Đội ngũ mang theo hai “đào phạm” Trương Bá Luân cùng Giang Tiểu Ngư không thể tiếp tục trở lên mặt đất, nếu không vừa đi ra thân phận sẽ tức khắc bại lộ, bởi vậy chỉ có thể thông qua thủy đạo rời đi. Cách này tuy mất thời gian, nhưng đã đem mục tiêu cứu ra thì giờ an toàn là quan trọng nhất.
Tuy nhiên ngay lúc Dương An mới vừa hạ lệnh xuất phát, đã nghe dày đặc tiếng bước chân truyền đến, toàn bộ đội viên lập tức đề phòng.
Dương An trước tiên thả Lý Nhĩ Tư chi nhãn bay qua hướng truyền tiếng động, lập tức phát hiện sau khúc ngoạt bên phải cách đây tầm trăm mét có một đội 10 người chơi liên minh Hắc Ám đang tiến rất nhanh, hơn nữa nhìn tư thế biết không phải chuyện tốt.
- Mọi người chú ý, có một đội ngũ 10 người đang tới đây. Không cần khẩn trương, Hỗn Độn dược tề vẫn còn hiệu quả, cố gắng lừa bọn chúng là tốt nhất.
Dương An báo động trong kênh tổ đội. Giờ vẫn còn ở khá gần thiên lao, hắn không muốn gây động tĩnh lớn.
Từ khi nhận nhiệm vụ hung hiểm này, tiểu đội sáu người đã phối hợp phi thường ăn ý, tự động lập trận hình, Phá Nha ẩn thân, Quang Phong ở phía trước, Pháp Lỗ Địch Mạnh Tử Lăng ở bên trong, Ám Luân cùng Dương An sau cùng che khuất Trương Bá Luân và Giang Tiểu Ngư, để tránh họ bị đội kia phát hiện.
- Lão Dương, kỳ thật...
Pháp Lỗ Địch đột nhiên vào lúc này lí nhí:
- Kỳ thật vừa rồi đã có ba người chơi liên minh Hắc Ám phát hiện vị trí của bọn tớ, nhưng không nhìn thấu bọn tớ là liên minh Quang Minh. Tử Lăng nói hai câu, lại thấy bọn tớ có 2 chức nghiệp 5x nên dễ dàng lừa được chúng rời đi. Vừa nãy vì không muốn cậu lo lắng nên không nói.
- Ax!
Dương An vừa tức giận vừa buồn cười. Hắn đương nhiên hiểu ý tốt của bạn mình, cũng không định trách cứ:
- Quên đi, lần sau có chuyện gì nhất định phải báo cho mọi người đấy.
Pháp Lỗ Địch gật gật đầu, rồi tả lại bộ dáng ba người chơi lúc trước. Dương An vừa nghe xong ngay lập tức ngẩn ra, bởi trong đội 10 người kia có 3 gã giống hệt như miêu tả.
- Xem ra bọn hắn không phải là tình cờ qua đây.
Dương An lập tức nghĩ đến một chuyện, sắc mặt nghiêm trọng:
- Toàn bộ đội viên chú ý, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu, lấy tốc độ nhanh nhất xử lý tổ đội kia.
Vốn chỉ muốn lừa đội ngũ kia rời đi tránh phiền toái, nhưng xem ra không ổn rồi.
Chỉ chốc lát, đội ngũ liên minh Hắc Ám kia đã ngoặt về hướng này. Một Thú Nhân thuẫn chiến sĩ 5x, một Lôi Khống 5x, tám gã còn lại cũng là 4x, đầy đủ loại chức nghiệp, trong đó hai đạo tặc đã ẩn thân.
- Đánh!
Vừa nhìn thấy đội ngũ kia xuất hiện, Dương An không nói hai lời lập tức hạ lệnh công kích
"Bá ~ "
Mạnh Tử Lăng trước tiên ra tay bố trí phong tỏa không gian, ngay sau đó là Ám Luân nguyền rủa quần thể. Đội ngũ mười người kia còn chưa kịp phản ứng đã phát hiện tự thân thuộc tính giảm xuống trên diện rộng, thân thể suy yếu, ngay cả hai đạo tặc cũng hiện lại hình.
"Sưu ~ sưu ~" hai mũi tên, hai Ám vu đi sau cùng đã bị mũi tên xuyên thủng yết hầu “về thành”. Ám vu cùng Quang Minh mục sư không sai biệt lắm, máu mỏng phòng yếu, lấy lực công kích hiện tại của Dương An thì dễ dàng có thể miểu sát.
Hai Ám vu tử nạn, đội ngũ kia rốt cục cũng phản ứng. Thú Nhân thuẫn chiến sĩ 5x mở kỹ năng Trùng Phong lao đến. Không có Ám vu thi triển Khu Tán Thuật, thuộc tính giữ nguyên suy yếu, Quang Phong đơn giản nhảy ra ngăn chặn. Còn về Lôi khống 5x cũng đã bắt đầu thi triển ma pháp, nhưng chú ngữ còn chưa niệm xong đã bị một thanh chủy thủy đen kịt cắt đứt cổ họng, lại là miểu sát.
