Chương 17: Tranh Giành Tình Nhân

Chương 17 : Tranh Giành Tình Nhân

Đứng đó là một cô gái mặc váy và đi giày cao gót , giày cao gót làm tôn lên dáng người cao gáo của cô , khuông mặt cũng thanh tú .

Đó là cô gái vừa hát bài"Gặp Gỡ Muộn"trong bữa tiệc.

Diệp Mộ không có hứng thú với những cô gái như vậy ... Dù sao,những cô gái hắn gặp mấy ngày nay,Tần Đồng , cô y tá áo xanh hay Hạ Úy , mỗi một người đều có thể ăn đứt cô gái này .

Nhưng Chung Sơ lại không giống vậy .

Hắn nhìn về hướng đó, ánh mắt trở nên phức tạp. Ánh mắt hắn hiện lên sự yêu thích cùng mừng rỡ,nhưng một lúc sau anh ta lại trở nên rụt rè.

"Ái chà ! Cơ hội tốt nha !" Nhìn thấy cô gái đi một mình, lại thấy gió đêm thổi vào váy cô gái càng thêm gợi cảm, Mã Phi vội vàng đẩy Chung Sơ và nói: "Cơ hội tốt nha ! Cô ấy chỉ có một mình ,nhanh tiến lên đi ."

Diệp Mộ cũng nói một câu: " chuyện này ta nghỉ ngươi cũng nên tiến lên thử đi ".

Dương Nhất Phàm không nói gì , chỉ yên lặng đẩy đẩy mắt kính , giơ ngón cái lên tỏ vẻ tán thàn .

Chỉ có Tần Đồng hoàn toàn không biết nữ sinh kia là ai, vì cái gì những người này lại trở nên kỳ quái như vậy , nhưng sau khi nghe được những lời của Diệp Mộ và Mã phi , nàng cũng hiểu được chút gì đó .

Chung Sơ cắn răng , phát hiện chính mình vẫn không dám đi tới . Mông đã rời khỏi ghế , nhưng một lúc sau tinh thần chán nản ngồi xuống lại , đem ly bia trút hết vào bụng rồi nói:" Các ngươi nói cái gì đấy .... Ca là một nam nhân phong trần , làm sao có thể vì một nữ nhân mà dừng lại ... "

Tuy nói như vậy , nhưng trong ánh mắt hắn vẫn không giấu được sự quyến luyến với cô gái ấy.

"ngươi vậy mà lại nhận mình là nam nhân phong trần ." Mã Phi nóng nảy nói :" ngươi có là gió cũng là cái loại gió ở trên giường đi ? mệnh danh là quan hệ nhanh như gió ...."

Những lời này có chút đồi trụy . Diệp Mộ nghĩ đến Tần Đồng còn đang ở bên cạnh , liền đá Mã Phi một cái . Mã Phi hiểu được mình vừa rồi nói không suy nghĩ , vội vàng ho một tiếng , nói :" ngươi nghĩ sẽ có nhiều cơ hội như vậy sao ? còn không mau đi , ngươi muốn người khác xuống tay trước à ? ".

Chung Sơ lại cắn răng , mông rời khỏi ghế . . . . . .Hắn đứng dậy , trong lúc này mọi người nghĩ hắn sẽ làm ra hành động gì đó , tiểu tử này lại đi được vài bước ,rồi quay trở lại , một lần nữa ngồi xuống ghế , trên mặt tràn ngập sự chán nản .

" Đúng là súc vật, không thể cứu vớt , không thể cứu vớt !" Mã Phi than thở, Diệp Mộ vẻ mặt chỉ tiết sắt không thể rèn thành thép , Mã Phi lúc này mới nghĩ tới cái gì đó , mới nói với Chung Sơ :" nếu như ngươi không chịu tới , vậy ta tới nha ...... Đến lúc đó ngươi cũng đừng hối hận ."

Chung Sơ biết rõ Mã Phi nói những lời này là đang khiêu khích mình , nhưng trong lòng vẫn không khổi lo lắng , hắn liếc nhìn Mã Phi nói vài chữ " ta , ta ,ta " , rồi không có thêm từ nào khác

Giọng điệu của điểu nhân Chung Sơ này làm cho Diệp Mộ cùng Mã phi hoàn toàn không biết nói gì . Ngay trong lúc đó .

" Này , này. . . . .tránh ra một cái , tránh ra một cái ." Đột nhiên có người , hung hăng đụng trúng Diệp Mộ một cái , Diệp Mộ lúc này không có phòng bị , chân khí không kịp vận chuyển , thiếu chút nữa là bị điểu nhân này đụng cho té ghế .

Hắn bất mãn quay lại nhìn , thấy phía sau lưng của điểu nhân căng phồng , trên người mặc một bộ tây trang , quần bó , tóc chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ , dáng người rất cao,bộ dáng cao khoảng chừng một mét tám .

"Này , ngươi làm sao vậy ?" Diệp Mộ không phải loại người kìm nén được tức giận, liền nói: “Ngươi đụng phải người khác cũng không cần phải xin lỗi sao?".

Người nọ hoàn toàn không để ý tới Diệp Mộ , trực tiếp đi về phía trước .

Diệp Mộ nghĩ hắn có việc gì gấp gáp , cũng lười so đo , ai ngờ điểu nhân này đi được vài bước lại xoay người lại nói: " chính là do ngươi cản đường ta , giời còn bắt ta phải xin lỗi sao ?".

"Fuck! " Diệp Mộ nghe hắn nói thế lập tức trở nên khó chịu , anh định đứng lên mắng chửi hắn ta , bất quá người nọ sao khi nói xong mấy lời đó liền quay người tiếc tục chạy về phía trước , hơn nữa phương hướng chính là cô gái mặc váy hoa kia .

