Tang thương và chết chóc.
Chiến Tranh giữa các chủng tộc viễn cổ dù đã đi qua rất lâu. Nhưng sâu bên trong nội tâm của từng người ở Cổ Địa vẫn chưa thể nguôi ngoai đi phần nào.
Tại một đỉnh núi hoang vu, nơi hỗn độn năng lượng trời đất sinh ra. Nơi này gọi là Tử Du Sơn, một trong những ngọn núi nổi tiếng tại Nam Vực Cổ Địa.
Ngay lúc này, giữa dãy năng lượng trù tịch dày đặc do trời đất tạo thành kia, một thân ảnh trung niên nam tử, mái tóc đen có chút pha lẫn với một vài phần sợi trắng đang ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm chặt nhưng bên trong tâm trí của người này lại liên tục dao động hiện lên những hình ảnh về một nhà giam với không gian mù mịt, xen lẫn hình ảnh đó là âm thanh của những sợi xích va chạm nhau kêu lên từng tiếng quỷ dị doạ rét lòng người.
Thoáng chóc hàng loạt hình ảnh về một vị trung niên nam tử có mái tóc bạc, trên khuôn mặt có nhiều nét già nua và đạm buồn hiện lên trong mắt, làm cho thân ảnh vị trung niên nam tử đang ngồi xếp bằng kia bất giác phát ra một loại cảm xúc đau lòng, hai mắt nheo lại, đôi tay có chút run rẫy. Bỗng hai mắt mở ra, một cảm giác hỗn độn về tâm trí lấn át suy nghĩ khiến, một loạt cảm xúc tâm trạng bị chấn động rồi dâng lên cao trào. Sau khi bình tâm trấn áp những cảm xúc kia, từng khoé miệng vị trung niên nam tử, một giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang theo một giọng cảm xúc đau buồn nói.
- Tiểu Minh.
Dứt câu, lập tức, vị trung niên nam tử kia liền hai mắt nhắm lại, bàn tay liên tục thao tác một số thụ ấn kỳ dị. Một lúc sau, khi kết ấn xong từ phía trên đỉnh đầu người này xuất ra một đám hắc vụ màu đen tràn ngập vây quanh thân hình, sau đó vô thanh vô thức tách rời linh hồn thoát khỏi thể xác. Linh hồn người này cũng theo làn sương khói hắc vụ kia mà biến ảo đi đến một nơi tựa như nơi giam cầm ngục tù lúc nảy hiện lên trong đầu ông ta.
Một lúc sau không lâu, tại một vùng tối, một vết nứt không gian nhỏ bị xé toạc ra, linh hồn vị trung niên nam tử kia xuất hiện, đứng giữa một vùng tăm tối mờ mịt, xung quanh chỉ có vài ngọn đuốc nhỏ làm điểm sáng. Chính giữa không gian, ẩn hiện sau lớp ánh sáng len lỏi của những ngọn đuốc kia có một thân ảnh gầy gò hiện lên, trên thân người này còn đầy rẫy những vết thương, mà những vết thương ấy mỗi cái đều hiện lên một màu vàng ấn chú kỳ lạ. Người này có mái tóc bạc phủ xuống khỏi đầu, hai tay ông bị xích chặt bởi hai sợi xích màu lục bích. Bên dưới là một hố đen vô tận không thấy điểm dừng. Nhìn thấy thân ảnh người trung niên nam tử tóc bạc bị giam cầm, vị trung niên nam tử vừa đến bất giác thân hình run rẫy, hai mắt không tự chủ mà chảy một dòng nước mắt, hai tay nắm chặt đến nỗi những móng tay cắm vào da thịt. Từng đợt dao động tâm trí bộc phát dữ dội như thể từ bên trong người này, một loại cảm xúc gì đó rất khó tả nhưng lại rất tình cảm đang từng đợt bộc phát.
Cảm nhận được có người đến, vị nam tử tóc bạc thân người cử động chậm chạp, hai tay run rẫy khiến cho hai sợi xích đang xiềng lấy tay kêu lên mấy tiếng cót két. Hai mắt chậm rãi mở dần nhìn người đang đứng phía xa trước mặt, vị nam tử tóc bạc khẽ nói một tiếng nặng nề.
