Chương 1: Sự bắt đầu sau khi kết thúc
© Trong thế giới Rimu, vào thế kỷ 13 tại lục địa Redona, quần đảo Mazuna.
Mikato, nữ hoàng quản lý đất nước Mazuna, dựng trên sự khác biệt về lý tưởng sống, vẫn đang nghiến răng đứng trước Deablouse - một bán thần tàn bạo và nham hiểm.
"Ngươi có trăn trối gì không?" Mikato hỏi.
Deablouse chỉ cười và trả lời, "Cảm ơn nhé Mikato!".
Cô ấy bất ngờ với lời trăn trối của anh ta nhưng vẫn tỏa ra sự lạnh lùng. Sự khinh bỉ và sự bất kham của Mikato đã khiến Deablouse cảm thấy thật xúc động, và cậu ấy không khỏi nghĩ rằng liệu Mikato có đoán ra được lí do của mình hay không.
Nhưng rồi, cậu ấy biết rằng sự khâm phục của mình đã bị Mikato lợi dụng. Không một lời giải thích nào, Mikato đã dùng lưỡi kiếm của mình để chấm dứt cuộc đời của Deablouse.
Đó là một sự kết thúc đau lòng, một sự khép lại không hồi đáp cho một kẻ tàn bạo, nhưng đó cũng là sự khởi đầu của một câu chuyện mới.
Giới thiệu về quá khứ của nữ hoàng
Mikato và em gái của cô, Mikoto, đều là những nữ hoàng của Redona. Tuy nhiên, Mikato không hề có tình cảm với em gái của mình và luôn luôn ám ảnh vị trí quyền lực cao nhất.
Một buổi sáng, khi Mikoto đứng trên ban công của cung điện, Mikato tiến tới và đặt một tay lên vai em gái mình. "Em có trăn trối gì không?" Mikato nói với giọng nói lạnh lùng.
Mikoto, nhìn vào đôi mắt của chị mình,ngây thơ trả lời: "Chị nói cái gì vậy? Em không hiểu gì...."
Chỉ trong nháy mắt, Mikoto đã bị Mikato đâm chết với lưỡi kiếm. Trước khi chết, Mikoto cố gắng hỏi chị mình: "Tại sao chị lại làm vậy với em?"
"Em là người duy nhất có thể cản đường chị đến với ngai vàng, Mikoto ạ," Mikato trả lời với giọng nói đầy quyền uy và thống trị.
Mikoto rơi xuống đất, và cảnh tượng của cô trên sàn đá hoa cương rực rỡ trong ánh nắng mặt trời, giống như nụ cười cuối cùng của cô trước khi chết. Mikato chỉ đứng đó, nhìn vào thân xác của em gái mình, cảm giác thống trị và thỏa mãn tràn ngập trong tâm hồn cô.
Cảnh giới thiệu:
Trong thế giới Raiver, tại cường quốc Leonardo, tại làng Vitara. Bên trong một ngôi nhà nhỏ, một cặp vợ chồng đang ôm con trai sơ sinh của họ, một đứa bé với đôi mắt xanh và mái tóc trắng bạch kim.
"Tốt quá rồi, cả hai mẹ con đều bình an vô sự," một giọng nói vô hình xuất hiện và biến mất.
Một giọng nói khác cũng vang lên, "Nhìn mặt con nó xem này, khuôn mặt này giống y như anh vậy."
Sau đó, giọng nói đầu tiên lại nói tiếp, "Từ giờ...Tên của con sẽ là Kayuho Akayaba..."
Trong tâm trí của đứa bé, một giọng nói bí ẩn xuất hiện, "Cái gì đây? Tôi tưởng mình đã chết dưới tay nữ hoàng Mazuna rồi? Thật không ngờ tôi lại được tái sinh trong cơ thể thằng nhóc này. Nó tên gì nhỉ? Hình như mình vừa nghe là Aka... gì đó mà Kayuho? Đúng rồi, là Kayuho, tên của thằng nhóc này là Kayuho. Cười nham hiểm Hahaha, có lẽ ông trời muốn ta sống tiếp sau? Được, tôi sẽ toại nguyện ý của ông."
Qua giọng nói bí ẩn đó, Kayuho cảm nhận được một lực lượng mới đang tràn về cơ thể mình. Một lực lượng bất ngờ, mạnh mẽ và đầy khát vọng. Chỉ với một lần đập cánh, Kayuho đã đánh thức khả năng đặc biệt của mình.
Ba năm đã trôi qua kể từ khi Kayuho được tái sinh vào thế giới phép thuật này. Lúc này, cậu đang đang tập luyện kiếm thuật cùng với cha mình, Abeldo - một kiếm sĩ giàu kinh nghiệm từng đi đánh nhau với ma thần và đang huấn luyện cho con trai của mình trở thành một chiến binh tài ba.
Người mẹ của Kayuho, Meria, lại là một thánh nữ của nhà thờ lớn nhất thủ đô Karia Belen. Họ đang sống trong một thế giới phép thuật đầy bất ngờ và kì diệu, nơi mà mỗi người sở hữu một loại sức mạnh đặc biệt được gọi là Vision. Số lượng Vision mà mỗi người sở hữu xác định vị trí xã hội và uy tín của họ trong xã hội.
Kayuho nhìn quanh và nhận ra rằng thế giới này được chia thành các tầng lớp xã hội dựa trên số lượng Vision mà mỗi người sở hữu. Những người chỉ có một Vision được xem là bình thường, trong khi những người sở hữu hai Vision được xem là đặc biệt hơn rất nhiều so với những người chỉ có một Vision. Các thiên tài sở hữu từ ba đến bốn Vision, những người đặc biệt sở hữu năm Vision, còn những anh hùng sở hữu sáu Vision. Và cuối cùng, những Đế vương sở hữu tới bảy Vision - con số hoàn hảo. Trong khi đó, những người không có Vision nào được xem là phế vật.
Tôi, Kayuho, có cha là người sở hữu tới năm Vision: Thổ, Thủy, Hàn, Mộc và Hỏa. Còn mẹ tôi thì chỉ sở hữu ba Vision: Thủy, Hàn và Mộc. Đây là những người đặc biệt trong xã hội này.
Trong khi luyện kiếm thuật cùng với cha, tôi bất ngờ ngất xỉu. Cha nói rằng điều này xảy ra vì tôi đã dùng quá nhiều Mana để kích hoạt Vision của mình, điều này cũng giúp tôi thức tỉnh Vision sớm hơn so với người bình thường. Tôi thấy hơi khác thường khi thức tỉnh Vision lúc gần 4 tuổi, so với đa số những người khác thì mới thức tỉnh từ 6 đến 8 tuổi. Nhưng tôi không biết điều này có phải là điều tốt hay xấu, chỉ hy vọng nó sẽ mang lại lợi ích cho tương lai của tôi. Chúng ta phải chờ xem những gì sẽ xảy ra tiếp theo."
Dù đang trải qua nhiều khó khăn trong quá trình luyện tập, Kayuho vẫn kiên trì và nỗ lực rèn luyện để trở thành một kiếm sĩ thực thụ. Cha Albado luôn dành sự quan tâm và chăm sóc đặc biệt cho con trai của mình, cố gắng giúp đỡ và khuyến khích Kayuho trong mọi hoạt động.
Với Vision của mình, Kayuho không chỉ có thể sử dụng những kĩ năng phép thuật hơn người bình thường, mà còn có thể khám phá và tìm hiểu các nguyên tố khác nhau để tạo ra những điều thú vị và độc đáo. Việc sử dụng Vision đòi hỏi rất nhiều kiên nhẫn và tính kỷ luật, vì nếu không kiểm soát được, nó có thể gây ra những hậu quả vô cùng nguy hiểm cho người sử dụng.
Mặc dù cha Albado đã cố gắng giảng dạy cho Kayuho về ý thức tự bảo vệ mình và tránh xa các khu rừng cấm, tuy nhiên Kayuho lại rất tò mò và đam mê khám phá thế giới xung quanh. Cậu đã sử dụng nguyên tố Thủy để tạo ra những điều thú vị và đầy sáng tạo, nhưng cũng phải tránh xa các khu rừng cấm để không gặp phải những hiểm nguy không mong muốn.
Ngoài việc sử dụng Vision, Kayuho cũng phải rèn luyện kiến thức về các kỹ năng kiếm thuật để có thể trở thành một kiếm sĩ thực thụ. Điều này còn đòi hỏi Kayuho phải có khả năng tập trung và kiên nhẫn, cùng với việc tích lũy nhiều kinh nghiệm và chiến lược chiến đấu.
Tuy nhiên, cuộc sống của Kayuho không chỉ toàn là những cuộc phiêu lưu và hành trình khám phá thế giới phép thuật và công nghệ này. Cậu cũng phải đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống hàng ngày, bao gồm cả việc học tập và giao tiếp với những người xung quanh. Dù vậy, với tính cách mạnh mẽ và sự nỗ lực không ngừng nghỉ, Kayuho sẽ chinh phục được mọi thử thách và trở thành một anh hùng trong thế giới phép thuật này.
Vài tuần sau, Kayuto đang cường hóa thanh kiếm sắt được cha tặng bằng nguyên tố thủy của mình. Cha Albado quan sát con trai mình và hỏi: “Um, này con trai sao con lại cường hóa kiếm bằng nguyên tố thủy? Tuy cách này hơi lạ nhưng nó cũng có hiệu quả thật.”
Kayuto không muốn tiết lộ bí mật của mình và trả lời cha: “Đây là bí mật.” Albado hiểu rằng con trai mình là một người rất nghiêm túc với việc giữ bí mật của mình và quyết định không chọc vào chuyện này.
Sau khi cha Albado đi ra khỏi phòng, Kayuto rời khỏi nhà mình để tìm một nơi ít người đến để luyện tập. Cậu ta đến cuối làng và bắt đầu múa 1 đường kiếm tuyệt đẹp bằng nguyên tố thủy bao quanh thanh kiếm của mình tạo nên 1 hiệu ứng đẹp mắt.
Từ xa, có một bóng người lạ đang quan sát Kayuto múa 1 đường kiếm tuyệt đẹp. Đó là Karura, một kiếm sĩ khác đến từ vùng đất khác. Cô ta ngưỡng mộ kỹ năng của Kayuto và hi vọng có thể đấu với cậu ta 1 trận. “Wah, thật là 1 đường kiếm tuyệt mỹ. Hi vọng có thể đấu với cậu ấy 1 trận,” Karura tự nói với mình và cười nham hiểm.
Kayuto phát hiện Karura đang quan sát mình và nói: “Cảm ơn bạn đã đánh giá cao kĩ năng của tôi. Nhưng tớ không thích sự khao khát chiến đấu. Chúng ta có thể trao đổi kỹ thuật kiếm thuật, học hỏi lẫn nhau, đó là điều tốt hơn đấy.”
Karura cười to và nói: “Haha, những người có tài năng như cậu đều có tham vọng và lòng tự trọng cao. Nhưng mà đúng là không nên vội vàng tìm đường đối đầu. Tớ hy vọng chúng ta có thể trở thành bạn bè và cùng học hỏi lẫn nhau, được không?”
Kayuto đồng ý với Karura và bắt đầu trao đổi kỹ thuật kiếm thuật của hai người với nhau. Cả hai đã trở thành những người bạn thân thiết trong suốt thời gian tới đó.
Chương 2: Cuộc gặp gỡ định mệnh
Chú thích: Kí hiệu © chỉ cột móc thời gian, kí hiệu ® chỉ sự kiện xảy ra trong truyện.
©Vào buổi tối vài ngày sau đó
Kayuho đang thưởng thức bữa tối cùng gia đình
Mẹ Meria: Này con trai à, nghe cha con bảo con vừa thức tỉnh vision vào tuần trước, có thật không?
Kayuho: Dạ thật đấy mẹ, con thức tỉnh được 1 vision hệ Thủy.
Mẹ Meria: Một vision hệ thủy? thuộc loại nào? Tấn công, Phòng thủ, Cường hóa hay Hỗ trợ?
Kayuho: Có lẽ nó là thuộc Cường hóa á mẹ.
Mẹ Meria suy ngẫm: Hum, vậy à. Mà thôi cũng không sao có lẽ con sẽ sớm thức tỉnh được thêm Vision thôi. cười
Kayuho: Dạ vâng cười.
©Ngày hôm sau
Kayuho được miễn luyện kiếm hôm nay vì cha Albado bận đi công việc
Kayuho đang đọc sách lịch sử trong phòng sách của mẹ
Kayuho: Để xem, ngày xửa ngày xưa....
Kayuho bắt đầu đọc cuốn sách
Trang sách lịch sử đưa Kayuho quay trở về thế giới từng tồn tại những vị thần tượng trưng cho 7 nguyên tố, mỗi người mang trong mình sức mạnh của một nguyên tố khác nhau. Thời đại đó được gọi là năm công nguyên, khi con người mới chỉ sử dụng đồ đá và đồ đồng. Tuy nhiên, qua một ngàn năm sau công nguyên, con người đã tiến bộ hơn và có thể sử dụng sức mạnh nguyên tố để tiến tới giai đoạn hiện đại hóa, thời đại của kỷ nguyên Phép thuật.
Tuy nhiên, cuộc chiến ma thần đã khiến thế giới chìm trong lũng đổ nát, và chỉ còn lại 1/4 sống sót. Vùng đất Lôi quốc phía Bắc đã biến thành vùng đất chết, trong khi phần còn lại trôi về phía Tây và trở thành quần đảo Lôi quốc ngày nay. Trong hoảng loạn, Marox - một Rearder Hệ Thổ hay còn được gọi là Thổ thần - đã dùng toàn bộ sức mạnh của mình để tiêu diệt Ma thần và giải thoát thế giới. Sau cuộc chiến, không ai thấy được ngài nữa.
Băng quốc và Thủy quốc cũng đã đấu tranh giành Vision của hai vị vua và cuộc chiến này đã gây ra nhiều tổn thất. Tuy nhiên, Mộc quốc vì địa hình thuận lợi nên không bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến và nằm trong phe hoà bình. Phong quốc sau cuộc chiến đã bị tổn thất nặng nề, nhưng đã xây dựng lại đất nước và trở thành quốc gia một độc lập.
Kayuho cảm nhận rõ ràng sự khó khăn và gian nan của thế giới trước đây khi đọc trang sách lịch sử. Nhưng anh ta cũng cảm thấy tự hào khi biết rằng đất nước tôi được xây dựng bởi tất cả mọi người, không có sự can thiệp của các vị thần. Nơi này tập hợp tất cả những người đến từ quốc gia khác và vùng đất khác cùng nhau xây dựng đất nước.
©Lúc này, Kayuho bắt đầu suy nghĩ về những điều đó và dạo bước ra ngoài
Kayuho nói với chính mình: Thế giới trước đây đã từng chịu đựng rất nhiều thử thách và chiến tranh. Nhưng nhờ sức mạnh của các vị thần và những người dũng cảm như Marox, thế giới được giải thoát và phục hồi. Tôi cảm thấy tự hào khi biết rằng đất nước tôi không bị cai trị bởi những vị thần và được xây dựng bởi sự đoàn kết của tất cả mọi người
(Chú thích: Các đất nước được cai trị bởi thần là các đất nước được lấy cảm hứng từ những đất nước ngoài đời.
-Thủy quốc = Italy
-Thổ quốc = Trung Quốc
-Lôi quốc = Nhật Bản
-Băng quốc = Nga
-Phong quốc = Pháp
-Mộc quốc = Ai cập
-Hoả quốc = Mỹ
Mọi phong tục, tính cách, và cách nói chuyện đều dựa vào những phong tục của các đất nước trên ).
©Buổi trưa hôm đó
Meria: Kayuto-kun, xuống ăn cơm đi con.
Kayuto: Dạ mẹ.
Kayuto nghĩ: Hôm nay chỉ đọc sách chán quá! Mai lại đọc tiếp thôi.
Sau khi ăn cơm, Kayuto xin mẹ đi chơi
Meria: Con muốn đi chơi sao? Hôm nay có họ hàng tới thăm mà. Con thật sự muốn đi chơi à?
Kayuto bừng tỉnh: Họ hàng? Mình có họ hàng hả mẹ?
Meria gõ vào đầu của Kayuto: Đương nhiên là có chứ. Hôm nay phải ở nhà chờ họ đến tức giận.
Kayuto: Uầy, dạ mẹ.....tiếc nuối.
Khoảng một tiếng sau, họ hàng của Kayuto tới thăm
Meria: Ồ, họ hàng tới rồi. Mời vào trong nhà.
Meria rót trà cho khách và cười đùa chào hỏi với họ
Meria: Chị Mariona, đây là con trai em Kayuto-kun, kêu Kayuto này con trai, lại đây chào dì Mariona đi con.
Mariona: Wow, con trai của em đấy à Meria? Nhìn thật đẹp trai nhỉ? Lại đây dì xem nào.
Kayuto không nói gì, chỉ đi lại gần dì Mariona
Mariona: Ái chà, trông thật cứng cáp nhỉ.
Dì Mariona nhấc Kayuto lên bằng một tay
Kayuto suy nghĩ: Oa, quái vật nữ! Cô ấy cũng thật khỏe, nhấc tôi lên như thế. Mẹ tôi cũng vậy...
Mariona cười lớn: Haha, sao lại nhìn tôi như thể tôi là kẻ ác vậy? Có sợ tôi không?
Kayuto: Không, dì có thể thả tôi xuống được không? Ngây ngô.
Mariona thả Kayuto xuống và tiếp tục nói chuyện với Meria
Meria: Kayuto-kun, con có thể ra ngoài chơi rồi nhé, nhớ về đúng giờ ăn tối.
Kayuto: Cảm ơn mẹ, tôi sẽ quay lại đúng giờ.
Nói xong, Meria tiếp tục trò chuyện với Mariona về con trai của mình.
Meria: Nhìn thấy con trai em đấy đọc sách và tập luyện ma thuật thật là niềm tự hào của mẹ. Em cứ tưởng rằng con sẽ không thể làm được nhưng bây giờ con đã có thể tạo ra các ma thuật cơ bản rồi.
Mariona: Thật tuyệt vời. Con trai em thật là tài năng và quyết tâm. Dì sẽ dành cho con nhiều yêu thương và sự khích lệ để con có thể tiếp tục phát triển kỹ năng của mình.
Meria: Cảm ơn dì rất nhiều. Em sẽ rất vui nếu con trai em có thể giúp được dì trong việc gì đó liên quan đến ma thuật.
Sau khi nói chuyện với Mariona, Mariona quay về nhà, Meria đi lên phòng của Kayuto và thấy cậu đang đọc cuốn sách ma thuật.
Meria: Con đang đọc sách à?
Kayuto: Vâng, mẹ ạ. Con đang tập luyện ma thuật để có thể trở thành một pháp sư giỏi.
Meria: Con đã tạo ra các ma thuật cơ bản chưa?
Kayuto: Vâng, con đã làm được vài ma thuật rồi đó.
Meria: Thật là tuyệt vời. Mẹ luôn tin tưởng và sẽ ủng hộ con trong những gì con muốn làm.
Kayuto: Cảm ơn mẹ, con sẽ cố gắng hết sức để trở thành một pháp sư giỏi.
Sau khi nói chuyện với mẹ, Kayuto lại tiếp tục tập luyện ma thuật của mình.
Kayuto: Để xem, phải đọc câu thần chú @##@##/ , hum, thật khó hiểu. Nhưng cũng tạm tạm hiểu mấy cái cơ bản.
Kayuto giơ tay lên và đọc thần chú:
// Enchant Fire Elemental//
Một quả cầu lửa to lớn xuất hiện trước mặt Kayuto
Kayuto: Wow, nó thật đẹp đấy!
Kayuto ném quả cầu lửa vào không trung và nó phát nổ tạo ra một cơn gió mạnh.
Kayuto cầm kiếm và đọc thần chú:
//ENCHANT FIRE SWORD//
Lập tức thanh kiếm bị bao quanh bởi ánh sáng rực rỡ của ngọn lửa
Kayuto: Tuyệt vời! Kiếm của con như đã được nâng cấp lên rất nhiều. Con sẽ cố gắng tập luyện để trở nên mạnh mẽ hơn.
Kayuto tiếp tục tập luyện ma thuật của mình với niềm đam mê và quyết tâm không ngừng.
©Trong lúc tập luyện, Kayuto gặp một cô gái có mái tóc hồng
Cô gái: Xin chào, cậu có thể cho tớ được biết tên của cậu không?
Kayuto: Chào em, tớ là Akayaba Kayuho, nhưng mọi người hay gọi tớ là Kayuto. Em tên là gì vậy?
Cô gái: Tớ tên là Karura, con gái của thợ săn Tachimasu Kaeya ở cuối làng. Rất vui được làm quen với cậu.
Kayuto và Karura trò chuyện và trở nên thân thiết hơn.
Kayuto: Cậu có muốn đấu 1 trận kiếm thuật với tớ không? Tớ nghe nói cậu được cha luyện kiếm từ nhỏ rất khắc nghiệt đấy. Chắc cậu giỏi kiếm thuật lắm.
Karura ngượng ngùng: À, tớ cũng có luyện kiếm một chút...
Kayuto: Vậy thì hãy đấu 1 trận thử với tớ đi.
Kayuto và Karura cầm kiếm gỗ chuẩn bị sẵn sàng
Karura: Sẽ thú vị lắm đây.
Kayuto và Karura bắt đầu đấu kiếm
©Bắt đầu cuộc chiến
Karura dùng kiếm gỗ chém vào điểm chí mạng của Kayuto, nhưng cậu đã né được đòn tấn công này. Kayuto cảm thấy bất ngờ và ngưỡng mộ với tốc độ và sức mạnh của Karura.
Kayuto: Ái chà, thật không ngờ cậu lại nhanh nhẹn và nguy hiểm như thế.
Karura dùng một đòn trọng kích nhưng Kayuto đã đỡ được. Kayuto cảm thấy áp lực và khó khăn trong cuộc chiến này.
