Chương 8: Trấn Hương Thủy

Một tháng sau, Vân Vũ cuối cùng cũng đến được Trấn Hương Thủy, thời gian này vẫn như cũ hắn không đi thẳng mà đi lòng vòng hái dược liệu nên phải đến bây giờ mới đến được đây. Trấn Hương Thủy tuy được thành lập trước thôn hắn vài thàng nhưng tốc độ phát triển thật sự vô cùng nhanh, nghe nói hai tháng nữa thì nơi đây sẽ được thăng lên làm thành.

Phát triển nhanh như thế cũng dễ hiểu, Trấn Hương Thủy do đích thân hoàng đế thành lập, lại là trấn duy nhất ở gần biên giới thành ra là nơi buôn bán, giao thương chính của những binh đoàn, tông môn quanh đây. Mà dù mới là trấn thì nơi đây cũng có đủ khí thế của một thành nhỏ rồi, khắp trấn được bao quanh bởi một bức tường cao, muốn vào trong chỉ có thể đi qua một trong bốn cửa lớn rải đều xung quanh. Ở đây có khoảng mấy trăm nhân khẩu, cùng cửa hàng, học viện.

Vừa vào trong trấn Vân Vũ liền bị choáng ngợp bởi những thứ ở đây. Những ngôi nhà bằng tường gạch, có nơi cao đến 3-4 tầng lầu, đường thì được lát đá,người người qua lại đông đúc buôn bán tấp nập, dù đã đọc mô tả từ trước nhưng khi được tận mắt chứng kiến cũng khiến Vân Vũ đứng ngơ ra, rất nhanh hắn liền bị cuốn theo khung cảnh đầy màu sắc nơi đây, từ những kiến trúc tinh xảo đến những bộ trang phục lộng lẫy, bất giác hắn nhấc bước thăm thú khắp nơi trong trấn này.

Mãi cho đến trưa Vân Vũ mới dần làm làm quen được với không khí ở thị trấn này. Lần mò mãi hắn mới nghe ngóng được vị trí của tiệm buôn bán dược liệu lớn nhất ở đây. Theo như Thông Thiên sách, một cái đỉnh phẩm chất thấp nhất cũng phải 1000 viên hạ phẩm linh thạch, mà tổng dược liệu mà hiện tại hắn có thể bán ra là khoảng thu được 3000 viên hạ phẩm linh thạch, tuy chưa là gì đối với những gia đình giàu có những hắn cũng miễn cưỡng cũng coi như là có tí "của" đi.

Tất cả công lao đều hoàn toàn là nhờ Thông Thiên sách, không phải ai cũng có thể biết được nơi sinh trưởng của đám dược liệu, lại còn khả năng của không gian trong sách nữa.

Tại Thiên Thủy Quốc ngoài hoàng thất ra còn có ba gia tộc lớn có sức ảnh hưởng vô cùng lớn là Bạch gia chuyên về đan dược, Chu gia chuyên về rèn pháp bảo và Hoàng gia chuyên về buôn bán, đấu giá, trong đó Hoàng gia có vẻ nhỉnh hơn hai gia tộc còn lại do sưu tầm được nhiều rất nhiều công pháp, võ kỹ, bí phương quí giá thậm chí còn hơn cả hoàng thất.

Vân Vũ đang đứng trước cửa hàng của Bạch gia, ở đây có tất cả những thứ cần thiết mà luyện đan sư cần, từ dược liệu, lô đỉnh, cho đến bí phương, do hắn cũng không buôn bán gì quí giá nên không cấn đến Hoàng gia đấu giá làm gì. Cửa hàng của Bạch gia là một trong nhưng nơi to lớn nhất ở Hương Thủy Trấn, tổng cộng ba tầng càng lên cao càng có nhiều thứ quý hiếm.

