Chương 42: Vẫn còn hy vọng

Dịch giả: Thanh Tà

"Con nói là Phi Thiên Thử đã dùng tàn phiến Huyền Thiên lệnh để giao dịch với Quỷ Thủ, yêu cầu hắn ra tay với Lôi phủ chúng ta? Nhưng bây giờ Huyền Thiên lệnh lại rơi vào trong tay con, vậy thì hắn nhất định sẽ để ý đến con, đồng nghĩa với việc hắn cũng sẽ để mắt đến Lôi phủ chúng ta!"

Vẻ mặt Lôi Hoành nghiêm trọng hẳn lên, ông cũng đã ý thức được mức độ nghiêm trọng của chuyện này.

Quỷ Thủ rất khó đối phó, mặc dù hắn vẫn chưa đạt tới ngoại công đỉnh phong nhưng cũng không hề kém bao nhiêu.

Lần này cho dù Quỷ Thủ đã bị thương nhưng nhiều nhất là một hai tháng thì hắn có thể khôi phục. Hơn nữa lão bà của mình đã phá công, thực lực càng ngày càng tụt lùi, đến lúc nguy cấp Quỷ Thủ đột kích thì ai có thể ngăn cản?

"Không bằng chúng ta liền dọn đi, chuyển tới phủ thành sinh sống! Cho dù tên Quỷ Thủ này có mạnh hơn đi chăng nữa thì cũng không thể tùy ý làm bậy tại phủ thành?"

Lôi Uy nghĩ ra một cái biện pháp.

"Phủ thành?"

Mẫu thân lắc đầu nói: "Vô dụng, nếu như tên Quỷ Thủ thật đạt đến ngoại công đỉnh phong thì thiên hạ to lớn này, nơi nào hắn không thể đi? Tàn phiến Huyền Thiên lệnh đến lúc đó chính là tình thế bắt buộc với hắn, cho nên đừng nói là phủ thành, xem ra ngay cả châu thành hắn cũng dám đi một phen!"

Chuyện này xác thực hết sức phiền phức, với tình cách tàn nhẫn của Quỷ Thủ thì coi như hắn có đạt được tàn phiến Huyền Thiên lệnh, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho Lôi phủ.

"Mẫu thân, đạt tới ngoại công đỉnh phong rất khó sao?"

Lôi Đạo nhịn không được hỏi.

Vấn đề nghiêm trọng bây giờ nói khó cũng khó, nhưng nói đơn giản thì cũng đơn giản!

Nếu như Lôi phủ có một tôn cường giả ngoại công đỉnh phong thì có thể hóa nguy thành an. Thậm chí còn có thể triệt để chém giết Quỷ Thủ, giải quyết loại nguy cơ tiềm ẩn này của Lôi phủ!

Nhưng một tôn cường giả ngoại công đỉnh phong mà thôi, sao lại khó khăn đến vậy?

"Rất khó! Ta đã luyện võ mấy chục năm nay mà vẫn không có hi vọng đạt tới ngoại công đỉnh phong. Trương thúc của con cũng giống vậy, hoàn toàn là không có hi vọng. Thậm chí ngay cả phu nhân cũng không được coi là ngoại công đỉnh phong thực thụ, nàng chỉ là dựa vào võ công đặc biệt của tông môn mà cưỡng ép đột phá lên ngoại công đỉnh phong trong thời gian mấy chục năm. Nhưng như vậy thì sẽ có thiếu hụt, chỉ sau một lần đại chiến toàn lực liền sẽ bị phá công!"

"Ngoài ra còn có Khánh Nguyên đạo trưởng nữa, kỳ thật ta cùng mẫu thân các con cũng đã sớm nhìn ra lão cùng là một người luyện võ, hơn nữa lại còn rất mạnh. Tuy nhiên vẫn chưa đạt đến ngoại công đỉnh phong, mà bây giờ lại vướng phải tuổi già sức yếu nên thực lực chân chính đã không còn bao nhiêu. Nếu không thì làm sao phụ mẫu có thể yên tâm lưu lão lại Lôi phủ?"

"Tuy nhiên cũng không phải là hoàn toàn không còn cách nào. Nếu mọi chuyện thực sự không được thì ta có thể bảo lão Nhị trở về một chuyến, bảo hắn mang theo binh sĩ đã được huấn luyện tinh nhuệ, cùng nhau vây công san bằng Quỷ Thủ sơn trại! Thiên phú lão Nhị rất cao, mà nhiều năm trôi qua như vậy nên có lẽ cùng gần tiếp cận ngoại công đỉnh phong rồi! Lại phối hợp với cường nỏ của quân binh thì cường giả ngoại công đỉnh phong cũng sẽ phải nuốt hận!"

Lôi Hoành cắn răng nghiến lợi nói.

Đám người nghe vậy cũng không khỏi buông lỏng một hơi.

Chính xác như phân tích của phụ thân Lôi Hoành, Lôi phủ không phải là không thể chống lại Quỷ Thủ sơn trại. Chí ít vẫn còn có một tia hi vọng, đó chính là lão Nhị Lôi Võ!

Bây giờ Nhị ca độc chưởng một quân, dưới trướng có hơn mấy ngàn tên thiết kỵ tinh nhuệ thì sao lại phải sợ một cái sơn trại nho nhỏ như này?

Mọi người nghĩ đến thân ảnh của Lôi Võ đều ngay lập tức phấn chấn hẳn lên.

Chỉ là Lôi Võ cách xa ngàn dặm, nếu muốn quay về Lôi phủ thì phải cần một khoảng thời gian dài đằng đẵng.

"Yên tâm đi, coi như ta đã phá công thì việc ngăn cản Quỷ Thủ trở lại trong vòng ba tháng tới cũng không phải là một vấn đề quá lớn!"

Mẫu thân đứng thẳng lên, dùng ngữ khí kiên định nói.

"Phụ thân đại nhân và mẫu thân đại nhân, gần đây nhi tử luyện võ đã có chút thành tựu, cho nên nhi tử muốn tiếp tục luyện võ để xem thử có khả năng tăng thêm chút thực lực nào hay không? Đến lúc đó, nếu được thì nhi tử cũng có có thể giúp đỡ mẫu thân."

Lôi Đạo cũng không nói cho người khác biết rằng hắn có thể đạt tới ngoại công đỉnh phong. Bởi vì cho dù có nói thì căn bản cũng không có người nào tin tưởng hắn cả.

Ngoại công đỉnh phong nếu có thể đạt tới dễ dàng như vậy thì cũng sẽ như chó chạy đầy đường rồi, làm sao lại có thể khan hiếm ít ỏi như thế này?

Huống chi cho dù Lôi Đạo có biểu hiện tốt thế nào đi nữa thì trong mắt cha mẹ, hắn vẫn là một đứa trẻ con, vẫn là một tên bệnh nhân cần được mọi người chiếu cố mà thôi!