Kayuto: Cái quái gì thế này? Đây là sức mạnh của một cô gái sao?
Cả hai tiếp tục đấu kiếm, và Karura cho thấy sức mạnh và kỹ thuật rất đáng nể. Tuy nhiên, Kayuto không bỏ cuộc, anh dùng phép thuật Enchant Water Sword để đảo ngược tình thế và khiến Karura bị đánh bại chỉ sau một đòn.
Karura: Haizz, thật không ngờ đấy. Cậu có thể đảo ngược tình thế một cách ngoạn mục như thế.
Kayuto cảm thấy hạnh phúc vì đã giành chiến thắng trong cuộc đấu này.
Kayuto: Yeah sure, đấu với cậu rất vui. Thật bất ngờ khi cậu có sức mạnh khủng khiếp như vậy đó.
Karura cũng rất ấn tượng với Kayuto và hy vọng có thể trở thành bạn tốt của anh.
Karura: Ồ, tôi cũng cảm thấy như vậy. Thật không ngờ cậu có thể đánh bay kiếm của tớ. Hi vọng chúng ta sẽ là bạn tốt lâu dài.
Sau khi cuộc chiến kết thúc, Kayuto và Karura trò chuyện và cười nói về những điểm mạnh của đối phương. Kayuto cảm thấy rất hứng thú với Karura và hy vọng được gặp lại cô trong tương lai.
Kayuto: Rất vui được làm quen và đấu kiếm với em. Hy vọng chúng ta có thể trở thành bạn tốt trong tương lai.
Karura: Chắc chắn, cảm ơn cậu rất nhiều.
Khi hai người tạm biệt nhau, Kayuto cảm thấy hồi hộp và sung sướng vì đã có một trận đấu rất thú vị với Karura. Cậu ước mong sẽ gặp lại cô để có thể trao đổi và học hỏi thêm nhiều điều mới.
Chương 3: Học viện Mishall Kallen
© Ngày 29/12/20XX
Hôm đó, Kayuto đã tròn 7 tuổi. Albado - cha của cậu bé - cho biết rằng họ sẽ gửi Kayuto đến học viện Mishall Kallen để tiếp tục học tập. Meria - mẹ của Kayuto - bảo đảm rằng không cần lo lắng về thức ăn hay chỗ ở tại trường vì các học viên đều được chu cấp đầy đủ.
Tuy nhiên, Kayuto vẫn cảm thấy bất an về cuộc sống xa nhà và hỏi cha mẹ liệu có thể về nhà thăm gia đình khi cần thiết hay không.
"Mẹ có thể đến thăm tôi khi tôi cần," Kayuto tỏ ra lo lắng.
Meria ôm con trai vào lòng và nói: "Tất nhiên rồi con. Mẹ sẽ luôn ở đây để giúp đỡ con."
Ngày hôm sau, Kayuto đến kiểm tra Vision tại thánh đường trung tâm để xác định kỹ năng của mình. Cậu đã gặp lại Karura - một người bạn cũng sắp được gửi đến học viện Mishall Kallen - và cả hai đã trò chuyện và kiểm tra Vision cùng nhau.
"Sao Karura lại ở đây?" Kayuto ngạc nhiên.
Karura cười và trả lời: "Tôi cũng sắp được gửi đến học viện rồi. Tớ đang kiểm tra Vision thôi."
Hai người bạn đã tiếp tục kiểm tra kỹ năng của mình và trò chuyện về cuộc sống tại học viện trong tương lai.
Sau khi kiểm tra Vision, Kayuto sẽ được đưa đến trường trong tuần tiếp theo. Tuy nhiên, cậu vẫn cảm thấy lo lắng và hồi hộp trước những điều mới mẻ đang chờ đợi cậu tại học viện.
© Tối hôm đó
Albado hỏi Kayuto: "Này con trai, buổi kiểm tra sao rồi? Được duyệt rồi chứ?" anh ta phấn khích.
Meria cũng hào hứng hỏi: "Nói cho mẹ biết nào, con được duyệt rồi chứ?"
Kayuto bình tĩnh trả lời: "Đương nhiên là được rồi, con sẽ tới học viện Mishall Kallen vào tuần tới. Có lẽ con nên chuẩn bị hành lí từ bây giờ."
Meria cười và nói: "Tốt lắm con trai ngoan, ta sẽ nhớ con lắm. Mà con ở trên đó phải ngoan, đàng hoàng nhé chưa, nếu làm chuyện sai trái ta sẽ lên đó tét mông con," bà ta nghiêm khắc.
Kayuto sợ hãi trả lời: "Dạ...v-vâng, con sẽ đàng hoàng mà mẹ."
Albado cười và nói: "Lên trên đó nhớ tán vài cô em xinh đẹp nhà giàu nha con trai."
Meria tức giận: "A hèm, chồng à... Anh đang dạy hư nó đấy à?" Bà ta nụ cười tức giận.
Kayuto thấy chuyện chả lành nên lên phòng ngủ và nói: "À...ùm, con lên phòng ngủ trước đây, chúc cha may mắn," rồi nhanh chóng chạy về phòng.
© Sáng hôm sau
Kayuto nói: "Con đi luyện kiếm với cha đây mẹ."
Meria hôn gió và nói: "Cố gắng luyện tập tốt nhé con trai."
Kayuto suy nghĩ trong lòng: "Bruh, lần đầu tiên tôi thấy bà ấy làm điều này, tôi có linh cảm chả lành vào ngày hôm nay."
© Trong lúc luyện tập
Albado nghiêm túc nói với Kayuto: "Hôm nay ta đành nghiêm túc với con vậy."
Kayuto không hiểu lắm nhưng vẫn cười và đáp lại: "Dạ, con hiểu rồi."
Albado bỗng dưng tấn công nhanh chóng và liên tục vào Kayuto khiến cho Kayuto phải đỡ đòn và dùng phép thuật để tấn công. Tuy nhiên, Albado quá mạnh và cuối cùng đánh cho Kayuto ngất xỉu.
Sau khi tỉnh lại, Kayuto vẫn còn mơ màng và bối rối. Anh ta tự hỏi trong lòng: "Tại sao cha lại đánh tôi một cách nghiêm túc thế? Liệu cha có đang lo lắng cho tôi khi lên học viện?"
Albado cũng có những suy nghĩ riêng của mình. Anh ta biết rằng đối mặt với những kẻ mạnh trên học viện, Kayuto sẽ phải rèn luyện thật tốt để tồn tại. Những kỹ năng và sức mạnh của Kayuto đang còn yếu kém, và Albado không muốn con trai của mình phải đối mặt với nguy hiểm khi chưa được chuẩn bị tốt.
Albado thở dài và nói: "Con phải cố gắng rèn luyện nhiều hơn nữa mới có thể sống sót trên học viện đấy."
Kayuto cũng biết rằng cha đang lo lắng cho mình. Anh ta đáp lại: "Dạ, con sẽ rèn luyện nhiều hơn và cố gắng hoàn thiện những kỹ năng của mình."
Sau đó, Albado và Kayuto tiếp tục luyện tập kiếm thuật nhưng lần này, Kayuto đã nỗ lực hơn và phát triển được nhiều kỹ năng mới. Mỗi khi bị đánh lui, anh ta sẽ dùng phép thuật để tấn công lại Albado. Dần dần, Kayuto trở nên tự tin hơn và có thể đánh lại Albado một cách hiệu quả hơn.
Cuối cùng, Albado và Kayuto nghỉ ngơi trong khoảng 2 tiếng. Kayuto cảm thấy mệt mỏi và đau đầu. Anh ta nói với Albado: "Cha ơi, con đau đầu quá rồi. Con nghỉ ngơi một chút được không?"
Albado nhìn vào Kayuto với ánh mắt thấu hiểu và nói: "Tất nhiên rồi, đứng lên và đi nghỉ một chút nào." Anh ta cũng đưa cho Kayuto một viên thuốc giảm đau để anh ta uống.
Kayuto cảm thấy cha của mình quan tâm đến mình. Anh ta nghiêng đầu và uống viên thuốc. Anh ta nói: "Cảm ơn cha."
Albado chỉ cười và nói: "Không có gì đâu, kẻo con bị đau đầu làm sao học được trên học viện?"
Albado và Kayuto tiếp tục luyện tập.
[Dưới đây là phiên bản đã được chỉnh sửa, đã được chỉnh sửa để trở nên đầy đủ và giàu cảm xúc hơn. Hy vọng bạn thích nó!]
©1 tuần sau
Meria: Con trai ơi, ăn nhanh rồi đi học nhé.
Kayuto đang ăn: Một chút thôi mẹ, con chỉ muốn nếm thử hương vị quê hương một lần nữa trước khi rời nhà.
©Sau bữa ăn gia đình Kayuto đến bến xe buýt
Meria khóc lóc: Con yêu, mẹ mong con ghé thăm cha mẹ thật nhiều. Chắc không có gì tuyệt vời hơn khi được nghe tiếng con cười và thấy gương mặt đầy sức sống của con.
Kayuto: Vâng mẹ, con sẽ cố gắng trở về thường xuyên. Những giây phút bên gia đình là niềm hạnh phúc tuyệt vời nhất trong cuộc đời con.
Albado cười: Lên đó nhớ tìm cho cha một cô con dâu xinh đẹp nha con trai. Tôi tin rằng sự tình cờ và may mắn sẽ đến với con khi con tìm kiếm đến một người phù hợp nhất với trái tim, và sau đó cả hai sẽ cùng trải qua hành trình cuộc đời.
Kayuto cười ngượng ngùng: Cảm ơn cha đã lo lắng cho con. Thôi con đi đây.
Kayuto ôm mẹ trong nước mắt rồi lên xe đến học viện Mishall Kallen
Người quản lí kiểm tra đồng hồ: Giờ đã đến, các học viên lên xe.
Kayuto sobbing leo lên xe và gặp Karura
Kayuto: Chào Karura, có phải cậu cũng đang học tại học viện Mishall Kallen không?
Karura giật mình: Vâng, đúng rồi! Lúc trước tớ có hỏi cậu mà cậu không trả lời, vậy sao lại không nói chuyện với tớ từ đầu nhỉ?
Kayuto cười: Xin lỗi vì đã vô tình làm cậu buồn lòng. Đã thấy học viện này rất đẹp và hứa hẹn rất nhiều điều tuyệt vời cho cuộc sống của chúng ta.
Karura: Cậu có thể ngồi bên tớ được không? Tớ hơi sợ người lạ đấy.
Kayuto: Tất nhiên, chúng ta sẽ cùng nhau trải qua hành trình học tập và gắn kết thêm tình bạn.
Kayuto ngồi kề bên Karura
Người quản lí đang nghiêm túc: Các học viên im lặng, các bạn đã biết chúng ta sẽ đi đâu hôm nay đúng không? Trước khi đến học viện Mishall Kallen, tôi sẽ đọc một số quy định của trường cho các bạn.
Người quản lí bắt đầu đọc quy định
Quy định thứ nhất: Mọi học viên đều có trách nhiệm bảo vệ tài sản của học viện. Nếu gây hư hại, học viên sẽ bị hạ hạnh kiểm và phải đền thêm 10% giá trị để bù đắp tài sản bị hư hại. Điều này cho thấy sự quan trọng của tài sản trong việc duy trì và phát triển học viện, và mỗi học viên đều có trách nhiệm với việc này.
Quy định thứ hai: Học sinh sẽ học tại học viện Mishall Kallen trong khoảng thời gian từ 4 đến 24 năm. Đây là một thời gian dài và đòi hỏi sự cam kết và kiên trì. Nhưng học viên sẽ được cung cấp đầy đủ thức ăn, chỗ ở và tiện nghi từ xã hội, giúp cho cuộc sống tại học viện trở nên dễ chịu hơn. Tuy nhiên, học viên chỉ được nghỉ học khi đã học tại đây ít nhất 6-12 năm. Nếu có hành động bỏ trốn hoặc vắng mặt không phép, học viên sẽ bị đuổi học vĩnh viễn. Điều này cho thấy sự nghiêm khắc và quyết tâm của học viện trong việc đảm bảo chất lượng giáo dục và đạo đức của học viên.
Quy định thứ ba: Mọi tình cảm nam nữ hay quan hệ tình cảm yêu đương đều bị cấm khi chỉ học tại trường dưới 12 năm. Khi đã học tại đây trên 12 năm, học viên có thể xây dựng một mối quan hệ khác giới nhưng không được ảnh hưởng đến học tập. Điều này cho thấy sự chú trọng của học viện đến việc đảm bảo sự tập trung của học viên vào việc học tập và phát triển bản thân, tránh các phiền toái không cần thiết trong cuộc sống.
Người quản lí: Các bạn mới nghe tôi đọc các quy định của học viện Mishall Kallen. Chúng ta hy vọng rằng các bạn sẽ tuân thủ và đóng góp tích cực vào việc duy trì và phát triển học viện. Bây giờ hãy cùng tôi hướng đến tương lai và những điều tuyệt vời đang chờ đón chúng ta tại học viện!
Chương 4: Cuộc làm quen khó khăn của Kayuto
Chú thích: Kí hiệu © chỉ cột móc thời gian, kí hiệu ® chỉ sự kiện xảy ra trong truyện.
©Khi đến học viện Mishall Kallen
Khi Kayuto và Karura đến học viện Mishall Kallen, họ đã bị sốc bởi quy mô lớn của trường. Tuy nhiên, với niềm hy vọng tìm thấy niềm đam mê và hạnh phúc trong hành trình học tập, họ nhanh chóng đi vào lễ khai giảng.
Tuy nhiên, khi hiệu trưởng bước lên kháng đài, một cảm giác áp lực khó tả lan tỏa trong không khí, khiến Kayuto và Karura cảm thấy bất an. Kayuto cảm thấy như mình bị lạc lối giữa những người lớn ,cậu nhìn xung quanh thì thấy gần như tất cả mọi người đều cảm thấy có luồng áp lực đó. Trong khi đó, Karura bị thu hút bởi những học viên đến từ Lôi quốc, họ trông rất mạnh mẽ và quyền lực.
Khi hiệu trưởng, một phụ nữ, bước lên kháng đài, không khí trường học trở nên kính trọng hơn với sự chú ý được đổ dồn vào bà. Lời nói của bà khiến cho tất cả các học viên im lặng, chỉ còn lại tiếng thở dài và tiếng tim đập thình thịch trong lòng.
Kayuto cảm thấy bị ép vào góc của sân khấu với áp lực khủng khiếp từ con mắt sắc bén của hiệu trưởng. Anh ta cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình và nhìn sang phía Karura để tìm sự an ủi, nhưng cô bạn của anh cũng trông giống như đang chịu đựng một áp lực rất lớn.
Mặc dù Kayuto cảm thấy lo lắng, nhưng anh ta quyết định giữ phong độ và lắng nghe những gì mà hiệu trưởng muốn truyền tải đến học viên. Trong khi đó, Karura cố gắng kiềm chế những cảm xúc của mình và tập trung vào thông điệp mà hiệu trưởng muốn truyền tải.
Tuy nhiên, áp lực vẫn dồn ép Kayuto và anh ta bất ngờ nhận ra rằng mình không đủ tốt để học tại trường này. Cũng giống như bao học viên khác, Kayuto đang đối mặt với những thử thách mới và không biết phải làm gì tiếp theo.
May thay, hiệu trưởng chỉ dọa tình huống đó một chút và đã cười một cái, biến mọi thứ trở lại bình thường. Cả Kayuto và Karura cảm thấy như được giải thoát khỏi một áp lực rất lớn.
Hiệu trưởng bắt đầu nghiêm túc:
"Có lẽ các cô các cậu đã nghe người quản lý đọc nội qui của học viện này rồi chứ? Bây giờ tôi sẽ giới thiệu về mục đích, quy tắc và các hoạt động của học viện. Thứ nhất, Học viện Mishall Kallen là học viện chuyên đào tạo học viên, học sinh trở thành những chiến binh như pháp sư, kiếm sư, cung thủ, và các thể loại chiến binh khác để bảo vệ hòa bình thế giới khi "Ma Tộc" tấn công hoặc khi xảy ra chiến tranh. Học viên có thể chọn các nghề nghiệp khác để kiếm sống, nhưng chúng tôi khuyến khích các cô cậu nên chọn làm chiến binh để tự bảo vệ bản thân khi gặp nguy hiểm. Các cô cậu có thể tham gia vào quân đội để rèn luyện bản thân, sau đó có thể tiếp tục ở trong quân đội hoặc giải ngũ để đi làm tiếp. Khi học ở đây, các cô các cậu sẽ được bao ăn, bao ở hoàn toàn miễn phí chỉ cần tuân thủ điều kiện học tập.
Quy tắc ở đây gồm 5 điều chính và một số điều phụ. Thứ nhất, khi học ở đây, học viên có quyền ra ngoài kiếm tiền và mua sắm tùy thích, nhưng phải về ký túc xá trước 19h. Nếu không tuân thủ, họ sẽ bị bảo vệ phạt theo cách của họ, nhưng các em đừng lo, bảo vệ sẽ đưa ra những hình phạt đủ sức và không gây nguy hiểm đến các học viên. Thứ hai, học viên không được tùy tiện đánh nhau hay sử dụng vũ lực trong học viện khi chưa được sự cho phép của giáo viên. Nếu muốn giải quyết các mâu thuẫn, học viên phải xin phép giáo viên và được đưa đến "Sân Tỉ Thí" để giải quyết mâu thuẫn với sự quan sát của giáo viên. Khi thi đấu, học viên được phép sử dụng vũ lực, nhưng không được gây nguy hiểm đến tính mạng hay gây thương tích nặng cho đối thủ. Nếu giáo viên đã cảnh cáo nhưng học viên vẫn cố ý hành động làm nguy hiểm đến đối thủ, họ sẽ bị phạt, và mức độ nghiêm trọng của việc vi phạm sẽ quyết định tình trạng học tập của học viên từ đình chỉ học vài tháng đến đuổi học vĩnh viễn. Thứ ba, về vị trí ký túc xá, các học viên sẽ được gửi vào kí túc xá, kí túc xá nữ sẽ ở bên phải còn kí túc xá nam sẽ ở bên trái để tránh nhầm lẫn.Học viên khác giới sẽ ở hai vị trí khác nhau, và nếu cố ý qua bên kia ký túc xá, họ sẽ bị bảo vệ giải quyết. Thứ tư, về việc thăm gia đình, mọi học viên có quyền về thăm gia đình mỗi dịp nghỉ. Nếu có việc gấp, phải viết đơn xin phép và được cho phép của giáo viên mới được về, tối đa mỗi tháng một lần. Mỗi tháng, nhà trường sẽ cho một ngày nghỉ ngẫu nhiên từ giữa đến cuối tháng, và học viên cố gắng về thăm gia đình trong dịp đó. Kí túc xá ngày nghỉ sẽ mở đến 22h để chờ học viên về. Nếu trễ hơn một chút, học viên sẽ được tha, còn nếu trễ rất lâu trước giờ đóng cửa, bảo vệ sẽ xử lý theo quy định.
Thứ năm, về các môn học ở đây, môn kiếm thuật sẽ do cô Reidan đảm nhiệm, môn phép thuật sẽ do cô Malenia đảm nhận và các môn phụ sẽ do các thầy/cô khác đảm nhiệm. Các học viên có trách nhiệm tôn trọng và lễ phép với giáo viên.
Đó là những quy định chung của học viện Mishall Kallen. Mọi người hãy tuân thủ những quy định này để cùng nhau phát triển và bảo vệ hòa bình thế giới.
©Cô hiệu trưởng tiếp tục nói những nội qui phụ
Sau khi lễ khai giảng kết thúc, Cô hiệu trưởng vui vẻ gửi lời chúc tốt đẹp: "Chúc các em có thời gian học tập vui vẻ và thành công tại Học viện Mishall Kallen." Cả trường đột nhiên trở nên sống động sau lễ khai giảng. Người quản lí liền gọi tất cả các học viên từ làng Vitara tập hợp để phân lớp theo loại nguyên tố của mỗi người. Hệ tấn công vào khối A, hệ phòng thủ vào khối B, cường hóa vào khối C, và hỗ trợ vào khối D.
Kayuto và Karura đã nói chuyện về khối lớp mà họ sẽ học. Kayuto hỏi Karura và biết rằng cô thuộc loại tấn công, vì vậy cô sẽ học ở Khối A. Trong khi đó, Kayuto thuộc loại cường hóa, vì vậy anh ta sẽ học ở Khối C. Cả hai đã chia tay nhau và đi vào từng khối lớp tương ứng với loại nguyên tố của mình.
Kayuto bước vào lớp C và chọn một chỗ ngồi ngẫu nhiên trong lớp. Anh ta quyết định kết bạn với các bạn trong lớp, nhưng không ai đáp lại cho anh ta. Anh suy nghĩ rằng các học viên ở đây khó gần. Kayuto cảm thấy mất niềm tin và ủp mặt vào bàn để giấu đi sự thất vọng của mình.
Tuy nhiên, Kaela - một cô gái tóc xanh lục - đã tiếp cận Kayuto và vỗ nhẹ lên vai anh ta. Cô ngại ngùng hỏi anh một câu: "Anh có thể cho em ngồi bên anh được không?" Kayuto đã đồng ý và hai người bắt đầu trò chuyện.
Kaela giới thiệu bản thân và hỏi tên của Kayuto. Anh ta trả lời với sự lịch sự và vui vẻ. Hai người chia sẻ thông tin về bản thân và cuối cùng, Kayuto đã tìm thấy một người bạn trong lớp của mình. Anh ta cảm thấy may mắn khi có Kaela bên cạnh và đón chờ những ngày học tập hứa hẹn tại Học viện Mishall Kallen.
Chương 5: Tiết học đầu tiên và cô giáo khó tính
Chú thích: Kí hiệu © chỉ cột móc thời gian, kí hiệu ® chỉ sự kiện xảy ra trong truyện.
