Chương 16: Cuộc chiến của những lý tưởng và giấc mơ (Phần 2)

Chương 15: Cuộc chiến của những lý tưởng và giấc mơ (Phần 2)

Sau khi hẹn đấu với Kitori, Kayuto quay trở về nhà và chuẩn bị luyện kiếm. Tuy nhiên, trên đường về, anh chàng gặp phải Kura. Kura có ý định theo Kayuto đến nhà để tìm hiểu thêm về anh ta.

"Tôi muốn biết thêm về việc luyện kiếm của anh", Kura cười nói.

Kayuto nhìn Kura một cái rồi trả lời: "Tôi không muốn ai đến nhà. Tôi chỉ muốn luyện kiếm."

Kura cứ bám theo anh ta và khi đến tận nhà, cô từ chối rời khỏi và yêu cầu được ở lại.

"Anh có thể cho tôi xem cách anh luyện kiếm chứ?" Kura liên tục cố gắng thuyết phục Kayuto.

Kayuto không quan tâm đến yêu cầu của Kura và trả lời: "Nhà Không tiếp khách. Vui lòng đi cho."

Khi thư ký của mình đồng ý với Kayuto, anh ta nhắn nhủ Kura:"Đừng cố nữa, tôi sẽ không bao giờ đáp lại đâu."

Kura không thể tin được những gì mình nghe. Cô cảm thấy tổn thương và bị bỏ rơi.

"Anh thực sự muốn tôi phải đi?" Kura chất vấn.

"Đúng vậy," Kayuto đáp lại với giọng nghiêm túc. "Vui lòng rời khỏi đây."

Những lời nói của Kayuto mang tính chất lạnh lùng và tàn nhẫn đã khiến cho Kura càng thêm phẫn nộ.

"Tại sao anh lại làm như vậy?" Kura từ chối rời khỏi.

Kayuto không hề do dự trả lời: "Tôi không quan tâm đến việc này. Vui lòng rời khỏi nhà tôi."

Dưới ánh đèn vàng của phố đêm, Kura đứng trước cửa nhà Kayuto với sự bối rối. Cô đã chạy theo anh ta để tìm hiểu thêm về việc luyện kiếm của anh, nhưng nay đang ngơ ngác vì sự lạnh lùng của anh.

"Kayuto, em chỉ muốn biết thêm về anh mà thôi," Kura tiếp tục cố gắng giải thích với hy vọng anh ta sẽ cho cô ở lại.

Tuy nhiên, Kayuto không có ý định dừng lại để giải thích cho Kura hiểu. Anh ta quay sang nhìn cô và nói: "Tôi không muốn ai đến nhà. Tôi chỉ muốn luyện kiếm."

Kura cảm thấy thất vọng và tủi thân khi bị từ chối như vậy. Nhưng bất chấp mọi khó khăn, cô vẫn cố gắng giữ chân anh ta lại.

"Kayuto, anh không nhớ em sao? Em là người nằm trong phòng vip ấy," Kura nói.

Kayuto suy nghĩ chút và sau đó nhớ ra: "À, cô bé đó à. Anh có chút nhớ nhưng giờ thì xin lỗi, tôi không muốn có bất kỳ ai đến nhà."

Kura cảm thấy thất vọng hơn khi Kayuto quá lạnh lùng và không chịu lắng nghe. "Kayuto, hãy tin em một điều, em không phải là một trong những người đó," Kura nói.

Nhưng Kayuto lại không quan tâm đến những lời của Kura. Anh ta đi vào phòng và khóa cửa lại. Kura thấy sự tàn ác của anh ta và rời đi, để lại nỗi buồn và hoang mang trong lòng.

Sau một ngày dài tập luyện kiếm, Kayuto về đến nhà và thư giãn bằng cách xem phim và ăn tối. Nhưng khi anh ta chuẩn bị đi ngủ, hình ảnh của Kura lại hiện về trong đầu anh, khiến anh ta cảm thấy lưỡng lự và đau lòng.

