Chiều Hôm đó sau khi tám nước nóng xong Jiyo Inbun cùng Conan và Matsushita Heizaburo đi đến làng Okanasu để đi thị sát.
Trưởng làng Tonoya Misuzu, đã nhận điện từ trước nên đã chờ sẵn ở lối vào cổng làng đón bọn hắn, sau khi mời Tonoya lên xe, cả 4 người tiếp tục tiến vào làng để thị sát dưới sự hướng dẫn của ông ta.
Phải nói làng quê đất rộng rãi, đa số nhà đều có cây to hay cây ăn quả trong vường nhà, mà dân cư ở đây nhà cửa vẫn xây dựng sát nhau, xa nhất có những nhà mái nhà chỉ cách nhau có 8, 9 mét, gần thì là tầm 3 , 4 mét.
thông thường thì không thể nhảy qua khoảng cách này được, nhưng đối với lài quái vật thì chuyện này khá là bình thường.
Khoảng cánh giữa các nhà trong thôn là sát nhau, nhưng khoảng cách mỗi thông trong làng lại khá xa , có khi phải chạy xe tầm hơn 1 cây số để đến thôn tiếp theo, bởi diện tích lớn của làng Okanasu nên rất khó khăn cho cảnh sát bao vây truy tìm.
“Jiyo-san đến nơi rồi dừng lại ở đây đi.” Ngồi ở bên cạnh cửa sổ xe bên trái Tonoya Misuzu lên tiếng.
“Đến nơi rồi sao?... Matsusshita ...” Jiyo Inbun cũng thuận thoe ra hiệu để xe dừng.
“Vâng!” Matsushita cũng là gật đầu đáp ứng một tiếng. Conan thì hiếu kì nhìn ra ngoài cửa kính phía bên trái.
Xuống xe Jiyo Inbun cũng thuận tiện quan sát chung quanh một phen, những ngồi nhà gạch ngói được thiết kế theo kiểu truyền thống nhật bản chắc chắn, một số chỗ còn được trang trí và ốp lát lát thêm gỗ. Kết cấu từng nhà cũng là na na giống nhau, ở chỗ này đa phần các nhà đều nhà 2 tầng, thỉnh thoảng có nhà 3 tầng và nhà trệt. Nhìn là cũng biết đời sống dân cư ở đây rất khá giả, chẳng trách chẳng ai nguyện ý rời đi nơi này khi xảy ra chuyện bắt cóc kia.
Đang sống sung túc ở làng, không khí trong lành, sẽ khó ai nỡ bỏ mà lao vào thành phố gây dựng lại cơ nghiệp một cách khó khăn lao lực. Con người ai cũng mang một chút tâm lý may mắn, kiểu như “ Tai nạn chỉ sảy đến với người khác thôi.” ,“chắc nó chừa mình ra” , “Chắc gì đã là mình.”, ... rồi là người dân cứ cố ở lại , cầu mong cảnh sát có thể giải quyết, dù đổi lại là để cho họ phải thất vọng.
“Đây là nơi mà lúc đó hung thủ xuất hiện sao?” Conan đứng ra ngoài , ngoái nhìn lên trên nóc nhà 2 tầng này, chỉ thấy phía trên là mái bằng, không phải mái ngói, thật đúng kiểu xây cất của nhật bản. Lại nhìn một hướng các dãy phía sau “Nói vậy đây là con đường chạy trốn của hung thủ lúc đó sao.” Conan lại gãi gãi càm suy nghĩ.
Nhưng khoảng cánh mỗi nhà cũng đều có phải 3 , 4 mét , có máy ngôi nhà ở giữa cũng chừng 8 mét a, hung thủ cứ thế mà nhảy qua sao? Conan là lâm vào trầm tư.
Những nhà ở đây sân vườn thì rộng , nhưng khoảng cách giữa các mái nhà trên một dãy lại gần như là ở thành phố, nhưng chí ít cũng là 3, 4 mét , nói một người bình thường không lấy đà nhảy liên tục khoảng cách ấy là cũng khó tin a, trừ khi là một tên cao thủ võ thuật như tên kia.