©Tiếng chuông bắt đầu đánh dấu thời khóa biểu mới
Kayuto: "Có vẻ như đã tới giờ học rồi, chúng ta mau vào chỗ ngồi đi."
Kaela ngại ngùng: "Tớ có thể ngồi kế cậu được không? Từ khi vào lớp này tớ chưa tìm được chỗ ngồi phù hợp."
Kayuto: "Tất nhiên, được chứ. Cùng đi nào."
©Kaela liền từ từ ngồi cạnh Kayuto, và hai người bắt đầu trò chuyện nhỏ về niềm đam mê chung của mình trước khi giáo viên chủ nhiệm tiến vào lớp...
Cô giáo Malenia: "Xin chào các em học viên mới, tôi là giáo viên dạy Ma pháp của các em. Môn học của tôi gồm ba phần: Lý thuyết, Thực hành và Thực chiến. Và đương nhiên, việc của các em là phải học tập và áp dụng kiến thức trong thực tế, không những là để đạt điểm cao mà còn để trở thành các pháp sư thực thụ."
Tất cả học viên đầy cảm xúc: "Wow..."
Cô giáo Malenia: "Lý thuyết là nền tảng cơ bản của ma pháp, và Thực hành sẽ giúp các em rèn luyện kỹ năng cần thiết. Cuối cùng, trong môn học của tôi, Thực chiến không chỉ là tình huống giả định, mà là những trận đấu thật sự với quái vật và các pháp sư khác. Tất cả công việc, từ tính toán chính xác cho đến kiểm soát cảm xúc, đều rất quan trọng trong thế giới ma pháp."
Tất cả học viên có phần rung động: "Nhưng...thực chiến có thể nguy hiểm đúng không?"
Cô giáo Malenia: "Đương nhiên, tôi hiểu lo lắng của các em. Nhưng đừng lo, tôi sẽ đảm bảo an toàn cho các em trong mọi hoàn cảnh. Bất kỳ khi nào các em muốn trao đổi kiến thức hay thắc mắc gì về môn học của tôi, đừng ngại liên hệ với tôi. Và giờ thì hãy bắt đầu học tiết học đầu tiên của chúng ta với Lý thuyết nhé."
Với điều này, cả lớp trở nên chăm chú và tập trung vào bài học của cô giáo Malenia. Kayuto và Kaela thấy mình đang học tại một trong những ngôi trường ma pháp hàng đầu của đất nước, và tâm trí của hai người đều đầy kỳ vọng và niềm tin vào tương lai.
©Tất cả học viên mở sách ra, nhưng Kayuto lại nhận ra rằng anh ấy đã quên mang sách
Kayuto suy nghĩ: "Trời ơi, tớ quên mang sách rồi, làm sao giờ... "đồ mồ hôi
Kaela : "Sao vậy Kayuto?"
Kayuto nói nhỏ vào tai Kaela: "Tớ...tớ đã quên mang sách rồi." cười giả
Kaela : "À, vậy...vậy cậu có thể nhìn sách chung với tớ được không?" Kaela để sách ở giữa Kayuto và Kaela
©Cô giáo Malenia bắt đầu giảng bài
Cô giáo Malenia: "Ma pháp cường hóa gồm ba loại: Cường hóa bản thân, cường hóa vũ khí và cường hóa cho đồng đội. Trong đó:
Cường hóa bản thân: Sẽ tăng mạnh các khả năng về thể chất của bản thân (ngoại trừ Mana) giúp cho bản thân trở nên mạnh mẽ hơn trong thời gian ma pháp hiệu lực. Trạng thái cường hóa sẽ mất hiệu lực ngay lập tức nếu bản thân cạn kiệt Mana.
Cường hóa vũ khí: Sẽ giúp cho vũ khí trở nên mạnh mẽ hơn về mọi mặt. Ví dụ như kiếm sẽ tăng độ sắc bén, cung sẽ tăng độ uy lực của dây cung, thương sẽ tăng độ xuyên thấu của mũi thương, trượng ma thuật sẽ tăng khả năng phản ứng nguyên tố của ma thuật, súng (đạn) sẽ trở nên nhẹ nhàng và khả năng xuyên thấu được tăng đáng kể, súng (nguyên thể) sẽ giảm trọng lượng của cò bóp súng giúp bắn nhanh hơn và độ giật giảm đáng kể. Khi cường hóa vũ khí, bạn sẽ dùng lượng Mana tương ứng với thời gian nó được cường hóa. Nếu hết Mana, trạng thái cường hóa vẫn còn hiệu lực cho đến khi hết thời gian cường hóa mà người cường hóa đã thiết lập.
Cường hóa cho đồng đội: Thuộc vai trò Hỗ trợ, nên nó sẽ không có tác dụng khi bản thân chỉ còn một mình. Tuy nhiên, cường hóa này sẽ rất hiệu quả khi đi cùng với đồng đội. Nó giúp tăng mạnh các chỉ số thể chất của tất cả thành viên trong đội (vô hiệu với bản thân). Cường hóa này sẽ liên tục đốt Mana của bản thân để duy trì trạng thái cường hóa cho đồng đội. Nếu bản thân hết Mana, trạng thái cường hóa sẽ mất hiệu lực ngay lập tức cho đến khi được kích hoạt lại."
©Cô giáo Malenia kết thúc bài giảng
Cả lớp đều đã hiểu rõ hơn về ma pháp và các khía cạnh của nó sau bài giảng
Cô giáo Malenia: "Giờ các em đã hiểu sơ qua về cường hóa chưa? Các em có câu hỏi gì không?"
Miya: Giơ tay lên
Cô giáo Malenia: "Mời em đang giơ tay lên phát biểu, các em cứ thoải mái phát biểu nếu có thắc mắc gì. Nhưng trước tiên, để trả lời câu hỏi của em, cô có thể biết tên của em được không, cô bé? Điều này sẽ thuận tiện hơn trong việc giao tiếp giữa cô và các em."
Miya: "Tôi tên Miya, Miya Kotomechi đến từ Lôi quốc. Cô có thể gọi tôi là Miya. Tôi muốn hỏi liệu phép cường hóa bản thân có thể dùng cho đồng đội không? Vì trong sách không có ghi rõ điều đó, nên tôi muốn cô giải đáp giúp tôi." Lịch sự đáp lễ
Cô giáo Malenia: "Quả đúng là câu hỏi hay đấy. Mời em ngồi xuống." vẫy tay.
Miya lịch sự ngồi xuống
Cô giáo Malenia: "Để giải đáp câu hỏi của em, cần phải thực hành mới có thể trả lời được. Tuy nhiên, tôi muốn trả lời là 'không'. Phép cường hóa bản thân chỉ dùng để cường hóa cho chính bản thân mình. Nói ngắn gọn là tự làm tự ăn ấy. Nếu có thể vừa cường hóa cho bản thân vừa cường hóa cho đồng đội thì được gọi là 'cường hóa tổng hợp', nhưng điều này không có trong sách vì rất ít người có thể thực hiện được. Sở dĩ nó không được ghi vào sách là vì nó quá khó để làm. Và tôi sẽ không nói với các em số liệu rõ ràng về việc chỉ có 0,0000002% trong số 9,6 tỷ người trên thế giới này có thể làm được nó. Nhưng con số đó cũng chỉ bao gồm những người đã thành công trong việc thực hiện phép cường hóa tổng hợp, mang lại cho họ sức mạnh phi thường mà chúng ta khó có thể tưởng tượng được." cười
Tất cả học viên bất ngờ: "Cái gì? Chỉ 0,0000002% trong số 9,6 tỷ người trên thế giới này mới làm được? Tại sao lại ít như vậy? Nếu không có bạn nói tôi vẫn nghĩ rằng đó chỉ là con số của một quốc gia. Vậy, có gần 20 người trên thế giới sở hữu phép cường hóa tổng hợp? Con số đó thật quá ít. Thật khó tin!"
Cô giáo Malenia bật cười: "Vâng, đúng là như vậy. Tôi cũng bất ngờ khi biết điều đó lần đầu tiên, giống các em bây giờ."
©Tiếng chuông kêu để kết thúc giờ học ma pháp
Cô giáo Malenia Đóng sách lại: "Thôi hôm nay chúng ta học tới đây thôi. Trong tiết học đầu tiên này, cô thấy rất vui và cảm kích khi các em đã tập trung lắng nghe cô giảng bài. Câu chuyện về kiếm thuật không chỉ mang tính giải trí mà còn là một phần trong việc rèn luyện sự kiên trì, nghị lực và lòng trung thành. Ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục học về nó tiếp. Bây giờ, hãy đến phòng luyện kiếm thuật cùng cô giáo Reidan, người có nhiều kinh nghiệm và sự am hiểu chuyên sâu về môn này. Tôi nghĩ các em nên đến sớm để chuẩn bị tâm lý và tốt nhất nên giữ tinh thần thoải mái, vui vẻ, sẵn sàng học hỏi điều mới."
Cả lớp bắt đầu xuống phòng luyện kiếm
Trên đường đến phòng luyện kiếm...
Kaela: "Lúc này cậu nghe cô nói rồi chứ? Cười che miệng Tớ khá bất ngờ vì chỉ có 0,0000002% dân số thế giới có thể dùng phép cường hóa đó."
Kayuto ngơ ngác: "Ừm, nghe cứ như cô đang nói phét chúng ta vậy. thở dài Haizzz. Nhưng mà thật ra, giữa hàng tỉ người trên thế giới, chỉ có vài ngàn người được chọn để theo đuổi con đường kiếm thuật. Và chúng ta đang là một trong số đó."
Kaela cười: "Hhhhhmmmm, cậu cố gắng đừng để cô nghe đều đó nhé. Cái quan trọng là chúng ta đang học kiếm thuật vì niềm đam mê và sự yêu thích của chúng ta, chứ không phải để so sánh với người khác."
Kayuto Cười: "Haha, đương nhiên rồi. Tớ chỉ muốn nhắc bản thân mình cẩn thận và đừng cho mình bị lừa dối bởi những điều không thật."
©Khi đến phòng luyện kiếm
Cô giáo Reidan Liếc nhìn: "Hừm, tới trễ 2p. Tôi không cần biết lý do gì nhưng nếu lần sau ai mà đến trễ tôi sẽ phạt người đó. Vì đây là lần đầu tiên nên tôi sẽ tha cho cô cậu nhưng sẽ không có lần sau đâu." Lạnh lùng.
Tất cả học sinh Sợ hãi: "..............................."
Cô giáo Reidan: "Được tốt lắm. Tôi xin giới thiệu trước, tôi là Reidan, một trong những giáo viên dạy kiếm thuật của học viện này. Từ nay, việc học kiếm thuật sẽ do tôi phụ trách. Khi vào tiết của tôi, các cô cậu không được đi trễ hay làm việc riêng. Nếu không..." Rút kiếm ra và lạnh lùng nói "Tôi sẽ trừng trị thích đáng những kẻ dám cả gan làm điều đó. Nghe rõ chưa?"
Tất cả học sinh sợ hãi: "D-d-dạ...............R-r-rõ."
Cô giáo Reidan: "Này cậu kia, lên đây đấu với tôi một trận."
Kayuto Hoảng loạn: "E-em á?"
Cô giáo Reidan Gật đầu: "Đúng vậy. Muốn trở thành một kiếm sư có tài năng, bạn phải vượt qua được những thử thách và khó khăn. Hãy xem đây là cơ hội để bạn rèn luyện tâm lý và kỹ năng của mình."
Kayuto Cảm thấy run sợ: "Dạ...được, em sẽ cố gắng."
Kayuto tập luyện kỹ thuật kiếm đạo với cô giáo Reidan, người được coi là một trong những kiếm sư hàng đầu. Trong buổi học, cô cho học sinh thực hiện các bài tập khởi động và giới thiệu cách cầm kiếm và các động tác cơ bản.
Trong khi Kayuto và các bạn của anh ta cố gắng học tập và luyện tập, cậu luôn cảm thấy lo lắng và sợ hãi vì ánh mắt của cô giáo Reidan dõi theo mình.
Một ngày nọ, cô giáo Reidan yêu cầu Kayuto tham gia vào một trận đấu kiếm đạo. Kayuto cảm thấy hoảng loạn, nhưng anh ta mãi mãi đồng ý để phát triển kỹ năng của mình.
Kayuto và cô giáo Reidan bắt đầu cuộc chiến. Kayuto chạy về phía cô giáo Reidan và chém một đường, nhưng cô giáo Reidan dễ dàng đánh trả một đòn ngay vào vai của Kayuto.
Kayuto cố gắng né tránh và tập trung vào đường kiếm của cô giáo Reidan. Anh ta dùng phép dịch chuyển để xuất hiện phía sau lưng Reidan và chém một đòn, nhưng cô giáo Reidan nhanh chóng quay lại và đánh trả mạnh vào bụng Kayuto, khiến anh ta bay xa.
Kayuto đau đớn nhưng vẫn tiếp tục chiến đấu. Anh ta trả đòn khi Reidan quay lưng, nhưng cô giáo Reidan dễ dàng né tránh và tiếp tục tấn công.
Cuối cùng, cô giáo Reidan đánh vào bụng và sau đó đánh vào sau đầu của Kayuto bằng cáng thanh kiếm gỗ của mình, khiến anh ta bất tỉnh.
Nhân viên y tế của trường đưa Kayuto đến bệnh viện. Cô giáo Reidan tỏ ra không hề ăn năn và bảo rằng Kayuto xứng đáng vì anh ta không đủ tài năng để đánh bại cô.
Tiết học đã kết thúc, nhưng cảm giác sợ hãi vẫn chưa rời khỏi các học viên sau trận đấu kiếm đạo với cô giáo Reidan. Với ánh mắt lạnh lùng và lời nói có phần đáng sợ, cô giáo Reidan bảo rằng nếu bất kỳ ai khiêu khích cô, họ sẽ gặp phải kết cục tương tự như Kayuto.
Các học viên im lặng và run rẩy trước sự đe dọa của cô giáo. Tuy nhiên, ở một nơi cách đó không xa, một học sinh đang học ở khối A đang quan sát các học viên tập kiếm thuật. người ấy nhìn thấy tinh thần chiến đấu dũng cảm, nhưng cũng nhận ra rằng nó có phần liều lĩnh hơn là thông minh.
"Haizzz," người ấy thở dài, biểu hiện sự tiếc nuối. "Một số người chỉ biết mang trong mình tinh thần liều lĩnh hơn là kết hợp với sự suy nghĩ logic. Điều đó có thể khiến cho các học viên trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng lại có thể dẫn đến kết quả đáng tiếc."
Các học viên vẫn còn run rẩy trong sự sợ hãi của cuộc chiến và lời đe dọa từ cô giáo Reidan. Nhưng liệu họ có hiểu được giá trị thực sự của tính cách thông minh và tinh thần chiến đấu đúng cách?
Chương 6:Sự trở lại của Kayuto
Chú thích: Kí hiệu © chỉ cột móc thời gian, kí hiệu ® chỉ sự kiện xảy ra trong truyện.
®Sự kiện 1: Thức tỉnh Vision mới
©1 tuần sau khi Kayuto bất tỉnh
©Lúc Kayuto nằm trong bệnh viện
Sau khi Kayuto trải qua một cuộc tấn công vào vùng bụng và bị sốc bao tử, anh ta được đưa đến bệnh viện và được điều trị bởi một bác sĩ giàu kinh nghiệm. Bác sĩ khẳng định rằng Kayuto may mắn vì chỉ bị bầm tím và đau nhức trong vài tuần, và khuyên anh ta nên cẩn thận hơn trong tương lai.
Tuy nhiên, Kayuto lại không hề lo lắng mà cười tươi và thú nhận rằng anh ta thực sự thích chọc giận những người như cô giáo Reidan - một giáo viên nổi tiếng với sự tàn nhẫn và khắc nghiệt của mình. Anh ta cho rằng đó là một cách thể hiện tính cách của mình, và cảm thấy vui mừng khi có thể làm cho người khác giận dỗi.
Trong khi đó, Kaela - người bạn mới của Kayuto - đến thăm anh ta tại bệnh viện và quan tâm đến tình trạng sức khỏe của anh. Cô mang theo một rổ đựng đồ ăn và trái cây, cùng với những lời động viên và hy vọng cho sự phục hồi của Kayuto.
Kaela và Kayuto đã nói chuyện và cười đùa với nhau trong một thời gian dài. Kaela chia sẻ về cuộc sống của mình, khi cô bị chê cười từ nhỏ vì là kẻ lang thang đến từ Mộc Quốc, và các vấn đề liên quan đến danh tính của cô. Kayuto lắng nghe và động viên cô, cho rằng không có gì ngớ ngẩn khi một người bị coi thường chỉ vì xuất thân từ một vùng đất khác.
Sau đó, Kaela cho Kayuto trái táo và cả hai cùng cười vui. Kayuto cảm thấy may mắn khi có một người bạn tốt như Kaela, và rất cảm kích vì sự quan tâm của cô đối với anh. Kaela rời đi và nhắc Kayuto lấy sức để học tiếp, và hứa sẽ ghé thăm anh thường xuyên hơn. Kayuto cảm thấy vui mừng và hy vọng sẽ có nhiều kỉ niệm đẹp với Kaela trong tương lai.
Trước khi Kaela rời đi, Kayuto đùa rằng anh sẽ gọi cô là "Layla", tên thật của cô, và khiến Kaela xấu hổ. Cô giật mình và nhắc nhở Kayuto rằng tên của cô là một bí mật, không nên tiết lộ cho người khác biết.
Với nụ cười trên môi, Kayuto nhận ra sai lầm của mình và xin lỗi Kaela. Cô chênh vênh bước đi và quay lại nhìn lại Kayuto, cả hai người đã nhìn nhau trong một khoảnh khắc im lặng. Cuối cùng, Kaela nói lời tạm biệt và rời khỏi phòng để trở về ký túc xá vào lúc 18h.
Kayuto tự mình ở lại trong phòng bệnh, suy nghĩ về những gì đã xảy ra và những gì sẽ đến với tương lai. Anh ta cảm thấy rất may mắn khi có một người bạn như Kaela, và hy vọng sẽ gặp lại cô sớm. Trong khi đó, anh ta bắt đầu rèn luyện sức khỏe và chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới, với hy vọng trở thành "Bá chủ của thế giới này".
Sau khi được xuất viện, Kayuto hạnh phúc trở về ký túc xá. Tuy nhiên, anh ta vẫn cảm thấy lo lắng vì sự việc của mình đã lan truyền nhanh chóng trong toàn bộ trường học. Khi gặp bảo vệ, Kayuto cố gắng giấu đi những cảm xúc lo lắng và đau khổ trong lòng, nhưng không thể che giấu được sự bối rối trên gương mặt mình.
Khi đến phòng ban giám hiệu, Kayuto đã bị bà thư ký khiếm nhã và cay độc chê bai, tạo ra sự áp lực và căng thẳng cho cậu. Dù vậy, anh ta không biểu lộ sự phàn nàn hay oán trách, mà cố gắng kiên nhẫn chờ đợi để có được một chỗ ở cho riêng mình.
Cuối cùng, Kayuto đã nhận được chìa khóa của phòng 1002, và khi bước vào phòng, anh ta cảm thấy ngỡ ngàng trước sự sang trọng và đẳng cấp của căn phòng này. Giường êm ái, TV siêu mỏng, bồn tắm sang trọng... tất cả đều làm cho Kayuto thấy như đang sống trong một khách sạn 5 sao. Cảm giác hạnh phúc và thỏa mãn tràn đầy trong anh, khiến cho những phiền muộn và bất hạnh của Kayuto tan biến, để lại chỉ còn một niềm vui và hy vọng tươi sáng cho tương lai.
Trong phòng, Kayuto ngồi trên giường, suy nghĩ về sự kiện đã xảy ra và cảm thấy rất biết ơn những người đã giúp đỡ anh trong giai đoạn khó khăn này. Anh ta tưởng nhớ đến Kaela, người đã dành cho Kayuto tình bạn và sự quan tâm đặc biệt, và mong muốn gặp lại cô sớm. Những cảm xúc trái chiều trong lòng Kayuto khiến cho anh ta không thể kìm chế nổi cảm xúc, và anh ta đã rơi lệ trong giây phút ấy. Rồi, cậu tự hỏi liệu anh có thể đủ mạnh mẽ để đối mặt với những thử thách khó khăn khác trong cuộc sống tiếp theo hay không. Tuy nhiên, hiện tại, anh ta chỉ muốn tận hưởng khoảnh khắc này, và đón nhận hạnh phúc trong cuộc sống của mình.
©Tối hôm đó
Kayuto đang xem máy tính: Bàn phím tràn ngập những câu hỏi tìm kiếm về cuộc sống và cách để cải thiện bản thân. Kayuto sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra câu trả lời cho chính mình. Nhưng giờ đã muộn rồi, anh ta nên đi ngủ để sạc lại năng lượng cho một ngày mới.
©Sáng hôm sau
Kayuto :Một giấc mơ đầy tươi vui đã đưa Kayuto vào một tinh thần sảng khoái và đầy năng lượng. Cậu ta rửa mặt, soạn tập, tắm rửa, và sắp xếp gối mềm mại của mình như một thói quen hàng ngày.
Kayuto Đang làm đồ ăn sáng: Một bát mì gói nóng hổi và thơm ngon luôn là món ăn yêu thích của Kayuto vào buổi sáng. Anh ta đã dành nhiều thời gian để hoàn thiện kỹ năng nấu ăn của mình, và giờ đây, anh ta cảm thấy tự hào với thành quả của mình.
Kayuto mặc đồng phục và bước ra khỏi cánh cửa ký túc xá, lần đầu tiên sau khi ra viện.
Kayuto vừa nhìn xung quanh vừa đi đến trường: Sự chú ý từ mọi người khiến cho Kayuto cảm thấy hạnh phúc và tự tin hơn. Cậu ta đã bỏ qua nỗi lo lắng và chỉ tập trung vào học tập và sự nghiệp của mình.
