Chương 7 : kim Đan Thật Sự Hố Ta
Hàn Quang Minh ở bệnh viện vài ngày , sao đó chán nản mà trốn khỏi nơi thương tâm này .
Ngày đó, bởi vì quá sợ hãi , hắn đã té từ trên giường xuống . khiến hắn đang bị thương lại càng thêm nặng , thậm chí có thể ảnh hưởng đến sức khỏe của hắn sao này.
Trương Minh Phong lúc sau tự mình tìm đến Diệp Mộ để xin lỗi, hơn nữa hy vọng hắn có thể tha thứ cho Hàn Quang Minh.
Đối mặt với vị đoàn trưởng này, Diệp Mộ thật cũng không muốn làm khó người ta .
Hắn vốn là người ân oán rõ ràng ,vị đoàn trưởng này cũng không có làm gì hắn, hiện tại người ta còn khách khách khí khí với hắn ,cho nên Diệp Mộ cũng liền tiếp nhận lời xin lỗi của hắn .
Vì vậy, mọi người đều vui vẻ!
Đối với điểm rèn luyện quân sự của Diệp Mộ , hắn không cần phải kiểm tra lý thuyết , còn thực hành trực tiếp được 100 điểm , đồng thời cho hắn một danh hiệu ' học viên quấn luyện xuất sắc ' ! có thể nói là trong họa có phúc .
Hơn nữa , hắn cũng không cần phải trở lại sân tập quân sự.
Những ảnh hưởng sau đó của sự cố này có thể loại bỏ phần lớn.
Nằm trên giường, khí tức của Diệp Mặc hoàn toàn bình phục sau hai ngày, hắn phát hiện vậy mà lại tăng lên một tia chân khí trong cơ thể .
Bởi vậy,Diệp Mộ trong lòng lập tức cũng thoải mái , quyết định ra ngoài đi dạo một chút .
trên sân tập huấn luyện cát vàng đầy trời , có một chàng trai bước tới.
Các học sinh đều lăn lộn trên cát vàng, nắng như rắn độc, trong thời tiết nắng nóng như thế này, các học sinh phải mặc đồng phục rằn ri chưa kịp giặt,đi loanh quanh trên đường pitch (đường chạy bộ ) đầy bụi.
" Một! Hai! Ba! Bốn! "Khẩu hiệu hô to và hùng tráng.
Buổi biểu diễn báo cáo huấn luyện quân sự sẽ được tổ chức vào ngày mai, và các giảng viên đang huấn luyện những sinh viên này một cách bán mạng .
Mọi người đều khốn khổ, và hầu hết khuôn mặt vốn dĩ bình thường của họ giờ đã rám nắng
Dưới cái nắng như thiêu như đốt, các sinh viên than thở và phải tiếp tục ...
Nhưng vào lúc này, họ nhìn thấy một chàng trai khác với họ.
Người này mặc một chiếc áo phông, một chiếc quần sọt, chân đi một đôi giày thể thao, trông rất sảng khoái. Kiểu tóc cũng đẹp, thân hình cân đối, ngoại hình điển trai ... khuôn mặt không bị rán nắng như những sinh viên khác .
Điều tồi tệ hơn là người này vẫn đang cầm trên tay một chai Sprite , vừa uống vừa đi, vẫy tay chào khi nhìn thấy những người bạn học quen thuộc.
Người này là Diệp Mộ...(HTP)
Lập tức , đám nam sinh nghiến răng nghiến lợi :
" Cầm thú! "
" Không bằng cả Cầm thú!''
“Đẳng cấp đặc quyền có khác!”. Bây giời Diệp Mộ không cần phải huấn luyện sao sự việc đó , hiện tại hắn xuất hiện tại nơi này làm nhiều người hâm mộ ghen tị , nhưng không thể làm gì , chỉ có thể cay đắng mà chữi mắng .
Diệp mộ tiêu sái xoay người, khoe cơ thể đủ kiểu .
Nhưng mà.... Hắn vừa mới xoay người,thì như bị sét đánh !
Hắn đột nhiên cảm thấy, kim đan truyền đến một cỗ lực lượng không biết tên , nháy mắt xông lên đại não , một khối lượng tin tức lộn xộn , nhét thẳng vào trong đầu hắn .
Một mớ hỗn độn...
Đầu của hắn bị luồng thông tin hỗn loạn đập vào , lập tức liền đứng thẳng ... Sau đó, ngất đi một cách thẳng tắp và hoa lệ.
Các học sinh nhìn anh chàng này mà choáng váng.
. . . . . . . . . . . .''Mẹ Kiếp !''
