Dự định ban đầu của Vân Vũ rất đơn giản, sau khi đột phá Luyện thể đỉnh phong sẽ gia nhập quân đội, tuy có hơi gò bó một chút nhưng ít ra còn có công pháp tu luyện.
Tuy nhiên sau khi phát hiện ra có thể tu luyện công pháp trong Thông Thiên Sách thì hắn liền nhanh chóng từ bỏ ý định này, ngay lập tức tìm tòi công pháp phù hợp hơn.
Thành ra bây giờ Vân Vũ chưa có kế hoạch gì khác. Suy đi tính lại gia nhập với nhóm Chương Hội cũng không phải quyết định quá tồi, sau này có thêm đồng bọn, muốn đi vào Hắc Sâm Lâm tìm kiếm tài nguyên cũng thoải mái hơn là một mình.
Còn về Vân Nhi và Mạnh Xuyên mấy năm nay Vân Vũ chưa hề gặp lại. Kiếm Vũ Môn miễn cưỡng có thể coi là khá gần nên Mạnh Xuyên có về một lần, xui xẻo là Vân Vũ lúc đó không có ở thôn.
Còn Cực Hàn Cốc quá xa căn bản muốn về cũng khá khó, có lẽ phải rất lâu nữa mới có dịp. Trong tông môn căn bản không nguy hiểm như bên ngoài, lại thêm bọn họ tư chất tốt, tài nguyên tu luyện chắc chắn không thiếu, nên Vân Vũ cũng an tâm phần nào.
Vân Vũ lại nghĩ đến những người trong thôn, hắn đắn đo một lúc thì quyết định gác lại việc tiến vào kinh đô để tìm mọi người trong thôn, nếu đúng như lời Chương Quân nói thì mọi người tạm thời vẫn ổn hắn đi cũng chỉ mất thời gian.
Gia nhập với nhóm Chương Hội có thể coi là bước ngoặt quan trọng, để hắn có thể tập trung hoàn toàn vào việc nâng cao thực lực bản thân, đồng thời giúp đỡ đám Chương Hội, chỉ cần bọn họ Khai Mạch thành công, có thể tiến vào càng sâu hơn Hắc Sâm Lâm, tài nguyên tu luyện chắc chắn không thiếu.
Một năm không ngủ đối với một người vừa Khai Mạch vẫn còn quá sức, tinh thần Vân Vũ bây giờ đã tương đối mệt mỏi. Sau khi quyết định xong mọi thứ, hắn mang tâm tình thoải mái nằm xuống chìm vào giấc ngủ.
.....
Vân Vũ ngủ một mạch tới tận trưa, hai huynh đệ Chương gia cũng không đến làm phiền hắn, điều này này làm Vân Vũ sinh ra một chút ngại ngùng, ngày đầu ngủ nhờ lại nướng đến tận trưa, lão trưởng thôn mà có ở đây thế nào cũng lôi hắn dậy chửi một trận. Hắn lắc đầu cười ngượng rồi vươn vai đứng dậy, sửa sang lại quần áo ngay ngắn rồi mở cửa bước ra ngoài.
Tại bàn đá thô sơ ở giữa sân, lúc này ngoài trừ hai huynh đệ Chương gia đang ngồi quay lưng về phía Vân Vũ ra thì đối diện bọn họ còn có thêm một nữ tử, lúc Vân Vũ bước ra thì thấy nàng cũng đảo mắt về phía hắn, ánh mắt giao nhau cả hai đều không kiêng dè gì mà cẩn thận đánh giá đối phương.
Nữ tử này Vân Vũ không cần đoán cũng biết, người có thể biết vị trí nơi này đã vậy còn làm tên Chương Hội mồm mép không yên kia im lặng, khép nép như thế, chắc chắn chỉ có thể là vị "lão đại" Thẩm Nhược Vũ trong lời đồn rồi.
Thẩm Nhược Vũ lúc này vận một bộ y phục màu nâu, ngũ quan tuy không thể coi là xuất sắc nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy thoải mái như tiểu muội nhà bên vậy, tất nhiên đó là nếu như nàng không trưng ra ánh mắt đáng sợ kia nhìn Chương Hội lúc nãy.
Bàn về ngoại hình có lẽ nàng không bằng Cố Ninh Hinh, thực lực chắc chắn cũng không bằng chỉ mới Luyện Thể đỉnh phong. Khác với Cố Ninh Hinh ngây thơ, tràn đầy sức sống thì Thẩm Nhược Vũ là kiểu trưởng thành, mạnh mẽ, dường như còn một chút tang thương.
