Tống Ngọc Tình đi vào một tiểu viện khá đơn sơ, theo sau, vậy mà là Phương Hạo Nhiên.
Nàng cũng không hiểu vì sao viện trưởng bảo nàng dẫn hắn theo, nhưng vẫn y lời đưa đến.
"A di, đây là đâu?"
Phương Hạo Nhiên hắn theo nàng, hỏi. Ban nãy Tống Ngọc Tình bảo hắn đi theo nàng, lại cũng không biết đi đâu.
"Chỗ của viện trưởng"
Nàng vừa đi vừa nói, sau đó liền mở cửa.
Phương Hạo Nhiên ghé mắt nhìn vào, đã thấy một lão nhân ngồi đó uống trà chậm rãi khoan thai.
Tống Ngọc Tình đi đến trước mặt lão, trình lên một tờ giấy, rồi chỉ vào hắn:
"Viện trưởng, đây là danh sách học viên đi vào bí cảnh lần này. Còn đó chính Phương Hạo Nhiên."
Lão già ngước nhìn hắn, ánh mắt sắc bén. Tống Ngọc Tình đang đứng gần đó cũng cảm thấy hơi chút khó thở, chống một tay lên bàn. Chỉ có, Phương Hạo Nhiên rất mất hứng nhìn lão, đi lại gần Tống Ngọc Tình ôm nàng vào lòng, bất mãn:
"Lão già, nhìn cái gì vậy? Chưa thấy nam nhân đẹp trai bao giờ sao?"
Ngay lập tức, ánh mắt lão già liền nhu hòa trở lại,miệng bỗng thốt lên hai chữ:
"Tốt! Tốt!"
Rồi có phần ngạc nhiên, như cười như không mà nhìn Tống Ngọc Tình đang bị hắn ôm trong lòng. Nàng muốn giãy ra nhưng không được.
"Ngọc Tình, ngươi quả là không sai, tiểu tử này rất có bản lĩnh. Không những không sợ áp bách của cường giả Vương Cấp hậu kì, lại còn có thể ôm ngươi vào lòng như thế!"
Câu cuối cùng, lão ta cơ hồ là cười phá lên.
Tống Ngọc Tình đỏ mặt:
"Viện trưởng, cái này..."
" Được rồi, cũng đừng nói gì thêm. Ta gặp riêng hắn một lúc được chứ?"
Nàng còn chưa kịp nói gì, Phương Hạo Nhiên đã cắt ngang:
"Ta không có hứng ở cũng một lão nhân, miễn tiếp!"
"Ha ha, tiểu tử xem ra vẫn là rất ngang ngạnh nha! Ta thích."
Nói rồi gật gù với Tống Ngọc Tình:
"Xem ra là không thể gặp riêng hắn rồi. Vậy ngươi ở lại đây đi. Kì thực cũng không có việc gì, chỉ là ta muốn xem thực lực của hắn một chút"
"Viện trưởng, chẳng phải là vừa rồi ngài đã thử rồi sao?"
Tống Ngọc Tình thắc mắc.
"Không! Không phải là xem tu vi,mà là thực lực."
Lão già lắc đầu:
"Ngươi hiểu được khác nhau giữa hai từ đó không?"
Tống Ngọc Tình lắc đầu
"Đơn giản, tu vi càng cao thì thực lực cũng theo đó tăng lên. Nhưng đôi lúc, người tu vi cao hơn cũng thua kẻ tu vi thấp hơn, bởi thực lực thua kém."
"Ngài nói, là năng lực chiến đấu?"
"Đúng vậy!"
Lão già gật đầu, chỉ vào Phương Hạo Nhiên
"Ta là muốn xem thực lực của hắn."
"Nhưng, bằng cách nào?"
"Rất đơn giản. Đánh với ta một trận."
"Chuyện này không..."
Tống Ngọc Tình còn chưa trả lời, Phương Hạo Nhiên liền đã gật đầu:
"Được rồi. Tuy tôi cảm thấy đánh một người già yếu là rất mất mặt, nhưng lão này quả thực rất đáng ăn đòn. Vậy nên tôi sẽ cho lão một trận"
Tống Ngọc Tình mở miệng định nói gì đó, đã phát hiện nàng và hai người bọn họ bị cách nhau bởi một tòa kết giới. Đây là để cho nàng cũng lực bất tòng tâm, thầm hi vọng viện trưởng sẽ nhẹ tay với hắn, không đến mức quá nghiêm trọng.