Chương 7: 7 : Perfect Tennis – 1 Vs 200.

“ Nhóc con, lá gan không nhỏ nha. Một mình ngươi mà dám khiêu chiến toàn bộ chúng ta á ? Không biết chữ chết viết như thế nào à ? “ Người qua đường A nói.

“ Phải đấy, ngươi là cái thá gì mà dám đấu với chúng ta ? “ Người qua đường B gào lên.

Hoshi cũng không đáp lại bọn họ, mà đánh mặt nhìn về Atobe cùng huấn luyện viên Sakaki.

“ Được đấy, cứ thế đi. “ Sakaki cùng Atobe dùng ánh mắt trao đổi, sau đó đồng thời gật đầu.

Thế là một hiện tượng kì lạ xảy ra. Sân tennis chia làm hai phe.

Một bên là 200 học sinh Hyotei, tất cả đều hung thần ác sắc.

Một bên là Hoshi đứng cô đơn lẻ loi một mình.

“ Được, trận đấu chuẩn bị bắt đầu, tuyển thủ vào chỗ. “ Một học sinh năm thứ 2 đảm nhận trách nhiệm làm trọng tài hét lên.

“ Chậm đã “. Hoshi nói.

“ Chuyện gì ? Ngươi sợ sao ? “ Đám đội viên của Hyotei khiêu khích nói.

“ Phải đấy, sợ thì về bú tí mẹ đi. “

“ Ha ha ha... “

Hoshi nhìn về phía Atobe, ý bảo đội viên của Hyotei đều là một đám choai choai thế này à.

“ Được rồi, trật tự “. Atobe quát to một tiếng, cả sân tập im lặng.

“ Ngươi muốn nói gì ? “

“ Chẳng nhẽ muốn để ta lần lượt đánh hết 6 game cùng bọn họ sao ? Ý của ta là... Đếm sơ qua bên đó cũng khoảng hơn 200 người, tức là 200 set, chỉ sợ tuyển thủ nhà nghề cũng bó tay chứ ? “ Hoshi giang hai tay, dùng giọng điệu bất đắc dĩ nói.

“ Xác thực là vậy, nếu dùng xa luân chiến để thắng ngươi thì cũng không vẻ vang cho lắm. “ Atobe trầm ngâm, sau đó nói :

“ Được rồi, có 200 người ở đây, ngươi chỉ cần cùng bọn họ đánh lấy một điểm là được rồi. Ngược lại, nếu có người nào lấy được một điểm từ ngươi, ngươi sẽ phải từ bỏ vị trí tuyển thủ chính thức. “

“ OK “. Hoshi ra dấu, sau đó vào chỗ.

Sở dĩ hắn có thể đáp ứng sảng khoái như thế, đương nhiên là vì hệ thống có nhiệm vụ cho Hoshi.

Nhiệm vụ : Lập uy

Nội dung : Solo với cả đội Hyotei ( trừ Atobe Keigo ), chiến thắng bọn họ và trở thành tuyển thủ chính thức.

Khen thưởng : Hoshi Hanabi.

“ Hoshi Hanabi “, tuyệt chiêu đánh trả thứ sáu trong số các chiêu phản công của Fuji Shusuke, cũng là chiêu thức kinh khủng nhất, cũng là hoa mỹ nhất, quan trọng nhất là Hoshi cảm thấy cái tên của nó giống với tên mình.

“ Này A, ngươi đến trước đi. “ Người qua đường C nói.

“ Được, ta sẽ dạy thằng nhóc năm thứ 1 này làm người. “ Người qua đường A rút ra cây vợt, đi đến vạch ranh giới.

“ Này nhóc, ta sẽ bóp chết ngươi. “ Hắn nói với một giọng điệu tàn khốc.

Hoshi bình tĩnh nhìn hắn, chẳng qua trong ánh mắt lại ẩn giấu vẻ khinh thường.

“ Bắt đầu, A phát bóng. “ Trọng tài bảo.

“ Tiểu quỷ, xem đây. “ Người qua đường A cười lạnh một tiếng, sau đó đánh bóng tennis về sân của Hoshi.

Hoshi nhìn quả bóng chậm rù rì bay tới bên sân mình, khinh thường nói :

“ Quá chậm, cú phát bóng tầm thường của Atobe còn nhanh gấp 10 lần ngươi. “

“ Đùng! “ Không có gì chỉ là một chút động tác dư thừa, Hoshi đem quả bóng đánh trở lại sân của hắn.