©Kayuto bước vào lớp
Tất cả học viên nhìn Kayuto: Bầu không khí trong lớp học tràn ngập tiếng cười và sự tò mò khi Kayuto xuất hiện. Mặc dù những lời đàm tiếu và ác ý có thể làm Kayuto buồn phiền, anh ta không để tâm đến những điều tiêu cực và chỉ tập trung vào học tập.
Kaela :Này Kayuto bên này này, qua chỗ tớ ngồi này.
Kayuto ngồi chỗ kế bên Kaela: Kayuto cảm thấy yên tâm và an toàn khi được ngồi bên cạnh Kaela, người đã luôn ủng hộ và quan tâm đến anh ta trong suốt thời gian qua.
Một cậu nhóc quý tộc đến gần Kayuto
Cậu nhóc quý tộc: Từ khoá "sỉ nhục" và "bất lịch sự" được phản ánh trên khuôn mặt của cậu nhóc quý tộc khi anh ta lạm dụng nó để xúc phạm Kayuto. Tuy nhiên, Kayuto không để cho những lời nói khó nghe ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.
Kaela : Cậu quá đáng rồi đấy, cậu ấy làm gì thì liên quan gì đến cậu đâu?
Cậu nhóc quý tộc: Cô gái xinh đẹp, nhưng sự áp đặt và chống lại của Kayuto khiến anh ta càng thêm muốn lôi kéo Kaela vào cuộc tranh luận.
Kayuto đứng dậy với ánh mắt đầy sát khí nhìn vào Cậu nhóc quý tộc: Kayuto không thể chịu đựng được sự kiện này nữa. Anh ta đã không giấu được sự giận dữ trong lòng mình khi đối diện với việc bị xúc phạm và bất lịch sự của cậu nhóc quý tộc.
Cậu nhóc quý tộc sợ hãi không nói được lời nào
Kayuto: Tôi không thể để cho bạn tự do phỉ báng tôi như vậy. Nếu bạn muốn tiếp tục, tôi sẽ không ngại dùng những cách cần thiết để giải quyết vấn đề này.
Kaela nhìn Kayuto với ánh mắt ngỡ ngàng và trong lòng cô, Kaela cảm thấy mình rất may mắn có một người bạn như Kayuto.
Kayuto đã chứng minh cho mọi người rằng anh ta không phải là một kẻ yếu đuối và sẵn sàng đối mặt với bất kỳ trở ngại nào trong cuộc sống. Với tinh thần chiến đấu và lòng can đảm của mình, Kayuto đã chinh phục được trái tim của nhiều người trong lớp học và trở thành người anh hùng trong mắt của họ.
© Cô giáo Malenia bước vào lớp, mọi người đồng loạt nâng đầu lên chào hỏi. Trong khi đó, cậu nhóc quý tộc cũng chạy về chỗ ngồi và lên tiếng:
"Cô ơi, cho tôi xin lỗi nhé. Tôi sẽ không làm trò quấy rối nữa."
Điều này khiến cho cả lớp không khỏi ngạc nhiên và thích thú. Nhưng đến khi cậu ta quay về ghế ngồi, anh ta lại quay sang Kayuto và nói:
"Nhớ mặt tao đấy, thằng khốn."
Tuy nhiên, Kayuto chỉ cười nhạt và bình thản nói ra những lời trấn an:
"Haizz, mặt của mày có cho tiền tao cũng không thèm nhớ đâu thằng ranh con."
Cậu nhóc quý tộc không rút lui. Anh ta đe dọa Kayuto và hứa sẽ nhớ mối thù này. Nhưng Kayuto đã không để tâm quá nhiều đến điều đó và tiếp tục tập trung vào việc học.
Khi Cô giáo Malenia hỏi Kayuto về tình trạng sức khỏe của anh ta, Kayuto đã bật mí với cô giáo rằng anh ta cảm thấy khỏe mạnh và sẵn sàng học tập. Cô giáo Malenia nhắc nhở Kayuto về việc chép bài đầy đủ và không để lỡ bất kỳ kiến thức quan trọng nào.
Sau khi giảng xong bài học lịch sử, Cô giáo Malenia nhắc nhở các học sinh đi xuống phòng kiếm thuật để học tập tiếp. Trước khi ra khỏi lớp, cô giáo đã động viên Kayuto và khích lệ anh ta cố gắng rèn luyện để trở thành một kiếm sĩ mạnh nhất của lớp.
Kayuto đã tự tin bước vào phòng kiếm thuật và gặp lại cô Reidan - người đã thua trước anh trong một cuộc đấu kiếm trước đây. Cô Reidan đã sẵn sàng cho một trận đấu mới với Kayuto, và hai người đã bắt đầu tung ra những đòn kiếm cực kỳ mãnh liệt.
Cuối cùng, Kayuto đã chiến thắng và cô Reidan đã không khỏi xúc động và rơi nước mắt. Cô Reidan chúc mừng Kayuto và ca ngợi anh là một kiếm sĩ tài năng. Tuy nhiên, Kayuto vẫn còn quyết tâm phấn đấu hơn nữa để trở thành một kiếm sĩ thực sự mạnh mẽ.
Trải qua những giây phút kích thích và đầy cảm xúc trong phòng kiếm thuật, Kayuto rời khỏi đó với niềm hào hứng trong lòng. Anh ta quyết định sẽ tiếp tục cố gắng, rèn luyện và học tập để trở thành một kiếm sĩ xuất sắc nhất của lớp.
© Mọi người bước vào phòng luyện tập vũ khí riêng của mình. Kaela nói với Kayuto trước khi rời đi: "Hẹn gặp lại ở phòng Cung thuật, Kayuto". Anh cũng trả lời lại: "Chúc cậu may mắn".
Rồi anh ta tiến xuống sân luyện kiếm thuật. Bất ngờ, cô Reidan đứng ở đó và nhìn thấy Kayuto. Cô ta nói: "Ồ, cậu vẫn dám đến đây à? Lần trước tôi dạy dỗ chưa kỹ rồi."
Nhưng Kayuto chỉ nhìn cô ta một cách im lặng.
"Các em hôm nay sẽ học 'Dư Ảnh Kiếm Pháp'." - Cô Reidan giảng dạy trong giờ học kiếm thuật. Cô ta múa kiếm và chém một đường kiếm khí. Sau đó, cô ta xoay lưng và chém lên trời trước khi quay lại chém về phía trước.
Các học viên cố gắng làm theo những động tác mà cô Reidan dạy. Nhưng Kayuto đã chém liên tục những đường kiếm nhanh nhẹn vào một tảng gỗ, tạo ra một phong cách rất đẹp mắt.
Mọi người thích thú và bày tỏ sự ngưỡng mộ của họ. Nhưng cô Reidan chỉ cười đểu: "Sao? Làm không được phải nhìn à?"
Kayuto thở dài và trả lời: "Nếu cô muốn." Anh ta lại tiếp tục chém và tạo ra những đường kiếm rất đẹp.
Cô Reidan vẫn không chấp nhận tài năng của Kayuto và nói: "Cũng bình thường thôi, chả có gì đặc biệt."
Tuy nhiên, Kayuto chỉ cười đều và nói: "Hừm, sao không chấp nhận tài năng của người khác?" Và từ đó giữa hai người đã nảy sinh một mối thù sâu đậm.
Kayuto nhìn thấy một cô gái tóc xanh đang ở xa. "Kiếm thuật của cô ta quá tàn bạo," anh nói. "Chém như thế thì không chết cũng tàn tật."
Cô gái tóc xanh đó quay lại nhìn Kayuto và nói: "Hừm, cậu đang quan sát tôi à? Lần trước tôi bị đánh nhập viện nhưng cậu vẫn dám đến đây sao? Điều đó thật dũng cảm của chàng trai.
Chương 7:Cuộc giao đấu giữa Kayuto và Mokota
Chú thích: Kí hiệu © chỉ cột móc thời gian, kí hiệu ® chỉ sự kiện xảy ra trong truyện.
© Hai tuần sau đó, Kayuto vẫn tiếp tục luyện kiếm thuật như mọi ngày. Anh ta thở hỗn hễnh và nói: "Hah, mệt thật đấy."
Loa phát thanh trong phòng bất ngờ kêu lên: "Xin thông báo cho toàn thể các học viên, sau giờ học lập tức tập trung xuống hành lang y tế để thực hiện một bài kiểm tra thể chất và sức khỏe. Nếu ai không kịp đi thì hãy quay lại vào ngày hôm sau. Xin hết."
Kayuto cảm thấy bối rối và nói với chính mình: "Kiểm tra thể chất? Hừm, có nghĩa là....hừm. Aizzz, để lát đi xem xem nó nghĩa là cái gì. Tại sao người đó không giải thích cụ thể hơn cho mọi người?"
Cuối giờ học, cô giáo Malenia nhắc nhở học viên: "Đừng quên tập trung xuống hành lang y tế để kiểm tra sức khỏe nhé. Nhanh thì được về sớm, trễ thì về sau hoặc đợi đến ngày mai. Tốt nhất nên đi vào hôm nay để tránh mất thời gian cho ngày mai. Các em có nhiều thời gian rảnh ở nhà lắm mà, phải không?" Cô ta cười giả tạo và tất cả học viên đều cảm thấy bối rối.
Kayuto tỏ ra rất chán nản: "Không được về nhà và còn phải đợi nữa sao?"
Kaela nói: "Cậu đừng nản lòng như vậy. Tớ cũng sẽ phải đợi như cậu đấy nên cậu không cần lo lắng là sẽ không có ai để nói chuyện trong thời gian chờ đợi đó."
Kayuto cảm ơn Kaela và nói: "Cảm ơn cậu L-a-y-l-a."
Kaela đỏ mặt và nói: "Đừng gọi cái tên đó khi chúng ta còn ở đây như thế này, được không?"
Kayuto cười và Kaela thở dài. Và Kayuto nói: "Cậu đúng là..."
Đây là đoạn văn đã được chỉnh sửa:
Khi xuống hành lang, Kayuto nhìn quanh và nói: "Wow, thường ở đây ít người lắm mà bây giờ lại đông đúc vậy."
Anh ta suy nghĩ: "Có lẽ mình nên tìm chỗ nào để ngồi và tán chuyện với Kaela cho đỡ chờ đợi chán nản sau khi đã được gọi đến tên."
Kayuto dẫn Kaela đến quầy nước uống và nói: "Cô ơi, cho tôi một ly nước cam và... Kaela, cậu thích uống gì? Tôi mời cho."
Kaela ngại ngùng trả lời: "Ừm, tớ uống gì cũng được. Nhưng nếu cậu mời thì tớ muốn uống Trà Sữa."
Kayuto nói: "Ồ, thì ra là cậu thích Trà Sữa à. Được rồi, cô ơi cho hai ly nước cam và Trà Sữa."
Cô bán nước phục vụ hai ly nước, và Kayuto và Kaela uống nước cùng nhau trong khi đợi được gọi đến tên mình.
Cuối cùng, khi tên của Kayuto được đọc, anh ta nói với Kaela: "Cậu đợi tớ ở đây sau khi tớ kiểm tra xong nhé."
Kaela nói: "Được rồi, tớ sẽ đợi."
Sau đó, Kayuto đi đến nơi kiểm tra thể chất và suy nghĩ trong đầu: "Bruh, tớ đã nghĩ kiểm tra sức mạnh gì đấy chứ. Nhưng lại chỉ là kiểm tra chiều cao và cân nặng. Haizzz."
Người kiểm tra bảo Kayuto bước lên máy kiểm tra để đo các thông số của anh ta. Sau đó, bảng thống kê hiện ra với các thông tin về tên, tuổi, chiều cao, cân nặng, vision, vũ khí và tương thích nguyên tố của Kayuto.
Kayuto hỏi người kiểm tra: "Chú ơi, cho cháu ở lại xem được không?"
Người kiểm tra trả lời: "Được, nhưng chỉ được xem thôi nhé. Đừng làm phiền gì cả."
Kayuto giả vờ ngây thơ và nói: "Dạ, Kaela là bạn thân của tớ nên tớ muốn xem thông tin thể chất của cô ấy một chút."
Khi đến lượt Kaela kiểm tra, hai bạn trẻ cười đùa và đọc thông tin về chiều cao, cân nặng, vision, vũ khí và tương thích nguyên tố của cô ta trên bảng thống kê.
Cuối cùng, khi đã xong, người kiểm tra nói với hai bạn nhỏ: "Được rồi, tớ đã kiểm tra xong. Bây giờ các em có thể về rồi. Phòng này đông quá nên mọi người nên ra khỏi đây."
Kayuto và Kaela rời khỏi phòng y tế và bước ra khỏi cổng trường. Kayuto bỗng dưng hỏi Kaela liệu cô có rảnh không, và mời cô đến chơi game và làm bài tập ở phòng của anh. Kaela đỏ mặt nhưng đồng ý với lời mời của Kayuto, và hai người bắt đầu hành trình đến ký túc xá của Kayuto.
Sau khi đến phòng của Kayuto, Kaela cảm thấy bất ngờ khi thấy anh ta thoải mái nhảy lên giường và tỏ ra rất thoải mái. Anh ta đang rất háo hức để chơi game và mở máy ngay lập tức. Kaela nhắc nhở Kayuto về việc làm bài tập trước, và anh ta đành tắt máy và bắt đầu làm bài tập. Hai người đã cùng nhau làm việc suốt hai tiếng đồng hồ, cho đến khi xong bài.
Khi Kaela cảm thấy đói, Kayuto đưa cho cô một miếng mì và nấu nước sôi để cô tự chế biến bữa ăn của mình. Tuy nhiên, sau đó, Kaela cảm thấy xấu hổ và muốn rửa chén bát của Kayuto, mà anh ta chưa dọn dẹp. Kayuto đồng ý và cùng Kaela rửa chén bát.
Cuối cùng, hai người chơi game cho đến khi tối. Khi thời gian đã trễ, Kaela quyết định về ký túc xá của mình. Kayuto hỏi cô có cần anh tiễn không, nhưng Kaela từ chối và tự đi về. Hai người hẹn gặp lại vào ngày mai.
Sáng hôm sau, cô giáo Malenia đang dạy bài về "Phản ứng nguyên tố". Cô giải thích rằng trong tất cả các nguyên tố, chúng sẽ cộng hưởng với nhau để tạo ra phản ứng nguyên tố. Khi nguyên tố Hỏa gặp nguyên tố Thủy hoặc ngược lại, chúng sẽ tạo ra phản ứng Bay hơi và Bóc hơi. Khi nguyên tố Thủy gặp nguyên tố Băng, chúng sẽ đông lại và tan ra nếu gặp nguyên tố Hỏa, tạo ra phản ứng Đống băng và Tan chảy. Khi nguyền tố Lôi tiếp xúc với nguyên tố Băng, chúng sẽ làm cho dòng điện bên trong nguyên tố Lôi bị chậm hóa và mục tiêu sẽ bị giật liên tục. Kết quả là, dòng điện khi đi qua cơ thể sẽ lâu biến mất hơn và mục tiêu bị giật lâu hơn.
Tuy nhiên, đặc biệt hơn cả là hai nguyên tố Phong và Thổ. Nguyên tố Phong có khả năng giúp tăng độ uy lực và diện tích ảnh hưởng của "Phản ứng Nguyên Tố", trong khi nguyên tố Thổ có khả năng hấp thụ toàn bộ các nguyên tố khác để tạo ra lá chắn chặn loại sát thương đã hấp thụ. Nói cách khác, nếu hấp thụ nguyên tố Lôi, nguyên tố Thổ sẽ tạo ra lá chắn chặn hoàn toàn nguyên tố Lôi. Tuy vậy, điểm yếu của nguyên tố này là khả năng tấn công. Vì là nguyên tố này có thể hấp thụ toàn bộ nguyên tố để tạo lá chắn, sát thương gây ra bị hạn chế rất nhiều.
Trong khi đó, nguyên tố Lôi lại có một điểm mạnh và yếu đồng thời. Nó có khả năng phản ứng với tất cả các nguyên tố, nhưng cũng là điểm yếu và chí mạng của chính nó. Do đó, thực thể sử dụng nó sẽ rất dễ bị "tự hại" chính bản thân vì khả năng phản ứng với tất cả các nguyên tố. Các phản ứng của nguyên tố Lôi gồm: phản ứng "Chạm Mạch" khi gặp nguyên tố Hỏa, phản ứng "Dẫn Điện" khi gặp nguyên tố Thủy, và phản ứng "Siêu Dẫn Điện" khi gặp nguyên tố Hàn.
Sau khi cô giáo Malenia kết thúc giờ học, Kayuto và Kaela đang trò chuyện về Vision của họ. Kayuto tạo ra một quả cầu nước nhỏ bay giữa không trung và than phiền rằng khó có thể thức tỉnh Vision mới. Kaela tạo ra một quả cầu băng nhỏ và tiết lộ rằng cô đã thức tỉnh Vision mới, nguyên tố hệ Hàn. Tuy nhiên, Kaela không nhớ chính xác khi nào đã thức tỉnh được Vision mới của mình. Kayuto bất ngờ và hỏi về quá trình thức tỉnh của cô bạn. Sau đó, Kaela nói rằng cô đã đi qua phòng tập kiếm thuật và giải thích rằng cô sẽ học Cung pháp tiếp theo. Cuối cùng, hai người bạn chia tay để tiếp tục học tập.
Tại sao bạn lại nghĩ rằng bị bất công khi bạn chỉ có một Vision trong khi bạn bè của mình đều có hai? Bạn cũng nên nhớ rằng việc thức tỉnh Vision không chỉ phụ thuộc vào nỗ lực mà còn phụ thuộc vào may mắn. Hãy tiếp tục nỗ lực và chăm chỉ, bạn sẽ thức tỉnh được Vision mới thôi.
Sau khi Kayuto xuống phòng luyện kiếm, cô giáo Reidan ngay lập tức báo tin có người muốn tỉ thí với anh. Kayuto tò mò hỏi lại ai đó là ai, nhưng cô giáo chỉ khinh bỉ và yêu cầu anh tự đi tìm hiểu.
Với sự tò mò không nguôi của mình, Kayuto bước xuống và gặp được Mokota - một cô gái tóc xanh đến từ Lôi quốc. Cô giới thiệu bản thân và rất hân hạnh được làm quen với Kayuto - hoàng tử Akayaba.
Kayuto hỏi Mokota liệu cô có phải đến từ Lôi quốc hay không, và Mokota khó hiểu hỏi lại tại sao lại có chuyện gì đó lạ. Kayuto cười và giải thích rằng anh đã gặp nhiều người đến từ Lôi quốc ở trường hơn là từ các quốc gia khác.
Mokota tiếp tục nói với Kayuto rằng cô ấy muốn tỉ thí với anh sau khi chứng kiến màn đấu kiếm đầy kỹ thuật của anh với cô giáo Reidan. Dù đã từng bị cô giáo hung dữ đánh cho nhập viện cả tuần, Kayuto vẫn cười và đồng ý với lời đề nghị của Mokota.
Sau khi nói chuyện xong Mokota và Kayuto bắt đầu trận đấu
Kayuto lướt thẳng đến Mokota: Nhận lấy này haha.
Mokota đang nhắm mắt: nhẹ nhàng đở được Thật tẻ nhạt, đường kiếm này thật tẻ nh-.......
Không cho Mokota phản ứng Kayuto liền nhảy ra sau lưng Mokota và chém. Nhưng tiếc thay, Mokota đỡ được đường kiếm ấy và bắt đầu phản đòn. Mokota xoay người lại và bắt đầu vào tư thế tấn công
Kayuto suy nghĩ: Mình cảm thấy không ổn, cô gái này....Mình phải né được đòn đó.
Kayuto dùng nguyên tố thủy để làm cho sàn nhà trơn dùng để né đòn tấn công đó. Mokota thấy thế liền đống băng toàn bộ nguyên tố Thủy mà Kayuto tạo ra
Kayuto căng thẳng tột độ: Chết tiệt, nguyên tố Thủy của mình bị khắc chế bởi nguyên tố Băng của cô ta. Giờ mình chỉ có thể đấu kiếm với cô ta thôi.
Mokota trượt trên vũng nước đã đống băng để nhanh chóng tiếp cận Kayuto. Sau khi tiếp cận Mokota xoay 1 vòng sau đó chém một đường kiếm hình vòng cung vào Kayuto, Kayuto không thể né vì sân rất trơn
Kayuto hoảng loạn: Chết tiệt !!!!! Làm sao bây giờ.
Nhân lúc Kayuto đang thất thế, Mokota liền nhanh chóng tất công vào Kayuto
Ngay lúc Kayuto đang hoản loạn, một ngọn lửa lóe lên làm tan tất cả những vùng bị đống băng bởi Mokota
Kayuto bất ngờ: Sức mạnh này, cảm giác này.... Là Vision mới. Phấn khích Yeah, cuối cùng mình cũng đã thức tỉnh được nó. Nhìn vào Mokota Tới lượt tôi phản đòn rồi.
Mokota đổ mồ hôi: Chết tiệt, là nguyên tố hỏa. Nhưng không sao, chỉ cần né đ-........
Kayuto bất ngờ lao thẳng đến Mokota với tốc độ nhanh và chém một đòn bằng thanh kiếm gỗ được bao quanh bởi lửa vào Mokota nhưng Mokota đỡ được bằng thanh kiếm gỗ được đống băng, Vài giây sau thanh kiếm băng của Mokota tan chảy ra
Mokota đẩy Kayuto ra: Chết thật, mình phải tập trung cao độ để xử lý tình huống này căng thẳng và đổ mồ hôi.
Chú thích : Lý do thanh kiếm gỗ không bị cháy bởi ngọn lửa của Kayuto là do lửa mà Kayuto tạo ra là lửa được đốt mana của chủ thể để sử dụng, nó không tạo ra nhiệt với vật chất không có chứa mana. Vì kiếm gỗ không có chứa mana nên không bị cháy rụi
Mokota nhào vào Kayuto và chém: Đỡ này.....
Kayuto liên tục đỡ và đáp trả: Chết thật....đấy, Đỡ này..........