Kayuto suy nghĩ suốt cả đêm về lời từ chối của mình đối với Kura và thực sự không muốn cô ấy phải cô đơn và buồn bã. Trong đầu anh, hình ảnh của cô gái với ánh mắt uất ức và khuôn mặt buồn bã cứ hiện lên liên tục. Anh quyết định rằng anh cần phải trực tiếp xin lỗi Kura và hy vọng có thể khắc phục được sự khác biệt giữa hai người.

Trong khi đó, Kura đang ở nhà riêng của mình và phe phẩy trong căn phòng. Cô gái này cảm thấy bị từ chối và không hiểu Kayuto từ chối cô có nghĩa là gì. Tại sao anh ta lại bỏ qua cô, liệu cô đã làm sai chuyện gì? Kura lặng lẽ khóc, tâm trạng của cô đầy chông gai và bất an.

Mặc dù cha mẹ của Kura cố gắng an ủi con gái của họ nhưng không giúp được gì cho sự buồn bã của Kura. Những lời động viên và sự yêu thương của cha mẹ không thể thay thế được sự hiện diện của người cô đơn muốn kết nối với ai đó.

Kura (với giọng đau đớn): "Tại sao anh lại từ chối em. Em đã làm sai chuyện gì chứ?"

Cô cứ cố gắng để kiềm chế cảm xúc nhưng không được, những nước mắt cứ tuôn rơi. Cuối cùng, Kura mệt mỏi quỳ xuống trên sàn nhà và nuốt nước mắt. Cô cảm thấy mình rất cô đơn và bất lực, không biết phải làm gì để cải thiện mọi việc.

Sáng hôm sau, Kayuto thức dậy với khuôn mặt đầy buồn bã và hối hận. Cậu rửa mặt lần lượt bao nhiêu lần nhưng cảm giác phải đối mặt với Kura khiến anh không thể thiếu đi sự hoang mang. Khi cậu ăn sáng, Kayuto nhai nhắm mi một cách tự động, trong đầu anh hiện lên những hình ảnh của Kura đứng trước cửa đợi anh mỗi sáng.

Kayuto quyết định đi tìm Kura trong suốt giờ học. Tuy nhiên, suy nghĩ của cậu vẫn đầy hoang mang mỗi khi nhớ đến cô gái đó. Trong lớp học, Kayuto cố gắng tập trung nhưng không thể giảm được cảm giác lo lắng. Anh ta không thể đỡ được sự hoang mang và ngày càng trở nên tuyệt vọng khi thấy cô gái đang nói chuyện thân thiết với Kitori thay vì đợi đến lớp cùng với Kayuto. Khi anh nghe tiếng cười của Kura, một cảm giác đau khổ bao phủ lấy anh.

Sau giờ học, Kayuto quay lại căn nhà của Kura, nhưng không có ai ở đó. Kayuto cảm thấy rất buồn và cô đơn trong sự im lặng của con đường về nhà. Những bước chân trên con đường quen thuộc cứ như được cưỡi trên gươm của sự cô đơn để xâm chiếm tâm trí anh.

Kayuto hiểu rõ rằng anh ta đã mắc lỗi và làm tổn thương Kura. Anh ta muốn trở lại với cô gái đó và khắc phục sự khác biệt giữa hai người.

Vào tuần sau, Kayuto đi thi đấu kiếm với Kitori. Cả tuần qua, anh ta đã lo luyện kiếm và suy nghĩ về Kura nên anh khá sa sút. Mỗi ngày, Kayuto tập trung vào việc rèn luyện kỹ thuật và chiến thuật của mình để có thể đánh bại Kitori. Tuy nhiên, cứ mỗi khi nhớ đến Kura, anh lại cảm thấy một cơn lo lắng và sợ hãi xâm chiếm tâm trí.

