Kouki lao mình lên tiền tuyến trước tất cả
“Hơi ý chí ẩn sâu trong đôi cánh này, lên tận trời xanh, Khát Vọng Thiên Đường”
Đòn trảm kích ánh sáng chĩa thẳng vào con quái vật đang gào thét. Trước đây Kouki còn không có đủ sức mạnh để làm con quái xây xát dù có là vận dụng kỹ năng tối hậu Quyền Năng Thiên đường mà cậu sở hữu. Nhưng bây giờ đã khác lúc đó rồi, đây cũng là lúc mà cậu phải chứng minh năng lực của mình.
Một đường kiếm lướt dọc trên ngực con Behemoth. Con quái gầm thét lùi lại trong khi dẫm mạnh từng đợt vào sàn nhà, từng giọt máu đỏ rực nhỏ tí tách trên mặt đất.
“Chúng ta có thể làm được. Chúng ta đã thực sự mạnh hơn rất nhiều! Nagayama lo cánh trái, còn Hiyama bọc hậu, Meld lưu tâm cánh phải. Đội phía sau sẵn sàng cho ma pháp bảo vệ. Phải là ma pháp cao cấp.”
Như một thủ lĩnh thực thụ, Kouki nhanh chóng đưa ra các quyết định cho tổ đội. Quả không hổ danh là nhân vật trưởng thành lên dưới sự kèm cặp triệt để của kỵ sĩ trưởng Meld.
“Tốt, quyết đoán lắm . Nào các chàng trai, nghe rồi chứ. Cứ theo chỉ thị của Kouki mà tiến hành.”
Meld hét lên trong khi chạy đến cánh phải cùng với đội hiệp sĩ dưới quyền của ông. Các thành viên của đoàn bắt đầu di chuyển bao vây xung quanh con vật lại.
Đội tiên phong nhanh chóng đặt ra một hàng phòng thủ phòng ngừa bất trắc, nhưng nó trở nên không mấy tác dụng trước những đòn tấn công điên tiết của con quái vật nhằm xuyên thẳng đánh về lớp hậu tập phía sau.
Con Behemoth bước đi trong tiếng thét vang rền, từng bước chân giẫm nát mặt đất cứ như tính toán thì rạch da vừa rồi lên trên nền sàng.
“Tao sẽ không để mày đi dễ dàng thế đâu.”
“Đừng hòng tao cho mày qua.”
Ryutaro cùng với Jugo, 2 thành viên có thân hình hộ pháp nhất lớp nhanh chóng chặn con Behemoth lại rồi lấy thân mình vào giữ chân nó lại.
“Sức Mạnh Của Herculean”
Sử dụng sức mạnh thể chất kết hợp với sự cường hóa sức mạnh bởi ma pháp , cả hai lập tức lướt tới kiềm hãm lại được con quỷ đang hùng hổ tiến đến.
“Gaaaaa!”
“Raaaaa!”
“OWAaaaaoooh!”
Cả ba cùng lăn lộn trên mặt đất, từng khối thịt rắn chắc kềm chặt vào nhau.
Dẫu cho cố gắng dùng cả sức mạnh thì co người nhỏ bé vẫn khó có thể thu được ưu thế trước những con quỷ không lồ này, nhưng ít ra thì hai người họ đã thành công trong việc hãm lại cú lao đến, điều này khiến con quỷ hậm hực dẫm mạnh từng đợt trên sàn.
Những thành viên khác tuyệt nhiên không bỏ lỡ cơ hội này.
“Ánh sáng tối thượng cắt bỏ hết thảy, Tuyệt Nhận”
Đòn Battojutsu của Shizuku đánh trực diện lên sừng con Behemoth. Thanh gươm đâm thẳng đến mục tiêu nhưng…ngay cả với một thanh kiếm được tạo tác gần như hoàn mỹ kết hợp với ma pháp cường hóa sự sắc bén nhưng vẫn không thể cắt xuống được chiếc sừng trên đầu con quỷ, thanh kiếm bị giữ lại khi đã đâm đến lưng chừng.
