Chương 479: Chương 240 Ai nói ta chỉ có bảy con rồng? (Hạ)

Trái ngược với vẻ kiêu ngạo của Thủy Minh Nguyệt, đám ma sư bên phía Ma Sư Công Hội đều không khỏi nhíu mày. Cho dù là Thượng Quan Ngâm Không và Cơ Trường Tín cũng như vậy, duy chỉ có hai anh em Âm Triêu Dương vẫn như trước thần sắc không đổi, tựa hồ trận đại chiến trong không trung căn bản là không hề có quan hệ với hai người bọn họ vậy.

Phất Thụy lựa chọn phương pháp mạnh mẽ hóa giải công kích của đối thủ. Mà bên kia, Thái Phật cũng khiến cho mọi người nhìn thấy được năng lực né tránh vô cùng cường hãn của hắn.

Bạch Thủy Thần Âu ở trong không trung, làm ra những động tác tránh né khiến người khác kinh hãi. Khỏa lôi cầu do Phất Thụy phát ra, hiển nhiên là tập trung trên người Thái Phật. Dùng lôi cầu để công kích, tốc độ của nó rõ ràng tuyệt đối cao hơn tốc độ của một ma thú phi hành như Bạch Thủy Thần Âu này. Tuy rằng cũng không phải là lôi đình trực tiếp oanh kích, nhưng năng lượng ẩn chứa trong khỏa lôi cầu này hiển nhiên là càng thêm khủng bố.

Nhưng mà, mỗi khi khỏa lôi cầu kia dưới sự khống chế của Phất Thụy tiếp cận Bạch Thủy Thần Âu, chuẩn bị bước bùng nổ cuối cùng, Bạch Thủy Thần Âu lại đột nhiên từ một góc độ không thể nào tưởng nổi đột nhiên chuyển hướng, mà khỏa lôi cầu kia cũng tạm thời mất đi mục tiêu của nó, chợt dừng lại trên không trung một chút. Chính một chút đình trệ đơn giản này, khiến cho nó không thể nào đuổi theo thân thể Bạch Thủy Thần Âu, chỉ có thể không ngừng đuổi theo sau Bạch Thủy Thần Âu.

Lúc mới bắt đầu, Bạch Thủy Thần Âu là phóng thẳng lên không trung, nhưng không biết vì sao, chỉ sau mấy lần chuyển hướng, nó lại bay thẳng về phía Phất Thụy, mà sau lưng là khỏa lôi cầu không ngừng đuổi theo. Chính là, Thái Phật vẻ mặt không chút thay đổi, chính diện phóng thẳng về phía Phất Thụy.

Chỉ cần đánh bại được Phất Thụy, khỏa lôi cầu sau lưng sẽ tự động sụp đổ. Mà cho đến lúc này, Thái Phật hoàn toàn nắm chắc có khả năng khiến cho khỏa lôi cầu kia không thể đuổi kịp mình.

- Phất Thụy, tôi nghe nói, ngươi có thể đồng thời phóng thích ra bảy đầu Lôi Điện Chi Long, vì sao lại không phóng thích ra đi? Ta muốn nhìn thử xem, bảy đầu Lôi Long của ngươi có thể đuổi theo kịp ta hay không?

Thanh âm Thái Phật không ngừng quanh quẩn trong không trung. Hắn hiển nhiên là muốn chọc giận Phất Thụy. Nhưng mà, năng lực tránh né sau khi hắn cùng với Bạch Thủy Thần Âu dung hợp một thể bày ra, quả thật khiến người ta nhìn xem mà bội phục.

Hai đại cường giả đối chiến, Phất Thụy lúc nãy đã bị kỹ năng của đối phương oanh bay đi, rất có thể đã bị thương, còn riêng Thái Phật cũng không có cùng với kỹ năng của đối phương va chạm, hơn nữa lại còn không ngừng né tránh, căn bản là cũng không ảnh hưởng đến công kích tiếp theo của hắn. Cao thấp hơn thua, tất cả mọi người bên dưới đều đã cảm giác được, Phất Thụy đã hoàn toàn bị Thái Phật áp chế ở hạ phong rồi.

- Quả thật, ta không thể không thừa nhận, Ma Kỹ Công Hội các ngươi đối với khống chế ma lực quả thật vượt ngoài dự liệu của ta, cũng khiến cho ta lĩnh ngộ được rất nhiều thứ. Bất quá, Thái Phật Phó Hội trưởng, ngài cao hứng tựa hồ quá sớm rồi. Đừng tưởng ngươi đã thắng.

Phất Thụy cưỡi trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, dùng thanh âm bình thản đáp lại.

Nghe được thanh âm của hắn, Thái Phật đã là lắp bắp kinh hãi. Bởi vì hắn kinh ngạc phát hiện, thanh âm của Phất Thụy vẫn như trước mười phần trung khí, dáng vẻ không hề giống có nửa phần bị thương. Một tia bất an chợt dâng lên trong lòng, mà câu nói tiếp theo của Phất Thụy, lại khiến cho sắc mặt của hắn đại biến.

- Biết khống chế, cũng không phải chỉ có một mình ngươi.

Đây là lời nói của Phất Thụy, cũng ngay trong lúc nói ra những lời này, khỏa lôi cầu đang đuổi sát sau lưng Thái Phật đột nhiên ngừng lại, ngay sau đó, hàng ngàn hàng vạn đạo lôi đình nháy mắt bùng nổi, mục tiêu cũng không tập trung, nhưng đường kính bao phủ lại trong diện tích mấy trăm thước vuông.