- Viên Tần, huynh đến rồi.
Vị nam tử tên Viên Tần nghe thấy vị nam tử tóc bạc gọi tên mình, thân hình có chút cử động như muốn tiến về phía trước.
Lúc này tâm trạng Viên Tần vô cùng nặng nề và khó tả. Hắn đối với người đang bị xiềng xích kia là loại tình cảm vô cùng đặc biệt. Dù bề ngoài, trước kia người kia chính là tộc trưởng của hắn, nhưng đối với hắn, người này chính là còn một danh phận khác chính là huynh đệ kết nghĩa với hắn. Nên đối với việc người này đang bị xiềng xích trói buộc trước mắt đối với hắn chính là một sự tổn thương không hề thấp tí nào.
Nhìn vị trung niên nam tử đang bị giam cầm trước mặt, hắn bất chợt nhớ lại khoảnh khắc hai người gặp nhau. Năm đó, mưa gió nổi lên, Hoang Châu Bắc Vực một lần nữa đón lại trận hạo kiếp diệt sinh nghìn năm trước đã từng xảy ra khiến cho toàn bộ cõi Hoang Châu một lần nữa rơi vào biển máu.
Cắt đứt suy nghĩ trong đầu thân hình Viên Tần liền bọc phát hắc vụ cuồn cuộn vung tay đánh một đòn khí đen hoá thành hình một trảo to lớn về phía hai sợi xích đang trói chặt tay vị nam tử tóc bạc. Cùng lúc trảo hắc vụ lao đến sợi xích, thân ảnh Viên Tần cũng biến ảo lao đến người kia đáp.
- Ta đến rồi.
Giây phút trảo hắc vụ màu đen do Viên Tần đánh ra gần chạm vào hai sợi xích thì từ phía sau vị nam tử tóc bạc, một giọng nói âm lãnh cùng với khí tức cuồn cuộn lao đến đánh bật hắc vụ của ông tan biến thành bụi phấn rồi nói.
- Một tên Nhất tinh Tôn Cảnh cũng dám đến lao ngục của Thiên Phủ ta. Bản toạ hôm nay không muốn giết người, nhưng nếu đã đến thì hãy lưu lại đây cùng tên này đi cho lão phu.
Dứt lời, một đạo khí tức màu lục vây lấy toàn bộ thân thể Viên Tần hoá thành một con cự long màu lục trói chặt chân tay ông. Chỉ một lúc sau toàn bộ thân thể Viên Tần liền bị nổ tung tan thành hư vô.
Nhìn thấy thân hình Viên Tần tan biến, từ trước mặt vị nam tử tóc bạc, một vị trung niên nam tử thân bào màu lục từ từ hiện ra nói.
- Linh hồn thể sao, chả trách có thể đi vào đến đây. Xem ra nơi này cũng không còn thích hợp để giam giữ tên kia nữa rồi. Còn về phần linh hồn kia, có thể đến được đây, bản thể chắc cũng không phải tầm thường. Nhưng tiếc là, Thiên Phủ không phải là nơi mà ai cũng có thể tùy tiện ra vào. Đợi đến khi lão phu tìm được ngươi, bản toạ sẽ cho cả ngươi và tên này cùng nhau nếm mùi xích hoả thiêu thân của Thiên Phủ ta.
Dứt câu thân hình vị nam tử lục bào hoà vào không khí nhanh chóng biến mất.
Về phía Viên Tần, sau khi linh hồn tiến vào Thiên Phủ bị công kích phá vỡ khiến cho bản thể của ông bị trọng thương vô cùng nặng. Một ngụm máu tươi được ông phun ra ngay khi giây phút linh hồn bị đánh tan.
Nhìn về một góc bình nguyên xa xăm, hai tay nắm chặt Viên Tần khẽ nói.
- Ta nhất định sẽ đưa được ngươi ra ngoài.
Nói rồi, thân hình Viên Tần hoà với không khí toả ra một làn hắc vụ màu đen mà biến mất đi, để lại một góc bình nguyên yên tĩnh lạ thường.