“Để đó cho ta, Nghiền Áp, Cường Lực, Bộc Phá, ĐẠI PHỦ
(Trans: Rõ ràng là cầm kiếm mà)
(Edit kiêm Trans: kệ bà, kiếm với chả búa)
Meld hất mình lên rồi phóng thanh kiếm của ông chồng lên thanh kiếm đang bị chặn lại của Shizuku. Kết quả của việc được tăng cường thêm ma pháp cường hóa lực đánh cùng với sự sắt bén mới được bổ sung, hai thanh kiếm hợp lực lại một chỗ rồi cùng xuyên thẳng cắt bỏ đi chướng ngại trên đường nó đi.
Chiếc sừng đầu tiên bị hạ.
“Gaaaaa!”
Tính dã thú trong con quỷ trỗi dậy khiến nó lao mình lên cuốn phăng cả bốn con người dám cả gan cản đường nó.
“Hỡi ánh sáng thanh tú bao quát toàn bộ, Halo”
Vô số chùm sáng tỏa ra nhẹ nhàng bao bọc lấy cả bốn người đang hạ dần hơi thở và nằm bẹp trên sàn sau cú đánh phản công trong lại. Phép thuật mà Kaori sử dụng là một loại ma pháp quang hệ đã được cải thiện nhằm tăng khả năng phòng thủ và loại bỏ trạng thái choáng trong một cuộc chiến.
Trong chớp mắt, Kaori lại tiếp tục ngâm xướng một câu thần chú chữa trị.
“Tiếng chuông ngân nga thiên đường, chữa lành lại tất cả. Phục Hoạt Thiên Đàng.”
Mặc dù không đồng thời chịu qua tổn thương nhưng tất cả các thành viên khác vẫn được phục hồi lại như cũ. Đây là một phép thuật chữa thương trung cấp, Phục Hoạt Thiên Đàng, khi được phát động nó phép hồi phục nhiều người cùng lúc. Phép thuật này đã được cải tiến so với Thiên Đường Chúc Phúc, loại mà cô vẫn thường dùng trước kia.
Trong lúc này Kouki bật thẳng về phía con quái thú đang bạo loạn. Như đặt dấu chấm hết cho một bản nhạc, đường kiếm đâm ngay vào vết thương lúc trước cậu đã gây ra.
“Ánh sáng cuồng bạo”
Dòng ma pháp khổng lồ mà Kouki tích tụ trong Thánh Kiếm mãnh liệt rót vào vết thương cũ, cơn lũ ma pháp cuồng bạo len lỏi vào sâu trong vết thương rồi nổ tung.
Một lượng máu lớn tuôn ra kịch liệt, con Behemoth như khùng lên hết cỡ lên khua móng vuốt sắt nhọn nhắm về phía Kouki, người vẫn còn đang khựng lại từ đòn đánh vừa mới vừa rồi.
“Hự…”
Cậu rên rỉ trong lúc bị tát bay đi, mặc dù trang bị trên mình Thánh Khải Giáp nhưng đòn đánh trong cơn bạo nộ của con quái vật vẫn được truyền tải một phần đến chàng thánh kỵ sĩ khiến cho cậu phải ho sặc sụa liên tục. Cơn đau nhanh chóng được xoa dịu trong chốc lát nhờ nỗ lực chữa trị từ phía Kaori.
“Thiên đường chúc phúc, ban lại sức mạnh cho họ, Vĩnh Hằng Thiên Đường .”
Khác với ban nãy, phép thuật mà Kaori đang thi triển lúc này đây là loại chỉ có thể tập trung chữa trị cho một người chủ định chứ không phải là cả tập thể. Nhờ đó Kouki đang hồi phục nhanh chóng phụ thuộc đoàn ánh sáng đang bao phủ xung quanh cậu.