" * * kim đan! ''
trong lòng Diệp Mộ khóc ròng.
Cái kim đan chết tiệt này , thật sự hố ta .
Thật vất vả mới có đặt quyền không phải huấn luyện quân sự , đang khoe mẽ ở trên sân huấn luyện ...... thì trí nhớ của người tu chân kia lại xông tới .
Trong lúc nhất thời đầu của Diệp Mộ không tiếp thu được lượng tin tức nhiều như vậy , thế là đơn giản mà ngất đi.
Có ngất đi cũng không sao ... Nhưng hình tượng tiêu sái , bá đạo và võ công cao cường mà mình cấp cho mọi người ... Liền Như vậy mà tan theo mây khói .
Diệp Mộ thật sự là khóc không ra nước mắt,bây giờ mà mang tiếng yếu ớt cũng không thoát ra được.
Tuy nhiên, lần này kim đan , không biết bị cái gì kích mà bộc phát .
Đó là ký ức chủ nhân trước của kim đan , ký ức đó hiện tại cũng rõ ràng trong đầu hắn , trên cơ bản đã hoàn toàn tiếp nhận lượng tin tức này .
Tin tức này , chủ yếu là về một ít năng lực của chủ nhân kim đan lúc trước .... các phương diện về cầm kỳ thư họa , bất quá không nhiều , tạm thời chỉ là một ít về nhạc khí , còn có một chút cảm ngộ trong tu luyện , Diệp Mộ vắt óc suy nghĩ để hình dung nó. Loại cảm giác này ... chắc là triết học trong truyền thuyết!
Nhạc khí, triết học.....Diệp Mộ nhất thời không biết hai thứ này đối với hắn có ích lợi gì.Hắn trên cơ bản có thể làm được những việc mà người tu chân kia đã làm được ngay lập tức .
Mặc kệ nói như thế nào thì , nhiều hơn vẫn tốt hơn không có .
Là nam sinh khoa tiếng Trung,nhiều thêm một chút tu dưỡng , cũng là tốt hơn rất nhiều .
Nghĩ đến đây, Diệp Mộ liền bình tĩnh trở lại.
Ngẫm lại, một thời gian dài đã trôi qua kể từ khi Kim Đan nhập vào cơ thể hắn cho đến bây giờ. Vẫn là gần vài ngày này , kim đan đã mang đến sự thay đổi lớn nhất cho bản thân.
Cũng liền như vậy mấy ngày nay , hắn gặp nhiều sự tình nhất.
Nghe cô y tá áo xanh nói hắn đã hôn mê một ngày , xem ra hội diễu hành huấn luyện quân sự cũng đã chấm dứt , cuộc sống đại học chân chính bắt đầu rồi .
Chính mình liều mạng cố gắng học bốn năm trung học , cuộc sống đại học cũng chân chính bắt đầu rồi !
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Diệp Mộ dần dần phấn chấn.
Chính mình có Kim Đan, nói không chừng phía trước tương lai, là thứ mà mình đã từng tưởng tượng , hoành hành vường trường !
Diệp Mộ bắt đầu suy nghĩ về sự nghiệp đại học của mình, không biết sẽ có bao nhiêu mỹ nữ yêu thương nhớ nhung , còn tiểu đệ thu vén khắp nơi , có khi trở thành nhân vật phong vân của đại học Phúc Hoa ?
Những điều này, suy nghĩ một chút là thấy sướng rồi!
Mặc kệ nói như thế nào, cuộc sống đại học chính mình, cuối cùng cũng chính thức khai màn .
Bao nhiêu người nghĩ muốn quay về lại không thể quay về học đại học, bao nhiêu người nghĩ muốn tiến vào lại không thể vào được đại học, bao nhiêu người đau lòng nhung nhớ trường đại học ấy suốt đời ...
Lúc này, một tiếng nói đã cắt ngang dòng suy nghĩ của Diệp Mộ .
"Diệp Mộ ! Có người tìm! "
Diệp Mộ nghe thấy giọng nói này, chính là cô ý tá áo lam ,nhưng là, ai lại tìm hắn?
nếu là đám nam sinh ở ký túc xá , thì không phải , là bọn chúng thì sớm tự xông vào rồi .
Như vậy,là người khác , chính là ai đây ?
khi đến đây hắn chỉ biết một ít huấn luyện viên , mặt khác các bạn học cùng cũng không có kịp làm quen một chút .
"Được , ngươi cho người vào đi !'' Diệp Mộ trả lời một tiếng, liền thấy y tá dẫn vào một cô gái xinh đẹp vô cùng .
Diệp Mộ có chút ngây người :'' Nguyên lai là ngươi a ". (HTP)