Độc nhãn Bạch hổ lao vào đoàn người như lao vào đám dê béo dùng móng vuốt và hàm răng bén nhọn của mình mà tấn công, lập tức tiếng kêu la vang lên không dứt tên Đấu sư xui xẻo bị con hổ nhắm trúng vồ tới thân thể hắn lập tức bị xé ra làm đôi, sau đó thêm vài người ngã xuống thậm chí những tên luyện khí cấp đứng phía sau cũng không tránh khỏi. Mới chớp mắt đã ngã xuống 4 người, 2 anh em thất tinh huy động vũ kỹ lao vào mà cứu viện, Triệu Phong cũng không ngồi yên mà rút thanh đoản kiếm nhảy vào vòng chiến, vũ khí của 2 tên thất tinh Đấu sĩ là đại đao và thiết côn, thêm 1 tên tam tinh dùng thương mà liên tục tung chiêu rồi tránh né, tên tam tinh còn lại là 1 cung thủ đứng bên ngoài bắn vào yếu điểm con hổ, nhưng cho dù tấn công như thế nào thì trên thân Độc nhãn Bạch hổ cũng chẳng thấm thía là bao, nhưng vết chém hay đâm cũng chỉ để lại một vệt máu nhỏ, vì là ngũ tinh yêu thú nên thực lực cường hãn cộng thêm là yêu thú nên sức phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, tên cung thủ bên ngoài thấy mũi tên mình không ghim vào nhục thể con hổ được nên hắn đổi chiến thuật bắn vào những vết thương đang chảy máu kia, tuy con Độc nhãn Bạch hổ di chuyển liên tục nên để bắn chính xác vào vết thương là không hề dễ nhưng với thực lực tam tinh Đấu sĩ của mình cuối cùng cũng có 1 mũi tên trúng vào vết thương bên đùi chân sau bên phải của con hổ, sau khi trúng đòn làm con hổ đau điếng, quay đầu nhìn vết thương đang chảy máu đầm đìa trên đùi mình trên đó còn có một mũi tên, điều này làm kích phát tính hung bạo của nó con Độc nhãn Bạch hổ tức giận gầm lên 1 tiếng lập tức phóng về hướng tên cung thủ tam tinh, thấy vậy 2 tên thất tinh Đấu sĩ nhảy đến chặn trước người cung thủ, Triệu Phong cùng tên tam tinh cầm thương lập tức từ bên sườn con hổ lao đến ý định tấn công vào 2 bên hông của nó, nhưng không ngờ con Độc nhãn Bạch hổ sống gần trăm năm này dường như đã đoán trước được nó lập tức quay sang dùng chân trước tóm lấy tên tam tinh Đấu sĩ cầm thương rồi đá chân sau vào người Triệu Phong làm Triệu Phong bay ngược ra sau đụng vào góc cây gần đó, trên vai hắn trúng phải 2 móng chân con hổ để lại 2 đường rảnh sâu quắp máu chảy đầm đìa, va phải gốc cây làm hắn gãy thêm vài cọng xương sườn. Nhưng như vậy Triệu Phong còn phải may mắn chán vì tên tam tinh kia sau khi bị con Độc nhãn Bạch hổ bắt được và đá Triệu Phong văng ra xa thì nó lập tức cho tên đó vào mồm "cụp" một phát thế là xong một tên Đấu sĩ, trong khi Triệu Phong còn chưa thể đứng lên vì vết thương quá nặng thì 2 tên thất tinh thấy đòn chặn mình vô dụng thậm chí chịu tổn thất thì 2 người tức giận lao về con hổ. Như đã đoán trước, sau khi giết chết tên tam tinh Đấu sĩ, nó thấy lại có 2 tên lao đến thì nó nhún một phát qua đầu 2 tên thất tinh bay đến chỗ tên cung thủ không 1 chút lực phòng thủ kia, không có gì khác biệt, nó lập tức chộp tên tam tinh còn lại cho vào mồm trong tiếng kêu la thất thanh của con mồi.
Đến lúc này mọi người ở đây đều thấy tuyệt vọng, đội ngũ 20 người bây giờ chỉ còn lại 12, 5 người thực lực mạnh nhất chết 2, 1 trọng thương, 2 người còn lại tuy không bị thương nặng nhưng do dùng quá nhiều linh lực vào vũ kỹ nên bây giờ nhìn khá chật vật. Đương nhiên đó chỉ là đánh giá hiện tại nhưng con Độc nhãn Bạch hổ thì lại không nghĩ vậy nó tiếp tục tìm mục tiêu rồi lao đến, Triệu Phong lúc này chỉ còn ngồi nhìn xem chiến cuộc, do vết thương chảy máu quá nhiều nên bây giờ trước mắt hắn đã có chút mơ hồ. Sau khi thêm một tên Đấu sư nữa ngã xuống thì con hổ chuyển mình phóng đến chỗ tên thất tinh Đấu sĩ cầm thiết côn lúc này đang 1 tay chống đất thở gấp, khi móng vuốt con Độc nhãn Bạch hổ sắp cắt bay cổ tên thất tinh kia thì 1 luồng lam quang từ đâu bay đến đánh bay con hổ xa vài trượng, sau đó 1 bóng hình xinh đẹp từ trên cao hạ xuống, một giọng nói êm nhẹ nhưng lạnh băng vang lên:
- Nghiệt súc. kết chương.