Sau khi hất văng được Kouki ra, con quái nhanh chóng tìm kiếm cơ hội giải quyết những người còn lại, Mặc kệ vết thương vẫn còn đang rỉ máu, đôi mắt nó đỏ rực lên. Các thành viên khác trong đội phải gồng minh liên tiếp hứng chịu các đòn đánh khốc liệt không buông rời.
“…Kể cả khi không còn sừng thì nó vẫn có thể phát động ma pháp, cẩn trọng”
Lời nói của Shizuku vừa dứt thì cũng là lúc con Behemoth đã nhảy đến. Mặc dù đã có kinh nghiệm lần trước nhưng diễn biến lần này vẫn khiến tất cả điếng người. Con quái thú dễ dàng bật cao xuyên qua hàng rào của đội tiên phong để tiến công đội hậu tập, một điều chưa bao giờ diễn ra, mà ít nhấ là trong lần trước khi ở trên cầu nó đã không làm như vậy, thậm chí là chỉ tưởng tượng thôi thì cả đội cũng không ai tính toán đến điều này. Sự thiếu kiên nhẫn bắt đầu xuất hiện lên trong đôi mắt các thành viên trên hàng tiên phong.
Một thành viên tổ hậu tập lúc này đã ngừng ngâm xướng chú ngữ lại bước lên phía trước, không ai ngoài cô nàng tinh nghịch thường ngày của lớp, Taniguchi Suzu.
“Đất thánh địa không chở che cho những tông đồ chống lại ý chúa trời, Tuyệt Đại Đức Hạnh”
Thay vì đáp xuống phía sau như dự tính, hệt như một vì sao băng cố xuyên qua vòm trời, , con Behemoth bị vòm sáng bảo vệ mới hình thành mạnh mẽ cản lại. Một làn sóng xung kích bùng nổ lan tràn ra tứ phía, màn chắn bị oanh tạc đã tạo ra các rách lổm chổm, giờ trông nó không khác mấy tấm mạng nhện là mấy.
Mặc dù chỉ là ma pháp hình thành từ ma thuật hai nhịp mà không phải bốn như thường lệ nên đã yếu đi một phần, nhưng ít ra nó vẫn đỡ được một phần lực truyền đến từ đòn đáp trả của quỷ Behemoth.
Tấm khiên chắn vừa mới thành hình chưa bao lâu ngay lập tức hứng chịu sự công phá mãnh liệt và xuất hiện các vết rạn đã bắt đầu xuất hiện chi chít, dày đặt. Thật may khi thiên chức của Suzu là 《Thủ Hộ Sứ》 chứ không thì còn lâu cái thuẫn chắn kia mới ngưng tụ ra nhanh như vậy được. Cô nghiến răng rót một lượng ma lực cường đại hơn bình thường vào câu thần chú vừa mới ngâm xướng. Suzu liều lĩnh giơ đôi tay mình lên trong khi vẫn tiếp tục mườn tượng về ma pháp thức mình đang triển khai.
“Waaa, ta sẽ không thua mi đâu” Suzu cố gắng vực dậy tinh thần của chính mình.
Từ con Behemoth, đôi mắt đục ngầu như muốn nhai tươi nuốt sống những kẻ dị loại trong tấm màn chắn chết tiệt kia. Ánh mắt lăm le đó khiến cơ thể cô gái nhỏ bé đang thủ hộ bên trong lạnh sống lưng, đôi bàn tay cô đã run lẩy bẩy. Chỉ khi đứng trước đường ranh của sự sống và cái chết khiến Suzu hét lên như thể cô muốn sử dụng hết mức thiên chức mà mình được ban tặng. Con quái vẫn tiếp tục tiến công không chút thương tiếc, nếu tiếp tục như vầy thì cô gái mang danh hiệu linh vật của lớp sẽ không thể nào thủ vững quá mười giây nữa.
