim cũng mém chuẩn bị xem máy tính bay ra cửa sổ.
Có thể nói giờ phút này chính là giờ phút chạm mạch ấy, cái giây phút thiêng liêng, mất nết nhất từ trước đến giờ. Và không chỉ riêng những ngươi chung cảnh ngộ đó cảm thấy đớn đau vì anh main còn đang từ thiên đường rơi xuống địa ngục, khi hắn còn đang tưởng tượng rằng mình đã mất đi hệ thống, khi hắn đang nghĩ
- Yessss!!! Huuu raaayyyyy!!! Ú ..... Ù..... U....!!!! Trời ơi!!!! Thật không thể tin được nó đã đi rồi. Nó đã đi rồi. Hệ thống đã đi rồi!!!! Yayyyyy, À Lê Á À Lê!!!! Lên là lên là lên là lên, lên nóc nhà là bắt con gà..... Ú Ú, quẩy lên nào, nhảy lên nào, sung lên nào bởi vì NÓ ĐÃ ĐI RỒI !!!!
Thằng tác biểu thị: MM.... Uhmmmmm, tâm thật mệt mỏi ah.
Tuy là múa hát, quẩy sung khắp nóc nhà lúc này, hắn cũng nhận ra được tình cảnh xung quanh. Vẫn là màu đen huyền thoại, màu đen mà ngay cả khu phố huyện của chị em Liên cũng phải gọi bằng cụ, cho dù ánh lửa bừng chảy trong mắt của Tnú có đủ đốt cháy cả khu rừng xà nu thì cũng chỉ là một hạt proton trong đây mà thôi.
Nhận biết được sự nghiêm trọng của hoàn cảnh lúc này, hắn không dây dưa chút nào quỳ lại van xin hệ thống quay lại bởi vì chính hắn cũng không biết bay ra khỏi chỗ này ah. Hắn- Minh Hoàng có thể nhận là lầy không có cấp độ nhưng hắn vẫn là một thằng sợ ma chân chính ah. Nhất là hắn đã chết rồi. Mà nếu hắn không được đầu thai hay vào luân hồi thì CMN chờ đợi hắn là những vị ác ma, ác quỷ, ma vương, etc.
Nhưng chưa kịp đợi hắn mở miệng thì một tiếng nói lạnh lùng vang lên
+ Hệ thống Vainglory xin chào ký chủ.