Chương 1: Siêu Nhân Đạp Nước

chương 1 : Siêu nhân đạp nước

'' cứu mạng ! Cứu mạng"

tháng chín ánh mặt trời chiếu rực rỡ , gió thu thổi nhẹ nhàng lay động mặt nước , cả bầu trời rực rỡ tốt đẹp .(HTP)

tại hồ nước trong đại học Phúc Hoa ,lại truyền đến tiếng kêu cứu.

ở giữa hồ nước , một nữ tử có khuôn mặt kiều mị đang trôi nổi trong nước hai tay đang quơ loạn, tiếng cứu càng lúc càng sốt ruột .

lúc này trên bờ hồ một nhóm học sinh mặt quân phục rằn ri đã vây kính , lúc này tân sinh viên đại học Phúc Hoa đang trong thời gian huấn luyện quân sự ,nên mọi người đều mặt đồ quân sự , họ chỉ dám đứng chỉ chỉ về phía cô gái nhưng không ai dám nhảy xuống cứu cô ấy .

Thật không phải bọn họ lạnh lùng vô cảm , chỉ là ...

có nhiều trường hợp cứu người không được ngược lại còn bị đuối nước chuyện như thế thật sự là xảy ra nhiều lắm vì điều này mà làm cho bọn họ cũng không dám ra tay mặc dù là có học qua bơi lội nhưng ai lại dám ở lúc này trở thành chim đầu đàn chứ ?

bọn họ cũng không biết làm sao, cùng lúc không dám ra tay , về phương diện khác lại lo lắng sinh mệnh trong nước kia lại biến mất .hồ này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ , ít nhất muốn một người chết đuối trong đó là bình thường

"Làm sao bây giờ....... Chẳng lẽ nàng thật phải chết đuối ở chỗ này sao? " Một chàng trai thoạt nhìn cao lớn thô kệch nói.

cô gái bên cạnh khinh thường nói: "Ngươi xem ngươi to lớn mạnh mẽ như thế nào sao không đi cứu người? "

" Ai nha, bạn học ngươi có điều không biết....cái hồ này cũng xem như rộng lớn, ta căn bản không biết bơi,làm thế nào cứu người được , nhảy xuống chẳng phải là tự tìm đường chết sao ?''

Mọi người lo lắng vô cùng, đặc biệt không muốn mang trên lưng một cái danh thấy chết không cứu , nhưng chính mình lại không dám ........ vì thế , lúc này mọi người vô cùng mong chờ có một người đứng ra cứu người .

Ở cách đó không xa chủ nhiệm quách của đại học Phúc Hoa thấy cảnh này buồn bã lắc đầu,một đám học sinh thấy chết mà không cứu làm hắn cảm thấy từng trận tức giận và xấu hổ. Hắn đã cho người nhanh chóng báo cho các giáo viên thể dục biết bơi đến cứu người, đồng thời cũng phân phó phía dưới nhanh chóng điện thoại bệnh viện, để xe cứu thương đến tùy thời chuẩn bị cấp cứu.

ở trong đám người Hàn Quan Minh cuối thấp đầu , e sợ bị người nhận ra, hắn là huấn luyện quân sự duy nhất cho đám học sinh này có mặt ở đây , nhưng hắn căn bẳn không dám xuống nước cứu người ....... là một huấn luyện viên mà lại co đầu rụt cổ, hắn cảm thấy phi thường nhục nhã ..........

" Xong rồi hết rồi! "

Đột nhiên có người hô to ngay sau đó mọi người hoảng sợ phát hiện, cô gái đã chìm xuống mặt nước .

Tất cả mọi người tuyệt vọng !

Nhưng trong lúc này , trong đám sinh viên bỗng nhiên truyền đến một âm thanh : "Ta đến!''

âm thanh này không khác gì sét đánh xuống mặt đất , người mà mọi người mong chờ cuối cùng cũng xuất hiện . đai đa số ánh mắt chuyền đến chủ nhân của âm thanh .

bọn sinh viên , chủ nhiệm Quách ,Hứa Quan Minh , tất cả mọi người đều nhìn về phía người kia . Dù sao cuối cùng có người đứng ra.... lúc mọi người thấy người hô lên những lời này thì lòng cũng lạnh đi một nữa - - thanh niên kêu gọi thoạt nhìn thân cao 1m75 , bộ dạnh thanh tú đẹp trai,dàng người cũng không cường tráng , thậm chí hơi chút gầy yếu....

đùa sao , người như vậy nếu thật sự vọt vào trong nước, không phải ngược lại tăng thêm một người phải cứu sao ?

chủ nhiệm Quách nhìn người này cũng không đáng tin , Hàn quang minh thấy cái dạng người này cũng học theo người ta làm anh hùng cứu người , trong lòng lại càng thấy xấu hổ.

"Bạn học này đừng làm càn ! Hiện tại không phải lúc kích động '

'' bạn học đây không phải lúc thể hiện , ngươi vẫn là nhìn người khác tới cứu người đi ....''

Diệp Mộ thấy lúc này không ai tin mình , hắn cũng không có phản bác lại, hắn lùi lại phía sau lấy đà rồi nhảy xuống hồ !

