Chương 48: Thị Uy Sức Mạnh

Ngày thi đấu thứ 2, đội bóng của Xuân Mai có trận đấu đầu tiên. Ông Hùng quyết định mở màn chiến dịch bằng đội hình mạnh nhất của mình. thứ nhất cống hiến một trận đấu mãn nhãn với lối đá tấn công trực diện. thứ hai thị uy sức mạnh áp đảo trong giải đấu lần này. thứ ba giành chiến thắng đậm sẽ tạo đà tâm lý tốt cho các cầu thủ để họ thoải mái thể hiện trong các vòng đấu tiếp theo đồng thời ghi điểm trong mắt các vị chuyên gia.

đối thủ lần này của họ là đội Xuân Hoà, trong trang phục áo xanh, quần xanh. sử dụng sơ đồ 4-4-2. Thành tích của đội Xuân Hoà năm ngoái là vị trí thứ 7. mọi người thậm chí còn không nhớ tên cầu thủ của đội bạn. chỉ có anh Thành Chung biết đội trưởng bên kia tên là Tâm. đá trung phong.

Đội bóng Thành Phố xuất phát với sơ đồ 4-3-3. Thủ môn Đức Thọ, Hàng hậu vệ có Nam Anh chỉ Huy. Bộ ba tiền vệ Thành Chung, Xuân Mai, Văn Tân. Hàng Công gồm có Ngọc Cương, Thanh Duy và không thể thiếu trung phòng cắm Hoàng Long. Công Minh và Bùi Tuấn ngồi dự bị.

Khán giả hôm nay đến thật đông, bóng đá là môn thể thao được nhiều người yêu thích bởi tính chiến thuật và tính đối kháng rất cao. Người trong thành phố đến cổ vũ cho đội nhà, có người vác kèn trống, là cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trên khán đài. tạo nên một bầu không khí cuồng nhiệt.

Cô bạn Ngọc Anh của Hoàng Long cũng có mặt ở khán đài, gào tên của bạn thật to nhưng không át lại được tiếng hò reo của đám đông.

Từ sau khi biết có con hồ ly tinh nào đó tán tỉnh Hoàng Long. Ngọc Anh quyết định bám theo cậu bạn này để xem nốt đó là ai, nếu cần thiết có thể dằn mặt con ả đó một trận. mà theo quan sát thì không thấy cô gái nào tới cổ vũ cho Hoàng Long cả. nếu đang theo đuổi người yêu thì không thể vắng mặt trong ngày đầu người tình ra quân được.

Ngọc Anh không biết rằng tình địch của mình đang bận thi đấu ở nơi khác nên không có mặt ở sân bóng.

trọng tài thổi còi, trận đấu chính thức bắt đầu, đội Xuân Hoà được giao bóng trước, họ chủ động chuyền về phần sân của mình. Đối đầu với một đối thủ mạnh, đấu pháp này của đội Xuân Hoà cũng dễ hiểu.

Đội Thành Phố chơi đúng sơ đồ chiến thuật đã vạch ra. Hàng tiền đạo và tiền vệ dâng cao. Liên tục gây áp lực cho đội bạn.

Thành Chung yêu cầu Xuân Mai, "máy chạy" của đội lao lên cướp bóng, còn mình và thằng đệ Văn Tân sẽ chia nhau khoảng trống mà nó bỏ lại.

Cầu thủ Đội Xuân Hoà hơi nhát, thấy Xuân Mai lao tới liền chuyền về cho đồng đội ngay. Xuân Mai tiếp tục gia tăng tốc độ chạy theo bóng, khiến cầu thủ đội bạn luống cuống chuyền quả bóng đi không chuẩn xác. Thanh Duy lao lên tắc bóng thành công. Anh ta dốc bóng xuống biên rồi tạt vào bên trong cho Hoàng Long đánh đầu.

Chẳng mấy ai trong đội Xuân Hoà nghĩ được rằng tiền đạo đối phương có thể dứt điểm bằng đầu. cận thành thì hên xui chứ cách xa 5 mét mà lại quả bóng vào cầu môn là điều khó xảy ra.

Đây chỉ là bóng đá cấp tỉnh thôi, các cầu thủ chơi chân giỏi hơn chơi bằng đầu. Thể hình nhỏ con của người Việt cũng không phù hợp cho các pha không chiến. Thế nên bàn thắng bằng đầu của Hoàng Long khiến nhiều người phải kinh ngạc.

Hai vị chuyên gia xem xong cũng phải nhìn ông Hùng mà gật đầu tán thưởng.

"Không tồi, ở cấp độ giải đấu này ghi bàn bằng đầu rất hiếm gặp. đây chắc hẳn là tài năng mà anh nói phải không?l

người khác phụ hoạ.

"Tạt cánh đánh đầu, phối hợp chuẩn chỉ, ra dáng một đội bóng rồi đấy."

