Chương 2: Cùng Với Mỹ Nữ Trên Xe Bus

Lưu Tô lặng lẽ đi đến đối diện cửa tòa nhà cao tầng nơi mỹ nữ làm việc chờ đợi. Ước chừng khoảng năm giờ ba phút, mỹ nữ kết thúc công việc và bước ra khỏi tòa nhà, tại lỗi đi bộ rẽ trái để qua cổng công trường xây dựng của bọn hắn. Điều này làm cho tất cả công nhân đang đang ngồi xổm trên tầng hai chán nản chờ đợi, toàn bộ nguyên một đám hưng phấn đến chảy cả nước miếng, hắn xem ra là mặt mũi đã bị ném vào thùng rác cả rồi.

Lưu Tô thấy nàng đi đến trạm xe buýt cách chỗ công trường của bọn hắn tầm khoảng 50 mét. Hắn không ngờ tới bậc này mỹ nữ rõ ràng sẽ đi xe buýt. Hắn nhìn nàng mà không khỏi sợ hãi thán phục mỹ mạo thanh xuân động lòng người của mỹ nữ: lông mày nhỏ dài cong vút, mắt tròn long lanh, sống mũi thẳng thanh tú, đôi môi anh đào hồng thuân cùng trơn bóng non mềm cái má lúm đồng tiền, tất cả còn phối hợp với khí chất lãnh diễm mê người không thể kháng cự. Tóc dài đen nhánh mềm mại xõa ngang lưng giờ phút này đã được tết gọn thành bím tóc đuôi ngựa linh động, làm toát ra hình ảnh thiếu nữ thướt tha vũ mị. Áo công sở cùng váy ngắn và tất chân khoát lên hoàn mỹ thân dài, thon thả càng làm nổi bật sự ưu mỹ của đường cong thân thể, thấp thoáng da thịt trắng nõn tạo nên mãnh liệt sức hấp dẫn.

Lưu Tô lặng lẽ xuất hiện ngay bên người nàng, gần tới mức cơ hồ có thể ngử thấy mùi thơm trên thân thể. Lúc này vừa lúc xe buýt đến, mọi người đang đứng chờ đều hỗn loạn chen chúc nhau tiến tới cửa xe. Ngay lúc nàng bước lên xe, hắn đứng ngay phía sau nàng thưởng thức được bờ mông hơi vểnh dưới làn váy, cùng với đó là rất tròn chân đẹp, trắng như tuyết. Lạ thay lúc này chỉ cần không nhìn thấy khuôn mặt lãnh diễm không dám khinh nhờn của nàng thì đại dương vật của hắn đã lặng lẽ ngẩng đầu lên.

Đợi nàng vừa tiến vào xe buýt cũng là lúc Lưu Tô giật mình nhanh chóng theo vào. May cho hắn là vẫn còn chỗ đứng nhưng tiếc là không thể đứng gần nàng, chỉ có thể nhìn nàng ở phía trước. Lúc này trên xe buýt người chen chúc nhau như một cái tủ lạnh đầy đồ, chỉ khác là nó nóng hơn tủ lạnh nhiều. Hắn đứng sau nàng, ngăn cách ở giữa là một người phụ nữ khoảng chừng năm mươi tuổi, dáng người thấp chưa tới 1m5. Lúc cô ta ngước mặt lên trời thì thấy mặt đầy tàn nhang rậm rạp, ánh mắt hẹp chỉ thấy một đường nhỏ dài, môi dày như Trư Bát Giới, bờ mông như thùng nước thỉnh thoảng còn quệt qua trên đùi của hắn. Khó chịu là trên xe chật cứng nên hắn tránh không thể tránh, thỉnh thoảng còn phải ngắm nụ cười của người phụ nữ khủng long kia, làm hắn sợ tới mức động cũng không dám động. So với vị mỹ nữ gần trong gang tấc kia, hắn không khỏi cảm thán người với người tạo hóa quả thật không công bằng.

Ngay lúc này, Lưu Tô tinh ý phát hiện mỹ nữ khẽ cau mày, khóe môi non mềm hiện ra nộ khí. Hắn nhẹ nhàng nhìn sang bên cạnh thì bỗng thấy không biết từ lúc nào có một nam nhân đeo mắt kính, cao chỉ đến tai mỹ nữ tiến lủi đến ngay phía sau lưng nàng.

