Dạo quanh một vòng nhà của đám Chương Hội, Vân Vũ cảm giác càng lúc càng thích chỗ này, đặc biệt ngôi nhà, bên ngoài tuy có hơi thô sơ nhưng bên trong lại vô cùng đầy đủ, căn nhà có tất cả ba gian phòng, diện tích không lớn chỉ đủ để một cái giường cùng một bộ bàn ghế nhưng như vậy cũng là quá đủ, điều kiện so với hang động của Vân Vũ thì tốt hơn gấp mấy lần.
"Đại ca, lão đại cùng muội muội đâu rồi, ta đi một vòng mà chưa thấy hai người ho. Không phải ra ngoài rồi chứ ?". Bỗng nhiện Chương Hội lớn tiếng hỏi vang lên cho Chương Quân đang loay hoay với xác của hai con yêu thú giữa sân.
Chương Quân đang lấy đi những tài liệu chế tạo như da, móng còn thịt thì đem đi phơi khô để bảo quản lâu dài, bị gọi đến cũng thoáng giật mình, y cũng hơi bất ngờ, suy nghĩ một lát thì như nhớ ra được gì đó rồi liền trả lời:
"Hôm nay hình như là ngày thương đội đi ngang qua, hai người họ chắc là đi nhờ vào trấn mua đồ. Lão đại mấy ngày trước có nói là cần một số thứ giúp trong việc đột phá".
"Thật tiếc, lần này không giới thiệu lão đại bọn ta cho Cơ huynh rồi". Chương Hội tiếc nuối nói.
Vân Vũ không để tâm lắm, ậm ừ coi như đã biết.
Chương Hội thật sự không nói khoác, tên này những thứ khác có thể cẩu thả tuy nhiên nấu ăn rất ngon. Vân Vũ tuy cũng có công săn giết nhưng cũng xuất ra một hết mấy chai Mộc Linh tửu phẩm chất không tệ làm đồ uống, so với Khai Mạch cảnh thứ rượu này có thể nói là tương đối xa xỉ.
Mộc Xuân tửu tác dụng thật ra gần giống với Tụ Khí đan tuy nhiên hiệu quả thì kém hơn nhiều bù lại giá thành rẻ, lại có tác dụng khá lâu nên mỗi lần tu luyện Vân Vũ đều uống một ngụm.
Có lẽ là do có hơi men, cuộc nội dung cuộc trò chuyện từ dè dặt ban đầu dần trở nên cởi mở hơn, xoay quanh hành trình cùng trải nghiệm, cảm nhận thời gian qua của mỗi người. Đến Chương Quân vốn dĩ bình thường im lặng cũng đặc biệt nói rất nhiều.
Chương Quân chậm rãi kể một chút về quá khứ, từ lúc kết thúc chiến tranh đến lúc thú triều, dẫn theo đệ đệ, cùng muội muội ngày đêm lẩn trốn sự săn đuổi của đám yêu thú, cho đến khi gặp được Thẩm Nhược Vũ.Bốn người giúp đỡ nhau sinh tồn hơn một tháng trời trong đợt thú triều, sau đó tìm và xây dựng lên được được chỗ này, tính ra chỉ mới ổn định được ba tháng. Chương Hội thì chủ yếu kể về cuộc sống hiện tại.
"Cơ huynh, ta thấy huynh dường như rất quen thuộc quanh đây, thậm chí còn rất hay săn giết yêu thú. Còn nữa cái hộp gì đó mà huynh dùng để giết con yêu hổ đâu rồi. Có thể cho tiểu đệ xem qua một chút được không ?".
Chương Quân nghe Chương Hội hỏi thì cũng dùng ánh mắt chờ mong nhìn, dường như rất có hứng thú về chuyện Vân Vũ.
Chương Hội nhận ra Vân Vũ dường như rất quen thuộc với khu rừng này, không thì ai lại dám một mình đi lại ở chỗ này. Thậm chí hắn còn chắc chắn Vân Vũ không phải người yếu đuối gì, phải thường đối đám yêu thú mới có bình tĩnh diệt sát một con yêu hổ như lúc nãy.
Bỏ qua món vũ khí kì lạ kia, người bình thường thấy con yêu thú hung dữ như vậy chạy còn không kịp chứ không tốt tới mức bình tĩnh ở lại giúp đỡ như thế. Chương Hội còn nhất rất rõ biểu cảm của Vân Vũ lúc đó, trong lúc hắn cùng ca ca còn đang run sợ khi vừa trải qua một hồi sinh tử, thì khuôn mặt Vân Vũ lại vô cùng bình tĩnh dường như chuyện này chỉ là tiện tay vậy.