Ông Hùng cười trừ, đây chỉ là bàn mở tỉ số mà thôi, trận đấu vừa diễn ra ba phút. Còn nhiều thứ còn chưa xuất hiện.

Hoàng Long chạy về từ tốn ăn mừng, đội Xuân Hoà còn yếu hơn đội hình 2 của đội bóng Thành Phố. ghi bàn thắng quá dễ dàng với Hoàng Long. Mà các thành viên đội đối phương bắt đầu cảm thấy lúng túng.

họ giao bóng lần thứ hai, lập tức dâng đội hình lên để phản kích. nhưng bóng chưa vượt qua hàng tiền vệ thì đã bị Xuân Mai đoạt được. trong hàng tiền vệ, nó chơi cao hơn Thành Chung và Văn Tân. được phép di chuyển tự do để săn bóng. Thật lòng mà nói, xuân Mai còn cảm thấy trình độ của mấy anh đội Xuân Hoà chỉ ngang bằng với anh Tiến, anh Đông ở sân PNG mà thôi. Trình độ của nó đó sớm vượt xa bọn họ rồi.

Xuân Mai dễ dàng dẫn bóng qua người đối phương rồi chọc qua bóng cho Ngọc Cương. anh ta dẫn bóng lên cao Phối hợp một hai với Hoàng Long ghi bàn thắng thứ hai của trận đấu.

Khán giả lại được phen ồ lên. Còn hai chuyên gia nở nụ cười nhạt.

"Trận này không tính, đối thủ quá yếu rồi. bỏ hàng hậu vệ ra vẫn có thể chơi được."

"Như vậy có khác nào đấu tập đâu, chẳng lẽ lại ngồi đếm số bàn thắng."

Ông Hùng không đáp chỉ khẽ nở nụ cười. hai lỗ mũi phập phồng, xem chừng đang rất tự hào về đội bóng của mình.

Trên sân, Xuân Mai vẫn tiếp tục khuấy đảo đội hình, Nó chịu khó chạy đi tranh chấp bóng, kèm người, khu trung tuyến đâu đâu cũng thấy bóng dáng của nó. hiếm hoi lắm mới thoát được Xuân Mai thì còn đó Thành Chung và Văn Tân bọc lót. thành thử hàng hậu vệ và thủ môn thậm chí còn chưa chạm được bóng lần nào. Đức Thọ đứng dựa cột dọc, thầm trách mấy ông tuyến trên làm trò gì, không để cho người ta chơi bóng.

Hàng Công có một Hiệp thi đấu hoàn hảo, tỉ lệ chuyển hóa cơ hội thành bàn đạt 100%. Thanh Duy, Ngọc Cương ghi hai bàn, Hoàng Long Lập Poker.

Hiệp 1 kết thúc với tỷ số 6-0. sang hiệp hai. Ông Hùng phải thay đội hình phụ vào để người khác có dịp thể hiện. Xuân Mai bị thay ra, nó mà chơi tiếp chỉ sợ các đội khác sẽ bỏ giải mất. còn Hoàng Long thì được ưu tiên chơi hết trận, riêng cậu ta ghi thêm được hai bàn nữa.

Đội Thành Phố giành Chiến thắng 9-0 giòn giã. khán giả đến xem không muốn cổ vũ nữa vì đội Xuân Hoà quá thê thảm trong trận đầu ra quân. họ thầm chửi rủa.

"Gì mà tinh thần thể thao chứ? thế này đúng là ép người quá đáng mà."

Thực tế là nếu không nương tay, tỷ số có thể còn lên trên hai con số. Đội Thành Phố phô diễn sức mạnh áp đảo, người xem thì sướng mắt còn các đối thủ bắt đầu thấy lo lắng. đừng nghĩ tới việc cầm hoà. làm thế nào để thua dưới 5 bàn công đã là một vấn đề nan giải.

Hai đội nhanh chóng di chuyển ra khỏi sân để hai đội Long Hải và Hậu Lộc vào sân khởi động. trận đấu thứ hai có vẻ ngang tài, ngang sức hơn, nhưng để tìm ra đội có thể làm khó được đợi Thành Phố, quả thực rất khó. hỏi 10 người thì 11 người khẳng định "nên trao cúp sớm."

Chứng kiến màn hủy diệt vừa rồi, người được chú Ý nhiều nhất là Hoang Long với 6 bàn thắng được ghi trong một trận. đây là một kỷ lục vô tiền khoáng hậu trong giải đấu cấp tỉnh. người ngưỡng mộ cậu ta, có kẻ thì đố kỵ, còn các cô nàng không cưa mấy tự đổ trước vẻ đẹp của chàng.

Ngọc Anh chạy từ khán đài đi xuống định chúc mừng bạn cùng lớp thì đột nhiên phát hiện có người nẫng tay trên. cầm khăn mặt đưa cho Hoàng Long.

"Chắc mệt lắm phải không, uống cái này đi. nước giải khát chị tự tay pha chế đó."

