Chương 15: Tại sao lại thành thân ?

Trong bữa tối, Nam Cung Quân tuyên bố một sự kiện .

“ Ta muốn thành thân với Nguyệt nhi, cho các ngươi thời gian là nửa tháng để chuẩn bị .”

Lời này vừa nói ra, làm cho Thiên Khung và Thiên Hải cùng há miệng thật to , Chu Tư Thu cùng một đám thị nữ còn lại đều ngây ngẩn cả người , kể cả Nam Cung Trụy Nguyệt đang chuẩn bị ăn tráng miệng cũng giật nảy mình. Sao lại muốn nhanh như vậy ? Nam Cung Nguyệt mở to hai mắt nhìn hắn. Giống như biết rõ trong lòng nàng đang muốn hỏi câu gì , Nam Cung Quân thân mật ôm lấy nàng ngồi vào trước bàn ăn .

“Ta không đợi nổi nữa rồi .”

Vậy là chuyện thành thân đã định không thay đổi. Tất cả mọi người trong Tiêu Hồn Điện có chút giật mình , sau khi kinh ngạc qua đi , mọi người đều vui mừng ra mặt đi thu xếp cùng bố trí . Duy chỉ có Chu Tư Thu yên lặng không nói gì. Mọi người trong Tiêu Hồn Điện đều không biết, chỉ có nàng là hiểu rõ nhất. Nàng căn bản không phải là con gái Nam Cung Quân , nàng chỉ là một đứa trẻ nhà nông bình thường , cũng bởi vì năm đó lớn lên giống Thu Cơ nên mới được Chu Tấn nhận nuôi từ nhỏ . Nàng càng hiểu rõ hơn , Chu Tấn nuôi nàng bởi vì nàng có giá trị lợi dụng . Chỉ cần nàng vô dụng lão ta tuyệt đối sẽ vứt bỏ nàng , nàng không muốn trở về cuộc sống cực khổ trước kia cơm không đủ ăn, nàng cố gắng thân cận Tần Mộ cũng vì nguyên nhân này , Tần Mộ tương lai sẽ là bang chủ , đi theo hắn ta là lựa chọn tốt nhất .

Sau này khi nhìn thấy Nam Cung Quân , suy nghĩ trong lòng nàng liền thay đổi , người đứng trước mặt nàng cho dù là tướng mạo hay võ công, hay bất cứ điều gì cũng là người đàn ông mạnh nhất , y mới chính là lựa chọn của nàng . Sau khi trở lại phòng , nàng thừa dịp không có ai, truyền tin tức mình biết cho Chu Tấn. Nàng nhìn trúng người đàn ông này , sao lại có thể dễ dàng tặng cho người khác . Bọn họ không thể nào ở cùng một chỗ được , đó mới thực sự là loạn luân! Chu Tư tự cổ vũ cho chính mình, ta làm vậy là đúng, đối với chính mình và tất cả mọi người như vậy mới là tốt.

Tiêu Hồn Điện vốn đứng đầu võ lâm, càng đừng nói đến minh chủ muốn thành thân. Ngày đại hôn , các vị có danh dự uy tín trong giang hồ, thậm chí là Lục Đại bang phái đều đến đây hơn phân nửa, tất cả đều là vì ngày đại hôn của minh chủ mà tới. Thiên Khung và Thiên Hải đều bận rộn làm việc , Tiêu Hồn Điện tuy có thị nữ cùng thị vệ, như không ai có thời gian rãnh rỗi mà trông nom chuyện khác . Không ai chú ý tới Chu Tư Thu đang lén lút chạy đến phòng khách dành cho bang chủ phái Huyền Thiên .

Chu Tấn mặt tràn đầy hiền lành vỗ vai Chu Tư Thu , làm ra vẻ vui mừng không thôi .

“ Tư Thu , không uổng công lão hủ ta nuôi dưỡng con nhiều năm như thế . Lần này làm tốt lắm .”

“ Tư Thu làm như thế là vì muốn hoàn thành tâm nguyện của người .” Chu Tư Thu giả vờ tỏ ra nhu thuận.

Giờ lành đã đến , tất cả các anh hùng hào kiệt đều ở đại sảnh đợi tân lang tân nương tới .

Thiên Khung và Thiên Hải đều đứng qua một bên. Gần đây trên gương mặt luôn nghiêm túc của tôn thượng hiện lên sự vui vẻ nhàn nhạt . Chu Tấn cùng với vài vị trưởng lão bang chủ của Lục Đại bang phái đều đứng chờ ở đại sảnh khách sáo chào nhau .

Đột nhiên , bà mối kêu lên :“ Tân lang tân nương tới cùng bái thiên địa .”

Đây là lần đầu tiên trong đời Nam Cung Quân mặc hỉ phục, nhẹ nhàng dắt tay Nam Cung Trụy Nguyệt bước từ từ vào đại sảnh . Mọi người đều nhịn không được hơi giật mình trước một màn này . Nam Cung Quân vẫn giống như tiên nhân , nhưng hôm nay là lần đầu tiên y không che giấu sự vui vẻ của mình , khóe môi hơi cong cùng ánh mắt mang theo niềm vui hạnh phúc .