Thanh chủy thủy kia dĩ nhiên là của Phá Nha đã chuyển chức thành Huyễn Ảnh Long Thứ Khách 5x. Nhất kích tất sát, Phá Nha cũng không giống như đạo tặc thông thường sẽ ẩn thân chờ thời mà tiếp tục điên cuồng đánh về phía mấy chức nghiệp pháp hệ còn lại, như sói nhập bầy dê mà triển khai giết chóc.
Ám khống Mạnh Tử Lăng thì duy trì phong tỏa không gian đồng thời trợ giúp khống chế địch nhân khác. Pháp Lỗ Địch lại triệu hồi ra hơn mười con Bạo Diễm Phong nhằm thuẫn chiến sĩ 5x kia mà oanh tạc. Thú Nhân thuẫn chiến sĩ bị Quang Phong chế trụ, không thể phân tâm chặn đánh Bạo Diễm Phong, 'rầm rầm rầm ... ' năm sáu chục con Bạo Diễm Phong cùng nhau phát nổ, Thú Nhân thuẫn chiến sĩ ngay cả máu cũng không kịp uống đã bị nổ chết.
Dương An liên tục bắn mấy phát tên “tiễn” nốt hai đạo tặc, sau đó hắn phát hiện toàn bộ đội ngũ 10 người liên minh Hắc Ám đã thanh lý xong, chỉ thấy Phá Nha đứng ở thi thể mấy gã kia mà cười đắc ý.
Chiến tích cuối cùng, Dương An xử lý bốn, Phá Nha cũng là bốn, Quang Phong bởi vì bám trụ thuẫn chiến sĩ khó chơi nhất nên chỉ có thể cùng Pháp Lỗ Địch hợp lực xử lý một, mà Pháp Lỗ Địch còn nhàn nổ chết thêm một tên.
Không đến 10 giây xử lý xong đội mười người, tuy rằng địch nhân thực lực không tính là cao, nhưng đủ thấy sự cường đại của đội ngũ Dương An.
Trận chiến đấu này không có bao nhiêu tiêu hao, thu thập xong chiến lợi phẩm cả bọn lập tức rời đi, để tránh có địch nhân quay về báo thù.
Trương Bá Luân cùng Giang Tiểu Ngư thân thể cực kỳ suy yếu, không thể chạy nhanh, Quang Phong và Pháp Lỗ Địch liền triệu hồi ra Quang Minh Bạch Hổ cùng Băng Cực Chiến Lang cõng hai người trên lưng.
Phụ trách chỉ đường là Ám Luân, hắn đã sớm định hướng chọn được một bí đạo rời đi Hắc Phong thành tiến vào chiến trường Chính Tà, đến lúc đó bọn hắn có thể phi hành phản hồi Bạch Vân thành.
Trong thủy đạo thỉnh thoảng xuất hiện một ít quái cường hóa và tinh anh 5x, nhưng không gây khó dễ nổi cho đội, chỉ có chút lãng phí thời gian. Hiệu quả của Hỗn Độn dược tề cũng đã hết, sáu người hồi phục dáng vẻ nhân loại liên minh Quang Minh.
Ngoại trừ quái vật, đội ngũ còn gặp được rất nhiều đội đội ngũ liên minh Hắc Ám, phỏng chừng tin tức của bọn họ đã bị tiết lộ, đặc biệt là phạm vi phía tây nam, đội ngũ liên minh Hắc Ám xuất hiện càng dày đặc.
May là mạng lưới thoát nước ngầm của Hắc Phong thành cực kỳ rắc rối, nếu không có bản đồ thì rất dễ lạc đường, hơn nữa ánh sáng u ám, tầm mắt bị hạn chế lớn, cho dù biết thích khách Quang Minh ở trong đó, người chơi liên minh Hắc Ám muốn đuổi bắt cũng phi thường gian nan, thường thường bị vây vào bị động.
Gặp được đội ngũ liên minh Hắc Ám, bọn Dương An lựa chọn nếu né được thì tận lực né tránh, còn không thì lấy thời gian ngắn nhất xử lý nhanh gọn, sau đó lập tức rút lui.
Trong thủy đạo tối tăm, hao phí ba bốn giờ, rốt cục Dương An cùng các đội viên mang theo Trương Bá Luân và Giang Tiểu Ngư tới được chỗ nối với thông đạo bí mật rời khỏi Hắc Phong thành.
Dương An xuất ra pho tượng Phi Điểu mở cánh cửa đá to lớn trước mặt, để lộ đằng sau một thông đạo khô mát. Chỉ cần bước qua cánh cửa này tức là đã rời khỏi Hắc Phong thành.
- Đi thôi, tiến vào bí đạo chúng ta liền rời khỏi Hắc Phong thành, an toàn rồi.
Mắt thấy nhiệm vụ sắp hoàn thành, Dương An cũng có chút kích động.
Nhưng ngay lúc mọi người chuẩn bị đem Trương Bá Luân cùng Giang Tiểu Ngư đưa vào bí đạo, hai người lại đột nhiên phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
Trương Bá Luân bởi suy yếu mà luôn luôn không nói gì lúc này lại cố gắng giãy dụa mở miệng:
- Không... Không thể rời khỏi Hắc Phong thành!