“ Chà, động tác thật hoàn mỹ, thậm chí còn hơn cả Atobe. “ Huấn luyện viên Sakaki than thở.

Atobe đứng ở bên cạnh hắn, dù không muốn nhưng cũng gật đầu.

“ Không nghĩ tới cơ sở của thằng nhóc này tốt đến vậy. “

“ Đùng! “ Quả bóng lấy tốc độ rất nhanh đánh vào vạch biên, người qua đường A không tài nào đánh trả được.

“ A, out! “ Trọng tài tuyên bố người qua đường A thua cuộc.

“ Người tiếp theo. “ Hoshi nhẹ nhàng nói.

“ Chà, xem ra chúng ta xem thường hắn rồi. “

“ Ừ, quả là có chút bản lĩnh. “ Người xung quanh bàn tán sôi nổi.

Một người khác lại thế chỗ cho người qua đường A, là người qua đường B.

“ Ta sẽ báo thù cho A. “ Người qua đường B trầm giọng nói. Hiển nhiên, A và B là đôi bạn gay.

Hoshi không sao cả nhún vai. `

“ Đùng! “ Người qua đường B phát bóng, cũng không khá khẩm hơn người qua đường A là bao, dễ dàng bị Hoshi đánh trở về và ghi điểm.

Lần này động tác của hắn cũng rất hoàn mỹ, không chút dư thừa.

“ B, out! “

“ Người thứ hai. “ Âm thanh của Hoshi lần nữa vang lên.

Người thứ ba, người thứ tư... Sau đó lục tục các đội viên trong đội Hyotei bị Hoshi đánh bại, mà Hoshi vẫn chưa đổ dù chỉ là một giọt mồ hôi, điều này làm cho huấn luyện viên Sakaki rung động.

“ Atobe, ngươi có nhìn thấy không ? Giống như là đang xem sách giáo khoa vậy. “ Sakaki có vẻ hơi kích động, nói với Atobe.

“ Thấy rồi. “ Perfect Tennis “. Cứ ngỡ đó là truyền thuyết nhưng không ngờ lại có thể tận mắt chiêm ngưỡng. Khi đánh với hắn thì không biết, người đứng ngoài xem mới hiểu. “ Atobe nói.

Perfect Tennis : Phong cách tennis hoàn hảo, không lãng phí chút thể lực nào bằng cách không tạo ra dù chỉ là một chuyển động dư thừa mà lại đạt được hiệu quả tốt nhất. Phong cách này bắt nguồn từ sự thành thạo tất cả các động tác cơ bản thông qua rèn luyện và định hình bản thân.

Nói thì dễ nhưng làm thì khó. Cho tới nay ngoại trừ Kuranosuke Shiraishi và Echizen Nanjiro, vẫn chưa người nào có thể đạt tới trình độ này, dù là

Hoshi là ngoại lệ, phong cách của hắn có thể đạt tới hoàn hảo là nhờ có hệ thống.

Hơn một tiếng sau.

“ Phù, giải quyết hết món khai vị rồi, bây giờ thì đến món chính chứ. “ Giải quyết xong người qua đường, Hoshi cũng ra một chút mồ hôi.

Trước mặt Hoshi cũng chỉ còn mấy người, đây toàn bộ đều là tuyển thủ chính thức của Hyotei.

“ Tên nhóc này... “ Đám tuyển thủ chính thức ai cũng dùng vẻ mặt nghiêm túc nhìn Hoshi.

Hơn 200 người, không có một sai lầm nào, chỉ dùng hơn một tiếng thì đã đánh bại tất cả. Bây giờ không ai có thể xem nhẹ Hoshi.

Atobe thấy vậy bèn bảo với một gã to con trong đó : “ Kabaji, gọi Jirou dậy đi. “

Sau năm phút, Kabaji mang đến một người có mái tóc vàng, khá là bù xù, thấp hơn Hoshi một chút.

Người này chính là Jirou Akutagawa

“ Mọi người, chào buổi trưa. “ Hắn có tính cách ngây thơ và khá trẻ con.

“ Bớt nói nhảm đi Jirou, mau vào sân. “ Sau đó Atobe quay sang nói với trọng tài :

“ Từ giờ ta sẽ làm trọng tài. “

“ Được, được. “ Gã học sinh kia vội vàng rời khỏi chỗ của mình, nhường cho Atobe.