Nghĩ đạo Conan lại trộm liếc nhìn Jiyo Inbun, kể từ khi quen biết tên này, quả thật đánh mất cái giới hạn nhận biết của Shinichi hắn đối với võ thuật a, lại nghĩ tới Ran đi theo hắn học võ, sau này cứ mái nhà băng băng chạy hình ảnh, thật là không dám nghĩ a! Như vậy sẽ đối với cuộc sống của hắn vô cùng áp lực a! Nghĩ tới Đây Conan hiện chỉ muốn khóc :V~~
“Ngươi là muốn lên đó xem xét sao?” Đột nhiên lúc này Jiyo Inbun lên tiếng đối với Conan hỏi. Conan nghe thấy , nhìn Jiyo Inbun sau đó dùng sức gật đầu.
Lập Tức Jiyo Inbun một tay túm lấy cổ áo phía sau Conan nhấc lên sau đó liền hoàn mĩ nhún nhẹ chân tung người lên đạp tường, lại 1 nhún chân nhảy yên vị lên giữa mái nhà, đến nơi lại nhẹ nhàng thả Conan xuống.
Conan thấy mình là đã yên vị đứng trên mái nhà, tay hắn liền che lại cái trán, Nội tâm hắn là đã dâng lên sống lớn, “Quả nhiên là Ran sau này hoàn toàn có thể băng băng chạy mái nhà a! Tim ta thật đau a!”
Nhưng chuyện chính vẫn còn , Conan nhanh chóng tìm kiếm mọi thứ xung quanh, quan sát tập trung đến cực điểm.
Mà lúc này ở phía dưới Tonoya Misuzu nhìn Jiyo Inbun nhẹ nhõm nhảy lên mái nhà, hắn mặc dù rất kinh ngạc nhưng mà nội tâm lại tràn ngập vui mừng cùng hi vọng. Nói thế nào Jiyo đại nhân đã có bực này năng lực liền đại biểu cho hắn không phải thường nhân , Làng của hắn là có thể cứu a! Hắn là không không vui mừng có thể sao?
Jiyo Inbun để mặc cho Conan tập trung trinh thám, hắn chỉ là lạnh nhạt biểu lộ liếc nhìn qua một chút mái nhà, sau đó đưa mắt nhìn về phía xa xa mái nhà của những ngôi nhà trên dãy này. Hắn nhàn nhạt thấy được một chút vết máu liti dính ở một số chỗ trên những mái nhà, hiển nhiên là nó bị thương, nhưng mà đạn súng lục cũng không có to lắm lục sát thương với nó nha, chỉ là một chút vết thường ngoài da đưa đến chảy máu tác dụng. Đương nhiên nếu là một cái tốt xạ thủ bắn vào trên người nó thì có thể đưa đến trọng thương, nhưng mà hiển nhiên con yêu này rât linh hoạt, đạn chỉ xẹt qua, với lại góc độ vấn đề nên cảnh sát khó mà nhắm bắn. Xem ra con Yêu cũng có chút đầu óc!
Nhưng đó không phải là điểm chính, điểm chính là trên những giọt máu này Jiyo Inbun nhìn thấy nhàn nhạt huyết khí chi lực. Huyết khí chi lực đây là chỉ khi nào một yêu ma bắt đầu huyết thực thời điểm mới xuất hiện a! Mặc dù như dự đoán con khỉ tinh này sẽ ăn người, nhưng mà đó chỉ là để thỏa mãn cơn thèm ăn của nó mà thôi.
Còn Huyết thực này là một phương pháp quỷ tu nha, ấn theo mà nói đây là một phương thức tu luyện. Khỉ tinh cũng không thể mở ra linh trí đến độ đạt được thiên phú công pháp huyết thực tịnh tiến tu vi nha. Trừ Phi....!
Suy nghĩ đến đây Jiyo Inbun khóe miệng chợt dâng lên một vòng tiếu dung, hóa ra là thế, như vậy cũng là suy nghĩ thông. Có được đáp án Jiyo Inbun lại quay nhìn Conan đang lâm vào trầm tư, trên tay hắn giờ nhiều hơn một miếng da long, trên còn đó còn dính một chút máu khô.