Tất cả tạo nên một Cơ Vân Vũ thần bí trước mắt. Linh Mạch mách bảo thiếu niên trước mắt thực lực phải hơn hai người họ, ít nhất phải cỡ lão đại Thẩm Nhược Vũ. Ban đầu tuy Chương Hội cùng Chương Quân có hơi cảnh giác Vân Vũ một chút nhưng chỉ sau một vài câu giao tiếp cảnh giác liền biến thành ngưỡng mộ.
Vân Vũ cũng thoải mái lấy món vũ khí ra cho hai huynh đệ Chương gia xem, sau đó từ từ kể lại một chút về câu chuyện của bản thân, từ lúc ở thôn, đệ đệ cùng muội muội được một tông môn lớn thu nhận, bản thân thì chu du khắp nơi, đi vào Hắc Sâm lâm trải qua nhiều lần sinh tử nên có kinh nghiệm chiến đâu với yêu thú. Chỉ là hắn không hề kể cho hai huynh đệ nghe chuyện về Thông Thiên sách cùng chuyện bản thân đã đột phá Khai Mạch cảnh.
Tuy nhiên bấy nhiều đó là đủ để hai người đối diện là họ nghe đến say mê, phải biết bọn họ sống ở rừng này còn suýt chết phải chờ người cứu, còn thành niên này vậy mà đã tung hoành ở tử địa Hắc Sâm Lâm kia.
"Sắp tới huynh có dự định gì không ?". Chương Hội vu vơ hỏi.
"Chưa biết, có lẽ ta sẽ tìm cách liên lạc với người trong thôn trước". Vân Vũ suy nghĩ nhanh thì trả lời, trước mắt có lẽ là vậy.
"Huynh có hứng thú gia nhập với bọn đệ không". Chương Hội cao hứng hỏi, có thể là do men càng làm hắn muốn kéo Vân Vũ gia nhập.
Vân Vũ bị hỏi bất ngờ thì cũng hơi có chút phản ứng không kịp.
Chương Hội biết mình cũng hơi nóng vội liền lên tiếng
"Ta biết huynh chắc cũng sắp Khai Mạch, thông thường sẽ gia nhập quân đội để lấy công pháp phải không ?".
Chương Quân một bên nghe tới đoạn này thì hơi nhíu mày lại nhưng chỉ một chút liền khôi phục biểu cảm bình thường, có vẻ là không có phản đối những lời Chương Hội sắp nói ra.
"Chi bằng gia nhập với bọn đệ, ở đây bọn đệ cũng có một quyển công pháp huynh có thể dùng để Khai Mạch".
Vân Vũ nghe cũng hơi bất ngờ, thoáng nghĩ tới bộ Quyền pháp Hoàng Cấp Hạ phẩm mà huynh đệ họ sử dụng lúc đánh với yêu hổ. Quyền pháp Vân Vũ cũng không nhớ rõ tên, chỉ biết là nó khá nổi tiếng ở Thiên Thủy Quốc nhưng không phải về sức mạnh mà là về độ phổ biến.
Loại công pháp này tuy cũng không phải quá dễ để sở hữu, nhưng chỉ cần có một tí quan hệ giả như Lão trưởng thôn, tìm một bản cho đám trẻ trong thôn tu luyện không khó. Tuy nhiên chẳng ai dại gì lấy bộ này làm công pháp chính.
Thứ nhất, nó không phải công pháp thuộc tính lại không có gì đặc biệt như Hồn Kiếm Quyết của Thánh Kiếm Vương triều, dùng để rèn luyện một chút thì được. Thứ hai, muốn Khai Mạch thì thà gia nhập quân đội, công pháp cơ bản tuy cũng chỉ được Hoàng Giai Trung cấp tuy nhiên lại là cộng pháp thuộc tính, vừa phù hợp vừa mạnh hơn bộ Quyền pháp gì đó gấp mấy lần.
Dường như sợ Vân Vũ hiểu lầm Chương Hội liền nói tiếp:
"Không phải bộ Thiết Quyền Công gì đó huynh thấy đâu, ta là tình cờ nhặt được một bộ Ảo Quang Thuật Kim hệ thuộc tính, là Huyền giai sơ cấp lận đó. Có thể không phù hợp với thuộc tính của huynh nhưng so ra vẫn mạnh hơn mấy bộ cơ bản của quân đội".
Vân Vũ nghe xong cũng có hơi bất ngờ, nhưng rất nhanh cũng thấy bình thường. Đến hắn còn nhặt được bảo vật nghịch thiên như Thông Thiên kia mà.
