Chương 18: Trò Ảo Thuật Không Thể Vạch Trần

Chương 18 : Trò Ảo Thuật Không Thể Vạch Trần

Nhìn thấy Diệp Mộ đi tới đó , Chung Sơ trong mắt tràn ngập cảm kích , nhưng cũng đầy lo lắng - Rốt cuộc, hiện tại Diệp Mộ đây là muốn làm gì ? muốn cầm gậy đánh gãy uyên ương sao ?

Có câu nói, thà phá mười ngôi chùa còn hơn phá một cuộc tình. Diệp Mộ làm như vậy thật sự là giúp mình gánh rất nhiều áp lực , nhưng Chung Sơ cũng không thể hoàn toàn cao hứng được .

Mã Phi trong lòng cũng hoàn toàn lo lắng . . . . . . Tuy rằng Diệp Mộ vừa mới thổi sáo không tồi , nhưng hiện tại lại đi chia rẽ người ta , cũng không phải đơn giản như thổi sáo .

Về phần Tần Đồng, nàng lúc này cũng có chút hiểu lầm. . . . . . Nàng hiểu lầm Diệp Mộ là vì mình mà ra mặt . Tuy nàng xác thực chán ghét Tôn Chí Thành này , cũng bởi vì hành động của Diệp Mộ , trong lòng nàng có một loại cảm giác ấm áp .Bất quá trong lòng nàng đồng dạng không biết Diệp Mộ tính làm gì .

Khi những người xung quanh nhìn thấy Tôn Chí Thành đang tỏ tình với Lục Vũ Trúc ,một chàng trai đẹp trai đột nhiên xuất hiện, nhất thời làm đám người trở nên kích động ——

" Tiểu tử này là đang muốn làm gì ?"

"chắc người thứ ba"

"Hai nữ tranh chồng. . . . A phi! Hai nam tranh nữ chứ ! Rất kích thích nha !"

Đột nhiên có người thắc mắc, hỏi :" Cái kia, không phải là siêu nhân đạp nước sao ?" Mọi người nghe thấy câu hỏi này , đều nhìn chăm chú về phía Diệp Mộ , Đột nhiên, toàn cảnh càng trở nên rộn rã —(HTP)—

"Đúng vậy đúng vậy! đó chính là siêu nhân đạp nước , nhưng không phải hắn đang ở bữa tiệc tân sinh viên để thổi sáo sao ?"

"Có thể là thổi sáo xong rồi tới chỗ này tìm kiếm kích thích mới không ?"

. . . . . . . . . . . . Mọi người khó hiểu nhìn Diệp Mộ , Tôn Chí Thành nhìn thấy Diệp Mộ đột nhiên xuất hiện bên mình , nhớ lại mình vừa rồi đụng trúng người này nhưng không xin lỗi còn nói bậy , trong lòng cảm thấy người này đến phá đám mình , sắc mặt cũng trở nên âm trầm .

Lục Vũ Trúc tạm thời ngừng suy nghĩ, nhìn về phía Diệp Mộ.

Diệp Mộ đối mặt với Tôn Chí Thành , ha hả cười, nói: "này người đâm đầu , ngươi như vậy mà làm ảo thuật cũng không tồi nha ! không thua gì Lưu Khiêm(*),hiếm thấy hiếm thấy !"

(*) : là một ảo thuật gia nổi tiếng trung quốc được mệnh danh là pháp sư trung hoa

Tôn Chí Kính sắc mặt trở nên âm trầm: "Ngươi muốn làm cái gì?"

Diệp Mộ nói: " không muốn làm gì , chỉ là tán thưởng ý nghĩ giấu hoa sau lưng của ngươi , rồi giả làm thành một màn ảo thuật , ảo thuật không tệ nha!"

"Ha ha , siêu nhân đạp nước chính là tới phá đám nha !" Sau khi nghĩ đến đây, khán giả xung quanh cảm thấy thích thú, cảm thấy có trò hay để xem, vì vậy càng có nhiều người vây quanh.