Vân Vũ vừa bước vào, liền có một thị nữ chào hỏi hắn kì lạ là ánh mắt có phần hơi khó xử tuy nhiên vẫn rất cung kính:

"Chào quý khách, tiểu nữ thấy ngài có vẻ là người mới, không biết ngài có cần tiểu nữ hướng dẫn không ạ?".

Phút chốc Vân Vũ cũng hiểu ra biểu cảm kì là của người thị nữ, ờ thì bộ dáng của hắn bây giờ vô cùng thảm, quần áo rách rưới, khắp nơi còn loang lổ vết máu, đầu đội một cái mũ rơm che gần hết khuôn mặt, bảo hắn giống cao nhân ẩn thế thì cũng không giống, dù trông không giàu có thì ít nhất quần áo cũng không tàn tạ đến thế. Biết vậy hắn đã đi mua vài bộ đồ mới thay rồi hả đến đây, cũng may là người thị nữ xử lý vô cùng đúng mực, nếu không thật sự là hơi khó xử.

"Ta muốn bám một số dược liệu sau đó là mua một cái đỉnh cấp thấp để luyện đan" Vẫn Vũ đáp.

" Vậy tiểu nữ xin phép dẫn đường cho ngài" Như thoát khỏi sự lo lắng, thị nữ nhanh chóng dẫn Vân Vũ tới quầy mua bán dược liệu.

Không đợi chưởng quầy mở lời Vân Vũ nhanh chóng lấy ra một đám dược liệu ra để trên bàn.

"Ta muốn bán hết đám dược liệu này"

Lão chưởng quầy thấy một đám dược liệu bày ra trước mặt thì cũng hơi bất ngờ.

"Không ngờ vậy mà là một mối buôn bán khá" Lão thầm nghĩ.

"Vậy trong lúc chờ kiểm tra, định giá mời ngài vào phòng chờ nghỉ ngơi một lát. Tiểu Hoa mau mau dẫn đường cho khách quý". Chưởng quầy phân phó xong liền nhanh chóng kiểm hàng.

Đám dược liệu này số lượng là khá nhiều, nhưng cái chính là có những loại khá là quý hiếm, lại nhờ Thông Thiên sách vừa có lượng linh khí nồng đậm, lại gia tốc thời gian nên chất lượng cũng vô cùng tốt.

Vân Vũ cũng không vào phòng chờ mà bảo thị nữ dẫn qua quầy bán đỉnh, dù sao cũng không biết nhiều hắn tính toán sơ tài sản rồi chọn một cái đắt nhất mà hắn có thể mua, thứ này không thể keo kiệt được. Vừa chọn xong một cái đỉnh thì chưởng quầy cũng tới

"Quý khách số dược liệu ngài bán tổng cộng 3500 viên linh thạch hạ phẩm, trừ đi cái đỉnh 2700 viên nữa là còn 800 viên. Không biết quý khách có hài lòng với giá cả của chúng tôi không?"

Vân Vũ thấy giá cả như hắn dự đoán liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Vừa tính rời đi thì chưởng quầy đưa cho hắn mốt miếng tấm ngọc màu xanh lục được chạm khắc.

"Đây là lệnh bài của ngài được tặng khi giao dịch đủ số lượng quy định, có dùng để mua sắm ở bất kì cửa hàng nào dùng ở cửa hàng Bạch gia, Hoàng Gia, Chu gia đều có thể nhận được ưu đãi. Giao dịch đủ số lượng quy định có thể được lệnh bài cao cấp hơn nữa".

"Ngài chắc là một luyện đan sư có gì sau này giao dịch hãy đến cửa hàng Bạch gia chúng tôi, riêng về những gì liên quan đến đan dược, tại Thiên Thủy Quốc cửa hàng chúng tôi là số một". Chưởng quầy nhanh chóng giới thiệu, sẵn dịp kết thân một chút, hắn cũng rất biết nhìn người trẻ tuổi như vậy mà đã là luyện đan sư thì chắc chắn phải có một người sư phụ tài năng, kết giao một chút cũng không hề thiệt.

