Vương Phong liếc nhìn con chim nhỏ này một chút, cước bộ nhẹ nhàng đạp một cái, cả người hóa thành một cỗ như ảo ảnh, trong nháy mắt biến mất, xuất hiện trên nhánh cây ở không xa.
Ngay sau đó, Vương Phong lại đạp một cái, cả người lại cực kỳ tinh chuẩn rơi đến phía trước cành cây to.
Tư thái tiêu sái đẹp đẽ. ..
Không bao lâu, Vương Phong đem Ban Văn Xà lột da xương đi, đắc ý nướng một phen.
"Coi như là điểm tâm sáng sớm. . ."
Vương Phong ợ hơi nhỏ, sau đó tiếp tục bắt đầu đoán luyện, hôm nay "Há, tên Tiểu Tam kia, những ngày này cũng đã cùng phụ thân của hắn học tập Loạn Phi Phong Chùy Pháp đi?"
"Ta đoán luyện đơn thuần như thế rất khó siêu việt cực hạn nhục thân hiện tại. . . Chưa hẳn là t cần học Loạn Phi Phong Chùy Pháp này, nhưng sử dụng rèn sắt cũng có thể đoán luyện một phen. . ."
Vừa nghĩ, Vương Phong đầu tiên là vòng quanh rừng cây nhỏ, chạy một trăm vòng.
Cho đến khi thân thể thoáng cảm thấy có chút nóng, sau đó thì lặng lẽ chạy về Thánh Hồn thôn.
"Ta nhớ được bên trong nguyên tác, Đường Hạo ưa thích cảm giác ngủ trưa. . ."
Vương Phong lặng lẽ đi vào bên trong tiệm sắt của nhà Tiểu Tam.
Lúc này Thánh Hồn thôn yên tĩnh, đại đa số người vẫn chưa có tỉnh lại, Tiểu Tam hẳn cũng mới ra đi rèn luyện.
Đi vào tiệm thợ rèn trong nhà Đường Hạo, Vương Phong đã tới qua rất nhiều lần, xe nhẹ đường quen, nhìn về phía cây thiết chùy kia.
Thiết chùy còn cao hơn người hắn cả mấy cm!
Vương Phong nhẹ nhàng nắm thiết chùy lên.
"Thật nặng!"
Vương Phong hơi hơi tê thở ra một hơi "Chí ít có bảy tám chục cân, cho dù người trưởng thành cũng không nhất định có thể huy động! Đường Hạo này không hổ là đã từng là Hạo Thiên Đấu La. . . Nhưng mà cái này với ta mà nói thì cũng không tính là gì. . ."
Vương Phong dùng một tay trực tiếp nắm thiết chùy này lên, áng chừng vài cái, ngược lại cảm giác rất vừa tay!
Bình thường ôm hai mươi ba mươi cân đá tập luyện đã không đủ.
Nhưng hình thể nham thạch quá lớn, lại không có phương diện cầm lên để đoán luyện, dù sao hắn cũng chỉ có sáu tuổi.
Tuy là thiết chùy này cũng rất lớn, nhưng lại hết sức vừa tay. ..
Lập tức, Vương Phong vừa nhìn về phía một khối sắt to lớn ban đầu.
"Hạo thúc, mượn thiết chùy này của ngươi dùng một lát. . ."
Vương Phong cười hắc hắc, lại lấy đi một khối sắt ban đầu, đi ra tiệm thợ rèn, đi ra bên ngoài.
Đương nhiên hắn không có khả năng vòng lên tiệm thợ rèn này, muốn trực tiếp đánh thức Đường Hạo, lấy tính khí của Đường Hạo, nhất định đem dùng một chân đạp hắn ra ngoài.
Thế mà Vương Phong lại không biết chân trước hắn vừa đi.
Đường Hạo ở trong phòng tức thì mở to mắt, hai mắt đục ngầu lóe qua một tia tinh quang.
"Tiểu tử Tiểu Phong này, hắn có thể làm động đậy thiết chùy của ta? Còn mang đi một khối sắt ban đầu? Hắn muốn làm cái gì?"
Đường Hạo từ trên giường đứng lên.
Lấy sự cảnh giác của, coi như là kém xa trước đây nhưng sao lại không phát hiện được một bé trai sáu tuổi được?
Nghĩ đến, Đường Hạo lặng lẽ đi thei ra ngoài, thần không biết quỷ không hay theo Vương Phong, mỗi qua bao lâu, đi thẳng tới một khu vực trống trài vắng vẻ.
Ngay sau đó, Đường Hạo liền thấy tiểu tử Vương Phong này,vậy mà trực tiếp xách thiết chùy kia bắt đầu đánh lấy khối sắt ban đầu kia.
Keng ~
m thanh thanh thúy mỹ diệu vang lên.
"Tiểu tử này, dùng đầu rất tốt, chỉ là thân thể yếu ớt cực kì. Mấy ngày nay đều không đến thăm nhi tử ta, làm sao đột nhiên nhớ tới rèn sắt rồi?"
Đường Hạo có chút kỳ quái, trong lòng cũng cảm thấy mấy phần thú vị, hắn nhìn Vương Phong bỗng nhiên giơ lên thiết chùy nặng trịch kia, trong mắt nhất thời lộ ra một trận ngạc nhiên:
"Còn thật có thể vung lên? Tiểu Tam trời sinh thần lực có thể liên tục huy động một trăm nện, thân thể tiểu tử ngươi yếu ớt như vậy có thể xách xa như vậy, vung một hai nện đoán chừng đã xụi lơ trên mặt đất rồi ? Coi như là muốn đoán luyện thì cũng quá không biết nặng nhẹ!"
Nghĩ nghĩ, Đường Hạo khẽ nhíu mày, dự định trực tiếp ra tay ngăn cản Phong tiểu tử này.
Dù sao, thiết chùy nặng như vậy, không cẩn thận cầm lên thì rất dễ dàng làm bị thương thân thể tiểu hài tử.
Mà bình thường hắn không hỏi nhiều, ngay cả Đường Tam cũng không biết nhưng ngày này Vương Phong đang tiến hành đoán luyện đacẹ thù, sớm đã phát sinh biến hóa long trời lở đất, chớ nói chi là Đường Hạo, tự nhiên cũng không biết.
Chỉ là lúc Đường Hạo vừa muốn ra tay ngăn cản thì nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, đột nhiên ngây ngẩn cả người! Đồng tử càng bỗng nhiên rụt lại một hồi. . .