Chương 179: Khai quan (4)

Chủ nhân cùng Giới Linh đồng thời xuất hiện loại tình huống này, thật sự làm người lo lắng.

"Ta không có việc gì." Quân Vô Tà lắc lắc đầu, cố gắng thanh tỉnh chính mình, loại thống khổ vừa rồi khác với đau đớn trên thân thể, thương tổn linh hồn càng đáng sợ hơn. Nàng cố gắng đứng lên, nhìn Quân Tiển.

"Gia gia, ngươi không có việc gì chứ?" Ánh mắt nàng dừng trên bàn tay Quân Tiển vẫn đang vuốt khối Hồn Ngọc.

Quân Tiển hơi sửng sốt, lập tức buông tay thăm dò Hồn Ngọc, đi đến bên người Quân Vô Tà.

"Ta đương nhiên không có việc gì, ngươi ổn chứ?"

Quân Vô Tà khẽ gật gật đầu, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút kì quái. Mới vừa rồi, thời điểm mà nàng đụng tới Hồn Ngọc, linh hồn của nàng có cảm giác như đã chịu tổn thương rất nghiêm trọng. Nhưng nhìn bộ dáng của Quân Tiển thì thấy, sau khi hắn sờ vào Hồn Ngọc tựa hồ cũng không hề xuất hiện bất luận điều gì khó chịu, tại sao lại như thế?

"Miêu ô ~" Hắc Thú sau một hồi bò trên mặt đất, nhìn lên thấy Quân Vô Tà đang gắng hết sức để đứng lên, bèn thấp đầu phát ra âm thanh rên rỉ đáng thương, đến bên người Quân Vô Tà, cọ cọ vào mu bàn tay của nàng.

'Cảm giác này thật là kinh khủng, ta còn cho rằng cả đời này sẽ không bao giờ phải gặp lại nữa...'

Trong giọng nói của Hắc thú tràn ngập chán nản và u sầu.

Quân Vô Tà lại hơi sửng sốt, nàng cúi đầu nhìn về phía Hắc thú nói: "Trước đây từng gặp?"

Hắc thú gật đầu.

"Miêu."

"Trước khi cùng ngươi dung hợp, thời điểm linh hồn ta bị tách rời từ trong thân thể ra, chính là loại tình huống này."

Nghe mèo đen nói xong, Quân Vô Tà rốt cuộc minh bạch những gì bọn họ mới trải qua vừa rồi. Nếu như nàng đoán không sai, khối Hồn Ngọc kia có năng lực hấp thụ linh hồn. Nhưng mà loại hấp thụ linh hồn này, chỉ sợ là có giới hạn.

Nàng vốn không phải là linh hồn nguyên bản của thân thể này. Cho nên, linh hồn nàng không được duy trì tính ổn định. Mà bản thân Quân Tiển có linh hồn rất hoàn chỉnh, cho nên, Hồn Ngọc sẽ không thể sinh ra bất kì ảnh hưởng gì đối với hắn.

Hồn Ngọc này chỉ có thể tiến hành hấp thụ đối với những linh hồn không ổn định, điều này khiến cho Quân Vô Tà không thích chút nào.

Bất quá, Hồn Ngọc sinh ra tác dụng đối với linh hồn, cũng không thể dùng để giải thích tình huống xác Quân Cố không hề thối rữa.

Chẳng lẽ nói, bên trong Hồn Ngọc còn có bí mật gì không người biết đến?

Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, nàng có thể xác định, Quân Cố có thể bảo trì thân thể hoàn hảo, tuyệt đối có quan hệ cùng Hồn Ngọc, nếu như lấy Hồn Ngọc ra, thân thể Quân Cố không bao lâu liền sẽ bị phân huỷ.

Nhìn Quân Cố tuấn mỹ bên trong quan tài, Quân Vô Tà cũng không hy vọng phá hỏng giờ phút an bình này của hắn.

"Gia gia, ta muốn cùng ngươi thương lượng một chút." Quân Vô Tà đi về phía Quân Tiển.

"Ta không tính sẽ đem Hồn Ngọc giao cho Khuynh Vân Tông, hơn nữa di thể phụ thân rất có thể là bởi vì Hồn Ngọc mới có thể bảo tồn hoàn chỉnh như thế, nếu như đem Hồn Ngọc giao ra, chỉ sợ......" Câu kế tiếp Quân Vô Tà không nói xong, nhưng Quân Tiển đã minh bạch.

Có thể khiến cho xác chết mười năm không bị phân hủy, loại đồ vật này trong thiên hạ tuyệt đối là có một không hai.

Nếu như nói trước đây, Quân Tiển đã hạ quyết tâm thì hiện giờ, sau khi nhìn được dung nhan đang ngủ của Quân Cố thật thanh thản, hắn lại chùn bước, thực không thể tuyệt đối nhẫn tâm phá hư hết thảy những điều này.

Quân Vô Tà nhìn khuôn mặt rối rắm của Quân Tiển, trong lòng đã hiểu, Quân Tiển cũng không muốn Quân gia phải đối đầu với Vân Khuynh Tông.

Điểm này Quân Vô Tà cũng đã từng nghĩ đến, tuy nói rằng hiện nay sự tình Bạch Vân Tiên đã giấu đi được nhưng nàng tin, trên thế gian này mọi bức tường đếu có vết nứt, sớm hay muộn, Khuynh Vân Tông cũng sẽ tìm ra chân tướng việc này.

Đợi cho đến khi đó, Khuynh Vân Tông cũng sẽ không bỏ qua bọn họ.

Một khi đã như vậy, vậy hãy tiên hạ thủ vi cường*!

(*)Tiên hạ thủ vi cường: có nghĩa là người nào ra tay trước thì là kẻ mạnh, sẽ giữ thế chủ động và dễ thành công hơn. Đánh nhau cũng vậy, ai ra tay trước thì sẽ dễ dàng hạ gục đối phương hơn.

"Tùy ngươi đi." Quân Tiển thở dài, chính miệng hắn nói đem Hồn Ngọc giao ra, hắn thật sự là nói không nên lời.