Cảm thấy Jiyo Inbun ánh mắt Conan hoàn hồn, đứng lên , tay cầm miếng da lông kia tiến đến chỗ Jiyo Inbun.
“Inbun ca ca ngươi nhìn!” Conan nói giơ lên miếng da lông trong tay cho Jiyo Inbun nhìn rõ, lại nói tiếp, “ Miếng da lông này chắc hẳn là lúc cảnh sát bắn hung thủ rơi ra đến, trên đó còn có một chút vết cháy xém do đạn xẹt qua!”
Conan lại tiếp tục lật qua miếng da lông, hướng phần da bên trong cho Jiyo Inbun xem : “Mà lại ngươi nhìn, đây hoàn toàn là đồ thật 100 phần trăm. Mà trạng thái da và lông này cũng mới chỉ bị ánh nắng ở đây phơi khô tầm 1 tháng, nói vậy lúc nó ở trên ngưởi hung thủ là còn rất tươi, Mà hung thủ cũng không thể hội đi giết một con đại khỉ rồi lột da hoàn mĩ mặc lên người đi, dù cho làm được cũng sẽ rất hạn chế hành động a, phải biết da và lông tươi mới nhưng là rất nặng, huống gì cao tầm 2 mét đây.”
Jiyo Inbun nghe vậy cũng gật gật đầu thật sự là một tên thông minh nha, quả không hổ là nhân vật chính của truyện Shinichi đại trinh thám nha.
Thấy Được Jiyo Inbun tán đồng Conan lại hưng phấn kể lể : “ Mà ta ngưởi mùi máu trên đó, cũng không phải là máu người, ta đối với mùi máu người nhưng là rất quen thuộc đây, đây rõ ràng là máu động vật cái này ta dám chắc, cùng đây là lông khỉ, vậy nên đây mọi chuyện cũng đã rõ ràng, Hung thủ cũng không phải người mà một con khỉ nha.”
Nói dường như sợ Jiyo Inbun không tin Conan lại nhanh miệng tiếp: “Mặc dù họ khỉ này thường là ăn thực vật, nhưng cũng không đại biểu chúng sẽ không ăn thịt nha, như tinh hay khỉ đầu chó chẳng hạn, bọn hắn thỉnh thoảng cũng sẽ săn giết động vật ăn thịt đây, con khỉ này hình thể thật lớn, nên khả năng nó ăn thịt là cực cao, chỉ có Protein nhiều mới có thể khiến nó lớn như thế, thỉnh thoảng cũng sẽ có một vài con linh trưởng biến dị đây.”
“Mà với thiên phú leo trèo nhanh nhẹn của mình , có thể giải thích tại sao hung thủ có thể chạy băng băng mái nhà như là võ thuật cao thủ thế được. Mặc dù đay chỉ mới là suy đoán, cần chứng cứ xác thực hơn, nhưng Inbun ca ca thấy thuyết pháp của ta thế nào?”
Jiyo Inbun trợn tròn mắt, lần này hắn thật sự là ngạc nhiên, thật không ngờ Conan này chỉ dựa vào ánh mắt bình thường cùng với cơ sở khoa học, lền có thể đoán trúng được tám chín phần vụ việc như thế, thật sự là một tên não siêu thông minh a!
Rất nhanh Jiyo Inbun lấy lại phong thái như trước, mỉm cười nhìn Conan, vỗ vỗ đầu khen ngợi: “Tốt lắm Conan, quả nhiên là một tiểu hài tử thông minh, thuyết pháp của ngươi khiến ta hoàn tán đồng, vụ án này ngươi gần như hé mở hết nha, tuy nhiên vân còn thiếu một số chỗ chứng cứ thuyết phục được cảnh sát đây.”
Conan là cười tươi giang ra hay tay biểu lộ thoải mái manh manh: “Chứng cứ loại này không phải chờ chúng ta bắt được con vật này không phải là tốt nhất chứng cứ sao?”
“Bắt nhưng đi đâu bắt, ngươi chẳng nhẽ ngay cả hung thủ vị trí cũng đã xác định được sao?” Jiyo Inbun kinh ngạc đạo.