Nó sẽ vỡ mất, trong khi suy nghĩ ấy ngập tràn trong tâm trí Suzu thì bỗng dưng…
“Chúc Phúc Thiên Đàng, ban lại một phép màu, Thiên Đường Hòa Hợp”
Ngay lập tức cơ thể nấm lùn của Suzu được bao bọc bởi luồng ánh sáng lạ thường, không chỉ vậy, lượng ma pháp được rót vào ma pháp cô đang thi triển cũng được tăng lên. Đây là một dòng ma pháp khôi phục mà Kaori đang sở hữu, ban đầu nó chỉ đơn giản là ma pháp để khôi phục lại các ma pháp khác, nhưng với sự biến đổi kỳ diệu trong ma pháp thức, loại ma pháp mới lạ này mang thêm khả năng khuếch đại một ma pháp khác bị nó tác động. Kaori không hổ danh là người mang trong mình thiên chức 《Trì Dũ Sư》, chỉ có cô mới có khả năng ma pháp tuyệt vời như vậy.
“Tớ yêu cậu chết mất Kaorin”
Suzu nói trong khi hoàn tất ma thuật bốn nhịp hoàn thiện cho Tấm chắn ma thuật trở lại hoàn mỹ như ban đầu. Các vết rạn trên màn chắn được phục hồi như chưa có bất cứ chuyện gì xảy ra vậy.
Trái ngược với niềm hân hoan của hai cô gái nhỏ, con Behemoth càng cau có giận dữ hơn, nó lườm mắt người đã thi triển ma pháp khốn cùng nó lại khiến cho sự tiến công nãy giờ của nó vô ích. Tiếc là Suzu lại đáp trả chỉ bằng cái nhìn khinh khi, cơ mà cô còn chả thèm nhúc nhích.
Cuối cùng, việc mất đi chiếc sừng đã bắt đầu tác động đến trạng thái cuồng bạo của con quái vật. Con Behemoth mất đà lăn kềnh ra trên nền đất. Cùng với lúc đó, màn chắn của Suzu cũng được triệt tiêu.
Con quái thú thở hồng hộc trong khi căm hận liếc nhìn về Suzu, nhưng đội tiên phong đã nhanh chóng tiếp cận nó.
“Đội hậu tập rút lui”
Nhóm ma pháp sư phía sau nhanh chóng rút về theo chỉ định Kouki đưa ra. Các thủ vệ phía tiền phương nhanh chóng áp sát vào con quái vật. Chiến lượt vừa đánh vừa né thoát các đòn công kích lúc này được triển khai ra đối với thứ đang lồng lộn trên mặt đất kia. Các thành viên đang cố gắng câu giờ cho đến lúc đội phía sau ngâm xướng chú ngữ hoàn tất.
“Lùi lại!”
Eri, đầu lĩnh đội hậu tập ra hiệu cho mọi người. Kouki và những người khác nhanh chóng lách mình ra khỏi khu vực đó.
Ngay sau khi tất cả tản ra. Hàng loạt ma pháp bắt đầu khai triển.
“Viêm Thạch”
Năm thành viên cùng thực hiện ma pháp tiến công này. Ngọn lửa được cuộn lại mang trong mình nhiệt lượng khổng lồ được dồn nén lại thành các khối cầu lơ lửng giữa không trung rồi nhanh chóng thẳng hướng con Behemoth mà tiến đến. Phạm vi ảnhh hưởng ma pháp bây giờ là khu vực hơn 8m vuông bao quanh lấy con vật. Các khối cầu bùng nổ dội cơn bão lửa thẳng vào con quái vật.
Nguồn nhiệt khủng bố kia bao trùm lấy Behemoth. Năng lượng tỏa ra lớn đến mức các thành viên khác phải dựng ngay một rào cản ma pháp tránh tình trạng ăn đạn lạc. Các khối Viêm Thạch không cho con Behemoth chút giây phút nào để thở gấp, lớp da thô ráp bọc bên ngoài đã có dấu hiệu tan chảy.
“Guaruaaaa!!!”
