Hoàng gia học viện có nội dung giảng dạy rất phong phú, chia làm nhiều hệ, như kiếm đạo hệ, đao hệ, võ đạo hệ, luyện khí hệ, luyện đan hệ, trận pháp hệ, minh văn hệ,... nói chung là rất nhiều. Dù sao, Phương Hạo Nhiên cũng chẳng quan tâm. Với hắn mà nói, nơi nào có vợ, nơi đó mới có lực hấp dẫn.
Hàn Tuyết tất nhiên không phải vợ hắn, bất quá so với vợ, lại càng có một điều gì đó tựu là không sai biệt bao nhiêu. Bởi vậy sáng nay, sau một phen uy bức kèm theo chút ngon ngọt, Hàn Tuyết nàng cũng đã thành công khiến cho nhi tử của mình tham gia vào võ đạo hệ.
Đúng là hết cách! Luyện thể hậu kì, một đòn đánh bại hai kim đan sơ kì, dùng "biến thái" cũng không đủ để hình dung. Phương Hạo Nhiên có thể nói là "nhất chiến thành danh", cũng thành công trong việc lọt vào tầm ngắm của cao tầng trong học viện. Bởi vậy, mới có chuyện Hàn Tuyết bằng mọi giá phải đưa hắn vào một hệ nào đó- Đây là quyết định của cao tầng trong học viện.
Lại nói, hắn chính là nàng thân nhi tử, Hàn Tuyết dĩ nhiên muốn hắn trở thành một cường giả. Mà muốn vậy, chỉ dựa vào thiên tư bản thân rất khó, còn cần những người khác chỉ điểm. Không thể nghi nghờ học viện có thể đáp ứng điều đó.
...
Dù Hoàng gia học viện có rất nhiều hệ, nhưng học viên phần lớn cũng chỉ tu kiếm đạo, võ đạo hai loại này là chủ yếu. Bởi vậy so với những hệ khác, tự nhiên là cạnh tranh lớn hơn hẳn.
Phương Hạo Nhiên được xếp vào lớp do một cường giả Vương cấp sơ kì làm đạo sư. Quả là một vinh dự cực lớn!
...
Lúc Phương Hạo Nhiên đặt chân vào võ đạo hệ, gần trăm ánh mắt đổ về phía hắn.
"Đó là Phương Hạo Nhiên sao? Nghe nói hắn chỉ cần một quyền là đánh bại Dạ sư huynh. Quả là đáng sợ!". Một nam sinh cảm thán.
"Thế còn chưa đáng sợ bằng việc," một nam sinh cất lời:
"Ta nhìn hắn mới chỉ tu vi luyện thể hậu kì, chỉ luyện thể thôi đó. Chiến lực như vậy là khủng khiếp cỡ nào!"
Nghe nam sinh kia nói, tất cả mọi người đều nhìn lại
"Không thể nào! Quả là luyện thể hậu kì. Một trận chiến trước đó ta không có tận mắt xem qua, còn tưởng kẻ khác đồn thổi, hóa ra lại là thật!"
Về phần những nữ học viên khác, lại càng là nhìn hắn bằng ánh mắt ẩn ẩn tình ý.
"Tất cả trật tự!"
Một âm thanh mềm mại mà uy nghiêm vang lên. Tất cả học viên đều ngưng bàn tán mà im bặt nhìn lên phía trên.
Phương Hạo Nhiên cảm thấy giọng nói có phần quen thuộc,cũng tò mò nhìn lên, cảm thấy một trận kích động. Đạo sư Võ đạo hệ lớp hắn, dĩ nhiên là Phó viện trưởng Tống Ngọc Tình!
Võ đạo hệ vốn là hệ chính của học viện, lớp của hắn cũng là lớp ưu tú nhất, tự nhiên là điều kiện dạy dỗ cũng tốt nhất. Phó viện trưởng tu vi trong học viện chỉ xếp sau viện trưởng, nàng lại là cao thủ võ đạo. Thành thử ra, điều này vốn cũng chẳng có gì kì lạ, chỉ có Phương Hạo Nhiên lần đầu đến lớp nên còn chưa biết thôi!
Tống Ngọc Tình hài lòng nhìn những học viên bên dưới, khẽ gật đầu. Lớp của nàng học viên thiên phú cao, lại cũng không có bất kính với bậc trưởng bối, không như một số lớp khác, học viên cậy vào tu vi và gia cảnh mà đôi khi còn lấn át lão sư.
"Hôm nay lớp chúng ta có thêm một học viên mới, tin tưởng tất cả đều đã biết. Các ngươi có thời gian thì nên làm quen với nhau. Bây giờ, ta sẽ truyền thụ cho mọi người một loại quyền pháp mới, có thể lĩnh hội được bao nhiêu liền xem ở thiên phú bản thân."
Tống Ngọc Tình nói, rồi bắt đầu diễn luyện.
"Lạc Thủy quyền pháp gồm ba mươi sáu chiêu thức. Thức thứ nhất: Thiên Hà Phân Công."
Một quyền đánh ra, phương viên xung quanh đều là vang lên âm thanh phong lôi điếc tai. Thiên Địa linh khí lại kịch liệt chấn động, một mực kéo dài hướng ra.
Một đầu trùng trùng điệp điệp Thiên Hà hư ảnh hiện ra ở thiên khung, sức mạnh bùng lên khiến những học viên đang quan sát không khỏi bị đẩy lùi ra sau, duy chỉ có Phương Hạo Nhiên vẫn đứng vững.
"Đây là Lạc Thủy quyền pháp?"
Tất cả mọi người con mắt đều thẳng tắp.
"Lạc Thủy quyền pháp thức thứ hai, Cửu Khúc Cửu Chuyển"
"Lạc Thủy quyền pháp thức thứ ba, Hoành Đoạn Thiên Lộ"
"Lạc Thủy quyền pháp thức thứ tư..."
Cứ thế trong chốc lát, ba mươi sáu thức đã xong. Tống Ngọc Tình liền thu hồi hơi thở. Tu vi như nàng, diễn luyện xong ba mươi sáu thức, cũng là hơi mệt mỏi. Liếc nhìn xuống tất cả học viên còn đang lâm vào trầm tư suy nghĩ bên trong, định đưa ra vài lời chỉ điểm, lại bỗng thấy Phương Hạo Nhiên tựa vào gốc cây cách đó không xa ngủ gật. Liền cảm thấy sinh khí, bèn cất giọng nghiêm nghị:
"Phương Hạo Nhiên!"
Phương Hạo Nhiên còn đang ngủ, bỗng nghe bên tai âm thanh gọi to tên hắn, giật mình tỉnh giấc.
Tống Ngọc Tình cũng không phải là gọi to tên hắn như thế, mà là truyền âm. Thành thử cũng không ai biết. Phương Hạo Nhiên ngó quanh một hồi, lại nhìn nàng, mới biết phó viện trưởng đang gọi hắn. Bên tai lại vang lên âm thanh:
"Ngươi đi theo ta!"
Hắn ngước nhìn lên, chỉ còn thấy một bóng lưng xinh đẹp, vội chạy theo nàng.