©Ở một thời gian không xác định trong tương lai
=> Ma nhãn thời không - Kaizot đã cố gắng thuyết phục Kiếm Sĩ Ma Giới - Kayuto để "vui vẻ" với một cô gái xinh đẹp đang ngủ mê. Tuy nhiên, Kayuto đã từ chối và bày tỏ sự khó chịu với lời đề nghị của Kaizot.
Kaizot cũng không dễ chịu khi phải làm việc hết công suất với việc dịch Ma ngữ cho Kayuto. Hơn nữa, anh ta chỉ trích Kayuto khi anh ta không giúp đỡ cô gái trúng Xuân Dược và thay vào đó quăng cô vào bồn nước nóng để giải thuốc.
Tuy nhiên, Kayuto không để yếu tố cá nhân ảnh hưởng đến nhiệm vụ của mình và yêu cầu Kaizot im lặng hoặc sẽ nộp anh ta cho Cung Điện Ánh Sáng. Sau đó, Kayuto sử dụng Ma trận thời gian để di chuyển đến một khách sạn ở vùng ngoại ô của một quốc gia không được tiết lộ tên.
Chương 8:Cuộc sống có nhiều điều thật bất ngờ
Chú thích: Kí hiệu © chỉ cột móc thời gian, kí hiệu ® chỉ sự kiện xảy ra trong truyện.
®Sự kiện 2: Biến cố bất ngờ
Vài tuần sau khi Kayuto đấu kiếm với Mokota, trường học của họ bắt đầu phân chia các khối lớp theo trình độ của học sinh. Cô hiệu trưởng thông báo về việc này trong buổi lễ tập trung sáng sớm và giới thiệu các học sinh năm nhất có thành tích học tập cao nhất.
Kitori Akimogi là người chiến thắng đầu tiên, với điểm số cao nhất trong trường với các bộ môn Kiếm thuật, Ma thuật và Cung thuật lần lượt đạt 9,8; 9,7 và 9,8. Không có gì ngạc nhiên khi những tiếng vỗ tay nồng nhiệt của các bạn đồng học được cất lên để tán thưởng cho Kitori.
Thứ hai là Miya Kotomechi, một em học sinh không kém cạnh Kitori với các môn Kiếm thuật, Ma thuật và Cung thuật đạt điểm số lần lượt là 9,7; 9,6 và 10 điểm tuyệt đối. Sự tự hào và niềm phấn khích của Miya được thể hiện qua những tiếng vỗ tay nồng nhiệt của các bạn đồng học.
Cuối cùng là Akira Kimeto, với thành tích vượt trội trong các môn Kiếm thuật, Ma thuật và Cung thuật, đạt điểm số lần lượt là 9,4; 9,5 và 9,2. Akira cũng nhận được sự động viên và hoan nghênh của các bạn đồng học thông qua những tiếng vỗ tay nhiệt tình.
Sau đó tiếng vỗ tay náo nhiệt của học viên cất lên rồi lên im lặng trở lại
©Sau buổi lễ tập trung
*Kayuto đi tìm Kaela trong sân trường náo nhiệt*
*Sau khi Kayuto tìm thấy Kaela*
Kayuto: Này Kaela, cậu học ở khối nào thế? Tớ được vào khối A này, thấy tớ lợi hại không?
Kaela: Hic...hic, tớ-tớ không muốn xa cậu đâu. Tớ được đưa vào khối C, chả lẽ tớ rất yếu đuối nên mới được đưa vào khối C sao?
Kayuto: Thôi nín đi, cậu nhìn lại cậu xem, yếu đuối như vậy sao lên được khối A được? Nếu cậu yếu đuối như vậy thì chỉ có mơ mới lên được khối A. Nên cậu ph-...
Kaela đã nghe thấy một dấu hiệu của sự châm chọc trong tiếng nói của Kayuto, cô tin rằng anh ta đang giễu cợt mình. Bản thân Kaela luôn cảm thấy không tự tin khi bắt đầu một cuộc sống mới ở trường trung học, điều này khiến cho cô cảm thấy lo lắng và bất an. Lời nói của Kayuto càng làm cho Kaela cảm thấy bị tổn thương và khó chịu.
"Ý cậu là gì?" - Kaela hỏi với giọng nói đầy tức giận.
Kayuto cảm thấy bối rối và không biết phải trả lời thế nào. Anh ta không có ý định châm chọc hay xúc phạm Kaela, chỉ muốn động viên cô và khuyên cô nên tin tưởng vào khả năng của mình. Tuy nhiên, Kaela đã hiểu nhầm và bắt đầu cãi vã.
"Em nghĩ quá rồi. Anh không có ý đó đâu." - Kayuto cố gắng giải thích.
Kaela lại nổi cáu và trở nên cực kỳ nhạy cảm. Cô không muốn nghe thêm bất kỳ lời nói nào từ Kayuto nữa.
"Tớ ghét cậu Kayuto, tớ không muốn nhìn thấy mặt cậu nữa đâu." - Kaela bật khóc và rời đi.
Suy nghĩ của Kayuto về Kaela khiến anh cảm thấy không thoải mái. Anh cảm thấy rằng Kaela là một đứa trẻ con với những suy nghĩ lệch lạc, nhưng anh vẫn muốn giúp đỡ cô và dỗ dành cho cô sau. Vì chính sức mạnh của Kayuto là để bảo vệ những người yêu thương của anh, và Kaela cũng không ngoại lệ.
Suối nguồn sức mạnh đã mất chìm trong dòng thời gian. Kayuto cảm thấy thất vọng và tuyệt vọng khi biết rằng anh không còn đủ khả năng để bảo vệ những người yêu thương của mình và chiến đấu trước các kẻ thù đáng sợ.
Nhưng Kayuto không muốn đầu hàng trước số phận. Anh quyết tâm tìm lại sức mạnh ban đầu của mình, sức mạnh cần thiết để giành lại tất cả những gì đã mất và bảo vệ những người anh yêu thương. Trước hết, anh phải hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng - tiêu diệt bất cứ kẻ nào dám cản trở hành trình của anh.Kayuto quyết tâm tiếp tục hành trình của mình, với hy vọng tìm lại sức mạnh ban đầu và giải cứu những người anh yêu thương.
Sau khi Kayuto bước vào lớp, anh liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc của một cô gái tóc hồng. Anh chạy tới và đứng trước Karura, nhưng đột nhiên bị một cậu con trai đến và bắt đầu nói chuyện với cô gái kia.
Kayuto cảm thấy khó chịu và tê liệt khi thấy Karura cười đùa với người khác. Tuy nhiên, anh đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và tiếp cận cô gái để giữ sự chú ý của Karura.
"Chào cậu Karura, cậu còn nhớ tớ chứ? Tớ là Kayuto đây." - Kayuto cười rạng rỡ và tự tin.
"Tất nhiên là có rồi, lâu rồi không gặp cậu." - Karura nhìn Kayuto với ánh mắt ấm áp.
Anh ta đang muốn biết cô gái kia là ai, nhưng trước khi anh kịp hỏi, một cậu trai trẻ đã bắt tay với anh và tự giới thiệu.
"Tôi tên là Kitori Akimogi và tôi là bạn thân của Karura, rất hân hạnh được làm quen cậu. K-a-y-u-t-o." - Kitori tự tin nói.
Kayuto nhìn chàng trai đứng đầu học viện trong năm nhất này với sự khâm phục, nhưng cũng có một chút căng thẳng. Anh ta không thể bỏ qua được sức mạnh và sự quyết tâm của Kitori, nhưng cũng biết rằng nếu Kitori trở thành kẻ thù của anh, anh ta sẽ gặp rắc rối lớn.
Tóm tắt :Khi Kayuto bước lên chỗ của Karura và chào hỏi. Cậu trai này đã đi đến chỗ của Karura và bắt đầu nói chuyện với cô gái một cách thân thiết. Điều này khiến cho Kayuto bị sốc và chết lặng một lúc.*
Cuối cùng, Kayuto đã giành lại bình tĩnh của mình và đối mặt với Karura. Tuy nhiên, anh ta cảm thấy bối rối khi biết rằng Karura trông rất hạnh phúc bên người khác. Kayuto không muốn dính líu vào bất kỳ xung đột nào và muốn giữ mối quan hệ với Karura.
Khi Kitori xuất hiện, Kayuto nhận ra rằng anh ta là một học sinh mới như mình. Tuy nhiên, Kitori có vẻ mạnh mẽ và tự tin hơn hẳn so với các học sinh khác. Anh ta có một thân hình cường tráng và ánh mắt sắc lẹm như kiếm.
Khi Kitori đề nghị một trận đấu để kiểm tra sức mạnh của Kayuto, anh ta cảm thấy lo lắng và không muốn đánh nhau. Trái tim của anh ta đang đập nhanh khi anh ta nghĩ về sự đáng sợ của Kitori, nhưng anh ta cũng biết rằng anh ta cần phải tìm ra một giải pháp để chiến thắng trong các trận đấu sắp tới.
Sau khi Kayuto từ chối lời đề nghị của Kitori, anh ta cảm thấy nhẹ nhõm. Tuy nhiên, anh ta vẫn không thoát khỏi sự lo lắng về mối quan hệ giữa Karura và Kitori. Anh ta biết rằng anh ta cần phải làm gì đó để bảo vệ Karura và giành lại niềm tin của cô gái. Kayuto quyết định sẽ sớm tìm ra một giải pháp cho vấn đề này, để có thể giữ vững tình bạn của hai người và đánh bại Kitori trong các trận đấu sắp tới.
©5 năm sau
Tất cả các học viên được cho nghỉ một tuần do lễ hội, và Kayuto đã đi tìm Karura để hỏi cô xem liệu cô có muốn về quê Vitara không. Nhưng Karura đã từ chối và cho biết cô đã hẹn với Kitori rồi. Kayuto thể hiện sự thất vọng và cảm thấy bị bỏ rơi khi người bạn của anh ta không thể đi với anh. Trong khi đó, Karura vui vẻ trò chuyện với Kitori mà không chú ý đến Kayuto.
Trong đầu của Kayuto, anh ta cảm thấy tồi tệ hơn khi anh nhớ lại những gì đã xảy ra trong quá khứ. Anh ta đã từng là bạn thân với Karura, nhưng sau đó, cả hai mất liên lạc vì những lí do không rõ ràng. Kayuto luôn mong muốn giữ mối quan hệ với Karura, nhưng anh ta đã không thể giao tiếp với cô ở mức độ mong muốn của mình.
Kayuto cảm thấy bị bỏ rơi và lo lắng về việc ai còn quan tâm đến anh ta. Anh ta cảm thấy mình đã bị lãng quên và lo sợ về tương lai. Nhưng rồi anh ta nhận ra rằng anh ta đang suy nghĩ quá nhiều và không có ai giận mình cả. Anh ta cần phải giữ bình tĩnh và tìm kiếm sự hỗ trợ từ người thân và bạn bè.
Kayuto biết rằng anh ta sẽ phải vượt qua những thử thách trong cuộc sống và cố gắng xây dựng lại các mối quan hệ của mình. Anh ta muốn tìm lại một tinh thần lạc quan và tin vào bản thân mình. Kayuto tin rằng anh ta có thể vượt qua được mọi thứ nếu anh ta cố gắng và không bỏ cuộc.
Sau khi Kayuto lên xe về thăm làng Vitara, anh ta đã xuống xe và nhìn xung quanh làng. Anh ta thấy rằng có nhiều thay đổi sau 5 năm anh ta rời đi. Kayuto hít một hơi thật sâu và cảm thấy không khí trong lành hơn so với thành phố.
Kayuto trả tiền cho tài xế và bắt đầu đi xuống làng. Anh ta thấy nhiều học viên khác đi vào từng ngôi nhà của họ. Kayuto cũng đi tới nhà của mình, nhưng vì đây là chuyến thăm quê nhà đầy bất ngờ, nên không ai nói trước cho gia đình anh ta biết.
Kayuto cảm thấy hồi hộp khi đứng trước cánh cửa nhà mình. Anh ta không biết gia đình mình sẽ phản ứng ra sao khi gặp lại anh ta. Kayuto đã biết rằng gia đình anh ta không hạnh phúc với anh ta khi anh ta rời đi để theo đuổi giấc mơ của mình.
Sau khi Kayuto mở cửa và thông báo về việc anh đã trở về, cha mẹ và dì của anh đều ngạc nhiên và sung sướng khi thấy Kayuto. Trong phòng có sự hiện diện của Cha Albado, Mẹ Meria, Dì Meriana và một bé gái lạ mặt.
Albado chạy ra và vỗ vào vai Kayuto trước khi đùa rằng con trai của ông cao lên rồi khi so với khi anh ta vừa mới rời khỏi làng. Cha của Kayuto tiếp tục hỏi liệu có ai bắt nạt anh ta ở nơi anh đang học không và có tán được vài cô em như lời cha nói không.
Meria ôm Kayuto và hỏi anh ta đã ăn gì chưa, sống tốt không. Kayuto cùng gia đình vào nhà để trò chuyện và chia sẻ những kể từ khi anh ta rời khỏi làng.
Khi Kayuto hỏi về bé gái lạ mặt, Meria giới thiệu đó là Komoe, em gái của anh. Anh ta bế bé Komoe lên và cười vui vẻ. Kayuto nhận ra rằng Komoe là em gái của mình và bất ngờ không thể kìm được trong lòng nói "Em gái sao? Kiếp trước mình chưa từng được biết cảm giác làm anh. Mà cũng đúng thôi, mình được sinh ra nhờ sự hỗn loạn của thế giới mà, làm sao mà có thể có em được chứ? Mình đúng là ngớ ngẩn mà hơ hơ."
Gia đình buồn cười khi thấy sự phấn khích của Kayuto và Meria cười và ôm Komoe vào lòng. Albado nói vui, "Ha ha, đây là chuyện tốt mà, đừng lo lắng quá nhiều con trai của cha."
Kayuto cảm thấy hạnh phúc khi được trở lại nhà và tham gia vào cuộc sống của gia đình mình. Tuy nhiên, anh ta cũng cảm thấy lo lắng về tương lai của mình, đặc biệt là trong việc tìm kiếm mối quan hệ với Karura và xây dựng lại các mối quan hệ với gia đình và bạn bè.
Cuối cùng, cả nhà đã hoàn thành chuẩn bị cho buổi tiệc và cùng nhau ngồi xuống ăn uống và trò chuyện. Kayuto cảm thấy rất hạnh phúc khi được trở lại với gia đình và hy vọng rằng anh ta sẽ có thể xây dựng lại các mối quan hệ trong tương lai.
Kayuto vừa trở về từ buổi tiệc và đang hoài niệm về quá khứ khi gia đình anh ta còn đầy đủ. Anh ta đã gặp nhiều người bạn mới tại buổi tiệc và đã trả lời một số câu hỏi của họ.
Khi Kayuto đến căn phòng của mình để nghỉ ngơi, anh ta sờ từng khúc của bức tường và cảm nhận rất nhiều ký ức của mình. Anh ta nhắm mắt lại và nằm xuống giường. Cảm giác ấm áp của gia đình khiến anh ta rơi vào nỗi buồn và anh ta không thể kìm được nước mắt.
Tuy nhiên, Kayuto tin rằng gia đình của anh ta là thứ quý giá nhất của anh, và anh ta quyết tâm sẽ bảo vệ họ bằng mọi giá. Anh ta cũng nhớ lại thời gian khi anh ta còn là một học sinh tập sự ở học viện, khi anh ta vẫn là một người bình thường không có bất cứ điều gì đặc biệt.
Sau đó, Kayuto nhớ lại Karura - cô gái mà anh ta đã gặp trong thế giới khác. Cô ấy đã cho anh ta sự cảm thông và động viên trong những lúc khó khăn. Anh ta hy vọng rằng một ngày nào đó, anh ta sẽ có thể gặp lại cô.
Đến cuối cùng, sau khi hoài niệm chuyện quá khứ của mình, Kayuto chìm vào giấc ngủ và chuỗi giấc mơ đầy ý nghĩa của anh. Trong giấc mơ, anh ta thấy mình đang phiêu lưu qua các thế giới khác nhau và gặp gỡ rất nhiều người mới, trong khi nỗ lực để bảo vệ người thân và tìm kiếm ý nghĩa cho cuộc sống của mình.
Vào nửa đêm, Kayuto bất ngờ tỉnh dậy và nhận ra em gái Komoe của anh đang ôm chặt anh. Anh ta bất ngờ và thấy có cảm giác gì đó chông chênh giữa hai cánh tay của mình. Sau đó, Kayuto nói nhỏ với em gái của mình rằng nếu em muốn ngủ với anh thì anh cũng không sao. Và họ ôm nhau ngủ đến sáng.
Sau khi Kayuto tỉnh dậy vào buổi sáng, anh ta khởi động tay chân nhẹ nhàng để tránh làm ồn và để cho Komoe tiếp tục ngủ. Meria, mẹ của Kayuto, thấy anh ta xuống và hỏi anh ta về cảm giác ngủ của mình. Anh ta trả lời rằng anh ta cảm thấy khó ngủ một chút vì em gái của anh ôm chặt anh. Tuy nhiên, anh ta không muốn mẹ la mắng em gái của mình vì đã qua phòng của anh.
Cuối cùng, Meria yêu cầu Kayuto rửa mặt và đi ăn sáng cùng cô và gia đình.
©Sau bữa ăn sáng của Kayuto
-Kayuto đi đến ngọn đồi sau làng, trong lúc đi đến đó Kayuto đi ngang qua nhà thợ săn ở cuối làng và gặp cha của Karura, trong ông ấy như đang lo lắng điều gì đó
Kayuto đi đến hỏi cha Karura: Chào bác, bác là cha của Karura phải không ạ? cháu là bạn của Karura đây, chú đang lo lắng chuyện gì thế?
Cha Karura : À cháu là Kayuto bạn của Karura phải không? cháu có biết Karura đang ở đâu không?
Kayuto : Vâng cháu là bạn của Karura đây. Có chuyện gì xảy ra thế chú?
Cha Karura : À, chuyện là Karura nhắn với chú là hôm nay nó về thăm quê nhà nhưng chú đợi tới hết giờ làm của xe cao tốc rồi mà nó vẫn chưa về. Chả lẽ đường từ đây đến học viện xa lắm sao?
Kayuto : Có lẽ cậu ấy bận việc gì đó ấy mà, mà cũng lạ thật đấy, hết giờ làm rồi mà sao xe vẫn chưa đưa Karura về đây nữa? con biết là Karura lúc nào cũng biết canh giờ canh giấc nên việc cậu ấy quên chuyến xe là gần như không thể, với lại đường từ đây đến học viện chỉ có 781,4Km thôi mà? với tốc độ của xe cao tốc cũng chỉ cần 2 tiếng rưỡi là đến đây rồi. Sao giờ cậu ấy vẫn chưa tới nhỉ?
Cha Karura : Đó là lý do chú lo lắng đó, hi vọng nó không có chuyện g-.......
Thời sự trên TV: Vào sáng ngày hôm nay, một Ma nhân với sức mạnh của một người có 5 Vision tấn công một đoàn xe cao tốc khiến 52 em học sinh bị thương, 21 em tử vong và 2 em mất tích, Ma nhân với sức mạnh khủng khiếp như vậy đã giết toàn bộ người hộ tống của đoàn xe đó..........
Sau khi nghe tin tức cha Karura liền chạy thẳng ra đồn cảnh sát
Kayuto tíc tắc chạy theo : Này chú ơi, đợi cháu với.......
©Vài ngày sau
-Sau vụ Ma nhân tấn công đội an ninh quốc phòng đã điều động nhiều chiến hạm đi tìm Ma nhân với sức mạnh khủng khiếp đó
-Ngay lúc đó, ở một bên khác
Kayuto suy ngẫm: Hừm, mình nghĩ đây là cuộc tấn công có chủ ý vì Ma nhân khác với Á nhân là chúng có ý thức nên việc liều lĩnh tấn công con người như dã thú kia đối với Ma nhân là điều không thể, có lẽ có người đã điều khiển nó, nhưng mà là ai và dùng cho mục đích gì cơ chứ? phải đi điều tra mới được.
©Kayuto đi đến nơi dấu tích cuối cùng của Ma nhân để lại
Bảo vệ : Này cậu nhóc, ở đây nguy hiểm lắm, mau về nhà đi.
Kayuto : Cháu có thể vào đ-....
Bảo vệ : Không là không.
Hết cách Kayuto chỉ còn cách lẻn vào và đã thành công
Kayuto nhìn vào vết máu: Hừm, kích hoạt Kỹ năng //Genius Eyes// (Dịch: Đôi mắt thiên tài)
-Đôi mắt chỉ về phía hướng đông, hướng về khu rừng cấm. Kayuto thấy thế liền chạy theo đường an toàn mà con mắt đã chỉ và đã đến được Khu rừng cấm
Kayuto : Cha từng bảo mình đừng vào đây nhưng mình thấy nó đâu có nguy hiểm gì đâu cơ chứ.
Kayuto đi sâu vào trung tâm của một ngôi đền chứa dấu tích của Ma nhân thì thấy một tên Ma nhân đang tính kết liễu mạng sống của Karura
Kayuto nhìn thấy và hét lớn : Này tên xấu xí kia, mau dừng ngay việc làm đó của ngươi ngay và luôn đi, đó chỉ là một bé gái mới lớn thôi, nếu người không muốn dừng lại thì ta đành ép ngươi phải dừng lại rồi.
Tên Ma Nhân: Ái chà, thật không ngờ lại có kẻ chán sống đến mức tự đi tìm đến cái chết như này. Được rồi, nếu muốn chết thì đành toại nguyện cho ngươi vậy.
Lời vừa dứt thì tên ma nhân đó liền lao đến tấn công Kayuto
Kayuto rút kiếm và niệm phép : //Enchant Sword Elemental// (Dịch: Cường hóa Gươm nguyên tố)
Kayuto : Có lẽ đành phải đánh nhau với tên có sức mạnh gần bằng anh hùng này rồi
Chương 9:Cuộc sống có nhiều điều thật bất ngờ (phần 2)
Chú thích: Kí hiệu © chỉ cột móc thời gian, kí hiệu ® chỉ sự kiện xảy ra trong truyện.