Bất luận năng lực né tránh của Bạch Thủy Thần Âu cường hãn đến mức nào, loại công kích có tính bao trùm này cũng căn bản không có cách nào né tránh, hơn nữa, lực công kích này lại là từ phía sau mà đến.

Không ai có thể ngờ, khỏa lôi cầu đang đuổi theo phía sau lưng Thái Phật thế nhưng căn bản không phải là đơn thể công kích, mà là một cái công kích phạm vi lớn, hơn nữa lại còn là một kỹ năng công kích phạm vi lớn đến như vậy.

Lúc nó phát động, cũng chính là trong thời khắc Thái Phật đang sơ suất nhất. Nếu nói, Thái Phật trên phương diện khống chế ma lực, tuyệt đối vượt xa Phất Thụy, như vậy, sự khống chế trong lòng Phất Thụy, cũng không phải không thể so sánh với Thái Phật. Người này mệnh danh là Lôi Đế đã từng trước sau ba lượt tham gia Thánh Tà Chi Chiến, dẫn dắt đám ma sư của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục đạt được thắng lợi cuối cùng, kinh nghiệm thực chiến phong phú đến mức nào. Sự phòng ngự lúc đầu chẳng qua là do hắn thử đối thủ mà thôi, cho tới thời khắc này, công kích của Phất Thụy mới chính thức chân chính triển khai.

Đối mặt với công kích bất thình lình kia, Thái Phật nổi giận gầm lên một tiếng, rốt cuộc bất chấp việc công kích Phất Thụy, thanh Thiên Thủy Thần Trượng trong tay hắn huơ lên vài vòng. Khỏa bảo thạch khảm trên đầu thanh trượng trở nên hoàn toàn trong suốt, trăm ngàn đạo hắc mang không ngừng từ trên người hắn tuôn trào ra, cùng với màn ma lực lôi điện dày đặc phía sau va chạm với nhau. Bằng vào tinh thần lực cường đại của hắn, luồng hắc mang kia cơ hồ chặn lại mỗi đạo lôi điện oanh kích tới. Trong không khí không ngừng vặn vẹo hẳn lên, sự va chạm lôi cùng thủy sau khi va chạm sinh ra một loại khí thể đặc thù.

Nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng Cơ Động chợt xuất hiện một ý tưởng gì đó, hào quang trong mắt chợt lóe ra, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Tử Lôi Diệu Thiên Long ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ. Tay phải Phất Thụy chỉ xa về không trung phía trước. Đám ma sư phía dưới chỉ cảm thấy được chân trời chợt kịch liệt lóe sáng mãnh liệt, một màn này, giống như là trời đất sụp đổ vậy. Ngay sau đó, một đạo tử quang trong suốt ngay từ chổ mi tâm Phất Thụy điện xạ mà ra. Cùng với luồng tử quang này xuất hiện, Dương Lôi Dương Miện trên đỉnh đầu của hắn chợt phát ra hào quang mãnh liệt. Từng tiếng từng tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc chợt không ngừng bộc phát ra. Cơ hồ là trong nháy mắt, mười bốn đầu Lôi Điện Cự Long chợt từ trên người Phất Thụy nháy mắt phóng ra.

Mười bốn đầu Lôi Điện Cự Long nhanh chóng tản ra trong không trung, mang theo một loại khí thế như che lấp bầu trời hướng tới những phương hướng bất đồng mà phóng đi. Lúc Thái Phật đem lực công kích của khỏa lôi cầu kia hoàn toàn giải quyết hết, hắn kinh hoảng phát hiện, chung quanh thân thể mình cùng với Bạch Thủy Thần Âu, thế nhưng đã toàn là thân ảnh của Lôi Điện Cự Long. Mười bốn đầu lôi điện cự long dưới lực khống chế cường đại của Phất Thụy, thế nhưng đã hình thành một vòng vây khổng lồ, mạnh mẽ đem vị Phó Hội trưởng Ma Kỹ Công Hội này hoàn toàn bao phủ bên trong.

- Ai nói với ngươi ta chỉ có bảy nhánh Lôi long?

Thanh âm Phất Thụy mang theo vài phần khinh thường vang vọng không trung. Giờ khắc này đây, cả khoảng không bên trong đã hoàn toàn biến thành màu tím, thuần túy màu tím lôi điện. Cho dù là sáu gã Chí Tôn Cường Giả bên dưới, đều cảm giác được trên làn da của mình không ngừng truyền đến từng đợt cảm giác tê dại.

Mười bốn đầu Lôi Long, cái này đã là lực lượng có thể cùng với Chí Tôn Cường Giả chống lại. Nếu toàn bộ ma lực của nó hoàn toàn bộc phát ra hết, uy lực đủ để so sánh với Trung Giai Siêu Tất Sát Kỹ. Huống chi, Phất Thụy ngồi ngay ngắn trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, nhìn qua phảng phất là vô sự, tựa như ma lực căn bản là không hề tiêu hao chút nào.

Trong mắt Cơ Trường Tín cùng với Thượng Quan Ngâm Không đều đã choáng đầy thần sắc không dám tin nổi. Hai vợ chồng Chí Tôn Cường Giả này đồng thời liếc nhìn nhau, cho tới thời khắc này, bọn họ mới chính thức nhận ra, cái gã thanh niên từng tung hoành trên Thánh Tà Chiến Trường, trước giờ chưa từng bại trận, thực lực không ngờ đã đạt đến trình độ khủng bố đến mức này. Chẳng lẽ, hắn vẫn dấu kín thực lực, đã đạt đến trình độ Chí Tôn Cường Giả rồi sao?