Bởi vì Lưu Tô cao đến tận 1m81, nên trên xe buýt ánh mắt có thể bao quát tất cả. Lúc này hắn có thể thấy rõ tay của kính mắt nam nhân đang phủ tại bờ mông cân đối vểnh cao của mỹ nữ, theo xe buýt lay động, thuận thế mà tay xoa lên xuống. Mỹ nữ rùng mình không dám kêu lên mà chỉ quay đầu nhìn chung quanh muốn đổi vị trí, nhưng đám người như thủy triều chen chúc làm nửa bước cũng khó dời đi. Hắn thấy rõ trong mắt nàng đầy sự phẫn nộ, đột nhiên muốn há miệng kêu lên nhưng ngay lập tức một việc làm hắn hóa đá khi đánh ánh mắt về vị kính mắt nam nhân.

Lưu Tô chửi thầm “Mẹ nó”! Kính mắt nam ma thủ đã luồn xuống dưới váy sa mỏng màu xanh da trời của mỹ nữ, thăm dò vào chính giữa hai bắp đùi thon dài của nàng. Chứng kiến kính mắt nam nhân híp lại đôi mắt nhỏ giống như đang thưởng thức lấy vô thượng mỹ thực, hắn nội tâm không khỏi nổi lên mãnh liệt ghen tị. Mỹ nữ lúc này gian nan chuyển động bờ mông, muốn nhanh chóng tránh khỏi kính mắt nam nhân ma thủ, nhưng mà tay của kính mắt nam nhân đã nhân cơ hội đó nhanh chóng hướng lên trên cấm địa giữa hai háng của nàng sờ soàng. Mỹ nữ kinh hãi ngay lập tức kẹp chặp đùi, nhưng sau đó ngay lập tức lại buông ra, nguyên nhân là nàng khép đùi lại cũng đồng thời kẹp luôn cả tay của kính mắt nam nhân, chẳng phải là làm cho kính mắt nam nhân thêm phần hưởng thụ?

Lưu Tô nhất thời không biết làm sao với mỹ nữ. Kính mắt nam tựa như đoán biết được mỹ nữ đang bất đắc dĩ, ngay tại lúc xe buýt đang lay động vậy mà kiễng chân đem dương vật đang đững vững trong đũng quần dán lên mỹ nữ mông đẹp (nguyên nhân là bởi mỹ nữ hai chân thon dài rất cao, lại mang giày cao gót nên thấp bé nam nhân muốn đem dương vật dán tại vị trí tốt đẹp một chút chắc chắn phải kiễng cao chân lên). Kính mắt nam nhân đem dương vật kề sát mỹ nữ cong vút khe mông, hạ thân không ngừng trước sau nhún, muốn chiếm tiện nghi của mỹ nữ.

Mỹ nữ lúc này gấp gáp lắc lư bờ mông chỉ muốn thoát khỏi kính mắt nam nhân va chạm, nhưng ngược lại khiến cho kính mắt nam nhân càng thêm phấn khởi, vậy mà đem hai tay từ từ ôm lấy bắp đùi của nàng, hạ thân dương vật phồng lên lại dán chặt lấy mỹ nữ khe mông, chậm chạp gia tốc chuyển động. Mỹ nữ nghiến răng nghiến lới, biểu lộ sự chán ghét nhưng không dám kêu lên. Nhưng Lưu Tô lờ mờ chứng kiến mỹ nữ trong đôi mắt to đã phủ một chút sương mù, lộ ra một tia thần thái hưng phấn, giống như là đã có chút động tình.

Vì xe buýt lúc này rất đông nên Lưu Tô hắn không thể di chuyển để nắm đầu kính mắt nam nhân ném ra ngoài. May thay lúc này xe buýt đã đến điểm trung chuyển, và vị “khủng long mỹ nữ” ngay trước mặt hắn cuối cùng cũng theo biển người như thủy triều rút khỏi xe. Hắn thở dài một hơi, tranh thủ thời gian tiến lên giúp đỡ mỹ nữ. Thật trùng hợp là mỹ nữ cũng tranh thủ thời gian quay người thoát khỏi kính mắt nam nhân, hướng về hắn bên này lách tới. Kính mắt nam nhân thấy thế, vẫn chưa từ bỏ ý định đi theo nàng hướng về Lưu Tô bên này. Ngay lúc này Lưu Tô hơi nghiêng thân đưa tên kính mắt nam nhân ngăn lại. Kính mắt nam nhân cao không đến đầu vai Lưu Tô chứng kiến được một thân hình cao lơn ngăn cản trước mặt, hắn thức thời ngoan ngoãn quay người, đồng thời tìm kiếm con mồi khác.