Chương 41: Chuyện xưa

Dịch giả: Thanh Tà

"Phu nhân!"

Vị phu nhân Liễu Như Hoa mới vừa rồi vẫn còn uy phong lẫm liệt, không ai bì nổi thì giờ thân hình thoáng có chút lảo đảo. Chồng núi thịt trên thân thể bà giống như là bong bóng bị xì hơi, nhanh chóng khô héo hoàn toàn.

Sau cùng thì bà đã khôi phục lại như bình thường.

Chỉ có điều, mặc dù thân thể bà vẫn cồng kềnh như cũ, nhưng Lôi Đạo lại nhạy cảm chú ý tới toàn thân bà giống như gầy đi một vòng, sắc mặt lại vô cùng tái nhợt, đây cũng không phải là việc tốt lành gì.

"Mẫu thân, người thế nào?"

Lôi Đạo, Lôi Uy đều vội vàng tiến lên hỏi thăm.

"Ta không sao."

Liễu Như Hoa vô lực khoát tay áo, biểu thị không sao.

Lúc này đã có đại phu được đưa đến nơi đây, bắt đầu chữa thương cho mọi người.

Thương thể của phụ thân Lôi Hoành không nghi ngờ gì là nghiêm trọng nhất, nhưng cũng may là không ảnh hưởng đến tính mạng. Chỉ là thương gân động cốt, vài tháng tĩnh dưỡng là có thể khôi phục.

Mà Lôi phủ trải qua đại nạn lần này đã tổn thất nặng nề!

Điều càng quan trọng hơn chính là nguy hiểm vẫn chưa được giải trừ triệt để. Quỷ Thủ còn chưa có chết!

Địch trong tối, ta ngoài sáng! Đối phương cứ ẩn núp bên ngoài nhìn chằm chằm, thì ai biết đối phương sẽ còn xuất hiện nữa hay không?

Chỉ cần Quỷ Thủ còn sống thì Lôi phủ vẫn còn một mối nguy cơ, giống như là một thanh đao treo trên đỉnh đầu, tùy thời đều có thể đổ sụp xuống vậy.

"Mẫu thân, người..."

Lôi Đạo liếc mắt nhìn mẫu thân, giọng điệu muốn nói nhưng lại thôi.

Liễu Như Hoa quan sát đám người Lôi Đạo, bà tự nhiên biết cả bọn đang nghĩ điều gì, thế là gật đầu nói: "Tất cả cùng vào trong đi, có một số việc mẫu thân cũng nên nói cho các con rõ ràng."

Nói xong, Liễu Như Hoa liền đỡ lấy Lôi Hoành, dìu nhau đi vào bên trong.

Rất nhanh, tiểu muội, Lôi Uy cùng với Lôi Đạo đều tiến vào gian phòng.

Lôi Hoành không hề để ý đến vết thương của mình mà liếc mắt nhìn Lôi Đạo, vui mừng nói ra: "Không nghĩ tới lão Tam lại có thể mau chóng giải quyết Phi Thiên Thử như vậy. Nếu không phải lão Tam dẫn theo thủ hạ chạy về kịp thời, thì chỉ sợ tổn thất của Lôi phủ sẽ càng thêm nghiêm trọng."

"Phụ thân, đây đều là điều nhi tử nên làm. Đúng rồi phụ thân, ngài cùng mẫu thân có phải là đang giấu giếm chúng con chuyện gì hay không?"

Lôi Đạo trực tiếp hỏi thẳng.

Từ khi hắn nhìn thấy dáng vẻ mạnh mẽ như chiến thần của mẫu thân thì hắn không còn nghi ngờ gì nữa, phụ thân cùng mẫu thân đều là hạng người mang bí mật trong mình.

Mẫu thân hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói ra: "Phụ mẫu chúng ta thực sự là có vài việc đã không nói cho các con biết. Khi xưa ta và phụ thân con vô tình gặp nhau trên giang hồ, lúc ấy ông chỉ mới vừa bước ra đời. Trong một lần ngoài ý muốn, phụ thân con đã cứu ta, sau đó chúng ta liền ngươi tình ta nguyện ân ái cùng nhau. Chỉ là thân phận của ta có chút đặc thù, ta là đệ tử của một thần bí đại phái gọi là Hồng Liên tông, hơn nữa tông môn cũng ký thác kỳ vọng vào ta rất nhiều. Nhưng ta đã cùng phụ thân con ăn nằm nên sau cùng không thể không mưu phản tông môn, cùng nhau chạy đến ẩn cư ở Lôi phủ này..."

Trong thần sắc của mẫu thân lộ ra một tia thương cảm. Chắc hẳn trong lòng bà vẫn còn duy trì một tia nhớ nhung cùng một tia áy náy đối với Hồng Liên tông, hoặc là nói đối với những người đã từng thân cận cùng bà trong Hồng Liên tông này!

"Thì ra là thế!"

Chuyện kể thì nghe rất đơn giản, nhưng Lôi Đạo rõ ràng ẩn tình trong này cũng không có khả năng đơn giản như vậy. Một tông môn có thể bồi dưỡng ra đệ tử ngoại công đỉnh phong, há có thể dễ dàng bỏ qua cho mẫu thân?

Ở trong đó, chỉ sợ còn có một số ẩn tình phức tạp.

Tuy nhiên những sự tình này cũng đã trôi qua, Lôi Đạo cũng chỉ có thể cảm khái, lão cha tiện nghi của hắn quả thực là mị lực kinh người, hơn nữa còn mang trong mình lá gan to bằng trời, nếu không thì cũng sẽ không câu được vị mẫu thân có thân phận đỉnh cấp này!

Trước kia Lôi Đạo còn cảm thấy phụ thân thật “đáng thương” khi có người vợ như vậy, nhưng bây giờ hắn nhận ra vị phụ thân này thật hết sức may mắn!

"Mẫu thân, người đã bị thương rồi phải không?"

Lôi Đạo nhìn thấy sắc mặt mẫu thân mỗi một giây phút trôi qua thì càng thêm tái nhợt, hơn nữa hắn luôn cảm giác thân thể mẫu thân tựa hồ như đã co nhỏ lại một vòng, chỉnh thể toàn thân đã “gầy” đi rất nhiều.

Mẫu thân lắc đầu không nói gì, nhưng phụ thân Lôi Hoành thì lộ ra vẻ đau lòng trên khuôn mặt, người bi thương nói ra: "Tất cả đều do ta mà ra, mẫu thân các con trước khi luyện tập độc môn võ công của Hồng Liên tông đến đại thành thì không thể thành thân. Nhưng khi đó ta vẫn bất chấp thành thân cùng mẫu thân các con, hơn nữa lại một lượt sinh ra các con, cho nên đã dẫn đến phu nhân phá công. Những năm này mặc dù đã tu luyện trở lại chút ít nhưng cuối cùng vẫn không trọn vẹn, sau đó lại cùng Quỷ Thủ đại chiến một trận nên trên thực tế đã tổn thương đến căn cơ. Về sau có thể khôi phục như cũ hay không chính là một đại vấn đề!"

Lôi Đạo nghe vậy thì giật hết cả mình. Không nghĩ tới mẫu thân vậy mà đã phá công. Hay nói cách khác, mẫu thân đã không thể tiếp tục duy trì thực lực của cao thủ ngoại công đỉnh phong rồi?

Nghĩ tới đây, Lôi Đạo cũng không tiếp tục giấu giếm, hắn trực tiếp nói ra câu chuyện về Huyền Thiên tàn phiến, đồng thời cũng giải thích nguyên do tại sao Quỷ Thủ đến đây cho nhị vị phụ mẫu.