Vân Vũ dò xét xong cũng bước tới định chào hỏi trước, dù sao hắn là người mới, người ta tốt xấu gì cũng là lão đại vẫn là nên là để hắn chủ động.
"Tại hạ Cơ Vân Vũ, ra mắt Thẩm tiểu thử."
Vân Vũ lại gần chủ động hành lễ, chào hỏi trước.
"Tiểu nữ Thẩm Nhược Vũ ra mắt Cơ công tử."
Thẩm Nhược Vũ cũng có hơi bất ngờ, nhưng cũng lịch sự đứng dậy đáp lễ, giọng nói nhẹ nhàng vô cùng dễ nghe, làm hảo cảm của Vân Vũ về nữ tử trước mặt này tăng thêm một bậc, ấn tượng ban đầu coi như là rất tốt.
Phải nói biểu hiện của Thẩm Nhược Vũ làm Vân Vũ cảm thấy hơi "xa lạ", nàng khác xa so với những gì Chương Hội miêu tả, gì mà lạnh lùng, đáng sợ rõ ràng vô cùng hiền lành, lễ phép.
Nghĩ lại có lẽ chắc chắn là tên Chương Hội này không đàng hoàng trước, Vân Vũ liếc mắt về phía Chương Hội còn đang ngồi ngơ ngác trong lòng thầm trách mắng.
"Sau này vẫn là không nên tin tưởng hoàn toàn mấy chuyện từ miệng tên mập này tuồn ra."
Tương tự, ấn tương ban đầu về Vân Vũ của Thẩm Nhược Vũ cũng vô cùng tốt, thiếu niên trước mắt thực lực cao hơn nàng, tính cách lại tốt không cao ngạo hay coi thường kẻ yếu hơn. Trong thế giới thực lực vi tôn này, Vân Vũ thật sự đủ để Thẩm Nhược Vũ nàng kính trọng cả về thực lực, lẫn nhân cách.
Chương Hội kế bên thấy cảnh tượng này, vừa vui vừa sợ, vui vì có vẻ lão đại không bài xích Vân Vũ nhưng thái độ tốt như thế khiến hắn có chút không quen nhất thời làm hắn thấy sợ hãi, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chương Quân thì khác, tuy cũng có hơi bất ngờ nhưng không đờ ra như Chương Hội, y dường như cũng đã đoán trước được phần nào, tuy nhiên khi có kết quả thì cũng không kìm chế được, có phần hơi thất thố một chút. Ánh mắt của Chương Quân nhìn Vân Vũ cũng càng thêm kính trọng.
Lúc này lại gần Vân Vũ đảo mắt qua mới thấy một bé gái đang ngủ say sửa trong lòng Chương Quân mới sực nhớ ra Chương gia còn có một muội muội, thảo nào nãy giờ hắn cứ thấy thiêu thiếu.
"Rất đáng yêu." Vân Vũ buộc miệng khen, nhìn tiểu cô nương này làm hắn nhớ tới muội muội đang phương xa, muội muội của hắn chắc giờ cũng sắp thành thiếu nữ xinh đẹp rồi.
Thẩm Nhược Vũ nghe Vân Vũ khen cũng mỉm cười, đứng dậy bế Chương Uyển Nhu lên rồi quay sang phía Vân Vũ hành lễ một cái rồi nói:
"Tiểu nữ đường xa cũng có hơi mệt, muốn vào nghỉ trước. Cơ công tử chê cười rồi, buổi chiều sẽ đón tiếp công tử chu đáo hơn."
"Không có gì, Thẩm cô nương vẫn nên nghỉ ngơi tốt một chút, chiều này sẽ làm phiền tiểu thư rồi." Vân Vũ cũng lịch sự đáp lại.
Thẩm Nhược Vũ dặn dò hai huynh đệ Chương gia một chút rồi bế Uyển Nhu vào phòng nghỉ ngơi.
Còn lại ba người, khi thấy Thẩm Nhược Vũ vừa đóng cửa thì Chương Hội liền lên tiếng đầu tiên.
"Ca ca, có phải ta nhìn nhầm không? Lão đại cũng có lúc dịu dàng như vậy sao?"
Vân Vũ cùng Chương Quân nghe hắn hỏi cũng chỉ cười lắc đầu một cái.
"Trước mắt tìm một nơi tu luyện rồi nói tiếp." Vân Vũ lên tiếng đề nghị
Chương Quân gật đầu tỏ vẻ đồng ý, thậm chí nhìn y còn có vẻ rất hào hứng, chỉ có Chương Hội là có vẻ không tình nguyện lắm.