Sau khi niệm phép xong, cả hai lao vào đánh nhau. Tuy nhiên, vì khoảng cách sức mạnh quá lớn, chỉ trong 5 phút ngắn ngủi, Kayuto đã bị áp đảo.
Kayuto nhảy lùi về phía sau và thốt lên: "Hghhh, tên này...tên này mạnh thật."
Ma nhân bắt đầu cười một cách đầy toại nguyện. "Hahaha, đây là kết cục của ngươi khi dám khiêu chiến với ta, hahaha."
Kayuto không hiểu rõ Ma nhân là ai và tại sao lại điều khiển tên này. "Ngươi là ai? Tại sao lại điều khiển tên Ma nhân này?" - Kayuto hỏi.
"Ồ, ngươi biết ta đang điều khiển tên này à?" - Ma nhân bất ngờ hỏi.
Kayuto trả lời: "Đương nhiên là biết chứ, đâu có con Ma nhân nào dám liều lĩnh tấn công con người chứ....Và...và ngươi hãy trả lời ta, tại sao lại điều khiển tên Ma nhân này?"
Ma nhân cười toe toét và đáp: "Haha, người sắp chết không nên biết nhiều đâu." Lời vừa dứt, hắn chậm rãi đi đến gần Kayuto.
Trong nội tâm, Kayuto thầm nghĩ: "Đúng rồi, lại gần thêm xíu nữa."
Khi Ma nhân đến gần, Kayuto đâm thẳng thanh kiếm vào đầu hắn. Tiếc thay, thanh kiếm của Kayuto bị hắn bắt được sau đó bóp nát lưỡi thanh kiếm của Kayuto.
Ma nhân bóp cổ Kayuto rồi nhấc lên và cười ha hả: "Hahaha, hãy khóc đi, hãy tuyệt vọng đi và hãy từ bỏ đi, hahahahah. Đây chính là kết cục của những kẻ dám trêu đùa cái chết, hahaha."
"Càng nói, hắn càng siết cổ Kayuto chặt hơn," Kayuto nghĩ trong lòng.
"Chết rồi, ngạt thở quá, mình sắp không xong. Chả lẽ mới sống lại được 12 năm thì lại phải chết nữa sao?" Kayuto tiếp tục suy nghĩ.
Karura thấy Kayuto đang bị bóp cổ liền cầm thanh kiếm của mình lao thẳng về phía tên Ma nhân rồi chém, tuy nhiên hắn đỡ được nhát kiếm đó rồi dùng tay không bóp nát thanh kiếm của Karura rồi đá mạnh vào Karura khiến cho cô bị hất văng ra xa sau đó đập mạnh vào tảng đá, va chạm quá mạnh vào tảng đá khiến cô ngất xỉu vì bị thương quá nặng.
"Kayuto, bạn sao vậy?" Karura hỏi khi tỉnh lại.
Kayuto dùng đòn Ma pháp Ánh Sáng để tấn công tên Ma nhân và thoát ra khỏi tay của hắn. Khi tên Ma nhân buông lỏng tay, Kayuto đã nhanh chóng nhảy ra xa và đang suy nghĩ về cách tiêu diệt tên này.
"Bên tai tôi nghe tiếng động lạ vang vọng từ xa đến và đã khiến cho tôi nghĩ ra cách đối phó tên Ma nhân này," Kayuto nói.
"Được lắm thằng nhóc khốn, còn cố giãy giụa à?" Tên Ma nhân nói tức giận.
"Chết tiệc, mình phải nhanh chóng nghĩ ra cách tiêu diệt tên này," Kayuto nghĩ trong lòng.
"Là tiếng trực thăng, hình như quân đội gửi chiến hạm đến tìm kiếm và tiêu diệt tên này. Mình phải làm gì đó để bọn họ chú ý đến chỗ này, nhưng phải làm gì đây?" Kayuto suy nghĩ.
"Hummm, à có rồi," Kayuto nói với mình.
"Grhhh, được lắm thằng nhóc khốn, còn cố giãy giụa à?" Tên Ma nhân tức giận hỏi lại.
Fire Ball Extreme Lightning! Kayuto niệm phép và tạo ra một quả cầu lửa khổng lồ màu tím bắn thẳng lên trời, tạo ra một vụ nổ giống như pháo hoa màu tím. Sau đó, tên Ma nhân tóm cổ Kayuto rồi chuẩn bị kết liễu cậu. Nhưng khi hắn giơ tay lên định kết liễu mạng sống của Kayuto thì một bóng hình lướt qua sau đó cánh tay của hắn bị chém đứt thành nhiều mảnh. Vì cánh tay của tên Ma nhân bị chém đứt nên Kayuto được giải thoát khỏi cánh tay ác ma của hắn.
"Ngươi là ai? có phải ngươi muốn chết rồi phải không? lại dám phá chuyện tốt của ta aghrrrrrrrrr," Tên Ma nhân hỏi, tức giận.
"Ngươi không cần biết ta là ai. Người chỉ cần biết hôm nay cái mạng thối đó của ngươi sẽ được vinh hạnh bị kết liễu bởi thanh thánh kiếm của ta," Tướng quân nói.
"Haha, tên ngạo mạn. Có giỏi thì thử đi xem nào," Tên Ma nhân nói và lao đến Tướng quân để tấn công.
Sau khi dừng lại một lúc, Tướng quân và tên Ma nhân bắt đầu lao vào cuộc chiến khốc liệt. Thanh kiếm của Tướng quân không ngừng đâm thẳng vào tên Ma nhân, tạo ra những đường vết trên cơ thể hắn. Tên Ma nhân chỉ có thể đứng yên chịu đòn và gào thét trong đau đớn.
"Xin ngài hãy tha cho ta, xin ngài hãy tha mạng cho ta," tên Ma nhân van xin.
Tướng quân nhìn chằm chằm vào tên Ma nhân, rồi nói: "Được, nếu muốn được tha mạng thì hãy làm cho ta một điều."
Tên Ma nhân gật đầu nhanh chóng và hứa sẽ làm bất cứ điều gì để được tha mạng. Tuy nhiên, Tướng quân đột ngột đâm thanh kiếm vào Ma Lõi của tên Ma nhân, khiến hắn gào thét đau đớn. Cuối cùng, tên Ma nhân tan biến thành cát bụi và biến mất hoàn toàn.
Tướng quân nhìn sang phía Kayuto và khen ngợi cậu đã sử dụng vụ nổ để gây sự chú ý của đội cứu hộ. Sau đó, đoàn cứu hộ và đoàn chiến hạm đã đến kịp thời để giải cứu Kayuto, Kitori và Karura.
Tuy nhiên, Karura bị tên Ma nhân đánh trọng thương và ngất xỉu. Tướng quân liền cùng với đội cứu hộ đưa cô đi chữa trị. Trong khi đó, Kayuto cảm thấy vui mừng vì cuối cùng tên Ma nhân đó cũng bị đánh bại và thoát khỏi nguy hiểm.
Ngày hôm sau, cha mẹ Kayuto đến bệnh viện vội vàng để thăm và chăm sóc cho con trai của mình sau khi biết cậu đã chiến đấu với tên Ma nhân và bị thương.
Meria không thể kiềm chế cảm xúc của mình và bắt đầu trách móc Kayuto về sự liều lĩnh của cậu. Tuy nhiên, Kayuto cố gắng trấn an mẹ rằng mọi chuyện đã qua và không cần phải lo lắng.
Trong khi đó, Albado tỏ ra rất hài lòng về sự dũng cảm của con trai mình trong cuộc chiến. Gia đình cùng nhau tâm sự và vui vẻ trò chuyện đến tối, trong đó Komoe trèo lên giường bệnh của Kayuto để ôm cậu.
Meria hỏi Kayuto có cần người chăm sóc hay không và cậu khẳng định rằng đã lớn và có thể tự lo được cho mình. Kayuto còn đùa giỡn với gia đình, nói rằng cha mẹ không cần lo lắng quá nhiều. Komoe hỏi cậu có thể đến thăm anh vào ngày mai được không và Kayuto đồng ý. Trước khi gia đình rời khỏi bệnh viện, Kayuto xoa đầu và hôn trán Komoe với sự tự hào về em gái dễ thương của mình.
Kayuto : Về nhớ phải ngoan và nghe lời mẹ nghe chưa.
Komoe : Ạ anh ai ( Dịch : Dạ anh hai)
Kayuto đã tạm biệt gia đình và đi dạo quanh bệnh viện. Trong lúc đó, cậu vô tình đi vào phòng của Karura đang nằm bất động.
Kayuto nhớ lại lần cậu ấy đã hy sinh bản thân để bảo vệ mình và cảm thấy rất xấu hổ. Cậu chạm tay vào má của Karura và cảm nhận được sự lạnh lẽo từ cơ thể cậu.
Nhìn kỹ hơn, Kayuto nhận ra rằng Karura giống với cô tình nhân Mekiko của mình ở kiếp trước. Cậu không biết liệu cô ấy vẫn sống tốt sau khi mất liên lạc với cô hay không, cũng như số phận của các thuộc hạ khác của mình. Những suy nghĩ này khiến Kayuto cảm thấy khó chịu và lo lắng.
Trong đầu cậu, nữ hoàng Mikato - người đã kết thúc cuộc đời của mình - vẫn còn hiện hữu. Kayuto tự hỏi liệu có một ngày nào đó, khi cậu trở lại, liệu cậu có thể đối đầu với bà một lần nữa?
Sau khi hoài niệm về quá khứ, Kayuto quyết định rời phòng của Karura và trở về phòng mình. Cậu nằm trên giường bệnh, nhắm mắt lại và chìm sâu vào giấc ngủ.
Phòng bệnh yên tĩnh, chỉ có tiếng thở dài của các bệnh nhân và tiếng chim hót trong sân sau đèn. Ánh đèn mờ lung linh khắp căn phòng, và không khí được khuấy động bởi tiếng đồng hồ treo tường lặng lẽ. Kayuto cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ khi con đường gian nan của cậu đang dần trở nên rõ ràng hơn trong tâm trí của mình.
Sáng hôm sau, Kayuto rửa mặt xong và đi dạo quanh hành lang bệnh viện. Trong khi đó, cậu tình cờ lạc vào phòng VIP của một bệnh nhân. Ban đầu, Kayuto không dám vào phòng nhưng cũng rất tò mò nên đứng đó do dự trước cửa.
Một giọng nữ phát ra từ trong phòng VIP: "Cậu gì ơi, nếu cậu muốn thì có thể vào, tôi sẽ mở cửa cho cậu."
Kayuto: "À thôi không cần đâu, tôi sợ lỡ tay phá hư cái gì thì sợ không có đủ tiền đền."
Giọng nữ: "Ahaha, không sao đâu, ở trong đây không có gì là quý cả đâu, ở trong phòng này sẽ được chăm sóc tận tâm hơn thôi, haha."
Kayuto: "Cậu cũng vui tính quá nhỉ, vậy tôi có thể vào được chứ?"
Giọng nữ: "Tất nhiên rồi, đợi xíu để tôi mở cửa cho cậu."
Nói xong, cô gái vui tính mở cửa cho Kayuto vào.
Kayuto: "Wah, phòng này cũng sang trọng dữ, vậy mà cậu nói nó không có gì đáng quý cả, hơ hơ."
Giọng nữ: "Hehe, thì tôi thấy nó quý thật đâu, chỉ là mấy cái ly thủy tinh được gắn vài viên kim cương và cái bàn làm từ gỗ Vân Sam thôi mà."
Kayuto (nội tâm suy nghĩ): Trời ơi, cái gia sản 3 đời nhà mình còn chả bằng 1% giá trị của cái ly "Hoàn Thủy Cương" của cô ta, vậy mà cô ta bảo không quý, đúng là người giàu có khác. Mình đoán cô ta chắc chắn là tiểu thư của gia đình khá giả nào đó.
Kayuto (thắc mắc hỏi): "Vậy? Bạn gọi tôi vào đây để làm gì? Dù gì tôi cũng có giúp gì được đâu?"
Giọng nữ (cười khúc khích): "À, tại ở đây cô đơn quá nên tôi muốn có người nói chuyện cùng ấy mà, hihi."
Kayuto: "Chà, thật vinh hạnh làm sao nhỉ, được nói chuyện với một tiểu thư như bạn cũng khiến tôi sang mồm hẳn ra."
Giọng nữ: "Haha, cậu vui tính quá đi."
Kayuto: "Cảm ơn nhé, haha."
Kura (giới thiệu bản thân): "À quên mất, mình quên giới thiệu bản thân. Mình tên là Minakoto Kura, thuộc gia tộc Minakoto ở Phong Quốc. Hiện tại mình được cha mẹ gửi du học ở Leonardo và đang sống cùng với chú của mình."
Kayuto: "Ồ, vậy tôi cũng xin giới thiệu. Tôi tên Kayuho Akayaba mọi người thường gọi mình là Kayuto, rất hân hạnh được nói chuyện với bạn."
Kura: "Rất vui được làm quen với cậu Kayuto. Nhưng tôi thấy cậu có vẻ buồn nên muốn hỏi xem có chuyện gì không?"
Kayuto: "Ồ, không có gì đâu, chỉ là... người bạn của tôi đang nằm ở bệnh viện và cô ta vào trạng thái nguy kịch. Tôi rất lo lắng cho cô ta."
Kura: "Vậy sao lại không nói sớm cho tôi biết? Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ giúp cậu. Nghe nói cậu bạn của cậu đang trong phòng cấp cứu đúng không?"
Kayuto: "Đúng vậy, cô ta nằm ở phòng cấp cứu bên kia."
Kura: "Vậy tôi sẽ đi kiểm tra tình trạng của cô ta, cậu đợi tôi ở đây nhé."
Kayuto: "Cảm ơn rất nhiều, Kura. Tôi rất cảm kích sự giúp đỡ của cậu."
Kura ra khỏi phòng VIP để kiểm tra tình trạng của bạn của Kayuto trong khi Kayuto ở lại phòng đợi. Một lúc sau, Kura quay trở lại và cho biết rằng bạn của Kayuto đang được điều trị tốt và sức khỏe của cô ta đã ổn định hơn.
Kayuto cảm thấy rất vui và cảm ơn Kura rất nhiều vì đã giúp đỡ. Hai người tiếp tục nói chuyện vui vẻ với nhau trong phòng VIP cho đến khi Kayuto buộc phải về phòng bệnh trước khi bác sĩ đến. Trước khi đi, Kayuto đã cam kết sẽ liên lạc với Kura sau.
Kayuto nhìn vào đồng hồ.
Kayuto: "Ồ, đã 11h rồi, tớ phải đi về phòng sớm kẻo y tá và bác sĩ mách mẹ tớ thì chết."
Kura: "Vậy thì đành tạm biệt nhau tại đây rồi Kayuto. Chúng ta có thể gặp lại nhau không?"
Kayuto: "Cũng không biết nhưng hi vọng là có thể, hehe. Nói chuyện với cậu rất vui đó."
Kura: "Haha, cảm ơn cậu."
Sau khi Kayuto đi, chỉ còn một mình Kura trong phòng VIP.
Kura (nghĩ trong lòng): "Kayuto, tôi hy vọng chúng ta có thể gặp lại nhau. Tôi chỉ là một bệnh nhân ở đây vì một lý do nào đó mà tôi không muốn nói ra. Nhưng khi nào tôi cảm thấy sẵn sàng, tôi sẽ chia sẻ với cậu. Cậu đã giúp tôi quên đi nỗi buồn trong vài phút cuối cùng của ngày hôm nay."
Kura cảm thấy khóc và sau đó lau đi giọt nước mắt.
Kura: "Những thứ đó không quan trọng, tôi phải tập trung vào việc phục hồi sức khỏe của mình. Tôi sẽ yêu cầu đội ngũ y tế xem xét tình trạng của tôi và cho phép tôi được xuất viện sớm."
Kura nhìn vào cuốn album ảnh và chợt nhớ về tiền kiếp của mình
-Cô và Kayuto từng là người yêu của nhau trong thời gian trẻ tuổi. Họ có những kỷ niệm đẹp và ngọt ngào, nhưng đến một ngày, Kayuto đã hy sinh tính mạng để bảo vệ Kura.
Sau sự kiện đó, Kura rơi vào trạng thái tinh thần nặng nề và không thể nuôi dưỡng được con của mình. Tuy nhiên, The Winrate Goddess đã quyết định ban cho Kura một phần thưởng đặc biệt - cơ hội xuyên không về quá khứ của mình để giúp cô có thể làm lại tất cả.
Kura trở về thời điểm khi cô và Kayuto vẫn còn sống. Cô quyết định trân trọng mối quan hệ của họ hơn bao giờ hết và sống cuộc đời của mình một cách có ý nghĩa.
Tuy nhiên, sau khi sinh đôi, Kura đã qua đời do khó sinh. Nhưng nhờ phần thưởng đặc biệt của The Winrate Goddess, cô đã có dịp nhìn lại cuộc đời mình và hiểu rằng không có gì quan trọng hơn việc sống và yêu thương một cách đầy tình cảm.
Khi quay trở về hiện tại, Kura quyết định sử dụng kinh nghiệm và bài học từ kiếp trước để giúp đỡ và chăm sóc cho những người xung quanh mình. Cô biết rằng, dù có bao nhiêu khó khăn và thử thách, cô vẫn còn được sống và giúp đỡ những người khác trong cuộc đời này.
®Sự kiện 2:Kết thúc
Tương Lai Đen Tối will coming soon.
*Phần Bonus*
-Lời nói đầu : dòng chảy thời không bị xáo trộn hoàn toàn do sự can thiệp của một vòng luân hồi mang tên Truyền Kiếp Song Luân, vì sự can thiệp của nó đã làm xáo trộn quy tắc và diễn biến của thế giới Raiver, thế nên trong tương lai sẽ có rất nhiều sự xâm nhập bất hợp pháp của những thế giới khác, tương lai, quá khứ và "Liên Kiếp". Thấy được sự nguy nan trước mắt mà kẻ đứng đầu vũ trụ thứ 12 , Hiro đã quyết định loại bỏ sự luần hồi của thế giới Raiver nên từ đó sức mạnh của Deablous (Hiện tại là Kayuto) sẽ từ từ được hồi phục dần theo thời gian nên vì thế trong tương lai nó sẽ giúp cho Deablous (Kayuto) thay đổi hoàn toàn quy luật và định luật của thế giới Raiver.
-Thông tin của Raiver hiện tại :
Thời đại : 6.0
Cấp thế giới : 12
Mật độ Mana (trung bình): 12000000000/Rore
Năng lượng tổng hợp : 120EXW (120 tỷ oát)
Dân số : 9,629,129,201 người
Mật độ dân số : 359/km2
Lượng khoáng sản (%): 79%.
-Giải nghĩa:
+Cấp thế giới : Là mức độ nguy hiểm của thế giới, cấp càng cao thì độ nguy hiểm càng lớn nhưng cấp độ càng lớn thì lõi của hành tinh cũng sẽ mạnh theo làm cho lượng mana của thế giới tăng mạnh và dồi dào khiến cho động vật, thực vật và khoáng sản càng ngày càng nhiều hơn nên đó cũng là lý do con người khai thác rất nhiều khoáng sản nhưng chỉ mới khai thác được 21%.
+Mật độ Mana : Là tổng số trung bình mana đã tiêu thụ của toàn thế giới. Đơn vị là Rore, một người bình thường sẽ có khoảng 2-3 Rore (khoảng từ 20-30 lít mana).
+Năng lượng tổng hợp : Là tập hợp tất cả các loại năng lượng của toàn bộ năng lượng đã được phát hiện (Oát, Nhiệt năng, Rore, Xado, Acatina, Krton,.....
Chương 10: Sức mạnh mới (Phần 1)
Chú thích: Kí hiệu © chỉ cột móc thời gian, kí hiệu ® chỉ sự kiện xảy ra trong truyện.
Sau vài ngày nằm ở bệnh viện để điều trị, Kayuto cuối cùng đã được xuất viện và về nhà nghỉ dưỡng. Mặc dù sức khỏe của cậu đã hồi phục, nhưng mẹ của cậu vẫn không cho phép cậu luyện tập kiếm thuật. Dù cảm thấy chán nản, Kayuto vẫn có Komoe - người bạn thân của mình để chơi cùng, và điều này giúp anh giảm bớt nỗi buồn khi nghỉ dưỡng ở nhà.
Komoe hỏi Kayuto
Komoe: "Anh ơi, anh muốn em giúp anh làm gì không?"
Kayuto xoa đầu Komoe và dịu dàng nói với cô bé
Kayuto: "À, anh không cần gì cả. Anh chỉ cần em ở đây và nói chuyện với anh thôi là anh đã thấy vui rồi."
Komoe gật đầu và nằm trên giường kế bên Kayuto để nghe cậu kể chuyện. Sau một tiếng kể chuyện, Kayuto bỗng dừng lại và thấy Komoe đã ngủ say. Cậu cảm thấy mệt mỏi, nên hai anh em ôm nhau và ngủ đến tối.
Phong cảnh: Kayuto và Komoe nằm trên giường trong phòng tắm nắng ấm áp tại nhà nghỉ dưỡng. Tia nắng chiếu qua cửa sổ, làm cho không gian trong phòng trở nên yên bình và ấm áp. Trên tường, có một hình vẽ tranh tươi sáng của những loài hoa đầy màu sắc. Bầu không khí trong phòng cảm giác như được ngập tràn bởi sự yên tĩnh và thoải mái, khiến cho cả Kayuto và Komoe đều thấy thư giãn và dễ chịu.
Tối hôm đó, Meria bước lên phòng để đưa thức ăn cho Kayuto và không ngờ cô lại phát hiện ra hai anh em Kayuto và Komoe ôm nhau ngủ rất thân mật. Thấy cảnh tượng đáng yêu này, Meria chỉ để thức ăn lên bàn và lặng lẽ rời đi xuống phòng khách, với một nụ cười tự hào trên môi.