"Diệp Mộ , thôi bỏ đi . . . . .(HTP)" Tần Đồng cảm thấy được Diệp Mộ rất khó chịu, lo lắng sẽ có đánh nhau ở đây, vội vàng nói.

Diệp Mộ nhìn thoáng qua Tần Đồng , nhìn thấy nàng đang lo lắng , lòng hắn cũng dịu lại, ngồi xuống nói: "Được rồi, vì cô nên bỏ đi ,chúng ta uống tiếp đi ."

Đây vốn chỉ là một sự tình nhỏ . . . . . . Nhưng mà , khi Chung Sơ, Mã Phi, Diệp Mộ bọn họ nhìn thấy người đàn ông mặc tây trang kia đi tới trước mặt cô gái mặc váy hoa kia , trong lòng liền không bình tĩnh được.

Nhất là Chung Sơ , nhìn thấy cảnh này , hai mắt hắn như muốn bốc hỏa.

Mã Phi nhìn thấy bộ dạng này của trung sơ , chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói :" Xem đi .Ta đã nói với ngươi , sẽ có người khác tới giành trước mà .nhìn hiện tại xem . . . . . . Ai."

Chung Sơ cắn răng, nhưng cũng không biết phải làm gì , chỉ có thể cầm ly bia trút vào bụng .

Diệp Mộ nhìn Chung Sơ như thế , trong lòng cũng không dễ chịu ,mặc kệ nói như thế nào Chung Sơ cũng là bạn cùng phòng ở Ký Túc Xá của hắn . . . . . Chẳng qua là điểu nhân này làm người ta quá bực bội , cái gì cũng không dám làm .

Lúc này , người đàn ông mặc tây trang đưng trước mặt cô gái váy hoa nói :" Lục Vũ Trúc , bây giời anh không thể che dấu tình cảm của mình được nữa , anh hôm nay muốn ở trước mặt mọi người lớn tiếng nói .Anh thích em ! "

Bên ngoài cổng phía tây của Đại Học Phúc Hoa có một dãy quầy thịt nướng phục vụ sinh viên, về cơ bản là buổi tối có rất nhiều người tụ tập ở đây, nhất là thời tiết gần đây.

Cho nên, hôm nay có rất nhiều người đều thấy nam nhân mặc tây trang kia tỏ tình với Lục Vũ Trúc , đều vây lại xem . Chung Sơ nhìn thấy một màn này sắc mặt tái nhợt .

Lục Vũ Trúc bị nam nhân mặc tây trang làm cho hoảng sợ,có chút dại ra.

Nam nhân tây trang lại nói tiếp :" anh vốn dĩ muốn bày tỏ tình yêu của mình bằng hoa hồng, nhưng đáng tiếc, vì vội tới gặp em nên anh đã quên mất ...Nhưng điều anh muốn nói với em là, miễn là em muốn anh đều có thể làm ! Tình yêu của chúng ta cũng giống như đóa hoa đó vậy , chỉ cần em hết lòng theo đuổi, nhất định sẽ xuất hiện! ”Nói xong, tay phải của anh đột nhiên chuyển động, sau đó chỗ căng phồng trên lưng hắn biến mất. ... Nhưng trên tay phải của hắn, lập tức xuất hiện một đóa hoa hồng!

Mọi người đều kinh ngạc.

Lục Vũ Trúc cũng nhẹ nhàng che miệng , việc trước mắt thực sự làm cho cô ngạc nhiên.

"đồng ý đi! " một số người vây xem bắt đầu la ó .

"đồng ý đi , đồng ý đi !" Nhiều giọng nói khác nhau xuất hiện trong đám đông người xem, sắc mặt của Chung Sơ càng ngày càng tái nhợt, và chiếc cốc gần như bị hắn bóp nát .

Ánh mắt Diệp Mộ cũng rất khó chịu , không chỉ vì hắn muốn cướp người trong lòng của Chung Sơ , mà lúc nãy bởi vì người này vừa mới đụng trúng mình còn nói những lời khó nghe .

Lúc này Tần Đồng ở bên cạnh hắn vẻ mặt có chút điểm khác thường , Diệp Mộ ánh mắt nhạy bén nhìn ra được,vì vậy hỏi: "Làm sao vậy?"

Tần Đồng cắn cắn môi, nói: "người này là Tôn Chí Thành , Lúc trước hắn cũng làm như vậy với ta , Hôm qua ta còn thấy hắn làm như vậy với một cô gái khác trong trường." Nhìn vẻ mặt của Diệp Mộ,nàng nhanh chóng nói thêm.:" Nhưng ta tuyệt đối không có đáp ứng hắn , ta rất không thích hắn." Tần Đồng có chút lo lắng giải thích một chút.

Hai mắt Diệp Mộ chợt lóe lên một chút khi nghe thấy những gì Tần Đồng nói, sau đó nói với Chung Sơ: "Tiểu tử ,cậu thật may mắn! Hôm nay anh sẽ giúp cậu."

"Hả ? " Chung Sơ có chút thất thần , mà Diệp Mộ đã đứng dậy ,đi tới chỗ Lục Vũ Trúc và Tôn Chí Thành với ly bia trong tay.

Lúc này, những tiếng nói muốn Lục Vũ Trúc đồng ý Tôn Chí Thành vẫn còn tiếp tục vang lên , Diệp Mộ đã cầm ly bia tới trước hai người họ .

"Người này muốn làm gì vậy ?" tất cả mọi người đều sửng sốt.(HTP)🦥