Lời mời này nếu là trước đây khi Vân Vũ chưa phát hiện ra khả năng xem công pháp của Thông Thiên Sách thì chắc chắn hắn sẽ Không do dự đồng ý. Mấy công pháp cơ bản kia tuy có thể miễn cưỡng so với Huyền giai Sơ phẩm nếu tu khác hệ, tuy nhiên Ảo Quang Thuật này lại là Trung phẩm.
Tuy nhiên bây giờ thì hắn đã Khai mạch cảnh, đã có công pháp chính. Điều khiến hắn cân nhắc chỉ là gia nhập với bọn Chương Hội có bạn đồng hành không hề tệ, công pháp kia hắn không có hứng thú.
Vân Vũ suy nghĩ một lát liền đưa ra yêu cầu bản thân:
"Ta quả thực có hứng thú gia nhập, nhưng hiện tại bản thân còn bận một số chuyện. Tạm thời không thể đi cùng với mọi người được".
Chương Hội nghe được câu trả lời của Vân Vũ liền vui vẻ ra mặt:
"Không thành vấn đề, Cơ huynh chắc còn lo cho thôn của mình vướng bận là chuyền hiển nhiên. Bây giờ coi như chúng ta đã là người một nhà, nếu huynh cần ta có thể cùng huynh đi tìm người trong thôn. Hai người đi thì an toàn hơn".
Chương Quân kế bên không nhanh không chậm phản bác:
"Hừ, nếu là đi theo, tốt nhất nên là ta, ngươi đi theo chỉ tổ làm phiền người khác".
Vân Vũ cũng vui vẻ, không khách sao hứa hẹn:
"Nếu cần ta chắc chắn sẽ nhờ hai người".
Cả ba tiếp tục trò chuyện đủ mọi thứ trên đợi, đến khi hết thịt, hết rượu mới ngưng lại.
Vân Vũ được sắp xếp ở phòng của Chương Hội ở bên trái. Hai huynh đệ Chương gia ở phòng của Chương Quân, còn phòng của "lão đại" thì hiển nhiên hai người không dám đụng tới.
.......
Khi một mình an tĩnh trong căn phòng Vân Vũ mới thật sự có thời gian sắp xếp lại những việc đã xảy ra, đồng thời đưa ra dự định cho tương lai.
Hai mươi hai mạch của Thiên Diệt Quyết, Vân Vũ chỉ mất năm tháng để mở ra toàn bộ. Tuy nhiên đến bước kế là khai ra mạch để chứa ấn ký, độ khó của nó cao hơn Vân Vũ rất nhiều. Lúc đó Vân Vũ ước chừng chỉ cần hai tháng là có thể hoàn thành, nhưng thực tế lại lâu hơn Vân Vũ tưởng tượng rất nhiều, từ đó kéo theo nhiều vấn đề nan giải hơn lần lượt xuất hiện.
Qua tới tháng thứ ba Vân Vũ vẫn chưa thành công khai xong mạch ấn ký này thậm chí chỉ mới mở ra hơn một nửa, cầm cự đến nửa tháng thứ ba lượng linh thạch cùng lương thực Vân Vũ chuẩn bị đều hết sạch. Lúc này muốn bổ sung lại là quá muộn, bước này không được phép dừng lại nửa chừng , nếu không cơ thể sẽ chịu thương tật nghiêm trọng, nhẹ thì kinh mạch đứt vỡ trở thành phế nhân, nặng thì mất mạng. Đó cũng là lí do Vân Vũ chọn nơi hẻo lánh, đóng kín cửa để tránh bị ngoại nhân làm phiền
Thành ra Vân Vũ cũng không thể gọi người đến giúp đành phải cắn răng dùng tốc độ Tư chất Tam phẩm chậm chạp khai mạch, ăn đỡ đống thảo dược trồng bên trong Thông Thiên sách cầm cự qua ngày. Cuối cùng Vân Vũ phải mất thêm gần năm tháng nữa để hoàn thành ấn ký trở thành Khai Mạch tu sĩ.
Mất một năm trời so ra cũng không tính là quá lâu, nên nhớ là hắn chọn công pháp cao nhất trong khả năng của mình, người khác gặp tình huống như Vân Vũ có khi còn phải mất thêm mấy tháng nữa mới xong.
Sau đó Vân Vũ mở của ra ngoài định tìm thứ gì bỏ bụng thì nghe thấy tiếng gầm của con yêu hổ mới lần mò theo, nên chính xác là hắn đi săn, cứu hai huynh đệ Chương gia chỉ có thể coi tình cờ.