'' Xôn xao ~ ~ thật sự nhảy xuống rồi ! ''

" Xong rồi , giời thì phải cứu hai người rồi "

Mọi người trên bờ nghị luận ồn ào, khi mà thấy Diệp Mộ nhảy vào trong hồ, trong nháy mắt mọi người đều ngây ngẩn cả người.....

"Ba! "Chỉ nghe một tiếng vang lớn, lúc này miệng mọi người đều mở rộng có thể nhét cả cái bóng đèn vào đó .....

Bởi vì, nhìn thấy Diệp Mộ chân phải bước lên mặt nước nhưng cả người không ngã , sao đó lại một lần nữa bật lên ..... Tiếp đó, chân trái cũng đạp ở trên mặt nước , tiếp theo đó lại bật lên ......

"Ta xát? Lăng ba vi bộ,qua sông bằng cây sậy ''

'' đi trên mặt nước ? đang quay phim kiếm hiệp à ?''

vừa rồi còn cảm thấy Diệp Mộ nhất định phải bị nước nhấn chìm , lúc này lại giống như thấy được Siêu Nhân , trợn mắt há hốc mồm, hành vi thất thố đơn giản vì thấy động tác của Diệp Mộ , làm cho bọn họ hoàn toàn ngạc nhiên đến nói không ra lời.

Chủ nhiệm Quách, hàn quang minh cùng đám sinh viên đồng thời há to miệng bởi vì trước mắt một màn đích thực quá kỳ diệu.

"bạch bạch bạch bạch !''

Diệp Mộ ở trên mặt hồ , chân phải không ngừng dẫm trên mặt nước , cả người động tác mau lẹ, thế mà trực tiếp đạp nước một mạch chạy sáu bảy bước đã trực tiếp tới giữa hồ , một màn đi trên mặt nước đầy kinh diễm , lướt qua đã muốn tới mục đích rồi .

"Cái này cái này.... "

Hiện trường một hồi yên tĩnh, ở giữa hồ nước cô gái đã ngất xỉu vì ngạt nước , một đám vây xem đã bị một màn đạp nước của Diệp Mộ làm kinh ngạc tới mức cũng không phát ra tiếng ,chỉ còn lại một số thì thầm nhắc lại.

" Xong đời!'' vừa mới tới giữa hồ , có thể đụng tới cô gái phía dưới thì Diệp Mộ thầm than không ổn, quả nhiên ,hắn đã dùng hết chân khí tích lũy trong mấy ngày qua , sao khi trãi qua chuỗi hành tẩu trên nước lúc nãy , hoàn toàn hết rồi .

vì thế . Diệp Mộ đau đầu chỉ có thể chìm xuống nước , hơn nữa vừa xài hết chân khí nên có chút xuy yếu.

may mắn , từ nhỏ tới lớn kỹ năng bợi lội của hắn cũng khá .hắn ở dưới nước ôm lấy thắt lưng của cô gái , dùng một tay ra sức bơi vào bờ .

Diệp Mộ liếc mắt nhìn khuôn mặt của cô gái -- đôi mắt nhắm lại , đôi môi nhỏ nhắn xinh đẹp , cái mũi duyên dáng ,nhìn thoáng qua làm cho Diệp Mộ trong lòng có chút rung động,hắn cảm nhận một sự đầy đặn căng tròn truyền tới từ tay phải của mình , thoáng chốc phát hiện tay phải đang để ở ngực nàng hắn liền điều chỉnh vị trí tay phải của mình

" Khụ khụ khụ... "

Diệp Mộ cuối cùng cũng trở về bờ , trực tiếp đem cô gái ném ở bên bờ, chính hắn cũng bò lên trên bờ , đột nhiên cảm thấy một hồi đầu váng mắt hoa, liền trực tiếp té xỉu.

. . . . . . . . . . . .

khi Diệp Mộ lần nữa mở mắt, thời điểm ngẩng đầu nhìn lên trần nhà trắng như tuyết , cả vách tường cũng trắng như tuyết , còn có ga giường cũng một màu trắng .

Diệp Mộ đại khái cũng hiểu được truyện gì đang xảy ra , khẳng định là hắn trải qua một chuỗi đạp nước khiến chân khí hết sạch đến lúc trở về thì thân thể suy yếu mà té xỉu .

'' ai . ta thật là '' Diệp Mộ cảm thấy trong lòng một trận khó chịu... Chính mình vậy mà lúc đang đạp nước khí phách cỡ nào ! Ai biết trên đường chân khí lại không đủ , làm cho hắn trực tiếp ngã vào trong nước, phỏng chừng hắn lúc đầu đạp nước hiệu quả rung động bao nhiêu thì điều bị triệt tiêu hết .

" Thứ này hạn chế thật! "Diệp Mộ kiểm tra trong bụng chính mình , quả nhiên có thể cảm giác được một đoàn lửa nóng, giống như ẩn chứa vô tận năng lượng....

Chân khí tốt xấu cũng khôi phục lại chút ít . Hắn vì cái gì có thể có thể đạp nước mà đi mà, lại vì cái gì sẽ ở trên đường té ngã,cái này đều phải quay về một tháng trước mà nói .