Hoàng Long cứ như vậy mà cầm chai nước uống rất tự nhiên. Ngọc Anh đứng từ xa nhìn bộ dáng hai người kia thân thiết, chợt nghĩ tới con hồ ly tinh dám quyến rũ bạn của mình. Cô nàng lập tức bước nhanh tới.

"wey, né né ra coi, sao ông có thể tùy tiện uống nước người lạ đưa vậy hả."

Hoàng Long cười rạng rỡ.

"Bà cũng đến đây à, Tôi tưởng bà không thích bóng đá.l

Ngọc Anh đứng nép vào người Hoàng Long, cấu nhẹ vào tay cậu ta.

"Ông vì cái thứ này mà bất chấp kỳ thi, Tôi lo lắng cho ông, mà ông ăn nói như vậy hả. Còn chị này nữa chị là ai zạ, bỏ gì vào trong nước không đó, tính bỏ thuốc hãm hại bạn của tôi hả."

Hoàng Long ngượng ngùng vội giới thiệu.

"Đây là chị tuyết mai chơi ở đội bóng chuyền đó. còn đây là Ngọc Anh… bạn…"

Tuyết Mai ngắt lời, bước tới trước mặt ngọc Anh. hai người nhìn nhau, ánh mắt như phát ra tia lửa.

"Bạn gái của Long Phải không?"

Ngọc Anh nghiến răng

"Biết rồi còn hỏi."

Tuyết Mai đưa tay ra giới thiệu lại bản thân.

"Chị tên TUyết Mai, trùng hợp thật chị cũng là bạn gái của Hoàng Long. Không biết cậu ấy có kề cho em về chị chưa nhỉ."

Hai người con gái điếng đối diện nhau, Tuyết Mai có vẻ thách thức chọc tức đối phương. Ngọc Anh thì mặt đỏ bừng bừng. Tuyết Mai cao hơn cô nàng, Ngực cũng to hơn cô nữa. Xét về hình thể thì cô lép vế hoàn toàn. Thà rằng đối phương xấu hơn mình thì còn có chuyện để nói. ai ngờ.

Ngọc Anh hậm hực.

"Nghe rồi, chị cố tình ve vãn bạn của tôi, đang còn là học sinh đấy, chị có ý đồ gì hả."

Tuyết Mai nắm lấy tay Hoàng Long. nói với giọng âu yếm.

"Ngoài tình yêu thì có ý đồ gì chứ, chị thích Hoàng Long, và cậu ấy có vẻ cũng thích chị."

Ngọc Anh lườm Hoàng Long.

"Thật sao? cậu thích chị ta thật à?

Hoàng Long gãi đầu, không khẳng định cũng không phủ nhận. Ngọc Anh thấy vậy thì hiểu ra, lập tức tách tay cua hai người ra, rồi hậm hực rồi đi.

"Thôi, tôi về đây, mai còn thi nữa."

Tuyết Mai nhìn theo bóng Ngọc Anh, cười tủm tỉm.

"Cô bạn của em dễ thương đó. hình như cô ấy cũng thích em thì phải. chị ngửi thấy mùi ghen tuông từ cô ấy."

Hoang Long vội giải thích.

" Bạn thân từ thuở nhỏ. tính tình hơi kì cục một chút. chị đừng để ý."

Tuyết Mai lém lỉnh nói.

"Cô gái ở bên cạnh em, chị phải quan tâm chứ, hì hì. Hôm nay em thi đấu tốt lắm đó."

Hoàng Long chép miệng

"Đối thủ không cân sức, em vẫn muốn mất đối thủ tầm cỡ. thắng áp đảo như vừa rồi không có vui. "

"Là do bọn em qua mạnh ấy chứ? gio Đi hỏi xem có đội nào muốn đối đầu đội Thành Phố không?"

Hoàng Long vươn vai một cái, nói bằng giọng tự tin

"Chà, nếu chỉ như thế này, thì đội của em giành hạng nhất thật rồi. Còn chị thì sao, Thi đấu tốt chứ?"

Tuyết Mai đáp

"Chà, lần đầu thấy em quan tâm chuyện của chị đấy… chị thi đấu cũng ổn, thắng hai trận, còn ba trận nữa. hy vọng có thể giành giải nhất giống đội bóng đá nam."

"Có nỗ lực, có thành công."

"có rảnh không? đi uống nước, nói chuyện một chút nha."

Hoàng Long a một tiếng.

"ngại quá, mai em phải thi, nên em phải về chuẩn bị một chút."

Tuyết Mai hơi chút thất vọng.

"Không cớ gì, về thi tốt nha."

Hoàng Long lắm tay làm nắm đấm thể hiện sự quyết tâm. Tuyết Mai không nhịn được, lao tới hôn lên má một cái cho đỡ nhớ. sau đó vẫy tay chào tạm biệt người tình bé nhỏ.