"Này , siêu nhân đạp nước , cố lên nha ! cố dành lấy cô gái này nha! " có mấy tên la lên trợ uy .

Diệp Mộ liếc về hướng đó nói: " nhỏ tiếng chút ! anh đây chỉ đến tán thưởng màn ảo thuật vừa rồi , không phải đến theo đuổi gái ."

Tôn Chí Thành sắc mặt càng ngày càng khó coi, lạnh lùng liếc nhìn Diệp Mộ một cái , nói : "Nghe như vậy , các hạ tựa hồ đối với ảo thuật rất hiểu biết ".

Diệp Mộ ha hả cười: "Bình thường bình thường thôi !"

Tôn Chí Thành ánh mắt lạnh hơn —— cái ảo thuật biến hoa này hắn cũng phải khổ luyện một tuần mới làm được , hắn không tin cái ảo thuật khó như vậy , Diệp Mộ có thể giải mã được !

Lập tức,hắn liếc mắt nhìn Diệp Mộ , lạnh lùng nói: "Vậy ngươi có giỏi biến ra cái gì đó cho ta xem thử coi ?"

Diệp Mộ trên mặt vẫn đang mỉm cười, sau đó nói: " đươc!"

Nghe Diệp Mộ được yêu cầu biểu diễn ảo thuật , mọi người đang vây quanh đều kinh hỉ , không ngờ hôm nay lại gặp tình huống thần kỳ như vậy.

Đột nhiên, các cuộc thảo luận khác nhau bắt đầu——

" Siêu nhân đạp nước còn biết ảo thuật ? thật nhiều tài năng nha !"

"nhìn có vẻ thật sự lợi hại , siêu nhân đạp nước ,ta ủng hộ ngươi "

"siêu nhân đạp nước , ngươi vẫn nên đi đạp nước đi " Mặc dù thảo luận rất nhiều, nhưng không ai tin rằng Diệp Mộ có thể làm ảo thuật...Kể cả Mã Phi , Chung Sơ , Dương Nhất Phàm và Tần Đồng cũng nghĩ như vậy .

"Này ! Tiểu tử này,ra mặt cũng không cần phải dùng phương pháp này nha" Mã Phi lắc đầu nói:" Hắn nếu thổi sáo thì còn có thể , còn cái việc ảo thuật này.Hắn thì biết cái gì mà đòi ảo thuật chứ !"

Chung Sơ cắn răng sau đó đột nhiên đứng lên nói: "Không sao! sự việc này Là do ta mà ra ,ta đi ngăn cản Diệp Mộ."

Dương Nhất Phàm lúc này lại đẩy đẩy mắt kính , kéo Chung Sơ lại ,nói :" Hãy chờ xem. . . . . . Ta luôn cảm thấy Diệp Mộ không đơn giản như vậy."

Tần Đồng chỉ lo lắng nhìn Diệp Mặc, không biết nên nói cái gì.

"Ồ? Vậy thì ta cũng rất muốn xem ngươi có thể làm ra cái ảo thuật gì." Tôn Chí Thành cũng chế nhạo nói.

Diệp Mộ trên mặt vẫn mang theo ý cười: "được thôi !Ngươi nhìn thấy cái ly của ta không ? cái ly bia này , ta không uống , nhưng ta có thể làm nó biến mất !"

"Ha ha! "Tôn Chí Thành kiểm tra chiếc ly trong tay Diệp Mộ ,thấy không có gì không ổn, liền cảm thấy nhẹ nhõm, cười lạnh nói: " Tốt!nếu ngươi không làm được thì ngươi phải quỳ xuống đây lạy ta ba lạy, có dám hay không ?"

"Khinh người quá đáng! " Nghe được Tôn Chí Thành muốn cá cược quá phận như vậy , mà bọn họ trong lòng lại cho rằng Diệp Mộ không thể làm được , vì thế Mã Phi cùng Chung Sơ đều muốn đi tới đó , Dương Nhất Phàm thấy tình huống không ổn , đứng lên trái phải kéo hai người họ lại .