Một tháng trước ,Diệp Mộ thi vào trường đại học xong , chính mình chúng tuyển vào trường đại học nổi danh trong nước đại học Phúc Hoa ỏ thành phố trung hải, tâm tình rất tốt , cả ngày đi dạo khắp nơi , ngay con hẻm nhỏ nhặt được một người tu chân cảnh giới kim đan

Đích thật là người tu chân cảnh giới kim đan thật không thể thật hơn được !

lúc trước Diệp Mộ cũng có đọc chút ít t tiểu thuyết trên internet , đương hắn cũng muốn giơ tay đánh tan núi non sóng thần như những người tu chân . nhặt được một kim đan, lúc sao còn khiến hắn cao hứng hơn bởi vì lời đề nghị của người đó ....

người tu chân này tự động dung nhập với hắn vào trong đan điền , hắn từ từ phát hiên người tu cảnh giới kim đan này lại đem chân khí và ký ức dung nhập với hắn . mà ký ức này lập tức thoáng qua đã khiến hắn hộc máu .....

nguyên lai người này là người tu chân ở dị giới bị người đuổi giết , thật vất vả mới xuyên không gian đi vào địa cầu, nhưng bởi vì không gian dao động mà gần như bị nghiền nát,Diệp mộ tuy rằng dung hợp với kim đan, nhưng hắn hiện tại tu vi cũng chỉ là vừa tiến vào luyện khí kì.....

Hơn nữa bởi vì kim đan bị nghiền nát, còn không có tự tu bổ, hắn hiện tại chỉ là ranh giới luyện khí , cũng chỉ là làm cho cơ thể hắn cường tráng thêm không ít và làm cho cơ thể hắn có thêm một tia chân khí mà thôi, mà khả năng cường đại trợ giúp cũng chưa hiển hiên ra rõ ràng .

Mà ký ức của người tu chân kia cũng chỉ đi tạm thời kế thừa một bộ phần mà thôi , còn nhiều điều không có xuất hiện trong óc của hắn có , có lẻ cần một khoản thời gian để có thể nhớ được nhiều hơn .

Hắn căn cứ vào một chút trí nhớ , cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày đọt phá luyện khí tiến vào trúc cơ kỳ , lại đến kim đan kỳ . . . Chính là , địa cầu linh khí chính xác loãng , hắn tu luyện phi thường khó khăn ........

Qua một tháng hắn cũng mới miễn cưỡng mới miễn cưỡng tu luyện đến luyện khí cấp bậc cao hơn sơ kỳ một chút mà thôi , khoảng cách đến luyện khí trung kỳ còn có một đoạn không ngắn.

kim đan bị tổn hại nghiêm trọng tạm thời cũng không cấp cho Diệp Mộ quá nhiều lợi ích ....... Nhưng còn hơn trước kia ít nhất mà nói hắn có thể bỏ cái kính cận 5 độ xuống , cơ thể cường tráng rất nhiều , nếu đánh nhau , người bình thường căn bản không phải là đối thủ của hắn .

Hơn nữa cũng nhờ chút ký ức kia mà lúc cứu cô gái hắn biết cách vận dụng chân khí để đạp trên nước mà đi ... Chỉ là chân khí quá ít, bay đến một phần hai liền bi kịch !

'' ai , tu vi dù sao cũng quá thấp! Xem ra vẫn là phải tìm chút biện pháp, nhanh chóng đề thăng một chút tu vi. Bằng không lấy cái gì mà trang bức, lấy cái gì mà tán gái, lấy cái gì màkiếm tiền !'' Diệp Mộ trong lòng hắc hắc nghĩ , lúc này trong phòng đã nhiều hơn một nữ y tá xinh đẹp.

"ngươi tỉnh rồi à ? "Đây là một y tá trẻ mặc quần áo màu xanh da trời,bộ độ ý tá bó sát người đem bộ ngực và bờ mông của cô căng hết cỡ vô cùng gợi cảm , ngũ quan tinh xão, ánh mắt trông suốt ,nàng tò mò đánh giá Diệp Mộ : " ngươi tỉnh lại thực mau, tất cả mọi người còn tưởng rằng ngươi phải nghỉ vài ngày đấy "

Diệp Mộ trên cơ bản đoán được nguyên nhân, lập tức hắn nói: "Ta cơ thẻ khá tốt . rất mau khỏe lại ! cô gái kia đâu nàng thế nào ? "

Y tá nghe xong lời Diệp Mộc nói trong lòng có chút ấm áp - -ở cái thời đại này Diệp Mộ có thể dũng cảm quên mình mà đi cứu người không quen biết , bây giời tỉnh lại đầu tiên là quan tâm cô gái kia ,đích xác là một người bình thường không thể làm được . cho nên nàng nhìn Diệp Mộ , trong ánh mắt nhiều hơn một phần hảo cảm .(HTP). 🦥

PS: Sách mới up, Lão Trung xin mọi người click, giới thiệu và ủng hộ, cảm ơn cả nhà!