Kayuto sau đó tỉnh dậy và nhìn thấy Komoe đang ngủ say. Anh đã nhẹ nhàng bế cô bé về phòng ngủ, sau đó quay lại phòng của mình để ăn bữa tối mà mẹ đã chuẩn bị sẵn. Lúc đó, Meria đã lên phòng để hỏi thăm sức khỏe của cậu.
Meria: "Con trai của mẹ, sao rồi? Con đã khỏe chưa?"
Kayuto: "Con khỏe mà mẹ, có vẻ như mẹ đang lo lắng quá nhiều đó. Mẹ xem con đã khỏe đến thế này mà haha. Bữa ăn tối mẹ chuẩn bị cho con đã đủ rồi, chỉ cần nhiêu đó thức ăn đã đủ để con no bụng nên mẹ đừng quá lo lắng về nó."
Meria chỉ bật cười sau đó bưng đống bát đĩa dơ xuống bếp để lại cho Kayuto có không gian yên tĩnh để nghỉ ngơi và phục hồi sức khỏe.
Phong cảnh: Phòng ăn của nhà Kayuto với bộ bàn ghế ấm cúng, được trang trí bằng những chiếc khăn ăn màu sắc đẹp mắt. Trên bàn có đầy đủ các món ăn, được Meria chuẩn bị cẩn thận và tỉ mỉ. Từ cửa sổ, ánh trăng chiếu vào phòng làm cho không gian trở nên lung linh và đầy màu sắc. Kayuto ngồi ăn uống trong không khí yên tĩnh và thoải mái, làm cho anh ta cảm thấy rất thư giãn và hạnh phúc.
"Đêm hôm đó, ánh trăng chiếu rọi qua cửa sổ vào căn phòng của Kayuto, mang đến bầu không khí yên bình", Kayuto tự nhủ trong khi đứng dậy và đi đến cửa sổ. "Nhìn thấy ánh sáng của trăng chiếu xuống mặt hồ nước gần đó, tôi muốn biết nó có gì đặc biệt", Kayuto nghĩ trong đầu và quyết định trèo qua cửa sổ và nhảy xuống đất bằng kỹ năng Ninja Fenxir Skill.
Sau khi đến gần mặt hồ, Kayuto cảm nhận được một luồng Mana thuần khiết và quyết định thiền định để hấp thụ nó. Tuy nhiên, bỗng nhiên một lớp sương mù dày đặc bao phủ toàn bộ khu vực, làm Kayuto tĩnh dậy khỏi trạng thái thiền định. Sương mù rất lạnh, và nếu Kayuto tiếp tục thiền định trong nó, anh sẽ chết cóng.
"Phải làm sao đây?" Kayuto đang suy nghĩ và sử dụng nguyên tố hỏa để sưởi ấm và đi tìm đường ra khỏi làn sương mù đó. Khi đi qua một chỗ, anh thấy một luồng ánh sáng nhỏ trong đám mù này và bất ngờ gặp một người lạ mặt.
"Chào bạn, tôi là ai?" Người lạ đó mặc áo màu đen, tóc màu trắng, mắt màu vàng và nhìn như một cô gái.
Kayuto đáp lại: "Tôi là Kayuto, và tôi không biết bạn là ai."
Người lạ tiếp tục: "Tôi có thể giúp bạn thực hiện một điều ước. Bạn muốn ước gì?"
Ban đầu Kayuto không tin, nhưng sau đó anh ta quyết định ước có khả năng nhìn thấu mọi thứ và phân tích chỉ số của mục tiêu chỉ định. "Tôi ước có khả năng nhìn rõ và phân tích chi tiết mọi thứ," Kayuto nói với người lạ.
Người lạ chấp nhận ước của Kayuto và hôn lên mắt phải của anh ta, khiến cho mắt cậu chuyển sang màu xanh lục. "Đã xong rồi," người lạ nói trước khi biến mất.
Kayuto trở lại mặt hồ nước và cảm thấy bất ngờ với khả năng mới của mình. "Thật không thể tin được," Kayuto tự nói với chính mình, "Con mắt bên phải của tôi có thể thu phóng xa gần và phân tích kỹ năng, chỉ số, Vision, tên, tuổi, giới tính, và chỉ số thể chất của mục tiêu chỉ định." Anh ta sững sờ trước những gì đã xảy ra và quay lại nhìn người lạ mặt.
Kayuto : C-cô thật sự làm được? tôi cứ tưởng cô chỉ đùa thôi chứ, thật không ngờ nó lại là sự thật và...
Kayuto phân tích người lạ mặt và đứng hình cũng như hoảng sợ vì thấy được chỉ số khủng bố của người lạ mặt
Kayuto : Cái quái gì thế này.....
Kayuto phân tích chỉ số
-Tên : Mationa Kiratomonia Karu Vendor Sara Mouncher
-Tuổi : 1029
- Vision : 12 (Hỏa-Thủy-Lôi-Hàn-Mộc-Thổ-Quang-Hắc-Trật Tự-Hỗn Loạn-Thời Không-Thứ Nguyên)
- Kỹ năng : .....(quá dài để hiển thị)
- Chiêu cao : 1m8
- Giới tính : Nữ.
- Nặng : 41Kg
- Vũ Khí : Cung - Đao - Kiếm - Trọng Kiếm - Thương - Pháp Khí - Bùa Chú
Kayuto cảm thấy như mình đang trong một giấc mơ kỳ lạ khi gặp phải người phụ nữ lạ mặt. Mặc dù chỉ số của cô ấy rất khủng khiếp, Kayuto không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy một con người có khả năng vượt qua giới hạn của loài người.
Người phụ nữ lạ mặt biến mất sau khi đưa ra lời tạm biệt và lờ đi trong sương mù dày đặc. Kayuto cố gắng theo dõi cô ấy bằng con mắt mới của mình, nhưng không thành công. Sau đó, khi sương mù tan biến và ánh sáng trăng không còn chiếu xuống mặt hồ nước, Kayuto cảm thấy mọi thứ vẫn chưa kết thúc.
Anh ta quay trở về nhà của mình bằng cách chạy bộ và sobbing tại đường phố trống vắng khi mọi thứ xung quanh đều yên tĩnh. Khi anh ta leo lên giường và nằm xuống, những tưởng anh ta sẽ ngủ ngon lành. Nhưng Kayuto lại không thể thoát khỏi những tưởng niệm về người phụ nữ lạ mặt.
Anh ta cố gắng nhìn qua đám mây bên ngoài ngôi nhà của mình, tưởng tượng ra những điều kỳ dị về người phụ nữ ấy. Cuối cùng, Kayuto không thể chống lại giấc ngủ và chiếm mình vào giấc ngủ, trong khi những câu hỏi liên tục tuôn trào trong đầu anh ta.
Chương 11: Sức mạnh mới (Phần 2)
Chú thích: Kí hiệu © chỉ cột móc thời gian, kí hiệu ® chỉ sự kiện xảy ra trong truyện.
Sáng hôm sau, Kayuto mơ màng trèo dậy từ giấc ngủ với một cảm giác buồn chán. Kì nghỉ đã kết thúc và cậu phải quay trở lại học viện Mishall Kallen để tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm sức mạnh gốc của mình. Lòng cậu đầy những suy nghĩ lo lắng và băn khoăn khi cậu không biết làm thế nào để khôi phục sức mạnh của mình. Cậu muốn tái đấu với nữ hoàng Makota, nhưng hiện tại, với cơ thể yếu ớt của mình, cậu chỉ có thể mong chờ và cố gắng tìm hiểu về thế giới này để có thể cải thiện bản thân.
Kayuto rửa mặt và ăn sáng xong, cậu bắt đầu chuẩn bị cho chuyến đi về học viện Mishall Kallen vào chiều nay. Cậu cảm thấy buồn khi phải tách biệt với gia đình và Komoe - người em gái của cậu, nhưng cậu không có nhiều lựa chọn khác ngoài việc tiếp tục cuộc hành trình của mình. Khi lên xe buýt, Kayuto bắt gặp một chàng trai trẻ ngồi cạnh cửa sổ, cậu lập tức liền chào hỏi anh ta.
"Chào bạn, tôi là Kayuto!" cậu nói với chàng trai.
"Xin chào, tôi là Yori - một học viên của trường Mishall Kallen," Yori trả lời với một nụ cười rạng rỡ trên môi.
Cả hai bắt đầu nói chuyện vui vẻ và dần trở thành bạn bè mới của nhau. Yori kể lại cho Kayuto về cuộc phiêu lưu của anh ấy trên toàn thế giới và những bí quyết để có được sức mạnh. Kayuto vô cùng tò mò và thú vị về những câu chuyện của Yori, và trong chuyến đi này, cậu đã tìm thấy một người bạn mới.
Khi đến trường, Kayuto bước vào phòng giáo viên để gặp cô hiệu trưởng. Cô ấy trông rất nghiêm túc và đặt một bức tranh tinh thần căng thẳng về phòng. Kayuto bắt đầu lo lắng khi thấy cả nhóm giáo viên và ban giám hiệu đang ngồi trong phòng.
"Cậu sớm tới đây hơn dự kiến," cô hiệu trưởng nói với Kayuto. "Nhưng may thay, tôi có tin mới cho cậu."
Kayuto không thể tin được vào điều này. Bất kỳ thông tin nào liên quan đến việc đánh bại tên Ma nhân - kẻ thù tàn ác của cậu, đều là điều mà cậu mong chờ từ lâu.
"Tên Ma nhân đã bị tiêu diệt. Tướng quân gửi đến người một lá thư để thông báo về việc này," cô hiệu trưởng nói tiếp.
Kayuto không thể tin được vào điều này. Bất kỳ thông tin nào liên quan đến việc đánh bại tên Ma nhân - kẻ thù tàn ác của cậu, đều là điều mà cậu mong chờ từ lâu. Kayuto cảm thấy như mình đang mơ vì niềm vui và bất ngờ, nhưng đồng thời cũng cảm thấy bối rối khi sẽ phải đối diện với Tướng quân, người mà cậu từng đánh bại và cũng đã giúp đỡ anh ta.
Cô hiệu trưởng tiếp tục: "Tuy nhiên, Tướng quân muốn gặp riêng với cậu để trao đổi thêm về sự việc này."
Kayuto không biết phải làm gì. Cậu cảm thấy bối rối và lo lắng về cuộc gặp sắp tới với Tướng quân. Nhưng đồng thời, cậu cũng cảm thấy phấn khích vì có cơ hội được gặp người đã giúp cậu trong quá khứ và cũng là người có thể giúp cậu khôi phục lại sức mạnh gốc của mình.
"Hãy chuẩn bị tinh thần và chú ý đến những gì Tướng quân muốn nói," cô hiệu trưởng lời khuyên Kayuto. "Hãy tin vào bản thân mình và đừng ngần ngại khi đối diện với những thử thách trong cuộc sống."
Kayuto cảm thấy đầy kịch tính và phấn khích khi biết rằng anh ta sẽ được gặp Tướng quân. Cậu hy vọng cuộc gặp sắp tới sẽ giúp cậu hiểu rõ hơn về sự kiện đánh bại tên Ma nhân và tìm hiểu thêm về sức mạnh của mình.
Và cùng với sự hỗ trợ của Yori, Kayuto đã quay trở lại học viện với niềm vui và hy vọng mới.
Khi Tướng quân và Kayuto gặp lại nhau, Tướng quân đã bày tỏ sự ấn tượng của mình với khả năng chiến thuật tư duy của Kayuto.
"Kayuto, tôi rất ngưỡng mộ cách suy nghĩ của nhóc đấy ,haha. Không phải ai cũng có khả năng giải quyết các vấn đề như nhóc đã làm được," Tướng quân nói với sự khâm phục trong giọng nói của mình.
Nghe những lời này, Kayuto cảm thấy rất tự tin. Anh ta trả lời: "Cảm ơn Tướng quân, tôi chỉ cố gắng làm tốt nhất có thể để giúp đỡ mọi người."
Tướng quân cười và tiếp tục: "Nếu không có khả năng chiến thuật tư duy của bạn, chúng ta có thể đã không thể đánh bại tên Ma nhân được. Bạn đã làm rất tốt, Kayuto!"
Những lời khen này khiến cho Kayuto cảm thấy thật thừa thải nhưng anh vẫn rất tự hào về bản thân. Anh ta hiểu rằng khả năng chiến thuật tư duy của mình đã giúp anh ta vượt qua những thử thách và đánh bại kẻ thù tàn ác.
Tuy nhiên, Kayuto cũng biết rằng không phải lúc nào cũng có thể dùng khả năng đó để giải quyết mọi vấn đề. Anh ta nói: "Tôi chỉ làm được những gì tốt nhất có thể trong tình huống đó. Nhưng đôi khi, thế giới không phải lúc nào cũng tuân theo chiến thuật tư duy của tôi."
Tướng quân trả lời: "Đúng vậy, Kayuto. Nhưng đừng bao giờ bỏ cuộc và hãy tin vào bản thân mình. Với khả năng của nhóc, chắc chắn nhóc sẽ tìm ra cách giải quyết mọi vấn đề trong cuộc sống."
Kayuto cảm thấy thật nhạt nhẻo và thừa thài vì anh tự tin về khả năng của bản thân sẽ không để Tướng quân phải hối hận về sự đầu tư vào anh ta.
Sau khi trò chuyện với Tướng quân, Kayuto và anh ta tạm biệt nhau. Cả hai bắt tay và đưa nhau lời chào tạm biệt. Kayuto cảm ơn Tướng quân vì đã giúp anh khôi phục lại ý chí và tinh thần của mình sau thất bại đau đớn trong cuộc chiến với ma nhân lúc trước.
Sau đó, Kayuto quay về học viện Mishall Kallen, nơi mà anh ta đang học tập. Kayuto đi dọc theo con đường xuyên qua rừng núi, chiêm ngưỡng cảnh đẹp của thiên nhiên và suy nghĩ về cuộc gặp với Tướng quân.
Khi Kayuto đến trường, anh ta gặp được Yori và các bạn của mình. Họ vui mừng khi thấy Kayuto trở về và tỏ ra tò mò muốn biết Kayuto đã làm gì trong suốt khoảng thời gian anh ta vắng mặt.
Kayuto chỉ cười và không trả lời câu hỏi của bạn bè. Anh ta bật cười và cho rằng: "Không có gì đặc biệt cả, chỉ là tôi đi gặp một người bạn thân từng giúp đỡ tôi lúc trước."
Yori và các bạn khác không tin điều đó là đủ để giải thích sự bí ẩn của Kayuto, nhưng họ không ép anh ta phải tiết lộ gì thêm nữa. Cả nhóm cùng nhau đi vào trường học, chuẩn bị cho những bài học mới trong ngày học tập tiếp theo.
Vài tháng sau, Kayuto đang đi dạo trên phố và tình cờ gặp Kitori và Kaela đang tham quan viện bảo tàng. Anh ta cố gắng né tránh và đi qua, nhưng bị phát hiện bởi Kitori. Cậu ấy hỏi anh vì sao lại đi một mình và rủ anh đi chung với họ.
Kayuto cảm thấy vui mừng khi được Kitori mời đi cùng, nhưng Kaela vẫn giận với anh ta sau sự cố hiểu lầm trước đó và không muốn nói chuyện với anh. Trong khi Kitori và Kaela đang ngắm nhìn những tác phẩm nghệ thuật trong viện bảo tàng và nói chuyện với nhau vui vẻ, Kayuto chỉ đứng im lặng phía sau và nhìn Kitori với ánh mắt ghen tị.
Tuy nhiên, Kayuto cũng thấy rằng Kaela vẫn còn nhớ và quan tâm đến anh. Sau khi thăm quan được lúc Kayuto quyết định nói chuyện với Kaela để giải quyết vấn đề giữa hai người. Cậu kéo Kaela đi theo mình đến chỗ ít người và bắt đầu xin lỗi Kaela:
"Kaela, tôi xin lỗi vì đã gây ra sự hiểu lầm trước đó. Tôi thật sự muốn được giải thích cho cô ấy và làm cho mọi thứ trở lại bình thường", Kayuto nói với Kaela.
Kaela nghe anh ta nói nhưng không trả lời gì. Kayuto hiểu rằng cô ấy đang còn tức giận và quyết định chờ đợi thời gian để Kaela có thể tha thứ cho anh.Sau đó 2 người trở lại sảnh chính nơi mà Kitori đang đợi chờ 2 người. Kayuto vẫn còn 1 chút ngại ngùng khi nhớ lại cảnh xin lỗi lúc nãy, một ma thần lại đi xin lỗi 1 bé gái 12 tuổi.
Trong khi đang tham quan viện bảo tàng, Kayuto, Kitori và Kaela nghe thấy tiếng động lớn và tiếng những người tham quan chạy tán loạn ra khỏi cửa chính. Với tinh thần chiến binh của mình, cả ba quyết định tiến vào trong để xem chuyện gì đang xảy ra.
Khi vào bên trong, cả ba đã kinh ngạc khi thấy một tên ma nhân nguyên tố Hỏa đang tàn sát người đang tham quan. Không thể để cho tình huống tiếp diễn, Kayuto, Kitori và Kaela đã bước vào trạng thái chiến đấu để đối phó với tên ma này.
Kayuto và Kitori đã niệm phép cường hóa vũ khí và thế chất của bản thân, sẵn sàng chiến đấu với tên ma nhân. Cả hai lao vào đối mặt với hắn, trong khi đó Kaela bắn yểm trợ từ xa bằng cung của mình.
Tên ma nhân không hề sợ hãi, hắn bật cười và dần đi lại để chuẩn bị cho cuộc chiến. Kể từ đây, một trận chiến cam go bắt đầu giữa Kayuto, Kitori và tên ma nhân.
Kitori sử dụng đòn trọng kích để tấn công tên ma nhân, nhưng hắn dễ dàng đánh bay đòn tấn công đó. Hắn đáp trả bằng một đòn tấn công của riêng mình, Kayuto đứng lên để bảo vệ Kitori bằng tấm khiên hệ Thổ vô cùng vững chắc.
Kayuto sau đó niệm phép cường hóa thanh gươm lên hệ Thủy, hệ mà anh ta thông thạo nhất, để tấn công tên ma nhân. Kitori cũng lao lên tấn công cùng với Kayuto. Hai người đã tập trung tấn công tên ma nhân, tạo nên một áp suất lớn.
Tuy nhiên, tên ma nhân không phải là đối thủ dễ bị đánh bại. Hắn tích tụ một đòn cực đại năng lượng nguyên tố Hỏa để tấn công vào Kayuto và Kitori. May mắn thay, Kaela đã bắn một mũi tên chính xác, khiến cho quá trình tích tụ của tên ma nhân bị gián đoạn.
Nhận được cơ hội này, Kitori và Kayuto lao lên và chém một đòn kết liễu tên ma nhân. Sau trận chiến, Cả ba đồng đội mệt mõi ngã quỵ xuống sàn, nhưng họ không quên đập tay với nhau ăn mừng chiến thắng, tình bạn của họ trở nên thân thiết hơn sau cuộc chiến. Sau một hồi cười đùa vui vẻ, cả 3 đứng dậy và đi giải cứu những người còn đang bị mắc kẹt ở bên trong. Từ giây phút ấy, Kayuto bắt đầu biết và hiểu được sức mạnh tình bạn là như thế nào.
End Chương 11
End Sự kiện
Chương 12: Gặp gỡ định mệnh của cuộc đời
Sau trận chiến đầy căng thẳng và nguy hiểm với kẻ Ma nhân, ba người quyết định trở về trường để thông báo việc xảy ra. Tuy nhiên, không lâu sau đó, tin tức về sự xuất hiện ngày càng nhiều của Ma nhân lan rộng khắp thành phố, khiến cho mọi người bỗng nhiên sợ hãi và lo lắng. Báo chí đưa tin về những cuộc tấn công bất ngờ của những kẻ Ma nhân, khiến cho dư luận trở nên hoang mang.
Đội trinh sát Hoàng gia của quốc gia Leonardo được giao nhiệm vụ điều tra và bắt đầu tìm kiếm các manh mối liên quan đến sự xuất hiện ngày càng nhiều của Ma nhân. Tiền bối của họ đã từng cảnh báo về một âm mưu đen tối của những kẻ Ma nhân và họ lo lắng rằng thực sự đang diễn ra một kế hoạch quy mô lớn.
Các điều tra viên bắt đầu rượt đuổi những kẻ Ma nhân trên khắp thành phố và tìm kiếm bằng chứng cho thấy sự liên quan giữa hàng loạt các vụ án. Họ đã phát hiện ra rằng những kẻ Ma nhân đang chuẩn bị cho một cuộc tấn công lớn hơn, và họ cần phải làm gì đó để ngăn chặn âm mưu đó trước khi quá muộn.
Sau khi chiến thắng tên Ma nhân, Kayuto, Kitori và Kaela được hiệu trưởng khen ngợi hết lời.
"Cậu đã tỏ ra rất dũng cảm và thông minh," Hiệu trưởng nói Kitori.
"Cả các bạn nữa, các bạn thật dũng cảm dù đang ở tuổi thanh thiếu niên.", Hiệu trưởng nói với Kaela và Kayuto
"Đừng lo lắng, bạn đã làm tốt việc của mình," Hiệu trưởng nói với họ với một nụ cười đầy niềm tin.
Kaela và Kitori cảm thấy khiếm tốn và không dám nhận lời khen của hiệu trưởng.
Trong khi đó, Kayuto lại bình tĩnh và tự tin nhận phần thưởng xứng đáng với thành tích của mình. Anh ta nói với hiệu trưởng với giọng nói quyết đoán: "Cảm ơn vị hiệu trưởng. Tôi chỉ làm điều đúng và cần thiết để bảo vệ thành phố của chúng ta."