Khi Kitori bước lên sân, mọi người đều hò reo gọi tên cậu ấy, trong đó có Kaela, Karura và Kura. Họ đều cỗ vũ cho Kitori bằng những lời nói động viên và những cử chỉ cổ vũ. Thậm chí, khi Kitori dùng kiếm để tạo ra các kỹ thuật đặc biệt, các fan hâm mộ của cậu ấy la hét thích thú và rất phấn khích.

Điều này khiến Kayuto đau lòng vô cùng, anh ta cảm thấy rằng không ai ủng hộ mình. Tuy nhiên, anh ta vẫn bước lên sân chiến đấu, tự tin vào khả năng của mình. Bởi vì anh ta biết rằng đây là cơ hội cuối cùng để chứng tỏ tài năng của mình trước Kura.

Khi Kayuto bước lên sân, không ai cổ vũ cho anh ta cả. Cả hội trường sân thi đấu chỉ reo hò mỗi tên Kitori, đồng thời nặng lời nói rằng Kayuto sẽ là kẻ thua cuộc. Anh ta không hề quan tâm đến lời nói của họ, anh chỉ quan tâm một điều là Kura có chú ý đến mình không?

Vì thế dù với tâm trạng sa sút nhưng Kayuto vẫn không từ bỏ hy vọng chiến thắng. Đó là lý do tại sao anh ta đã quyết định thi đấu. Bởi vì anh ta muốn chứng minh rằng bản thân có khả năng chiến thắng và xứng đáng nhận được sự ủng hộ của những người xung quanh.

Sau đó, trọng tài đi lên sân và mời cả hai kiếm sĩ vào vị trí chiến đấu. Cảm giác hồi hộp tràn đầy trong lòng Kayuto khi anh chuẩn bị sẵn sàng cho trận đấu quan trọng này.

Sau khi tiếng còi khai cuộc vang lên, Kayuto và Kitori lao vào tấn công nhau bằng những nhát chém chí mạng bằng thanh kiếm an toàn mà nhà trường cho cấp cho 2 người. Kayuto sử dụng kỹ thuật Vision Thủy cường hóa làm cho thanh kiếm của mình trở nên nhẹ nhàng, linh hoạt và đầy uy lực.

Kayuto liên tiếp tung ra những đòn đánh mạnh mẽ như trời giáng xuống Kitori. Dù Kitori đã cố gắng đỡ được hầu hết các đòn tấn công, nhưng tay cậu đã tê tái sau khi đỡ những đòn đánh này từ Kayuto. Kitori đã thử định phản đòn, nhưng sức mạnh áp đảo của Kayuto đã buộc cậu vào tình thế bị động. Cậu không ngờ rằng một người thuộc dòng cường hóa lại có sức tấn công khủng khiếp đến như vậy.

Thấy Kitori căng thẳng, Kayuto đánh chậm lại một nhịp để tránh làm mất mặt cho Kitori. Tuy nhiên, Kitori không biết ý đồ của Kayuto, và vội tấn công bằng cách chém những cú đánh vào thanh kiếm được bao quanh bằng nguyên tố Lôi của mình, hy vọng có thể chiến thắng.

Theo kiến thức của Kayuto, khi nguyên tố Thủy tiếp xúc với nguyên tố Lôi, sẽ gây ra phản ứng dẫn điện - phản ứng rất có lợi cho bên dùng Lôi. Do đó, anh ta chủ động sử dụng nguyên tố Thủy để tạo ra phản ứng dẫn điện và khiến Kitori có thể tấn công như mong muốn.Sau khi Kitori tấn công và tạo ra phản ứng dẫn điện, Kayuto đã bắt đầu nghiêm túc và quyết định biến thanh kiếm của mình thành nguyên tố Hỏa để cường hóa cho thanh kiếm trở chính xác, uy lực và tạo ra phản ứng chạm mạch. Kayuto sử dụng kỹ thuật Vision Hỏa cường hóa để mang lại hiệu quả cao nhất cho thanh kiếm.

