Chương 4: Ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác

Ra khỏi thư viện, cứ tưởng sẽ thấy bản thân mình nằm sõng soãi trước cửa thư viện nhưng không chả có ai cả. Nghĩ một lúc tôi đến thử lớp học xem sao , lúc này trường đã bắt đầu đông rồi tôi đi qua đâu mọi người nhìn tôi đến đấy. Một số ánh mắt thì ngạc nhiên ( chắc thường lúc này chị phải ở thư viện mới đúng), 1 số thì nhìn tôi chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống. Nhưng tôi cũng chả để ý làm gì vì điều quan trọng nhất với tôi lúc này là bản thân mình ở đâu và đang làm gì, rảo bước nhanh hơn tôi đi hướng về lớp mình.

Đến nơi nhìn vào lớp, đúng như tôi dự đoán tôi thấy bản thân mình trong lớp, không những thế bản thân tôi còn đang trò truyện với thằng Long cứ như là chính tôi đang nói chuyện với nó vậy, dựa vào cửa lớp học tôi suy nghĩ: “ Quái lạ tại sao lại như vậy nhỉ, rõ ràng người đang nói chuyện với thằng Long chính là mình, 19 năm mà còn không biết tính cách, cách nói chuyện của mình ra sao thì đập mẹ vào cửa mà chết đi. Nhưng nếu tôi đang ở trong thân xác chị cơ mà, chả lẽ mình phân thân. Mà cứ cho phân thân đi, thì bây giờ chị đang ở đâu???” Ngổn ngang suy nghĩ, tôi không biết rằng Trang đã đứng trước mặt tôi từ lúc nào. Trang lên tiếng:

“ Chị Ly, sao chị lại đứng ở lớp cửa em, bình thường giờ này chị phải ở thư viện chứ ?”

Thoát ra khỏi suy nghĩ, tôi nhíu lông mày nhìn Trang thì một loạt ký ức của chị về Trang xuất hiện. Hoá ra chị với Trang có giao tình khá tốt, 2 chị em ở cùng một khu phố với nhau lại còn học cùng trường với nhau nữa chứ. Tôi liền đáp: “ Ừ, chị vào gặp Minh lớp em một chút”. Đáp xong, ánh mắt con Trang trông cực kỳ ngạc nhiên: “ kiếm Minh, nhưng chị kiếm Minh làm gì, 2 người có quen nhau à, sao em không biết nhỉ ?”. Tôi không đáp mà lập tức bước vào lớp trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người kể cả Long và bản thân tôi của tôi nữa. Đứng trước mặt bản thân tôi, tôi liền nói: “ Minh ra đây với chị một lúc”, cũng giống như Trang, Minh’m ( bắt đầu từ chương này mỗi lần khi phân thân tôi sẽ đế tên Minh thêm chữ ‘m’ đằng sau, viết tắt của Minh mirror) tỏ ra rất ngạc nhiên vì từ trước đến giờ 2 chúng tôi còn chả gặp nhau nói chi đến bây giờ nói chuyện với nhau. Minh’m chưa kịp nói gì thì thằng Long đã lên tiếng: “ đậu xanh mày, quen được hoa khôi mà chả nói anh em một câu gì cả, mày có còn coi tao là bạn của mày không hả ?, Chị ơi em bảo này, cái thằng này ấy nó bị cuồng chị dâu đấy chị ạ, từ cái hồi em đi học chung với nó chưa bao giờ em thấy thằng đệ nó cửng với ai ngoài chị dâu nó, chị cẩn thận đấy không có ngày nó cho đầu chị mọc sừng đấy”. Lúc này khỏi phải nói trong đầu tôi và Minh’m đều có chung một suy nghĩ tuyệt giao với thằng bạn mắc dịch này, nếu không có ngày nó kêu cả trường là mình cuồng chị dâu mầt T.T. Cười trừ với thằng Long 1 tiếng tôi và Minh’m đi ra ngoài hành lang nói chuyện, ra ngoài hành lang tôi hỏi luôn: “ Minh’m có phải sáng sớm nay em nhìn trộm chị ở thư viện không ?” Sở dĩ tôi hỏi câu này chỉ muốn chắc rằng đây chính là tôi, và tôi làm gì sau khi ngất. Nhưng Minh’m đáp lại khiến tôi vô cùnh bất ngờ “ Cậu chủ không cần lo lắng, em chính là 1 phần linh hồn của cậu chủ, khi cậu chủ sử dụng ứng dụng này và nhập vào ai đó em sẽ có trách nhiêm duy trì hành động của cậu chủ để không ai phát hiện cả!!”. Tôi nghi ngờ hỏi: “ Thật ư ? Thế nếu sau này tôi trở về thân xác của tôi thì sao”. Lúc này Minh’m chỉ nhún vai rồi đáp: “ Thì cậu chủ sẽ sở hữu hết ký ức của em thôi, thôi cậu chủ tận hưởng cảm giác này đi, em vào lớp”. Tôi chợt nhớ ra điều gì đó hỏi luôn: “ Hình như cậu rất am hiểu về ứng dụnh này có thể nói cho tôi biết được không” Minh’m không quay lại nhìn tôi mà chỉ nói: “ em chỉ là 1 phần linh hồn cậu chủ, nếu cậu chủ không biết thì em cũng không biết, em chỉ có nhiệm vụ giúp thân xác cậu chủ hoạt động như bình thường thôi còn mọi điều khác cậu chủ phải tự tìm hiểu” Nói xong Minh’m đi vào lớp.

Lúc nãy IQ trong đầu tôi vận động mãnh liệt, sâu chuỗi cả sự việc thì tôi kết luận rằng tôi đang sở hữu một ứng dụng ma thuật, có khả năng đưa tôi vào thân xác người khác, và khi vào thân xác rồi thì sẽ để lại một phần linh hồn trong cơ thể tôi để giúp cơ thể tôi tiếp tục làm những hành động thường ngày. Nhưng tôi lại nghĩ đến một vấn đề rất rất quan trọng là làm thế nào để quay về thân xác mình vừa nãy cũng định hỏi nhưng nó bảo mình biết gì thì nó biết nấy nên lại thôi , lúc này IQ của tôi lại một lần nữa phát huy khả năng ( bình thường tôi chả thông minh như thế này đâu, nhưng từ lúc tôi nhập vào chị tôi thông minh ra hẳn, chậc chắc thông minh này là của chị rồi) tôi liền lấy điện thoại trong túi quần ra, nhập mật khẩu máy 230996 là ngày sinh người yêu chị. Tôi lướt màn hình và không ngoài dự đoán của tôi ứng dụng đó xuất hiện trên màn hình điện thoại, tôi liền ấn vào thì trên màn hình ứng dụng đã có sư khác lạ: không còn là hình camera nữa mà là hình exit in 23h20m or press here kèm theo một cái bình gì đó đã được 485/2000 điểm. Vậy là mình được phép nhập vào chị trong 24h hoặc ấn nút kia sẽ giúp mình về thân xác cũ, còn số điểm thì chắc mỗi lần mình nhập vào ai đó sẽ tăng lên khi tích đủ sẽ có điều gì đó xảy ra. Omg đúng là IQ cao có khác phân tích sự việc đâu ra đấy, đang định ấn vào cái hình kia để trở về thì đâu tôi chợt loé lên : “ Tại sao lúc này mình không tranh thủ ấy ấy một tí nhỉ”. Như mở cờ trong bụng, tôi bước về vệ sinh nữ trên miệng bất giác nở một nụ cười mà đứa con trai nào nhìn thấy có thể ngất ngay lập tực vì mất máu mũi.