“Cái này vị trí thì chưa chắc, nhưng cũng có thể đoán được một chút đại khái!” Conan nói đạo, lại từ trong túi móc ra một túi nilon đựng tang chứng nghiệp vụ, bên trong chứa một phiến lá liễu sam khô bên trên còn dính chút tảo rêu: “Ngươi xem phiến lá này rõ ràng là bị ngâm trong nước rất lâu nên có phần bị ung, lại bên trên có dính ‘tảo địa sinh’ , lại này chỉ có bên trên mặ hồ nước mới có, chỉ cần hỏi xem hồ nước nào nhiều tảo lại có Liễu Sam ở bên cạnh thì chính là nơi đo có manh mối nha.”
Đoán chừng ít chục phút sau xe dừng lại ở cạnh một hồ nước ở cuối góc hẻo lánh của làng, bên cạnh còn có một cây liễu Sam già đang đung đưa trong gió, phía trên mặt hồ nổi lên từng mảng xanh tảo địa sinh, rêu, cùng với bèo tây, hỉnh thoảng có một chút bóng cá đớp nước.
Mấy người lập tức xuống xe , đi đầu là Tonoya Misuzu, hắn cung kính đối với Jiyo Inbun nói : “Jiyo -San chính là chỗ này.”
“Chỗ này sao? ừm thật là một nơi âm khí nặng nề!” Jiyo Inbun khẽ vuốt cằm quan sát lấy
Conan đứng ở phía cũng không nhịn được cảm giác hơi khó chịu, hắn đại thám tử là rất mẫn cảm đối với những nơi giết chóc nha.
“Inbun đại nhân , nơi này ta cảm giác thật khó chịu a!” Matsushita Heazaburo hai tay ôm người rùng mình một cái.
Lúc này Tonoya Misuzu nghe vậy mới lên tiếng : “cái hồ này rộng khoảng 400 mét vuông, trước kia mọi người vẫn hay ra đây câu cá, cùng tắm mát, nhưng từ khi một người trong làng bị chết chìm ở đây, từ đó thỉnh thoảng có người xuống tắm lại bị chết đuối trong hồ, nhiều lần vậy mọi người sợ quá nên chả ai dám tới gần hồ này nữa, đến nay bỏ hoang cũng gần 4 năm rồi. Cứ tới gần đây lại cảm giác rợn tóc gáy.”
Conan ở một bên nghe vậy bĩu môi khinh thường, mấy người này nha, cứ hay mê tín đủ loại, nào la ma quỷ cái gì, về phần hắn, dám khẳng định, người bị chết đuối là do kỹ thuật bơi không tốt, hoặc gặp tai nạn trong khi bơi, nào có ma quỷ gì ở đây.
Jiyo Inbun để ý thấy nét mặt của Conan, hắn cũng chỉ là cười trừ, hắn biết tên cẩu khoa học Conan này chắc chắn sẽ không tin mấy cái huyền bí kia.
Jiyo Inbun tới bên cạnh bờ hồ, còn Conan thì chạy xung quanh xem xét .
Rất nhanh mở ra âm dương nhãn Jiyo Inbun liếc thấy rất nhiều oán khí bốc lên từ trên hồ nước này, mà ở sâu dưới đáy hắn nhìn thấy một cỗ huyết khí chi lực đang ẩn náu dưới sâu đáy bùn của hồ, rất rõ ràng chính là con yêu kia, Jiyo Inbun chỉ âm thầm nhếch miệng, đây cũng chưa phải là thời điểm bắt nó.
Mà lúc này ở đằng xa Conan đã đeo bao tay , cầm lấy một vật dạt gần bờ , sau đó lại chạy trở về bên cạnh Jiyo Inbun, : “Inbun ca ca ngươi nhìn!”
Chỉ thấy trên tay hán là một cái áo trẻ con bị xé rách tả tơi, theo Conan lật qua lại, còn nhìn thấy vết máu đậm dính ở trên đó. Tonoya Misuzu cùng Matsushita heizaburo cũng xúm lại vây xem, càng xem càng cảm giác chẳng lành.
“Inbun ca ca ngươi nhìn ngoài vết máu ra, trên này lưu lại vết tích xé rách, nhìn rõ ràng là vết móng vuốt, mà móng người quá yếu , không thể làm ra như vậy, chỉ có móng loài linh trưởng lớn mới có thể lưu lại vết tích này.”