Tiếng thét lên trong cơn đau đớn tột cùng vang vọng lên trong khu vực chiến trường. Ngày hôm đó nó cũng đã thét lên như vậy nhưng khác hiện tại, lúc đó là vì hứng khởi, còn bây giờ là lúc nó phải gánh chịu sự trừng phạt cho những gì đã gây ra-ít ra là cả đội cho là vậy. Tiếp tục theo đó chỉ còn lại tiếng tí tách của lửa, con quái vật kiệt sức đã buông xuôi số phận ngắn ngủi của mình cho ngọn lửa thiêu đốt.
Đến sau cùng chỉ còn một đống hổ lốn đen ngòm giữa trung tâm quảng trường.
“Chúng ta, đã…thắng…rồi…hả?”
“Tớ nghĩ là…như…vật…đấy”
‘Thắng…Thắng rồi”
‘Thiệt…Thiệt hả trời”
“Thật…”
Mọi người cùng ngây ngất trước khu vực từng là chiến trường khốc liệt này. Từng chút, từng chút một, hào khí chiến thắng lan tỏa ra. Kouki cũng quỵ xuống, cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi ưỡn ngực, thẳng lưng, cầm Thánh Kiếm trên tay vung thẳng lên.
“Đúng vậy. Đây…là chiến thắng của chúng ta.”
Thanh kiếm như hiểu được cảm xúc của chàng kỵ sĩ trẻ tuổi mà lấp lánh tán đồng. Từng đợt hò hét cùng tiếng vỗ tay vang rền trong khi các thành viên ôm vai bá cổ nhau. Meld và các hiệp sĩ dưới trướng đã có ấn tượng rất tốt về lần phản công này.
Shizuku gọi to Kaori, cô gái vẫn còn đang đứng sững sờ trước khu vực chiến đấu với con Behemoth lúc nãy.
“Kaori, sao vậy”
“Eh, ah Shizuku…không, không có gì đâu. Tớ đã nghỉ rằng chúng ta đã tiến được bao xa thôi.”
Kaori đáp trả lại cô bạn với một nụ cười gượng gạo trên môi. Chỉ đơn giản là cô bé đang đắm chìm trong cái xúc cảm chiến thắng cơn ác mộng bấy lâu nay giằn vặt nhờ vào sức mạnh của chính bản thân mình mà thôi.
“Đúng vậy, chúng ta đã mạnh mẽ hơn lúc đó rồi”
“Uhm…Shizuku. Phía trước vẫn còn Nagumo…kun!”
“Cậu vẫn cố gắng hết mình để tìm kiếm cậu ta đúng không?”
“Ehehe là vậy đó”
Tiến về phía trước để tìm ra câu trả lời cho số phận Hajime, dù chỉ là từng thông tin vụn vặt là điều mà Kaori mong ngóng. Cũng có lúc cô gái trở nên mềm yếu hơn vì sợ rằng không tìm được chút hy vọng nhỏ nào. Shizuku cũng thấy đồng cảm với cô bạn của mình rồi cô nắm tay Kaori lại. Kaori nở nụ cười lại với cử chỉ mang đôi chút ấm áp từ cô bạn thân này.
Kouki lúc này cũng tiến lại gần.
“Cả hai vẫn an toàn đấy chứ? Kaori, thuật chữa trị của cậu vẫn là tuyệt nhất đấy. Quả thật thì tớ đã không chút lo sợ chút nào khi có cậu ở trong đội hình xuất kích.”
Nụ cười chói nắng nở trên môi cậu khi đang cố gắng cảm tạ hai cô gái.
“Eh, tớ ổn mà, cậu cũng không sao đúng không, Kouki.”
“Uh, không thành vấn đề, Kouki. Tớ cũng đã rất mừng vì hữu ích cho mọi người”
Hai người cùng cười đáp trả nhưng câu nói kế tiếp của Kouki lại khiến lại khiến cả hai khựng lại
“Với điều này, hy vọng Nagumo-kun có thể yên nghỉ. Những con người mà Nagumo-kun liều mình bảo vệ giờ đây đã có thể rửa mối hận này rồi.”