Kitori bắt đầu hoảng loạn khi thấy Kayuto đang chuẩn bị tấn công và lùi về sau vài bước để giữ an toàn. Tuy nhiên, Kayuto không để Kitori có thời gian để đưa ra phản ứng tấn công tiếp theo. Anh ta lao đến tung một đòn rất mạnh vào thanh kiếm đang đỡ của Katori. Sức ép khủng khiếp và sức nổ của phản ứng chạm mạch đã làm cho thanh kiếm của Kitori gãy làm nhiều mảnh và hất văng Kitori ra xa khiến cậu bị thương nhẹ.

Cuối cùng, trọng tài thổi kèn và Kayuto đã chiến thắng trong cuộc thi này. Kayuto nhìn Kitori với ánh mắt lạnh lùng và không có bất kỳ cử chỉ gì để chúc mừng đối thủ của mình. Anh ta bước ra ngoài sân thi đấu và về nhà, để lại cho Katori đứng ngơ ngác mà chả hiểu chuyện xảy ra.

Một vài phút sau khi trận đấu kết thúc, tin tức về kết quả bất ngờ này đã lan rộng trong cả hội trường. Các sinh viên đang nói chuyện và thậm chí còn hét lên khi nhận ra rằng Kayuto đã thắng cuộc. Nhiều người cũng bày tỏ sự ngạc nhiên khi thấy Kitori bị đánh bại một cách dễ dàng.

Có những người cho rằng Kayuto chỉ may mắn và có được chiến thắng do kỹ thuật của anh ta, trong khi đó, một số người khác tỏ ra ấn tượng với kỹ thuật của Kayuto và thừa nhận rằng anh ta là một chiến binh tài ba.

Trong khi đó, Katori vẫn đang cảm thấy thất bại và buồn bã. Cậu ta biết rằng cậu ta đã không hoàn thành mục tiêu của mình và cần phải rèn luyện kỹ năng để cải thiện chiến thuật của mình vào lần sau.

Tuy nhiên, dù cho lý do nào thì kết quả của trận đấu đã gây tiếng vang lớn trong cả hội trường và các sinh viên. Danh tiếng của Kayuto cũng tăng lên nhờ việc đánh bại chiến binh đứng đầu học viện Kitori. Không lâu sau, việc này đã lấn xuống nhờ những chiêu mưu mẹo của Kayuto để nó lấn xuống vì cậu không muốn gây sự chú ý cho mọi người khi không bị ép buộc.

Sau vài năm, Kayuto đã trưởng thành hơn và trở thành một chiến binh mạnh mẽ và đầy uy lực. Anh ta vẫn giữ phong cách lạnh lùng của mình, nhưng đã phát triển thêm tính cách nghiêm túc, đặt công việc và trách nhiệm lên hàng đầu trong cuộc sống của mình.

Cùng với Kitori, Kayuto đã trở thành top đầu bảng xếp hạng kiếm thuật của học viện. Tuy nhiên, sự khác biệt giữa hai người là Kitori được nhiều người biết đến hơn, có nhiều fan hâm mộ và luôn tận tình hỗ trợ mọi người. Trong khi đó, Kayuto lại ít nói chuyện với người ngoài và không quan tâm đến việc trở nên nổi tiếng. Kayuto đã trải qua nhiều năm sống trong việc học tập và rèn luyện kỹ năng. Anh ta dành phần lớn thời gian của mình để học, luyện võ và sống một cuộc sống khá đơn giản. Anh ta không quan tâm đến việc trở nên nổi tiếng hay có nhiều bạn bè, mà chỉ tập trung vào việc cải thiện bản thân và trở thành một chiến binh tài ba. Kayuto thường xuyên dành nhiều giờ để tập luyện kiếm thuật của mình và mang theo kiếm đi khắp nơi. Tuy nhiên, anh ta chưa từng quay trở lại thăm gia đình của mình, vì anh ta cho rằng việc học và rèn luyện kỹ năng là quan trọng hơn.