“Vậy những đứa bé kia!” Mặc dù có chút đáon được kết quả, nhưng Yonoya vẫn ôm một chút tâm lý may mắn hỏi.
Conan sắc mặt cứng đờ, sau đó lại âm trầm, mặc dù kết quả rất đau lòng nhưng hắn buộc phải công bố sự thật. Conan buồn bã quay đầu nhìn về phía mặt hồ đục ngầu, khó khăn nói: “Mấy đứa bé kia nếu rơi vào tay người thì còn khả năng sống sót, nhưng ở trong tay hung thú,... chỉ sợ xương cốt cũng khó toàn vẹn, ta nghĩ gọi cảnh sát đến đào móc ở dưới đáy hồ sẽ ra kết quả...!”
“Quả là như thế!” Tonoya trong lòng âm trầm thở dài một hơi, nhưng chuyện đã rồi hắn cũng không thể nói gì hơn là lấy điện thoại ra gọi cảnh sát tới.
Chiều Hôm đó bên bờ hồ cuối làng một mảnh tiếng khóc tang thương, bầu không khí ảm đạm, đến giờ đội lặn của cảnh sát đã vớt lên được tầm 8, 9 bộ xương cốt trẻ con, ở trên bờ đnag tiến hành rắp nối cho hoàn chỉnh, dưới nước vẫn tiếp tục tìm kiếm.
Nước hồ bị tù động, lại không có sóng nước nên những xương cốt rơi vãi ở dưới cũng không có bị bùn chôn lấp, hay trôi đi, hơi hơi tìm kiếm một chút là có thể vớt được đầy đủ, chỉ là chúng hỗn loạn lại với nhau, nên cần chuyên viên tiến hành ghép nối lại.
Mà phía trên những này đều có dấu vết bị cắn xé, cùng răng nanh, đến giờ cảnh sát dã 8 chín phần khẳng định được là những đứa trẻ này bị 1 con khỉ lớn ăn thịt.
Những người nhà nạn nhân thì khi ra nhìn thấy mấy cảnh này thì là triệt để rã rời, phụ nữ có người còn triệt để khóc ngất, chỉ có mấy người đàn ông trong gia đình là còn cố nén bình tĩnh , phối hợp cảnh sát làm kiểm tra, họ cũng muốn khóc lắm, nhưng mà như thế tình cảnh sẽ loạn thành một bầy, gia đình cũng loạn lên, nên họ chỉ có thể cố làm mắt điếc tai ngơ, phối hợp cảnh sát nhận thân, kiểm tra ADN.
Một bên , ở bên cạnh Jiyo Inbun, Conan là hai tay nắm chặt, hắn rất muốn trinh thám, nhưng cũng không muốn trinh thám ra cái kết quả này, đây quả thật là kiện vô cùng đau lòng, lúc trước hắn cũng hi vọng phán đoán của mình sai lầm, nhưng thâm là trinh thám hắn không thể vì kết quả tàn khóc mà cố ý suy tính lệch đi sự thật. Nhưng kết quả quả này Sinichi hắn là trăm lần không muốn, nhìn những người cha mẹ kia đau lòng khóc thương hắn cũng chỉ là xó thể đứng bên thở dài bất lực.
“Dừng đau lòng, Conan , đây âu cũng chính là số mệnh của những đứa bé này...” nhìn biểu tình của conan Jiyo Inbun thiện ý khuyên bảo một chút. Sau đó lại ngẩng mặt lên nhìn trời, ngâm một câu thơ:
“ Hoa nở ức vạn hoa nhiều là đóa vô tình, Vận mệnh vốn vô tình sầu bi lại ích gì.” Kiếp trước hắn cũng là sầu bi nuốt nước mắt, tăng lên thực lực muốn thay đổi vận mệnh, nhưng rồi cũng vô ích, là vô tình như vậy, kiếp này nên thả ra khúc mắc mà sống tiếp.
“Cám ơn Inbun ca ca, ta chỉ là có chút tâm tình không tốt.” Conan ngẩn đầu đối với Jiyo Inbun tạ ơn một tiếng.