Nhìn hai người sóng đôi bước đi mà lòng Chu Tư Thu nổi lên sự ghen tỵ. Chu Tư Thu đưa mắt nhìn về phía của Chu Tấn ,lại phát hiện Chu Tấn không có ý ngăn cản hay là nói ra sự thật . Trong lòng nhất thời hơi lo lắng , làm sao có thể để cho bọn họ nhất bái thiên địa chứ . Không được, người thành hôn với Nam Cung Quân phải là nàng mới đúng. Nàng đột nhiên bước lên phía trước một bước, “ Nam Cung Quân chàng không thể lấy nàng ta, nàng ta là …..” Đang nói đột nhiên bị cắt đứt, Chu Tư Thu ôm lấy miệng mình, trong cổ họng bỗng nhiên co rút làm cho đau đớn không thể nói ra lời .

Tất cả tân khách đều nhìn thấy nàng bước tới, Thiên Hải liền đẩy nàng bước qua một bên , đứng bên cạnh nhàn nhạt mà giải thích . “ Tiểu thư đừng làm rộn lên nữa , hôm nay chính là ngày cha người đón dâu đó .”

Mọi người khi nghe Thiên Hải nói như thế , đều cười hì hì an ủi . “ Đúng vậy , Nam Cung tiểu thư , cha tiểu thư thành hôn với con gái nuôi của mình , lại sẽ là một câu chuyện để mọi người kể trong giang hồ này mà thôi.” Chu Tư Thu trong lòng hò hét , không phải , không phải, nàng ta không phải là con gái nuôi mà Nam Cung Trụy Nguyệt mới chính là con gái ruột của hắn! Chỉ là không ai nghe được lời nói của nàng, nàng muốn giãy dụa, lại phát hiện tuy ngoài mặt Thiên Hải nhẹ nhàng giữ nàng nhưng vẫn âm thầm trực tiếp khống chế nàng chặt chẽ .

Bắt đắc dĩ , nàng đã bị Thiên Hải khống chế, nhìn Nam Cung Quân nhẹ nhàng nắm tay Nam Cung Trụy Nguyệt ngay trước mặt nàng cùng bái thiên địa. Cho đến khi chú rể cùng cô dâu bái thiên địa xong, bà mối liền dắt cô dâu rời đi. Nam Cung Quân tiếp nhận cái chén trong tay của Thiên Khung, hướng về phía các vị anh hùng hào kiệt tới tham gia mà mời rượu. Sau đó, mới mời bọn họ đến hoa viên dự tiệc, mọi người vui vui mừng mừng, cười cười nói nói cùng nhau rời đi .

Thấy Chu Tư Thu trừng mắt nhìn như muốn lồi con mắt ra ngoài, sao lại có thể như thế? Mọi chuyện vốn không có sắp xếp như vậy , trong lúc bái thiên địa sẽ ngăn cản bọn họ, nói ra hết chân tướng mọi chuyện, làm cho bọn họ trở thành trò cười của cả võ lâm hay sao? Mở to mắt nhìn cho đến khi vị tân khách cuối cùng rời đi. Thiên Hải mới thả Chu Tư Thu đang bị khống chế ra, gương mặt vui mừng ôn hòa vừa rồi trở nên tàn nhẫn lạnh lùng. Chu Tư Thư kêu ô ô, khoa tay múa chân hỏi hắn, tại sao mình lại không nói được .

Thiên Hải cười lạnh, liếc mắt nhìn nàng nói: “Nếu không phải sợ chậm trễ giờ lành, tiểu thư cho rằng ta chỉ đơn giản hạ độc làm cho tiểu thư im lặng như vậy?” Cái gì ? Hạ độc nàng? Vậy là nàng không bao giờ có thể mở miệng nói chuyện nữa? Chu Tư Thu trong nháy mắt giống như bị sét đánh trúng người. Thiên Hải không thèm ngước mắt nhìn nàng lần thứ hai, đi thẳng ra đại sảnh, tùy ý mở miệng phân phó ám vệ: “ Canh chừng.”

Nam Cung Trụy Nguyệt được bà mối dắt đi vào hỉ phòng . Nàng im lặng ngồi trên giường , đợi một lát nữa Nam Cung Quân sẽ trở về vén khăn hỉ trên đầu nàng , bà mối cũng ở lại bên cạnh nàng đợi , còn nói liên miên cằn nhằn nào là tân hôn phải chú ý chuyện nọ chuyện kia, kiêng kỵ cái này, phải làm cái kia mới hồng phúc đầy nhà…..Nam Cung trụy Nguyệt bị nàng lải nhải làm cho mệt nhọc , đột nhiên , nàng giống như không nghe được một chút âm thanh gì dù là rất nhỏ . Sau đó , tiếng nói của bà mối chợt dừng lại .

“ Sao vậy bà mối ?” Nam Cung Trụy Nguyệt cảm thấy không ổn liền lên tiếng gọi , không có ai trả lời .

Nàng bèn giật khăn hỉ xuống , nhanh nhẹ nhảy qua một bên , sau đó mới ngẩng đầu tức giận nhìn con người kia tự tiện xông vào hỉ phòng .

Sao lại là hắn ? Người xông vào không phải ai khác mà chính là Tần Mộ .

“Sao lại là huynh?” Tiếng nói tức giận của nàng vang lên .

Tần Mộ nhìn nàng, sắc mặt biến hóa lúc trắng lúc hồng, lại nói không ra lời

“Huynh tới đây làm gì vậy? Nam Cung Quân đâu?”

Nam Cung trụy Nguyệt khi hỏi những lời này, liền suy nghĩ được bọn họ nhất định có âm mưu. Nam Cung Quân đi thật lâu chưa trở về, chuyện này rất không thích hợp, thái độ hắn sủng nàng như vậy, sao bằng lòng để cho một người là nàng ngồi ngốc ở đây chờ chứ. Cho nên hẳn đã xảy ra chuyện!