- Ý cậu là muốn theo cửa vào dưới biển tiến vào tầng thứ ba? Liệu có quá nguy hiểm không?
Dương An cau mày, hỏi.
Dương An hiện giờ vẫn ở tầng hai. Khu vực này tựa như một hòn đảo dài mà hẹp, có 4 cửa thông tới tầng ba, trong đó hai cái ở hai đầu đảo là nằm trên đất bằng và tương đối an toàn, cũng là lựa chọn của đại đa số người. Còn ngoài ra có hai cửa nữa nằm sâu trong nước, bởi vì sợ có nguy hiểm ẩn tàng cho nên gần như không ai chọn vào từ đây.
- Đúng vật, hai cửa trên đảo 100% là bị Hắc Tước khống chế. Tôi không thành vấn đề, nhưng anh thì nhất định cửu tử nhất sinh. Cửa dưới biển tuy có thể nhiều quái vật cùng cạm bẫy, nhưng cơ hội sẽ lớn hơn, hơn nữa đi vào từ đây tầng ba sẽ có thể cắt đuôi đám Hắc Tước.
Phá Nha nhún nhún vai nói.
Tầng hai có bốn cửa thông tới tầng ba, người chơi sẽ xuất hiện tại khu vực khác nhau khi chọn cửa khác nhau.
- Cậu nói đúng, vậy đi thôi!
Dương An suy nghĩ một chút, cảm thấy rất có đạo lý. Nếu cứ bị đám Hắc Tước theo sau thì ảnh hưởng không nhỏ.
- Hắc hắc, đây là hai bình dược tề để hô hấp dưới nước, anh cầm đi!
Phá Nha khẽ cười nói, đưa hai bình dược tề cho Dương An.
- Ok!
Dương An cũng không từ chối, vừa lúc hắn không có vật phẩm hô hấp dưới nước. Nhìn một chút, mỗi bình này có tác dụng là 20 phút, hẳn cũng đủ rồi.
Giao dịch xong, Phá Nha đi trước lao xuống nước. Dương An tốc độ không chậm lập tức bơi theo.
Hai người chọn một điểm tương đối gần ở phía bắc hòn đảo, cách đất liền không xa, đại khái hơn 1000 mét. Nếu trên đất bằng thì chắc chỉ đi mất vài phút, nhưng trong biển lại không giống.
Trên biển nơi nơi đều có đá ngầm, cũng ẩn giấu vô số quái vật, khó lòng phòng bị, lại thêm tốc độ bị hạn chế. Cũng may Dương An hay Phá Nha đều có một ít kỹ năng đặc thù mới xem như an toàn thông qua.
Tuy nhiên quái vật không là gì so với xoáy nước ngầm dưới mặt biển. Cái này rất khó phát hiện, Phá Nha cũng suýt dính đòn, may nhờ có tuyệt kỹ Quỷ Ảnh hóa thành khói đen mới thoát khỏi hấp lực cường đại đó, chứ là Dương An thì xác định rồi.
Lần đầu tiên thiếu chút nữa trúng chiêu, hai người càng thêm cẩn thận, không thể coi thường sự nguy hiểm của tầng hai nữa. Còn đối phó với cạm bẫy ẩn thì Ưng Nhãn Nguyệt Độc của Dương An lại có đất dụng võ. Dương An thả Lý Nhĩ Tư chi nhãn bay là là trên mặt biển dò đường, thông qua 'Mắt nhỏ' thi triển Ưng Nhãn Nguyệt Độc quét phía trước tìm ra từng bẫy rập được ngụy trang. Tuy Phá Nha cũng có kỹ năng dò xét cạm bẫy, nhưng cấp bậc không cao, tác dụng không thể bằng Ưng Nhãn Nguyệt Độc.
Sau khi kỹ năng Ưng Nhãn cùng Nguyệt Độc hợp lại làm một, hiệu quả mỗi loại đều tăng cường không nhỏ, muốn tìm cạm bẫy ẩn trong Thần Chi Thí Luyện Tràng tầng hai không khó.
Ngắn ngủi hơn 1000 mét, vậy mà vì đủ loại lý do, Dương A cùng Phá Nha mất tới 30 phút mới thông qua. Quả thật biển sâu nguy hiểm hơn đất liền nhiều lắm.
Chính nơi này, chúng ta lặn xuống đi!
Phá Nha chỉ xuống phía dưới, chỉ thấy hắn lấy ra cây gậy đặc biệt dài khoảng 30 cm rồi cắn lấy, sau đó lặn xuống.
Dương An biết cây gậy kia hẳn là trang bị giúp hô hấp dưới nước, thấy Phá Nha bắt đầu lặn xuống, hắn cũng uống vào dược tề hô hấp dưới nước rồi lặn theo.
Càng lặn sâu, ánh sáng trong nước càng mỏng manh, cho đến khi thành một mảnh tối đen lạnh như băng. Tuy nhiên cả Dương An và Phá Nha đều có kỹ năng nhìn đêm nên không ảnh hưởng. Thấy Dương An hoạt động dưới nước còn tự nhiên hơn mình, Phá Nha lập tức ra dấu bảo Dương An dẫn đường.
Đáy nước nguy hiểm hơn trên mặt nhiều lắm, lại thêm tầm mắt bị hạn chế nghiêm trọng, hai người càng thêm cẩn thận, né đông né tây, tốc độ chậm hơn không ít, rốt cục trước lúc bình dược tề đầu tiên của Dương An hết hiệu lực mới lặn đến trước cửa vào.
Cửa vào này thật ra là một huyệt động dưới biển sâu. Xung quanh phạm vi hơn 20 mét đều trang bị một ít trân châu chiếu sáng, tuy ánh sáng rất yếu ớt nhưng mắt thường vẫn có thể nhìn rõ ba bảo rương màu vàng cạnh đó, ngoài ra không có đồ vật khác, quái vật hay cạm bẫy cũng không phát hiện, rất yên tĩnh.
Có điều cả hai đều biết nơi đây tuyệt đối không an toàn như vẻ ngoài. Từ ba bảo rương kia cũng biết cừa vào vẫn chưa có ai đi qua, nếu không bảo rương nhất định sẽ bị người mở ra, sao còn tồn tại đến giờ.
Dương An cùng Phá Nha lẳng lặng đứng cách ngoài phạm vi chiếu sáng, chưa vội tới gần. Bọn hắn đều biết mỗi một cửa vào đều có quái vật cường đại thủ hộ, nhưng cánh cửa này chưa ai qua lại dị thường yên tĩnh, trong đó nhất định có điều gì đó cổ quái.
Ưng Nhãn Nguyệt Độc!
Dương An thi triển Ưng Nhãn Nguyệt Độc, cả hai con ngươi đều biến thành màu xanh nhạt, ngưng thần quét về phạm vi phía cửa vào.
- Quả nhiên là như vậy!
Dương An trong lòng giật mình, dưới Ưng Nhãn Nguyệt Độc cấp 8, một con mực thân ảnh thật lớn hiện lên, da nó có công năng đổi màu như tắc kè, thân ảnh khổng lồ bám ngay trước huyệt động.
Thâm Hải Đại Ô Tặc: tiểu boss cấp 53!
Dương An chia sẻ hình ảnh thấy được cho Phá Nha. Chứng kiến thân ảnh khổng lồ của con mực kia, Phá Nha cũng hơi kinh hãi, có điều lập tức cười quái dị, xoay đầu lại nhìn Dương An, làm một động tác cắt cổ.