Chiều trở lại khách sạn Okeyama, Jiyo Inbun cùng conan nói tạm biệt, Conan về chỗ thám tử Mori, Jiyo Inbun cùng Matsushita thì là trở về phòng trọ của mình, theo Conan thì Vụ án kia đã không thích hợp điều tra tiếp, có lẽ nên để cho cảnh sát mời đội săn bắt về tiến hành bắt thú, hắn cũng không nên tiếp tục lưu lại quấy rầy.
Jiyo Inbun thì âm thầm để cho Matsushita bảo với Tonoya Misuzu là tối nay hắn sẽ bắt đi diệt con yêu quái kia, nên bảo ông ta không cần phải lo lắng.
thời gian nhanh chóng trôi qua, đã đến thời điểm tối, đêm này là ở làng này tổ chức lễ hội “thiên hạ đệ nhất” , có rất dông đảo khách tham quan đây, Jiyo Inbun để cho matsusshi tối nay thả cửa, để hắn đêm nay ăn chơi, công việc Jiyo Inbun sẽ tự giải quyêt sau. Hắn cũng theo đoàn người Conan đi tham gia lễ hội, để mặc cho Matsusshita đi bao gái.
Nhưng giữa đường lễ hội vừa bắt đầu đốt xong 3 chữ “ Thiên Hạ nhất” xong lại nảy ính ra một vụ án giết người, mà có liên quan đến người đàn ông vừa nãy nhờ ran chụp hình xong. Nên 4 người là cũng phải đến để giúp cảnh sát xác nhận một chút.
tròng phòng khách sạn số phòng 204, quảng cnahr bừa bộn tụa như là một vụ giết người cướp của, Conan cùng Mori đang xem xét xung quanh tìm manh mối.
Người đàn ông bị giết là Imatake Satoru một nhà văn có tiếng.
Mà người hiềm nghi lớn nhất là bạn cùng phòng của anh ta Norikazu Sasai, nhưng khổ nỗi ông này lại có chứng cứ ngoại phạm là những bức ảnh mà ông ta đã nhờ Ran chụp cho mình.
Jiyo Inbun thừa biết chính tên Norikazu sasai là kẻ đã giết người, còn về những bức ảnh chứng cứ, hoàn toàn là chứng cứ giả được tạo dựng từ những bức ảnh cũ chụp từ năm ngoái cộng với mấy bước ảnh mới chụp nhờ Ran để hoàn thiện, nhưng tinh mắt vẫn có thể nhìn ra sự khác biệt giữa mấy bức ảnh năm trước và mới đây.
Nhưng mà Jiyo Inbun vốn không muốn quá chú ý nên không có lập tức phá giải vụ án, với lại có Conan ở đây, vụ án này chỉ là chuyện sớm muộn, muốn qua mặt Conan trừ phi có phép thuật thuật như hắn, còn không thì vạn phần khó khăn.
Mà nếu thấy vụ án lâu giải quyết hắn vẫn có thể mách nước cho Conan một chút, dù sao từ giờ đến lúc đi diệt yêu vẫn còn thời gian.
Mà lúc này căn bản không có việc gì Ran , lại tranh thủ đi ra ngoài mua chút đồ, nhưng vừa ra ngoài đường lại thấy mấy đoàn xe lớn chạy về cùng một hướng, xung quanh còn có xe cảnh sát hộ tống. Hỏi ra mới biết là làng Okanasu có thú dữ đã ăn rất nhiều người, nên cảnh sát tiến hành quy mô lớn săn bắt.
Thế là tính hiếu kì bọc phát Ran lập tức bắt ta-xi chạy đến làng Okanasu xem xét. Mà lại bởi thời gian này theo Jiyo Inbun học võ , thực lực có chút tăng trưởng nên cũng khiến cho nàng lòng tin bành trướng, có thể hiện tại là không sợ thú dữ a!
!!!!!!!!!!~~~~~~!!!!!!
Đơn giản là chương mới @@@ Mọi ý kiến đống góp hoàn thiện, vui lòng Comen cho tác giả biết, còn là vẫn chưa thi hết môn học kỳ đại học nên vẫn chưa thời gian mà viết nhanh @@ ~~~~~~~~~~~~~~~~~