Chương 3: Nhiệm vụ

Trở về hiện tại, sau khi nhớ lại một số chuyện thì bây giờ Triệu Phong đã định thần lại, hắn hiện tại đã 32 tuổi đang là ngũ tinh Đấu sĩ ( đại lục này phân chia thực lực làm 10 cấp: luyện thể, luyện khí, đấu sư, đấu sĩ, đấu tướng, đấu hoàng, đấu đế, đấu tôn, đấu thánh và đấu thần, mỗi đại cảnh giới cách nhau 9 tinh , còn 1 đẳng cấp nữa phía sau đấu thần là Duy ngã nhưng từ sau đại chiến với ma giới, toàn bộ Đấu thần và Đấu thánh đã ngã xuống thì sau 5000 năm nay chưa nghe nói ai đạt đến Đấu thần chứ đừng nói đến tồn tại Duy ngã độc tôn kia), đạt đến thực lực bây giờ cũng đã là không tệ huống hồ linh căn của hắn đã bị khiếm khuyết và do sống tại vùng hẻo lánh nên phải thường xuyên săn bắt kiếm ăn nên thời gian tu luyện cũng không thể tập trung, còn về cái hệ thống mà hắn nhận được khi xuyên đến đây thì hoàn toàn không có 1 tác dụng gì ngoài việc cho hắn 1 skill duy nhất mà còn dùng 1 lần kia nhưng hắn vẫn chưa dùng, nhắc đến mà hắn muốn phát khóc. Khi hắn đạt đấu sĩ thì Triệu Phong nhận được 1 skill từ hệ thống nữa cho phép hắn đọc được thông tin về thực lực của đối phương mà không cần phải hơn đẳng cấp (thông thường thực lực phải cao hơn mới có thể nhìn ra đẳng cấp đối phương), nhưng có 1 vấn đề là skill này khi dùng phải hao tốn linh lực, cái em gái nó thật là tức chết người, hắn chẳng thà không có hệ thống để khỏi phải lên máu thế này.

Đi đến nơi dựng trại Triệu Phong vỗ vai 1 tên đang ngồi ngủ làm hắn giật mình, Triệu Phong bảo hắn thay ca canh gác thì lúc này hắn mới đứng dậy ngáp ngắn ngáp dài mà đi đến góc cây mà ngồi gác. Đoàn đội này có 20 người trong đó có 5 tên luyện khí phụ trách đánh xe và nấu ăn hằng ngày, 10 tên Đấu sư, 2 tên tam tinh 1 tên ngũ tinh và 2 tên thất tinh Đấu sĩ, đương nhiên tên ngũ tinh đó chính là Triệu Phong. Hắn tham gia đội ngũ này là vì nhiệm vụ mà thành chủ Cổ Minh (1 trong những người bạn thuở nhỏ của Triệu Phong) giao cho, trong 1 lần đến Thiên Lang thành mua vật liệu sẵn tiện thăm Triệu Hàn thì tình cờ gặp Cổ Minh và được hắn nhờ giúp nhiệm vụ này, tuy nói là nhờ nhưng thật ra Triệu Phong biết Cổ Minh đang giúp mình vì nhiệm vụ này chỉ là tiến vào Ám Hoàng sâm lâm này đến động phủ mới được phát hiện để thu thập một ít dược liệu có giá trị trong đó mang về, ban đầu hắn định từ chối nhưng nghĩ lại tiền công có thể giúp gia đình mình được thoải mái một thời gian cũng tốt nên hắn quyết định nhận lời.

Sáng hôm sau cả đoàn lại lên đường, từ ngày xuất phát đến nay đã hơn 10 ngày, theo ước tính thì 3 hôm nữa sẽ đến nơi. Trong lúc khởi hành do càng vào sâu Ám Hoàng sâm lâm này thì càng nguy hiểm do những linh thú cấp độ cao đều lui vào sống sâu trong rừng để tránh sự quấy rối của con người nên đoàn đội càng thêm cảnh giác. Đi thêm một đoạn thì chợt phía trước trong đám cây um tùm có động, mọi người dừng bước tập trung cao độ, đột nhiên trong đám cây nhảy ra một đầu Độc nhãn Bạch hổ, dẫn đầu đội ngũ là 2 cái trung niên thất tinh Đấu sĩ chính là 2 anh em ruột đã ngoài 40 lúc này mới nói với âm thanh đủ mọi người nghe thấy thì Triệu Phong lúc này mới biết con hổ trước mặt thân cao 4 mét với duy nhất 1 con mắt to tổ bố kia là 1 con ngũ tinh yêu thú ngang với 1 tu sĩ Đấu tướng ( 1 tinh Yêu thú tương đương 1 đại cảnh giới của tu sĩ). Lúc này cả đám đều sợ hãi vì ở đây chỉ có 5 Đấu sĩ cấp trong khi con hổ kia hơn họ cả 1 đại cảnh giới. Phải biết ngũ tinh yêu thú không thường xuất hiện ở đây vì phải còn một đoạn xa vào trong nữa mới đến vùng mà chúng hoạt động, không biết nguyên do gì mà bây giờ nó lại ở đây. Trong lúc mọi người còn đang chấn kinh thì con Độc nhãn Bạch hổ đã lao vào đoàn người điên cuồng cắn xé. Kết chương.