Người chung quanh cũng thấy được tiền đặt cược này hơi quá đáng, Diệp Mộ nhất định sẽ không nhận.

thế nhưng , lúc này Diệp Mộ lại thờ ơ nhìn Tôn Chí Thành nói: "Được rồi ...nếu ta thực sự có thể làm được , cũng không cần ngươi phải quỳ lại ta , tố chất ta không kém như thế , chỉ cần ngươi cút khỏi chỗ này ngay lập tức là được ! được không ?"

Tôn Chí Thành nghe ra được Diệp Mộ mắng mình tố chất kém , trong lòng phẫn nộ vô cùng . Nhưng hắn cũng lười so đo, hơn nữa Diệp Mộ đặt ra tiền cược như vậy quả thực bất lợi cho chính hắn , bản thân Tôn Chí Thành cũng tuyệt đối tin tưởng sẽ thắng cược. Nghĩ đến đây, Tôn Chí Thành cười lạnh nói: "Được rồi!vậy cứ Đánh cuộc như thế đi!"

"Ai nha. . . . . siêu nhân đạp nước lần này xong đời rồi !" Mọi người xung quanh đều cảm thấy tiếc nuối, Lục Vũ Trúc cũng cảm thấy tiền cược quá cao, nhưng đương nhiên cô không thể nói gì nên chỉ có thể đứng ở một bên.

Tôn Chí Thành nhìn Diệp Mộ với một nụ cười tự mãn.

Lúc này, Diệp Mộ nâng ly bằng tay phải hướng về phía mọi người, bia trong ly lộ ra trước mắt mọi người, ai cũng không tin hắn có thể làm được loại ảo thuật này.

Những người chung quanh lại bắt đầu bàn luận ồn ào .

" siêu nhân đạp nước ,sắp gặp bi kịch rồi "

"Ngài vẫn là trở về hảo hảo thổi sáo đi!"

" ảo thuật như biến đồ vật như vậy không phải đơn giản mà làm đi ?"Xung quanh vô số giọng nói vang lên,mọi người đang chờ xem trò cười của Diệp Mộ...

Tôn Chí Thành ánh mắt đầy khinh thường cùng đắc ý, nhìn Diệp Mộ và ly bia trong tay phải của hắn .

Vẻ mặt của Diệp Mộ lạnh lùng, trong tay phải âm thầm phát động chân khí .

Sau đó. . . . . .

Trước mắt mọi người vốn tưởng rằng không có khả năng làm một màn ảo thuật biến mất này ,liền sinh ra kỳ tích!

Chiếc ly trong tay Diệp Mộ ,bên trong bia màu vàng cam ,đột nhiên mực nước bắt đầu giảm xuống!

Không ngừng giảm xuống. . . . . Không ngừng giảm xuống!

Trong mắt mọi người dần dần chuyển từ mỉa mai sang kinh hãi, bia trong ly từ từ biến mất, từ từ biến mất ... như có vật vô hình gì đó đang hút cạn bia từng chút một.

Bầu không khí xung quanh phút chốc thay đổi, nụ cười của mọi người biến mất, thay vào đó là sự kinh hãi tuyệt đối, kính của nhiều người rơi xuống đất vỡ tan tành.

"Trời ơi ... cái này ... cái này ... đây là loại ảo thuật gì vậy? Cư nhiên lại có thể lợi hại như vậy ?"

"Thật là đáng sợ. . . . . . Chung quanh chẳng lẽ có quỷ ?"

Vài người theo chủ nghĩa duy vật cũng kinh hãi, nhìn bia trên tay Diệp Mộ , mực nước không ngừng hạ xuống, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc ...

Khuôn mặt của Tôn Chí Thành cũng trở nên vô cùng khó coi ngay lập tức, như thể anh ta đã nuốt phải một ngụm phân.

Chung Sơ , Mã Phi , Tần Đồng sắc mặt cũng vô cùng phấn khích. . . Chung Sơ miệng há hốc, cơ hồ có thể cả một quả trứng gà ......(HTP)🦥