…...................................................................... Lúc này, toàn bộ học sinh đã biết tin Hoshi khiêu chiến toàn bộ đội tennis của Hyotei.

“ Biết gì chưa, có ngươi khiêu chiến đội tennis trường mình đấy. “

“ Đương nhiên biết rồi. Ta còn nghe được đó là một học sinh năm thứ 1 đấy. “

“ Thật vậy á ? Chúng ta đi xem mau đi. “

Mọi người truyền tai nhau, rất nhanh tin tức được truyền vào tai của Kotonoha.

“ Học sinh năm thứ 1 sao ? Không biết có phải Hoshi hay không ? Sáng nay hình như hắn đánh cùng Atobe học trưởng. “ Kotonoha nghĩ vậy liền đi qua lớp C – 4, quả nhiên không tìm được Hoshi. Thế là nàng liền đi tới sân tennis.

Khi Kotonoha đang chạy thì nàng bị người giữ lại, đó là một đôi nam nữ, trông khá trưởng thành.

“ Vị bạn học này, chào ngươi. Tên ta là Mamoru Inoue. Kia là Shiba Saori. Chúng ta là phóng viên, muốn phỏng vấn đội tennis của Hyotei Academy, không biết ngươi có thể chỉ giúp đường tới đội tennis được không ? “ Người đàn ông nói.

Kotonoha vốn cũng đang định tới đó, thêm hai người cũng chẳng việc gì :

“ Các ngươi đi theo ta. “

Đến nơi, ba người mới thấy trên sân tập là Jirou cùng Hoshi.

“ Ồ, đó là bộ trưởng Keigo Atobe, hôm nay hắn lại làm trọng tài à ? “ Shiba Saori tò mò chỉ vào Atobe.

“ Shishido Ryo, Kabaji Munehiro, Otori Chotaro, Wakashi Hiyoshi, Gakuto Mukashi, Oshitari Yushi... Các tuyển thủ chính thức đều ở đây à, không biết bọn họ đang làm gì nhỉ. “ Inoue bất ngờ vì tất cả thành viên trong đội 1 của Hyotei đều có mặt. Sau đó hắn nhìn về sân :

“ Ồ! Kia không phải là Jirou Akutagawa sao ? Đối diện với hắn là ai vậy nhỉ ? Ngươi có biết không, Shiba ? Shiba ? “

“ Đẹp trai quá. “ Inoue trên trán đầy hắc tuyến nhìn Shiba Saori đang trong trạng thái mê gái, chảy nước miếng quan sát Hoshi.

“ Trận đấu bắt đầu, Hoshi phát bóng trước. “ Atobe nói.

“ Chờ chút. “ Hoshi nói.

“ Lại gì nữa ? “ Atobe hỏi.

“ Hiếm khi được giao thủ cùng đội 1, chơi hẳn 1 game luôn đey. “

“ Chắc chứ ? “ Atobe lại hỏi, đợi Hoshi gật đầu hắn mới tuyên bố :

“ Từ giờ luật thi đấu chuyển từ 1 point sang 1 game. Trận này Hoshi phát bóng trước. “

“ Cộp cộp. “ Hoshi hơi cong eo, đôi chân của hắn nhún nhảy theo nhịp bóng.

Quả bóng được Hoshi ném lên thật cao.

“ Đùng! “

Sau khi bóng tennis hạ xuống, Jirou nhanh chóng vọt tới điểm rời, bày ra tư thế đỡ bóng.

Ngay khi Jirou muốn đánh quả bóng về phía sân của Hoshi, nó đột nhiên xoay tròn, đi sát mặt đất, tạo thành một vòng cung sau đó bắt về phía mặt của Jirou.

“ Oái! “ Jirou kịp thời phản ứng, nhanh chóng cúi đầu.

“ 15 – 0 “. Giọng nói của Atobe vang lên.

“ Lạ thật, đường bóng đi kì vậy. “

“ Sao mà đỡ được chứ. “ Học sinh đứng bên ngoài bàn tán xôn xao. “

Trong mắt của Kotonoha lóe lên tia sáng kì dị nhìn về phía Hoshi :

“ Dáng vẻ Hoshi lúc chơi tennis thật là đẹp trai. “

“ Cú phát bóng này thật tuyệt, tên nó là gì vậy ? “ Không hổ là Jirou, tính cách cực kỳ hồn nhiên.

Hoshi giả vờ cool, lạnh lùng nói một câu : “ Twist Serve. “

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv