Hà Nội, 8 giờ 30 tối.
Lý Dương ngồi trước máy vi tính, hai tay linh hoạt đánh máy cố gắng xong sớm để đi ngủ.
Chợt nhớ tới hệ thống, hắn bèn đứng dậy đi ra ban công ngắm nghía chợt bắt gặp được một cảnh tượng khá thú vị.
"Tốc độ chảy làm mấy cái cây diễn hoá quá nhanh. Có lẽ nên giảm tốc lại chăng?"
Hắn tiến lại để xem kĩ hơn, hai tay khoanh trước ngực yên lặng ngắm. Chỉ thấy trong bồn cây có những đốm xanh vừa hiện lại vừa tàn, thỉnh thoảng sẽ có vài đoàn chấm nhỏ bé hành quân qua lại. Hiếu kì Lý Dương thử đưa tay ra chạm vào mấy chấm đen nhỏ li ti kia.
[Không thể xâm phạm! Không thể xâm phạm! Khống giả lưu ý, không được có bất cứ ảnh hưởng trực tiếp bào tới khu vực diễn hoá để tránh hủy diệt!]
"Ồ! Thế có cách để xem mấy cái đoàn chấm nhỏ này không?"
[Do Khống giả đã khởi sinh sinh vật, một số chức năng mới sẽ được mở ra!]
"Mở!", Lý Dương đứng dậy, ra lệnh một cái, bảng hệ thống lập tức xuất hiện trước mắt.
[Chế độ xem trình chiếu] (lưu ý dùng mắt kính VR)
[Nhập hồn] (chuyển sinh vào bất kì một nhân vật)
[Lịch sử Siêu Việt tộc] (sử dụng mắt kính VR để xem)
Lý Dương trước hết chưa vội mà xem diễn hoá, hắn trước hết mở lịch sử Siêu Việt tộc lên xem.
Trung tâm nghiên cứu, một người đàn ông mặc cái áo trắng nhìn các số liệu được hiển hoá 3D, sắc mặt cực kì khó coi.
" Đại kiếp nạn sắp đến rồi!"
Đằng sau là mấy người nhân viên khác không kiềm được mà lao lên gặng hỏi:
"Đừng lấp lửng, rốt cuộc làm sao?"
"Nhanh nhanh, ai cũng gấp!"
Người đàn ông mặc áo trắng kia có vẻ như rất có tiếng nói ở đây, lão cười cười, thở dài một cái rồi nói:
"Không thể chống cự, Siêu Việt tộc dù đã đang huy hoàng, siêu việt hết mọi loại sức mạnh, nhưng đại diệt kiếp xảy tới, dù chính chúng ta cũng không ai thoát được!"
Mấy người mặc áo dài trắng kia nghe vậy dù buồn bực nhưng xuất phát từ sự tôn trọng đành trầm mặc lại, sắc mặt hết sức khó coi:
"Thế giờ làm sao đây? Công nghệ này phải trải qua một quãng thời gian quá dài để tạo ra được, không thể để chúng rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục!"
"Tiến sĩ, còn bao lâu đại diệt kiếp sẽ đến?"
"Ba ngày sau!"
"Quá nhanh đi!"
Trong phòng một mảnh xôn xao, ai nấy đều xanh hết sắc mặt lại. Dù không cam lòng nhưng tiến sĩ đã đưa ra lời thể son sắt là ai cũng phải chết kia lại làm họ không thể nói được. Sau cùng một tiếng nói đã át đi âm thanh ồn ào của căn phòng, đồng thời đưa ra sáng kiến tối ưu nhất:
"Tiến sĩ, các vị giáo sư, nếu như không kịp, hay là chế tạo ra một thứ công nghệ lưu giữ lịch sử và tất cả những công nghệ, tri thức của Siêu Việt tộc vào, gửi vào vũ trụ tới hành tinh có sự sống, đợi người hữu duyên đạt được, tái khởi lại hào quang rực rỡ của chúng ta."
Một đám người não nhiều nếp nhăn nghe vậy thì bừng tỉnh, lập tức khen hay rồi bắt tay vào làm việc.
Viện nghiên cứu nơi đây tụ tập chủ yếu toàn là tiên phong của các nghành nên việc chế tạo "hộp đen" cũng không quá khó khăn. không khí lo lắng khẩn trương vừa nãy giờ đã được thay bằng sự nhộn nhịp, những tiếng nói về tương lai kẻ sẽ lấy được viên lập phương kia.
Cuối cùng, chuyện gì đến rồi cũng phải đến. Sau ba ngày kia, người dân của Siêu Việt tộc đều dính phải một căn bệnh lạ kì, xuất huyết mà chết, không còn ai sống sót. Còn viên lập phương thì đã may mắn được gửi vào vũ trụ cách đại diệt tuyệt khoảng một tiếng.
[Có lẽ phải đến cuối cùng, cái giây phút các nhà khoa học bừng tỉnh một khắc ấy họ mới hiểu vì sao mà trận đại kiếp lại xảy ra, nhưng hết thảy đã muộn!]
Lý Dương tháo cái VR xuống,cuối cùng hắn cũng hiểu ra nguồn gốc của viên lập phương, và cả chặng đường lịch sử dài mấy trăm vạn năm hào quang rực rỡ của Siêu Việt tộc, đồng thời cũng biết mình cầm phải làm gì.
"Coi như có chút thú vị!"
Hiện tại cũng đã xác nhận được ba cái ý trọng yếu mà video hiển thị cho hắn.
Thứ nhất, kiến tạo thế giới, đưa văn minh của Siêu Việt tộc rực rỡ một thời kia trở lại.
Thứ hai, hệ thống sức mạnh phân chia gồm mười hai cảnh, cao nhất lấy cái tên Thần chỉ. Đương nhiên có thể tự đổi tên đi. Nhưng sức mạnh không dừng lại ở kia, con đường phía sau phải tự phát triển.
Cuối cùng, Khống giả có thể hấp thu năng lượng từ các cuộc đại kiếp trong diễn hóa thế giới.
Trong ba cái thì Lý Dương tò mò nhất là hấp thu năng lượng từ các cuộc đại diệt tuyệt của diễn hóa thế giới. Nói như thế thì chẳng phải sẽ có siêu năng lực hay sao?
Lý Dương lúc đầu có thể sẽ nghi ngờ và không quan tâm diễn hóa thế giới cho lắm. Nhưng khi vừa trải qua đoạn video kia, cảm quan của hắn đã thay đổi thật nhanh. Trước kia chỉ là hờ hững, nhưng hiện tại lại rất trông chờ vào nó.
"Có lẽ đến đêm nay là có thu hoạch!", Lý Dương tự nhủ một câu, rồi lại mở máy vi tính làm việc.
Diễn hóa thế giới, Xà tộc.
Sau khi Lý Dương gieo xuống hạt giống sinh mệnh, trải qua hơn năm trăm xà tộc đã xuất hiện linh trí. Chúng sống ở dưới lòng đất, ăn bằng một vài loại cỏ nhỏ bé trong chậu cây cảnh. Tôn chỉ thủ lĩnh tối cao là kẻ mạnh nhất và có nọc độc mạnh nhất lên chấp chưởng chỉ lối xà tộc.
Để chọn ra kẻ xứng đáng, cả xà tộc hơn trăm vạn sinh mệnh đã phải lao vào hỗn chiến trong mười năm, các phe phái hình thành như nhân loại hiện nay không ai nhường ai. Mười năm kia có thể coi như địa ngục đối với xà tộc vì chiến tranh liên miên, xác xà tộc khắp mọi nơi. Nếu như nhìn ở góc nhìn Lý Dương, là mấy bãi nước màu đỏ khoảng chừng một bàn tay, ấy chính là những "chiến trường" khốc liệt kia.
Dân số đã dần dần giảm từ một triệu để xuống còn một vạn, nhưng cũng đã chọn ra kẻ mạnh nhất, đó là Chược.
Dưới sự dẫn dắt của Chược, Xà tộc nhanh chóng khôi phục lại với tốc độ thật nhanh. Nhưng khó khăn trong đó vẫn chưa dừng lại ở hậu quả chiến tranh mà còn là những tác động từ bên ngoài. Cụ thể, lịch Nhổ Chỉ năm 37, một loại ốc khổng lồ xuất hiện. Chúng to gấp chín đến mười lần một xà tộc nhân thông thường. Loài ốc này khi đi tiết ra một loại độc tính, phàm là một sinh vật đi qua lập tức sẽ chết bất đắc kì tử.
Chước lo lắng cho an nguy của tộc đàn, ngay lập tức đã triệu tập một cuộc họp đối sách chống lại những sinh vật to lớn mà chậm chạp kia. Nhưng bọn chúng không có đá hay vật cứng gì cả, thế làm thế nào để đánh bại loài to lớn kia?
Những ý kiến được nêu ra, cuối cùng xà tộc chốt một cái phương án, đó là lấy gỗ từ Cây thế giới chế tạo lao phóng.
Dù kế hoạch chuẩn bị khá chu toàn nhưng cuộc chiến vẫn là không cân sức, cần mạng lấp vào. Chiến cuộc tuy rằng gian nan, nhưng xà tộc chung quy cũng là loại bỏ được một tên trong số các đối thủ khá khó chịu.
Đêm giết được loài sinh vật mới kì bí kia, Xà tộc kẻ nào kẻ nấy đều vui vẻ. Một tên xà tộc sau khi xem xét phần cứng của loài ốc kia, phát hiện nó rắn chắc dị thường bèn thông báo với Chược nhằm tạo ra một loại vũ khí sắc nhọn, gắn ngay tại đầu của xà tộc vì chúng chưa tiến hóa ra cái chi.
Sau đó, không cần nói cũng biết là cuộc sống của Xà tộc khá là dễ thở. Từ những ngọn giáo kia, và bằng khả năng sáng tạo, sự cần cù, ý thức về dân tộc, Xà tộc đã chế tạo ra những thiết bị bắn xa nhiều mũi lao cũng lúc, sử dụng lực đàn hồi để tạo động lực.
"Không ngờ mới mười giờ mà Xà tộc đã phát triển đến mức này, có lẽ sáng mai là có một bước tiến nào đó nữa đây!", Lý Dương ngồi trước máy vi tính, xem bảng hệ thống tóm tắt lại một phần lịch sử xà tộc.
Hắn tắt màn hình đi chuẩn bị đi ngủ. Hôm nay viết code nhanh hơn mọi khi nên nghỉ sớm.
"Đêm nay dự báo thời tiết báo mưa. Mà thôi kệ, có lẽ lại gây ra được bước tiến gì thì sao?"
Nghĩ vậy, hắn đắp nhắm mắt, dự định mai dậy sớm thu lại thành quả.
Xà tộc cũng không phải là phát triển quá nhanh mà do khả năng biến dị cấp thứ nhất. Đừng nhìn cấp thứ nhất mà coi thường, chúng giúp tăng tốc độ tiến hóa của sinh vật lên hẳn chín tới mười lần. Vì thế mà chỉ trong hơn năm trăm năm mà chúng đã có một thứ ngôn ngữ nói riêng, chế tạo ra vũ khí, hơn hết là đã có sự phân tầng giai cấp.
Tuổi thọ xà tộc không tính là quá dài, khoảng một đến hai trăm năm, tuy thế cũng đủ để bộ tộc này dần dần lớn mạnh.
Vào năm 1003 lịch Nhổ Chỉ, gia tộc nhà Quản Lai đã hạ sinh ra một ấu xà. Tuy nhiên nó lại không giống bình thường do ở thân mọc thêm hai đôi chi, có tứ trảo. Gia tộc nhà Quản Lai thấy thế, cho là dị dạng bèn bảo người hầu bí mật đem ấu xà ném ra một rừng xanh tươi tốt. Sau đó cáo tri mọi nhà là cháu nó chết từ quả trứng.
Về dị xà kia không những không chết mà còn được một gia đình nghèo nhặt được mang về nuôi. Thời gian trôi qua, xà yêu kia dần dần trưởng thành một cách khỏe mạnh. Bộ da bên ngoài không còn là mảng manh và yếu ớt như đồng tộc kia nữa mà giờ đây đã trở nên cứng cáp, đóng ra những lớp vảy sáng loáng. Nhưng đáng tiếc là tuyến nọc độc của nó không phát triển, còn kháng độc thì lại rất mạnh, vài ba xà tộc nhân bình thường không đủ để độc chết nó.
Mắt, mũi, xúc giác của nó lại càng phát triển hơn. Xà tộc nhân quanh đấy xưng nó là Giao.
Vương lúc bấy giờ của xà tộc, Hi Kỉ nghe thấy tiếng đồn về Giao, ngay lập tức trong đêm đã đi hướng tới nơi nó ở, nhằm thăm dò thực hư.
Giao là kẻ thông minh nên khi gặp được chân chính vương nó không có chút kiêu ngạo như những lúc ở với kẻ khác mà thay vào đó là thái độ bề tôi, cũng may không làm cho vương có ấn tượng xấu. Sau vài lần đối đáp, Hi ỉ tăng thiện cảm với giao lên vài phần, cuối cùng hỏi câu chốt sổ:
"Giao, ta có thử thách cho ngươi, nếu ngươi săn về được một cái Lộ Nhĩ*, ắt sẽ cần nhắc cho ngươi làm phó tướng trong quân đội của ta! Ngươi có đồng ý không?"
Giao ngay lập tức trầm mặc, hắn lo sợ đây chỉ là một cái bẫy hay gì đó đại loại vậy. Nghi ngờ căn cứ rất đơn giản, vì vốn dĩ lâu nay hắn hay nghe đồn rằng kẻ này là cái tên tâm ngoan thủ lạt nên cũng rất do dự, chủ yếu là sợ bố mẹ nuôi bị chúng làm khó dễ nhân lúc mình đi xa.
Nhưng tình thế bắt buộc, hắn đành chấp nhận:
"Dạ, thần lĩnh chỉ!"
///chú thích: *: Ý tác là cái vỏ ốc, do ngôn ngữ của xà yêu khác lạ nên thay thế nghĩa đi chút :v