“…(im ắng)”
Kouki đã không nhận ra được sự thay đổi trong cảm xúc mà Kaori và Shizuku biểu hiện ra, cậu huyên thuyên trong lúc đắm mình vào trong cảm xúc trào dâng của mình. Trong tâm thức của mình, thì với Kouki mà nói cái chết của Hajime là do quỷ Behemoth. Thế nên cậu nghĩ rằng với việc chấm dứt mạng sống của nó sẽ khiến Hajime ra đi trong an lành. Kouki đã tin tưởng vô điều kiện vào cái việc người ở hiền gặp lành không đâu ấy và cách cư xử kiểu như không nên mãi trách cứ một điều gì đó được. Bên cạnh đó thì Kouki cũng chưa từng nghĩ rằng ai lại cố ý gây ra sự việc đó cả.
Tuy nhiên cho dù Kaori có không suy nghĩ về việc tàn khốc đó thì cô vẫn không thể quên đi được. Trước đây cô không biết “kẻ đó” nên cô đã cố gắng kìm nén bản thân mình lại. Cô chắc chắn sẽ tự giày vò bản thân rất nhiều nếu cô biết được sự thật. Thế nên giờ thì Kaori đã rất choáng khi Kouki bởi cái cách mà cậu quên đi thực tại kinh hoàng mà cả nhóm đã phải từng cùng trải qua.
Shizuku buôn tiếng thở dài ai oán. Cô muốn than phiền với cái cậu bạn đang huyên thuyên này. Nhưng có vẻ với Kouki, cái tên chính nghĩa đầu đất này hiểu bầu không khí hiện tại cho lắm. Với Kouki thì suy nghĩ đó là tốt nhất cho cả Hajime và Kaori rồi, cậu chắc mẩm vậy.
Trong thực tế mà nói để đứng về cùng cách suy nghĩ với cậu thì thật là không được rồi. Shizuku cũng rất hiểu tình hình hiện tại, trong khi mà các thành viên trong đoàn đang ăn mừng chiến thắng với nhau mà cả 3 lại cứ ồn ào lên với nhau về vấn đề này thật không hợp thời điểm chút nào.
Trong cái cảm giác tắc nghẽn như vật thì bỗng bị khấy động bởi một con bé nào đấy đang lao ào vào phá tan cả không khí ngột ngạt.
“Kaoriiiiiiiiiiiiiin”
Suzu ôm chặp lấy cô ấy sau khi hét to một cách quái gở.
“Waaa”
“Hehe Kaorin, tớ yêu cậu chết mất. Cậu mà không hổ trợ thì tớ có mà bị làm gỏi rồi”
“Này…Suzu cậu sờ vào đâu thế hả!!”
“Ghehehe chỗ này được mà. Mà tớ nghĩ chỗ này không được tốt lắm đâu”
Kaori đỏ bừng hết cả mặt với câu nói đùa cợt của Suzu. Cô gái tinh nghịch bắt đầu lùi ra nhưng cái tay vẫn cố gắng mơn trớn cơ thể Kaori kiểu như dê già thích gặm cỏ non.
Để đáp trả, Shizuku đưa tay ra làm ngay đòn Tsukkomi thẳng thừng vào đầu Suzu.
“Dừng… cái gì mà Suzu cơ chứ. Kaori là của tớ.”
“Shizuku-chan”
“Hứ, tớ không chấp nhận đâu, chỉ có Suzu mới có đặc quyền chạm vào mấy chỗ đó của Kaorin thôi!”
“S-Suzu cậu nói gì vậy hả”
Kaori bị mắc lại giữa hai cô bạn tinh quái của mình, cô nhanh chóng đưa tay ra 2 đòn Tsukkomi thế là việc bị sàm sỡ từ hai cô nàng quá khích được giải quyết.
Kể từ giờ phút này, cả tổ đội sẽ tiến vào khu vực chưa từng được khám phá, mọi người cùng bỏ lại cái tôi quá khứ và đồng bước tiến về nhưng nơi sâu hơn trong mê cung Orcus này