Rừng rậm là địa hình Dương An am hiểu nhất, ở trong đó có thể coi hắn như cá gặp nước. Nhưng mà địa hình rừng rậm cũng là địa hình rất thích hợp và có lợi cho đạo tặc.
Địa hình càng phức tạp càng có lợi cho đạo tặc.
Đối mặt với tuyệt đỉnh cao thủ Quang Minh đệ nhất tặc có xác suất thắng rất thấp, nhưng Dương An cũng không dễ dàng bỏ qua. Phát hiện ra năng lực ẩn thân của Phá Nha rất mạnh, ngay cả Ưng Nhãn Nguyệt Độc đều không phá được, Dương An liền hướng về thân cây đại thụ rồi bắn tên theo 3 hướng, mỗi hướng hai mũi tên sau đó cũng thi triển Tiềm Ảnh ẩn nấp đi.
Dương An chạy về đại thụ đã bắn tên, muốn mượn lực mà nhảy lên cây, bắn tên ra ba hướng là muốn mê hoặc Phá Nha mà thôi.
Sau khi ẩn thân, Dương An lập tức tăng tốc nhằm lấy cây đại thụ gần nhất bên phải, nhờ mũi tên hắn đã nhẹ nhàng lên được một nhánh cây. Mà sau khi hắn lên cây không đến một giây, mấy mũi tên đã bắn ra cũng biến mất, tự động được thu trở về.
- Ô, hắn muốn làm gì đây!
Nhìn Dương An bắn lung tung mấy mũi tên, sau đó lại biến mất, Phá Nha có kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú nhưng cũng chưa gặp cung tiễn thủ kì lạ như vậy, lập tức hưng phấn lên, nghĩ thầm:
- Lần này quả là không nhìn nhầm, cung tiễn thủ Ngả Gia này rất là thú vị.
- Nếu không phá được ẩn thân của ngươi, vậy dụ ngươi tự hiện hình vậy.
Phá Nha liền nghĩ đến kế dụ địch, đây là thủ pháp mà đạo tặc quyết đấu cùng đạo tặc hay dùng.
Nhưng, Dương An cũng nghĩ đến kế sách này, sau khi không thể phá ẩn thân của Phá Nha, hắn cũng đã bắt đầu lên kế hoạch.
- Lần này nhờ đến ngươi vậy!
Dương An nhìn qua Lý Nhĩ Tư Chi Nhãn trên vai, khống chế nó bay ra ngoài.
Lý Nhĩ Tư Chi Nhãn ở trạng thái ẩn hình đến Dương An cũng không thể nhìn ra, cẩn thận khống chế "Mắt nhỏ" chậm rãi bay đến một cây đại thụ, sau đó cố ý khuấy động nhẹ nhàng cây cỏ dưới tàng cây, làm ra vẻ hắn không cẩn thận mà để lộ dấu vết.
Nhưng mà, không biết trình độ "diễn" của Dương An quá kém hay kinh nghiệm của Phá Nha cực kỳ phong phú mà không mắc mưu. Toàn bộ tinh thần Dương An chăm chú vào chỗ cây đại thụ kia nhưng vẫn không phát hiện ra cái gì cả.
- Hì hì, không nghĩ đến hắn cũng dùng một chiêu này a.
Ở một phía khác Phá Nha mỉm cười, hắn đã từng cùng vô số đạo tặc cường đại chiến đấu qua, làm sao lại nhìn không ra mưu kế của Dương An chứ, chẳng qua hắn không biết Dương An làm như thế nào mà thôi.
- Được lắm, bây giờ đến lượt ta!
Nhìn thấu mưu kế của Dương An, Phá Nha đang muốn dùng chiêu để dụ dỗ, nhưng bỗng Phá Nha sửng sốt, bởi vì thân ảnh của Dương An lộ ra ở trên một cây đại thụ.
Nhìn kế hoạch đầu tiên thất bại, Dương An cũng không cảm thấy ngạc nhiên, nói cách khác đây đều nằm trong suy đoán của hắn, nếu Phá Nha mắc mưu dễ dàng như vậy sẽ không xứng làm Quang Minh đệ nhất tặc. Nhưng kế hoạch thứ nhất thất bại, tất nhiên sẽ có kế hoạch thứ hai.
Dương An chủ động hiện hình, giả vờ thời gian Tiềm Ảnh đã hết, mày nhíu lại, sau đó nhảy xuống đất, "cẩn thận" mò mò, "cẩn thận" tìm kiếm thân ảnh Phá Nha.
Thật ra Dương An lần này chính là đánh cược, lấy thân mình làm mồi câu, một hành vi rất nguy hiểm, cũng như đùa với lửa, phản ứng chậm một chút có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.
Toàn bộ tinh thần Dương An chú ý đến sự thay đổi hơi thở xung quanh.
