Kể từ ngày hôm đó, Nhạc Bính Hoa luôn luôn ấm ức trong lòng, cô liền nghĩ kế thuê một gã hành tung bí mật theo dõi Vĩ Thanh. Gã này là một tên điệp viên chuyên nghiệp, hắn theo dõi tới tận biệt thự Cố gia. Trong đêm hắn còn trèo lên tầng hai và phá cửa sổ đột nhập vào phòng của riêng của Vĩ Thanh , đặt cả thiết bị nghe lén theo lời dặn dò của cô chủ mà không ai hay biết.
Bính Hoa bây giờ đã trở nên mù quáng. Tình yêu rất đẹp và nó mang đến cho con người ta cảm giác hạnh phúc , bình yên. Nhưng nếu yêu mà đặt sai chỗ mà cố chấp hành động thiếu suy nghĩ nó sẽ trở thành bi kịch đau thương giống như cô ta vậy.
----
Ở phòng riêng của Vĩ Thanh.
"Cốc Cốc"
- Anh vào được không?
Nghe thấy Từ Uy gõ cửa, cô đi ra mở cửa cho anh vào.
Khi đi vào anh cùng cô ngồi xuống giường, anh nắm tay cô nói:
- Mấy ngày nay lo bận việc tổ chứ đính hôn và đám cưới không chăm sóc tốt cho em, em có giận anh không?
- Anh nói gì vậy? Sao em có thể giận anh được chứ? Em cảm ơn anh và gia đình anh còn không hết sao lại giận anh được?
- Vĩ Thanh! Anh nhất định sẽ cho em một cuộc sống vô cùng hạnh phúc! Em này! Nên nghĩ xem chúng ta đặt con tên gì đây nhỉ?
- Từ Uy! Liệu mẹ anh biết chuyện đứa bé này không phải con của anh, mẹ anh có chấp nhận em không?
- Chậc! Anh không muốn nói chuyện này nữa! Tính sau được không? Bây giờ anh buồn ngủ rồi!
- Vậy anh về phòng của mình đi, em cũng buồn ngủ rồi!
Từ Uy ôm lấy Vĩ Thanh và hôn lên má cô:
- Anh không về! Đêm nay anh ngủ với vợ anh!
Cô đỏ mặt đẩy anh ra:
- Từ Uy! Bây giờ em mới phát hiện anh xấu xa như vậy đó! Anh đi chết đi!
Cô vừa nói vừa lấy gối đánh anh.
Từ Uy vội đánh trống lãng:
- Ơ....! Anh buồn ngủ rồi! Chúng ta ngủ thôi vợ yêu!
Nói xong anh ôm cô nằm xuống và nhắm mắt cười tủm tỉm.
-----
Ở chỗ của Bính Hoa, cô ta nghe thấy hết cuộc trò chuyện của hai người, còn bị ăn cẩu lương ngập mặt nhưng cô vô cùng hả hê khi biết được một tin vô cùng sốc: Cái thai chết tiệt đó không phải của Từ Uy.
Cô ta lập tức nhờ chuyên gia máy vi tính tua lại đoạn hội thoại và lưu lại ra một chiếc USB và một âm mưu mới sắp bắt đầu.
"Vĩ Thanh, ngày tàn của cô sắp đến rồi, hãy đợi đấy! Con khốn!"- Cô ta lẩm bẩm một mình trong đêm với chiếc USB có đoạn ghi âm trong tay.