Dịch giả: Thanh Tà
"Không thể được thưa phụ thân đại nhân. Lôi phủ cần người đến tọa trấn, chúng ta cũng không thể khẳng định được đây có phải là kế điệu hổ ly sơn của Phi Thiên Thử hay không." Lôi Uy lập tức liền ngăn trở Lôi Hoành.
Lúc này Lôi Hoành ngàn vạn lần không thể rời đi Lôi phủ.
"Nhưng ta không đi thì ai có thể đi?"
Đúng vậy, Lôi Hoành không đi thì cả Lôi phủ này còn ai có thể đi?
Nếu như vẻn vẹn chỉ là phái những Võ Sư hộ viện kia đi thì cũng quên đi. Không có người giám sát thì khó có thể đảm bảo bọn hắn sẽ xuất toàn lực. Huống chi nếu thực chém giết thành công Phi Thiên Thử, thì kho tàng của hắn cũng coi như là một chiến lợi phẩm.
Đây cũng là một phần công việc béo bở!
Lôi Uy dừng một chút, hắn cũng không có lên tiếng, trên mặt lộ rõ vẻ do dự.
Kỳ thật nhân vật thích hợp nhất cho chuyện này hẳn là lão Nhị. Lão Nhị ngay từ khi còn nhỏ đã thích vũ đao động thương, đam mê rèn luyện khí lực. Bởi vậy trong những lúc này thì để cho hắn dẫn đội đánh chiếm là điều thích hợp nhất.
Nhưng bất quá Lôi Uy vô cùng rõ ràng, lão Nhị hiện tại không ở Lôi phủ mà cũng không có khả năng trở về.
Ngoại trừ lão Nhị cùng phụ thân đại nhân thì Lôi phủ còn ai có thể đi? Lôi Uy hắn cũng không dám đi, hắn luôn luôn là người thích bày mưu nghĩ kế nên loại sự tình ra trận cùng người chém giết này, hắn không làm được.
Bây giờ suy nghĩ một chút, tựa hồ cũng chỉ có thể để Lôi Hoành đi!
"Khụ khụ."
Bầu không khí trầm mặc bỗng nhiên truyền đến một tiếng ho nhẹ.
"Phụ thân đại nhân, hay là để nhi tử đi cho."
"Lão Tam! Đây không phải là lúc hồ nháo!" Lôi Hoành lúc này mặt trầm xuống.
Nói đùa cái gì vậy? Từ lúc nào mà Lôi gia cần một bệnh nhân như Lôi Đạo ra mặt? Huống chi một tên bệnh nhân ho lao, có thể giám sát những hộ viện Võ Sư kia sao?
Cũng chớ xem thường những hộ viện Võ Sư này, bọn hắn mỗi người đều mang trong mình nội tình không quá sạch sẽ. Toàn là những tên gặp tiền phi nghĩa, nói không chừng trong lúc mờ mắt sẽ chiếm bảo vật làm của riêng, thậm chí sẽ còn thí chủ!
Không có một thân võ nghệ cường hoành bên người thì không thể đả động đến những tên hộ viện hung hãn này.
Cũng đừng nói đến để bọn hắn đi vây quét sơn tặc, loại sự tình bán mạng này, bọn hắn sẽ đồng ý sao?
"Phụ thân, nhi tử biết người đang lo lắng rằng nhi tử sẽ không ép được những hộ viện Võ Sư kia. Bất quá đoạn thời gian này nhi tử cũng không phải là chơi không, nhi tử đã khổ công theo Trương thúc luyện qua một thân võ công. Còn xin phụ thân xem xét cho!"
"Làm loạn! Cái gì, con luyện võ?"
Thanh âm Lôi Hoành càng ngày càng nhỏ. Lúc này ông mới tỉ mỉ quan sát lại Lôi Đạo, mặc dù ông gặp Lôi Đạo rất nhiều nhưng trên cơ bản đều sẽ không cẩn thận chú ý.
Lôi Đạo bây giờ tựa hồ có vẻ không giống như lúc trước lắm. Thân thể nhìn qua không hề đơn bạc, nhất là tinh thần còn cực kỳ tràn đầy!
Đây là bởi vì luyện võ sao?
Nhưng một tên ho lao thì có thể luyện môn võ gì?
Chính Lôi Đạo cũng đang thầm lặng suy nghĩ. Hắn muốn đi tìm võ công rèn luyện nội phủ thì cũng không thể cứ ru rú ở trong nhà được. Hắn không thể hoàn toàn dựa vào nhân lực của Lôi gia cùng Đại ca, mà chính hắn cũng phải tự mình đi tìm kiếm.
Mà lần tiêu diệt sơn tặc này quả là cơ hội hiếm có khó tìm. Không chỉ thu hoạch được bảo tàng phong phú của sơn tặc mà còn có thể thay đổi nhận thức của đám người Lôi phủ về hắn!
Ngày sau dẫu lại có hành động kinh người gì, thì cũng sẽ không có người cảm thấy ngoài ý muốn!
Chỉ là lần đầu tiên luôn luôn không phải là chuyện dễ dàng gì, hắn còn cần phải thuyết phục phụ thân đồng ý.
Nghĩ tới đây, Lôi Đạo liền son sắt thề: "Ngày mai phụ thân có thể yêu cầu Trương thúc tỷ thí cùng nhi tử. Nếu mọi chuyện suôn sẻ thì người có thể yên tâm!"
"Lão Tam thật luyện võ và đã có thành tựu?"
"Thật!"
Cho tới bây giờ mà Lôi Hoành cũng còn có chút nửa tin nửa ngờ.
Bất quá vừa nghĩ tới Lôi Đạo lại dám cùng Trương Thanh Long đọ sức, nội tâm của ông cũng dâng lên một cỗ lửa nóng.
Trương Thanh Long là ai? Chuyện này không có người nào có thể rõ ràng hơn Lôi Hoành cả, đây thế nhưng là tội phạm chân chính a.
Nếu không phải Trương Thanh Long là người trọng tình trọng nghĩa thì hắn sẽ không có khả năng một mực lưu lại trong Lôi phủ này!
"Tốt, Lão Tam có lòng! Nếu như ngày mai con có thể cùng Trương thúc thủ chiến mà không bị bại, thì phụ thân liền cho phép con dẫn đội đi tiêu diệt Phi Thiên Thử!"
Lôi Hoành ngay lập tức làm ra quyết định.
"Tạ ơn phụ thân đại nhân!" Lôi Đạo cười cười.