Kaela và Kitori nghĩ rằng anh ta có tính cách kêu ngạo, nhưng hiệu trưởng lại rất thích tính cách của Kayuto .Mọi người sau đó cùng nhau bàn luận và chia sẻ những trải nghiệm của mình trong trận chiến. Kayuto nói rằng anh ta không thể làm được gì nếu một mình.
"Đúng vậy," Kaela phản hồi với nụ cười. "Chúng ta là đội, và chúng ta sẽ luôn giúp nhau."
Chiều hôm đó, Kayuto đã về ký túc xá của mình và đắm mình vào giấc ngủ sau cuộc chiến căng thẳng. Anh ngủ đến nửa đêm thì bừng tỉnh giấc khi nghe thấy tiếng động ở phòng kế bên.
"Hừm, có ai đó ở đó à?" Kayuto tự hỏi mình. Anh tiến từng bước nhẹ nhàng ra cửa phòng sau đó đi theo tiếng động dẫn lên tầng cao hơn, nơi các tiền bối của anh sống.
Khi anh lên tầng tiếp theo, bỗng nhiên Kayuto thấy một phòng còn đèn sáng trong hành lang phía trước. Đó cũng là nơi mà tiếng động phát ra. Khi anh đến gần chỗ đó, Kayuto lén nhìn trộm và thấy một cảnh tượng điên rồ: một cô gái tóc vàng đang hôn một anh chàng tiền bối lớp trên. Kayuto sử dụng Ma Nhãn của mình để kiểm tra thông tin của hai người đó. Cô gái tên là Akori, 17 tuổi, còn cậu tiền bối kia tên là Kayto, cũng 17 tuổi.
Khi anh check xong, Kayuto nhận ra rằng hai người đang chuẩn bị để làm chuyện gì đó không hay. Anh dùng máy ảnh của mình để chụp lại hình ảnh của hai người, rồi im lặng và lén lút đi về. "Ta nên giữ bí mật về những gì ta đã chứng kiến", Kayuto tự nhủ. "Ai cũng đều có quyền riêng tư của mình, và ta không nên làm phiền họ".
Sáng hôm sau, Kayuto vẫn còn nhớ lại cảnh tối qua và cảm thấy đau đầu. Anh uống một viên thuốc giảm đau đầu, rồi đi đánh răng rửa mặt và chuẩn bị hành trang để đến trường. Trên đường đi, anh gặp Kitori, nhưng bây giờ Kitori đã trở thành một hot boy vừa dũng cảm vừa đẹp trai.
"Chào buổi sáng, Kayuto!" Kitori cười tươi với anh.
"Uhm, chào buổi sáng," Kayuto trả lời với giọng nói lạnh lùng.
Kitori vẫn nhiệt tình với Kayuto, nhưng anh cảm thấy phiền phức vì các cô gái luôn đi theo Kitori. Anh không thích sự chú ý đó và cảm thấy đau đầu vì tiếng ồn của các cô gái kia.
Kayuto lén lút nghe Kitori đang trò chuyện với các cô gái, rồi trốn đi đến lớp. Khi đến lớp, anh nhận được ánh mắt khinh bỉ của mọi người vì họ nghĩ rằng Kitori đã làm tất cả và Kayuto chỉ đến để hưởng phần thưởng và danh tiếng.
Kayuto không quan tâm đến những gì mọi người nghĩ và tập trung vào việc học. "Toàn lũ nhóc, quan tâm lời của bọn nhóc chi cho mệt không biết, bây giờ mình cần tìm cách sống sót và cách khôi phục lại sức mạnh ban đầu của mình trong thế giới này trước", Kayuto tự nhủ. Anh ta dành nhiều thời gian cố gắng cải thiện bản thân mình, hy vọng sẽ có thể khôi phục lại sức mạnh ban đầu. [Chú thích: Đây chỉ là lời của 1 cuốn tiểu thuyết khác mà tôi lượm đc thui:)) ]
Sau buổi học, Kayuto cảm thấy rất mệt mỏi. Cậu chỉ nghĩ rằng cậu thiếu ngủ nhiều quá. Do đó, anh quyết định đi về ký túc xá để nghỉ ngơi.
Kayuto nằm dài lên giường và tắt điện thoại. Cậu không muốn bị ai làm phiền trong khi đang cố gắng thu giữ lại sức mạnh cho ngày mai. Tuy nhiên, sau một hồi, cậu lại bị giật mình tỉnh. Khi nhìn vào đồng hồ, Kayuto phát hiện mình đã ngủ được khoảng 3 tiếng. "Có lẽ là đủ rồi", anh nghĩ và bước lên chân.
Tuy nhiên, cậu không tưởng tượng ra một chuyện thần kỳ đang chờ đón mình.
Kayuto nhớ ra một việc quan trọng: cậu đã tích góp tiền để mua một căn nhà cũ ở gần trường. Anh lấy tiền ra và đi đến địa chỉ đã được thông báo. Đến nơi, người bán cho Kayuto thấy căn nhà mà cậu đã yêu cầu. "Chào mừng bạn, Kayuto-san. Tôi xin giới thiệu đây là căn nhà bạn muốn mua", người bán vui mừng nói.
Kayuto khẽ cười, nhưng trong lòng cậu đang tưởng tượng về cuộc sống mới sắp bắt đầu. "Căn nhà này cũng không tệ, có thể thoải mái nghiên cứu rồi", Kayuto thầm nghĩ.
Khi cậu đang tương thân tương ái chiêm ngưỡng căn nhà, người bán chợt phát hiện ra huy hiệu cao cấp trên áo của Kayuto. "Ngạc nhiên quá! Bạn đang là học viên cao cấp. Tại sao lại muốn mua một căn nhà cũ như thế này?", người bán hỏi.
"Giờ tôi có một nơi để ở gần trường và không cần phải lo lắng về việc đi lại", Kayuto trả lời.
Sau đó, chủ sở hữu nhà đã quyết định cho Kayuto mua ngôi nhà với giá rất hời, thậm chí không tính tiền. Kayuto rất bất ngờ cũng như có chút nghi ngờ về điều này, nhưng anh tạm gác nó qua một bên. Cậu nhanh chóng nộp giấy phép ở riêng cho cô hiệu trưởng và thu dọn hành lí để chuyển đến ngôi nhà mới.
Khi Kayuto vừa bước vào căn nhà mới của mình, cậu đã có một cảm giác rất tuyệt vời. Anh ta cảm thấy thoải mái hơn khi có được một không gian riêng tư và yên tĩnh. Sau khi dọn dẹp xong, Kayuto ngồi lên sofa và ngắm nhìn khung cảnh qua cửa sổ. "Đây là một thành quả tuyệt vời", anh tự nghĩ.
Sáng hôm sau, Kayuto đến trường như mọi ngày. Trên đường đi, anh thấy mọi người đang bàn tán xôn xao về việc gì đó nhưng anh không quan tâm và tiếp tục đi vào trường. Tuy nhiên, khi anh gần đến lớp học của mình, anh phát hiện mọi người đang đứng ở ngoài cửa và nhìn vào trong.
Trong khi anh cố gắng chen vào lớp, anh thấy có một bạn học mới với mái tóc tím và đôi mắt màu vàng đang đứng trước mặt anh. Cô ta trông rất xinh đẹp và giống như một tiểu thư. Kayuto cảm thấy hơi khó chịu vì mọi người đang xem xét cô ta và anh cũng không muốn được chú ý nhiều.
Kayuto ngồi xuống và chuẩn bị cho tiết học sắp tới. Tuy nhiên, cô bạn học mới lại tiến tới và chào hỏi anh. "Chào cậu, tớ tên là Kura Minakoto đến từ Phong quốc. Hân hạnh được làm quen với cậu", cô ta nói và giơ tay để bắt tay với Kayuto.
Kayuto không phản ứng gì và chỉ nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng mà không nói một lời. Cô Tiểu Thư Kura chợt cảm thấy khó xử và lùi lại. "Làm ơn cho tớ xin lỗi nếu tớ đã làm phiền cậu", cô ta nói và bước lui đi.
Kayuto vẫn ngồi im lặng và không thèm quan tâm đến cô ta, khiến cho mọi người xung quanh chỉ có thể nhìn chằm chằm vào hai người. Anh ta cảm thấy mệt mỏi vì đã không muốn bị chú ý và cũng không muốn gây ra sự sai lệch giữa cậu và cô ta.
Trong suốt tiết học, Kayuto chỉ tập trung vào việc học và không nhìn sang phía cô Tiểu Thư Kura nữa. Tuy nhiên, anh ta không thể ngừng nghĩ về cách mà mình đã đối xử với cô ta.
Sau tiết học, Kayuto có một chút thời gian trống trải trước khi tiết học tiếp theo, trong khi đó, anh ta đã bắt gặp Tiểu Thư Kura đang ở ngoài cửa phòng học. Kayuto cố gắng quên đi những suy nghĩ tiêu cực của mình, tiểu thư Kura luôn bám theo cậu để bắt chuyện tuy nhiên, ánh mắt của anh ta vẫn lạnh lùng và không có cảm xúc, và anh ta chỉ nói một câu: "Không biết có gì mới không?"
Tiểu thư Kura bất ngờ khi Kayuto nói những lời khó nghe. Cô không hiểu rõ tại sao anh lại nói như vậy, nhưng cô vẫn quyết định theo sau anh đến tận nhà.
Kayuto cảm thấy rất khó chịu và tức giận vì cô ta cứ bám dai theo mình. Anh không hiểu tại sao cô ta lại muốn gì từ anh và cảm thấy mệt mỏi với tình huống hiện tại.
"Rốt cuộc cậu muốn cái gì?" - Kayuto hỏi với giọng nói đầy sát khí.
Kura không thể giải thích được cho Kayuto tại sao cô lại bám theo anh. Thay vì trả lời, cô chỉ cười với Kayuto, khiến cho anh ta càng tức giận hơn.
"Cậu cười vì cái gì? Chuyện này đã buồn cười chưa? Cậu bám dai như thế để làm gì? Cô muốn gì từ tôi? Tôi quá mệt mỏi rồi, làm ơn hãy tha cho tôi đi." - Kayuto nói với giọng nói trầm thấp, đầy cảm xúc.
Kura nhìn thẳng vào mắt Kayuto và nói với giọng lạnh lùng: "Tôi không muốn gì từ cậu cả. Tôi chỉ muốn hiểu tại sao cậu lại lạnh lùng và vô cảm đến vậy."
Kayuto cảm thấy ngạc nhiên khi nghe những lời này từ Kura. Anh ta thở dài và nói với Kura: "Tôi xin lỗi về cách tôi đã đối xử với cậu. Tôi chỉ là một người rất khó để làm quen và tôi không biết làm thế nào để thể hiện cảm xúc của mình."
Kura nghe những lời này và cảm thấy anh ta đang cố gắng để hiểu những điều xung quanh. Cô không trả lời và chỉ cười với anh ta, nụ cười của cô mang một nét tươi vui và hy vọng.
Kura sau đó tạm biệt Kayuto và lên xe về nhà. Trong khi đang trên đường, cô không thể ngừng nghĩ về cuộc trò chuyện của hai người và cảm thấy hạnh phúc khi đã giúp Kayuto có thể hiểu được những điều quan trọng trong cuộc sống.
"Cuối cùng thì anh ta cũng đã mở lòng và thực sự lắng nghe những gì tôi muốn nói," Kura suy nghĩ trong lòng và cười nhẹ.
Trong khi đó, Kayuto cảm thấy như được giải thoát khỏi áp lực và căng thẳng khi Kura rời đi. Anh ta đã dành quá nhiều thời gian để suy nghĩ về việc không gây sự chú ý với mọi người để thuận tiện cho nhiệm vụ chính của bản thân cậu.
"Sau khi đuổi được cô ta, cảm giác như được giải thoát vậy. Tạ ơn trời, lũ con gái thật ồn ào và cứng đầu. Nhưng dù sao thì cũng cô ta đi rồi... ," Kayuto tự nhủ và cười nhẹ.
Sau đó , cậu đã mệt mỏi nằm áp xuống giường và bắt đầu ngủ thiếp đi lúc nào không hay
Chương 13: Cuộc chiến của những lý tưởng và giấc mơ (Phần 1)
Sau một đêm "quei tei" tích cực, Kayuto tỉnh dậy vào sáng hôm sau với tâm trạng nhẹ nhõm và vui vẻ. Anh rửa mặt xong và đến quán mì thuận tiện nhất để có bữa sáng đầu tiên trong ngày. Đây là một quán mì nhỏ nằm trên đường gần khu chợ nhỏ, chỉ khoảng mười phút đi bộ từ nơi anh ở.
Lúc này đã là 5 giờ 20 phút sáng, do đường vẫn khá vắng và im lặng nên không ai khác nhưng chủ quán rất nhiệt tình và trò chuyện với Kayuto khiến cho anh cảm thấy ấm áp vòng tay của chủ quán. Với số tiền ít ỏi từ trợ cấp của trường, anh chỉ đặt được một tô mì chua cay và uống một ly trà nóng để đánh thức cơ thể.
Khi đang ăn sáng, ba ông già đến quán, uống trà và tán gẫu cho vui. Họ bàn về vụ việc Ma nhân tấn công ở viện bảo tàng vài ngày trước, Kayuto luôn lắng nghe cùng họ trong suốt thời gian anh ăn sáng. Cuối cùng, một khi đã hoàn tất bữa ăn, anh trở về nhà để chuẩn bị hành trang đến trường. Đồng hồ chỉ hơn năm phút nữa là 6 giờ, và chính thời điểm này cũng là lúc anh phải bước vào một ngày mới.
Kayuto chuẩn bị đến trường với tâm trạng thoải mái hôm đó và ngay khi bước ra khỏi cửa, anh đã phát hiện một chiếc xe sang trọng đậu trước căn nhà của mình. Ngay lập tức, Kayuto nhận ra rằng người trong chiếc xe ấy chính là Kura tiểu thư, một người mà anh càng muốn tránh xa càng tốt.
"Chào buổi sáng, Kayuto-kun! Hôm nay tớ chở cậu đến trường nhé!" - Kura vui mừng chào đón anh bằng giọng nói tươi tắn.
Tuy nhiên, Kayuto không quan tâm đến lời đề nghị của cô và chỉ đơn giản làm ngơ. Kura không từ bỏ, cố gắng thuyết phục anh ta, nhưng Kayuto lại đối phó với cô bằng một cái nhìn lạnh lùng và chỉ trả lời khi cô giàn giụa, " Cậu ngáng đường quá đấy, làm ơn cho tôi đi qua."
Mặc dù Kura cố gắng hỏi Kayuto tại sao anh lại làm ngơ với cô và liệu anh có ghét cô không, nhưng Kayuto đáp trả bằng giọng nói khó chịu. "Cậu đang cản trở đường đi của tôi và tôi chỉ muốn đi qua."
Sau đó, Kayuto quyết định đối phó với vấn đề bằng cách bước qua Kura mà không nhìn cô. Điều này để lại cho Kura cảm giác thất vọng và buồn bã khi cô không thể đạt được mục tiêu của mình. Kura đứng im lặng một vài giây trước những lời cay đắng của anh, dường như cả thế giới đang rung chuyển quanh cô. Nhưng Kura không chịu bỏ cuộc - cô bước vào xe với sự tiếc nuối trong ánh mắt, nhìn Kayuto 1 cái rồi nhờ trợ lý chở cô đến trường.
Trên đường đi, Kura không thể ngừng nghĩ về cảnh Kayuto lạnh lùng từ chối mình. Cô không thể hiểu tại sao anh lại đối xử với cô như thế. Trong khi đó, Kayuto đã thay đổi rất nhiều kể từ kiếp trước - tính cách lạnh lùng đó chưa từng xuất hiện. Sự thay đổi này làm cho Kura cảm thấy hứng thú với Kayuto hơn bao giờ hết.
Dù bị tổn thương, Kura vẫn không thể ngừng suy nghĩ về Kayuto. Cô quyết tâm phải tìm ra lí do vì sao anh lại thay đổi và xem liệu có cơ hội nào để lấy lại trái tim của anh. Cảm xúc khó tả đang tràn ngập trong lòng Kura khi cô tận hưởng trọn vẹn những cảm giác yêu đương và hy vọng cho tương lai. Kura đang suy nghĩ về tương lai tốt đẹp, khi cô thư kí của mình bất ngờ đặt câu hỏi:
"Tại sao lại theo đuổi Kayuto vậy tiểu thư? Anh ta không có gì tốt đẹp và không xứng đáng để được cô theo đuổi."
Kura đáp lại với giọng nói lạnh lùng và sát khí: "Cô tốt nhất đừng lo chuyện bao đồng, lo chuyện của bản thân trước đi."
Thư kí không dám nói gì sau khi nghe những lời của Kura và tiếp tục lái xe đưa Kura đến trường. Trong khi đang ngồi trên ghế sau, Kura không thể ngừng suy nghĩ về Kayuto và cảm thấy rất bối rối vì thái độ của anh ta.
Sau một hồi suy nghĩ, Kura cảm thấy cô cần phải tìm ra lí do vì sao Kayuto đã thay đổi và xem liệu cô có cơ hội để lấy lại trái tim của anh ta. Cảm giác yêu đương và hy vọng cho tương lai tiếp tục sống động trong lòng Kura, khiến cho cô rất quyết tâm và kiên định.
"Kayuto, tại sao anh lại thay đổi như thế?" Kura vuốt mái tóc và nhìn qua cửa sổ xe hơi. "Tôi sẽ không bỏ cuộc chỉ vì một chút khó khăn."
Sau khi đến trường, Kayuto thấy mọi người đang bàn tán xôn xao về anh và cậu không quan tâm đến việc này. Trong lớp học, Kura đã đợi Kayuto từ lâu và rất phấn khích khi cậu xuất hiện. Tuy nhiên, Kayuto không để ý đến sự chào đón của cô và chỉ ngồi xuống bàn để làm bài tập.Kayuto không để ý đến Kura và quyết định làm bài tập mặc kệ mọi người trong lớp. Kura đi lại và cho anh ta một chiếc bánh kẹo, hy vọng rằng cậu sẽ thích nó.
"Đây là chiếc bánh kẹo tôi vừa mới làm, hi vọng cậu sẽ thích nó," Kura nói với Kayuto với một giọng nói đầy hy vọng.
Tuy nhiên, Kayuto không để ý đến cô và chỉ tiếp tục làm bài tập của mình. Katori, người bạn thân của Kayuto, nhận ra sự cứng đầu của anh ta và cố gắng khuyên anh nên trân trọng Kura hơn.
"Kayuto, tớ biết cậu luôn rất cứng đầu và không muốn ai can thiệp vào cuộc sống của mình," Kitori nói với Kayuto. "Nhưng tớ cảm thấy Kura rất đáng quý và anh nên trân trọng cô ấy hơn nữa."
Kayuto không trả lời gì và chỉ tiếp tục làm bài tập. Kitori nhận ra rằng anh ta đang nhìn vào mặt cậu với ánh mắt đầy sát khí và cảm thấy lo ngại. Tuy nhiên, anh vẫn cố gắng để giải toả tình huống bằng cách đùa vui với Kayuto.
"Ha ha, cậu đừng nhìn tôi với ánh mắt đó được không? tớ đây không đủ dũng cảm để đối đầu với đôi mắt đó đâu," Kitori nói với Kayuto với một nụ cười.
Karura bước vào lớp và phát hiện ngay không khí căng thẳng với tiếng ồn ào râm ran. Kitori đang cười đùa vui vẻ cùng Kayuto và Kura - một học sinh mới chuyển đến vài ngày trước.
Karura xuống dưới để xem tình hình và phát hiện không khí trong lớp đang rất căng thẳng. Kitori đang cố gắng giảm bớt bầu không khí căng thẳng trong khi Karura chỉ tập trung nhìn mỗi Kayuto.
"Có chuyện gì?" Karura hỏi, khiến ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía cô. Cô cảm thấy có chút bất an, nhưng khi nhìn lại vào Kitori thì mọi thứ bắt đầu trở nên nhẹ nhõm hơn.
Kitori và Kayuto chào hỏi Karura nồng đón, và Kayuto bắt đầu vừa cười vừa nói chuyện với cô. Kitori cũng cố gắng giải tỏa tình huống ngày càng trở nên căng thẳng.
Tuy nhiên, Kura cảm thấy ganh tị với Karura và nhìn cô với ánh mắt đầy thù hận. Tình huống đang rất căng thẳng khi tiếng chuông báo giờ vô học bất ngờ reo lên, làm cho bầu không khí trong lớp học trở nên dễ chịu hơn và mọi người bắt đầu tập trung vào giờ học của họ.
Cô giáo bước vào lớp và buổi học bắt đầu. Tuần tới sẽ là ngày kiểm tra sức mạnh của học viên, nơi mỗi học sinh sẽ phải kiểm tra và thi đấu với nhau. Tất cả các học sinh trong lớp rất háo hức chờ đợi cuộc thi, trừ Kayuto, anh ta không thực sự quan tâm và cũng không muốn bị chú ý đến.
Tuy nhiên, cậu ta buộc phải tham gia cuộc thi khi cô giáo bảo rằng không có lựa chọn nào khác. Sau khi rút thăm, Kayuto phải đối đầu với Kitori - một đối thủ đáng gờm. Kayuto chỉ biết ngạc nhiên và thốt lên: "What the...".
Cuối giờ, Kayuto chuẩn bị về nhà ngủ thì gặp Kitori. Cậu ta chào anh ta và tỏ ra không khoan nhượng cho trận đấu tuần sau. Kayuto chỉ cười đểu và nói: "Chà, tôi sẽ xem cậu có gì trong mình".
Và cả hai đã hẹn giờ đấu để phân định ai mới là người mạnh nhất. Kayuto cảm thấy xấu hổ vì phải bắt nạt 1 đứa trẻ con nhưng anh ta quyết không để cho Kitori đánh bại mình trong trận đấu tới
==> đây chỉ là gom lại tất cả các chương trước đó gọp lại thành một chương để đọc giả có thể nắm được cốt truyện:))