Bỗng nhiên, cổ họng nàng tựa như bị ai bóp chặt, mọi âm thanh đều nghẹn trong cổ họng...
"Nếu như ngươi còn gây chuyện thị phi, lập tức trở về cho ta!"
Kim Khải lạnh lùng nói, không thèm nhìn thiếu nữ bên cạnh thêm lần nào, nhấc chân chạy về phía bóng đêm...
Thiếu nữ tuyệt sắc sững sờ nhìn theo bóng lưng Kim Khải, bất giác nhíu mày, trong mắt lộ vẻ nghi hoặc.
Kim Khải ca ca bị thương sao?
Không! Không thể nào! Lấy thực lực của Kim Khải ca ca làm sao có thể bị nữ nhân kia đả thương? Nhất định là Thư Ninh kia câu dẫn Kim Khải ca ca cho nên Kim Khải ca ca mới bỏ qua cho bọn họ...
Thiếu nữ tuyệt sắc cắn cắn môi, vội vàng đuổi theo Kim Khải: "Kim Khải ca ca, chờ ta..."
--------------------------
Trong hang động, mọi người đều trầm mặc không nói nhưng lại dùng ánh mắt quan sát nhìn Thư Ninh. Dù sao thì hành vi của nàng hôm nay có chút khác thường, với cá tính của nàng thì sẽ không vô duyên vô cớ hận một người, còn nói chuyện đâm chọc như vậy. "Nữ tử kia là người Tô gia."
Một lát sau, Thư Ninh khẽ ngẩng đầu, cười gằn nói: "Nàng là Tô Sương của Tô gia, cũng là muội muội cùng cha khác mẹ với ta..."
An Thiến sửng sốt, không hiểu hỏi: "Nhưng mà, không phải ngươi họ Thư sao?"
"Phải", đáy mắt Thư Ninh xẹt qua một tia sang không dễ phát hiện, tiếp tục nói: "Sau khi mẹ ta mất, ta được ông ngoại mang về bồi dưỡng, cho nên ta mang họ mẹ." "Thư Ninh", An Thiến mím môi, "Muội muội kia của ngươi..."
Thư Ninh rũ mắt xuống, đáy mắt thoáng qua ánh sáng lạnh.
"Mẹ ta mất rồi, cha ta cười kế thất (vợ kế), từ nhỏ thiên phú của ta đã rất mạnh, dĩ nhiên sẽ che mất hào quang của muội muội, ta cũng được cha yêu thương, đồng thời cũng có hôn ước với Kim gia..." Mọi người đều ngẩn ra, nhưng không ai lên tiếng quấy rầy Thư Ninh.
"Nhưng..." Thư Ninh cười khổ, "Không biết từ đâu truyền ra lời đồn ta là tai tinh chuyển thế, cho nên mới hại chết mẫu thân, phụ thân căn bản không tin những lời đồn này nhưng có một ngày, hắn ra ngoài gặp được một đạo sĩ đoán mệnh rất chuẩn xác, đạo sĩ kia nói với phụ thân ta, ta đúng là tai tinh chuyển thế, nếu còn ở lại Tô gia, nhất định sẽ khắc hắn." "Một ngày trước khi ta bị đưa đi, ta thấy kế thất đưa cho đạo sĩ kia một khoản tiền, ta chạy đi nói với phụ thân nhưng hắn không tin lời ta nói, hắn cho rằng ta vì muốn ở lại Tô gia nên mới oan uổng mẹ kế, đồng thời cũng báo cho người Thư gia đến đón ta." "Buồn cười, năm đó phụ thân nghèo rớt mồng tơi, là ông ngoại trợ giúp hắn mới được như bây giờ, vậy mà hài cốt mẹ ta còn chưa lạnh thì hắn đã cưới kế thất là thanh mai trúc mã của hắn từ nhỏ, hơn nữa còn có một nữ nhi xấp xỉ tuổi ta, lúc đó ông ngoại mới biết, sau khi hắn cưới mẹ ta, liền thông đồng với nữ nhân kia, cho nên nữ nhi nàng chỉ nhỏ hơn ta một tháng, nhưng chuyện đã đến nước này ông ngoại cũng không thể nói gì nữa, quan trọng hơn là dưới sự trợ giúp của ông ngoại, thế lực của phụ thân đã lớn đến mức hắn cũng không thể khống chế được nữa..." Thư Ninh cười khổ, sợ là ông ngoại cũng không ngờ mình lại dốc lòng giúp đỡ một bạch nhãn lang đi...
Chuyện đáng tiếc cỡ nào a?
"Thư Ninh", An Thiến vỗ vỗ vai Thư Ninh, đôi mắt long lanh ngập nước, "Ngươi còn có chúng ta, nếu như ngươi muốn báo thù, chúng ta nhất định sẽ giúp ngươi.