Sau khi nhận ra rằng đã lâu anh không về thăm gia đình, Kayuto quyết định dành tuần nghỉ để trở về quê nhà. Kayuto đã có một chuyến đi về quê nhà để thăm gia đình sau nhiều năm xa cách và tập trung vào việc học tập và rèn luyện kỹ năng. Trên đường đi, anh ta đã được chiêm ngưỡng những cánh đồng lúa bao la và những vùng núi hoang sơ, tạo cho anh ta một cảm giác thanh bình và thư giãn.

Khi xe của Kayuto về đến làng Vitara, anh ta nhận ra rằng nơi đây đã thay đổi rất nhiều so với khi anh ta còn ở đó. Những ngôi nhà gỗ và gạch ngày xưa đã được thay thế bằng các công trình mới được xây dựng bằng xi măng và được cải tiến bằng công nghệ hiện đại. Tuy nhiên, mặc dù sự phát triển của làng đã bước vào một giai đoạn mới, Kayuto vẫn cảm thấy vẻ đẹp tự nhiên và thanh bình của miền quê vẫn được giữ nguyên.

Cảm giác đầu tiên mà Kayuto cảm thấy khi đến làng là niềm hạnh phúc khi được quay trở lại nhà. Khi Kayuto đến làng, mọi người đã hỏi cậu là ai và Kayuto tự giới thiệu là con của Meria thánh nữ và Albedo kiếm sĩ. Mọi người hiểu ý của cậu và nhận ra rằng cậu là Kayuto Akayaba - con của một chiến binh được biết đến với khả năng kiếm thuật tuyệt vời.

Mọi người bàn tán xôn xao về Kayuto và nhiều chú bác nông dân đã tiếp cận với anh ta để trò chuyện vui vẻ. Trong lúc đó, cha của Kayuto - Albedo đi ngang qua và khi ông nhìn thấy Kayuto, ông đã chạy lại và ôm chặt con trai của mình. Ông xúc động và vô cùng hạnh phúc khi thấy con trai của mình sau một thời gian dài xa cách.

Sau đó, Kayuto cùng cha về nhà và khi vào nhà, mẹ của Kayuto - Meria đi đến và khi nhận ra Kayuto là con trai cưng của mình về, bà vô cùng vui mừng. Gia đình của họ cùng nhau ngồi lại và nói chuyện rất vui vẻ, chia sẻ những câu chuyện mới nhất của cuộc sống của mỗi người.

"Dạo này cuộc sống có ổn không con trai? có áp lực gì không?" Meria vừa xoa đầu con trai vừa nói

Kayuto đáp:"Cũng không có gì khó khăn lắm mẹ ạ, cuộc sống con cũng bình thương thôi".

"Lâu rồi không gặp mà con đã cao hơn ta rồi" Albedo nói với Kayuto.

Albedo hỏi tiếp:"Ở trên đó có bạn gái hay người yêu gì chưa, nói cho bố mày biết xem nào". Albedo nói nhẹ qua khẽ tai của Kayuto.

...Bla-bla

Kayuto hỏi cha về Komoe - em gái của anh ta và cha bảo rằng cô bé đang đi học và sắp về rồi, cả 3 người nói chuyện với nhau tiếp sau đó. Vài giờ sau, Komoe đã về nhà và khi thấy anh trai mình, cô bé vô cùng mừng và ôm chặt lấy anh trai của mình.

"Lâu rồi không gặp em đã cao lên nhỉ? đã hết nói lắp chưa?" Kayuto vừa cười vừa chọc Komoe Akayaba.

Komoe đáp nhanh:"Anh nghĩ sao vậy? anh nghĩ em gái của anh còn như trước à?" Komoe tự đắc.

Kayuto hỏi tiếp:"Năm nay em bao nhiêu tuổi rồi?

Komoe đáp:" 6, là 6 tuổi ạ...bla-bla.

Sao đó cả gia đình Kayuto cười đùa vui vẻ đến chiều tối muộn.

Sự kiện 3: Giấc mơ và hiện thực