Đột nhiên, một tia hàn khí mỏng manh từ sau lưng hắn đánh úp lại! Dưới sự chỉ bảo của Tế Vũ, linh cảm của Dương An cũng trở nên mẫn tuệ hơn, có đôi khi còn có thể cảm nhận được người nhìn mình chăm chú.
Nguyệt Ảnh Chi Vũ!
Tật Phong Gia Tốc!
Ngàn cân treo sợi tóc, Dương An lập tức mở ra hai kỹ năng gia tốc.
Quả nhiên ngay sau khi Dương An mở ra Nguyệt Ảnh Chi Vũ, một chuôi chùy thủy đã hướng ót hắn đâm tới.
"Đinh" một tiếng, một kích đánh lén của Phá Nha bị hiệu quả vô địch của Nguyệt Ảnh Chi Vũ ngăn lại, Phá Nha cũng hiện ra bởi vì đã công kích.
Dương An kêu to may mắn trong lòng, đúng lúc mở ra Nguyệt Ảnh Chi Vũ, nếu không mà bị Phá Nha đánh lén thành công, khống chế được hắn vậy thì không có cơ hội trở mình nữa rồi.
Nói thì chậm nhưng thực thế rất nhanh, Dương An sau khi bị công kích không hề bối rối, giống như tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn vậy.
"Sưu" một tiếng, dưới sự tăng phúc của hai kỹ năng gia tốc, tốc độ Dương An đạt đến mức cao nhất, không hề quay đầu lại mà chạy nhanh về phía trước, trốn đi công kích ở phía sau.
Sau khi Dương An mở ra hai cái kỹ năng gia tốc, tốc độ quả thật rất cao, nhanh hơn hẳn Phá Nha chơi chức nghiệp đạo tặc nhanh nhẹn siêu cao. Kỹ năng vô địch của Dương An làm Phá Nha ngây ra một chút, nhưng rất nhanh phục hồi tinh thần, thân ảnh chuyển động, huy động chủy thủ trong tay tiếp tục đánh đến.
Nhưng mà, lúc chủy thủ Phá Nha sắp chém tới thì hắn bỗng biến sắc.
- Không tốt!
Chỉ nghe một tiếng nổ mạnh, một mũi tên như lựu đạn nổ mạnh, tuôn ra một luồng ánh sáng chói mắt.
Quang Mạc Tiễn!
Trong tức khắc sau khi thoát ra, Quang Mạc Tiễn Dương An chuẩn bị đã lâu bắn ra, liền nổ mạnh, một quầng sáng bao phủ lấy hai người.
- Không tốt.
Đã gặp qua Dương An dùng chiêu này, Phá Nha biết hiệu quả của quầng sáng này, lập tức muốn nhắm mắt lại, tránh bị hiệu quả mù, nhưng mà dưới sự tính toán của Dương An, cộng với tốc độ Quang Mạc Tiễn lại quá nhanh, phản ứng của Phá Nha đã chậm nửa nhịp rồi.
Chứng kiến hệ thống nhắc nhở mình bị dính hai giây mù hiệu quả, Phá Nha liền biết mình đã trúng kế, nhưng hắn không hoảng loạn giống như Thiết Đầu, vẫn vô cùng bình tĩnh, đồng thời làm ra phản ứng chính xác.
- Tật Phong Bộ!
Phá Nha ngay lập tức dùng kỹ năng bảo mệnh của đạo tặc. Tật Phong Bộ của đạo tặc khác với Tật Phong Gia Tốc của cung tiễn thủ, Tật Phong Bộ có thể khiến đạo tặc mạnh mẽ tiến vào trạng thái Tiềm Hành, có hai giây vô địch, hơn nữa tốc độ trong khi Tiềm Hành cũng tăng lên rất nhiều.
Sau khi bắn ra Quang Mạc Tiễn, Dương An vẫn không ngừng bước, chạy ra hơn mươi mét mới nhanh chóng quay người về hướng Phá Nha đang bị "mù" mà bắt đầu công kích.
"Sưu ~ sưu ~ sưu ~ ... "
Dây cung bật lên, bảy mũi tên được bắn ra. Mũi tên lặng yên không tiếng động, tự bản thân có +5 tốc độ phi hành hơn nữa Trang Bị Gia Tốc Mũi Tên cũng cộng thêm 4 tốc độ phi hành, mũi tên Dương An bắn ra quả thật nhanh như một tia chớp.
"Oành ~ oành ~ oành ~ ... "
Mũi tên rất nhanh bay đến, mà Phá Nha đang bị "mù", phản ứng chậm đi nửa nhịp, toàn bộ bảy mũi tên không mũi tên nào trượt ra ngoài.
Nhưng mà, bảy mũi tên này lại đánh ra bảy chữ "MISS" thật to, bị hiệu quả vô địch của Tật Phong Bộ ngăn lại hết, mà Phá Nha cũng ẩn thân mất tích.