Vân Vũ cũng hiểu ý chưởng quầy, hắn biết bình thường muốn có được tấm lệnh bài đó phải giao dịch nhiều hơn nữa và phải nhiều lần như vậy mới được. Chưởng quầy cho hắn hiển nhiên là vì thấy hắn có dược liệu, trông trẻ tuổi lại còn mua một cái đỉnh cấp thấp liền đoán hắn là đệ tử của một tên luyện đan sư cao cấp nào đó. Nghĩ vậy Vân Vũ liền thuận thế đáp:

"Ta sẽ chuyển lời tới sư phụ, nếu không còn gì nữa ta về trước, cảm tạ chưởng quầy đã chiếu cố" Vân Vũ cúi đầu cảm tạ rồi quay người rời đi, hắn còn cố ý nhắc tới "sư phụ" việc này có lợi cho việc buôn bán sau này của hắn.

Xong việc chính Vân Vũ rảnh rỗi dạo một vòng quanh trấn, hắn muốn đi mua thêm quần áo, vũ khí sẵn tiện sẵn tiện thử mấy món ăn lạ ở đây, 800 linh thạch so với một tên nào thiếu giá của gia tộc nào đó cũng không có gì quá lớn, nhưng so với người bình thường thì lại rất nhiều, cụ thể bằng 16 năm thu nhập của Tiểu Hà thôn hắn.

Mua xong hết những thứ cần thiết đến tối Vân Vũ mới thuê một phòng trọ nhỏ ở một góc phía đông trấn nghỉ qua đêm. Ngồi xếp bằng trên giường, ánh mắt Vân Vũ nhìn chằm chàm vào Thông Thiên sách.

Khoảng thời gian này hắn xác định không gian bên trong sách con người không thể nào bước vào dường như có một loại bài xích nào đó với con người, riêng hắn do đã trở thành chủ nhân cuốn sách nên có thể dùng "linh hồn" tiến vào không gian sách còn cơ thể tuyệt nhiên vẫn còn bên ngoài, đó là lí do mà dù bị đuổi giết hắn cũng không thể trốn vào trong sách được, như thế chẳng khác gì nộp mạng cả.

Thu hoạch ngoài ý muốn là yêu thú cũng có thể tiến vào trong tu luyện, càng nhiều nguyên liệu, yêu thú ở trong thì lượng linh khí càng loãng, sau khi lên được Luyện Thể Sơ Kỳ thời gian trong sách càng trôi nhanh và linh khí trong sách cũng càng nồng đậm hơn có thể sức mạnh của không gian sẽ mạnh lên theo cảnh giới của hắn, riết rồi hắn có cảm giác bản thân giống một người nông dân hơn là tu sĩ.

Kế tiếp hắn quyết định sẽ vào rừng luyện đan, trồng thêm dược liệu là chính khi cần mới đi tìm đi ra ngoài tìm thêm. Cũng không thể ở trong trấn, hắn không giàu tới mức trả tiền trọ ở đây cả năm được. Đồng thời hắn cũng tính thử săn giết yêu thú lấy thịt, nguy hiểm một chút nhưng hắn cũng phải đuổi theo kịp đệ đệ, muội muội nữa không thể không mạo hiểm.

"Bẫy chông cũng đã được cải tiến, quần áo cũng mua dư để chuẩn bị, vũ khí cũng mua rất nhiều. Tiếc là ta không đủ linh thạch để mua một món vũ khí của tu sĩ, vũ khí bình thường không bền lắm"

Vân Vũ thầm liệt kê lại đồ dùng thứ cần thiết, lần này hắn định sẽ ở trong rừng tiềm tu cho đến ngày hẹn với đệ muội.

"Cố gắng lên, mười tháng nữa thôi huynh nhất định sẽ trở về" Vân Vũ tự nhủ.