Dựa theo sự thông thạo địa hình của bản thân, Vân Vũ dẫn hai huynh đệ Chương gia đến một vị trí tương đối thích hợp để tu luyện. Chỗ này linh khí nồng đậm, yêu thú xung quanh cũng không quá mạnh mẽ, Vân Vũ tự tin có thể bảo vệ an toàn cho cả ba.
Tới nơi Vân Vũ cũng không nhiều lời trực tiếp lấy ra tất cả đan dược của bản thân giao cho hai huynh đệ rồi giải thích ngắn gọn:
"Viên này có tác dụng cải thiện tư chất ngày dùng một viên, viên còn lại có tác dụng tăng tốc độ hấp thụ linh khí. Hai loại này ta dùng cũng không còn quá nhiều tác dụng hai đệ dùng hiểu quả hơn."
Hai huynh đệ Chương gia nhận đan dược, chỉ quay sang nhìn nhau một cái rồi vô cùng ăn ý cảm tạ:
"Đa ta Cơ huynh ban đan dược, sau này chỉ cần huynh cần giúp đỡ, chỉ cần đủ khả năng huynh đệ chúng ta tuyệt không từ chối."
Vân Vũ nhìn về phía huynh đệ Chương gia trước mặt, mỉm cười gật đầu, tỏ vẻ hài lòng rồi khoát tay:
"Nhanh chóng tu luyện nâng cao thực lực." Nhắc nhở một câu, Vân Vũ tìm một nơi gần đó ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Về hai huynh đệ Chương gia hứa hẹn, Vân Vũ cũng không ra vẻ cao thượng đạo mạo gì, hắn quả thật cần đồng bọn mạnh mẽ để vào Hắc Sâm Lâm chung, thành ra Vân Vũ cũng không vòng vo gật đầu coi như nhận lễ, phải nói may mắn là Chương Quân cũng rất tinh tế, hiểu ý hắn.
Huynh đệ Chương gia cũng không chần chừ, rất nhanh tìm một góc thích hợp bắt đầu tu luyện. Huynh đệ Chương gia chắc chắn cũng là tu sĩ theo kiểu khổ tu, đừng nhìn Chương Hội nhanh mồm nhanh miệng, lại hạm vui mà nghĩ hắn lười biếng, Chương Quân thì không càng không cần phải nói. Vì vậy dù tư chất không tốt, tốc độ tu luyện so ra vẫn hơn người khác rất nhiều.
Ba người Vân Vũ, Chương Hội và Chương Quân tu luyện, suốt quá trình chỉ có Vân Vũ là ngồi yên, hoàn toàn bất động, Chương Hội và Chương Quân thì thoảng lại cầm một viên đan dược Vân Vũ cho đưa vào miệng xong liền tiếp tục, vì vậy khung cảnh xung quanh vô cũng yên tĩnh.
Phải tận đến khi mặt trời lặn Vân Vũ mới mở mắt từ từ đứng dậy, nhìn khí thế của hắn chứng tỏ tu luyện hôm nay hắn thu hoạch được không ít.
Lúc mới đột phá Khai Mạch Cảnh, Vân Vũ vì vui mừng mà quên mất việc củng cố cảnh giới, phải đến hôm qua hắn mới nhận ra tuy nhiên vì quá mệt nên hắn an bài xong mọi thứ liền ngủ, thành ra bây giờ mới có dịp cũng cố cảnh giới, đồng thời ngộ ra sự kì diệu bên trong công pháp của mình.
Lúc thấy Vân Vũ vừa đứng dậy Chương Hội kế bên đã chuẩn bị xong, nhìn trạng thái có vẻ thu hoạch cũng không tệ. Chỉ có Chương Quân là vẫn ngồi im không nhúc nhích.
Vân Vũ thấy vậy thì cẩn thận quan sát một hồi, chỉ thấy lông mày hắn bỗng dưng nhíu lại sau đó liền lập tức đưa tay ngăn Chương Hội đang tiến lại gần:
"Đừng động, hắn đang trong thời khác mấu chốt đột phá chúng ta chờ là được." Vừa nói xong Vân Vũ dùng linh lực tạo nên một kết giới nhỏ xung quanh Chương Quân rồi cũng ngồi xuống nhắm mắt tiếp tục tu luyện.
Chương Hội một bên không bình tĩnh được như Vân Vũ chỉ thấy hắn đi vong qua vòng lại không biết bao lâu, đến khi mệt mỏi ngồi xuống ánh mắt vẫn thủy chung nhìn về phía anh trai ở phía trước.