Lúc này sắc trời dần tối, mặt trời dần lặn, màn đêm gần buông xuống thế gian mà một khi màn đêm xuất hiện thì mặt trăng như thường lệ làm nhiệm vụ của nó, đó là thay mặt trời chiếu sáng.
Một người di chuyển với một tốc độ chóng mặt, phóng thẳng vào trong một khu rừng rậm, không lâu sau liền dừng lại ở bên cạnh một cái cây cổ thụ; người này là một tu luyện giả, còn là hiếm thấy tiên võ đồng tu, vừa rồi sử dụng “Ngự Phong Thuật” di chuyển từ phía Vân Nguyên Tông tới Thanh Nguyên Tông tức là di chuyển từ Thiên Nguyên vực tới Đông Nguyên vực nơi có lãnh địa của môn phái Thanh Nguyên Tông.
Khu rừng rậm mà vị tu luyện giả vừa đặt chân đó chính là Hà Nguyên sơn lâm-một sơn lâm rộng hàng ngàn km vuông, diện tích thì gấp đôi Vân Nguyên sơn lâm, một nhánh của Thiên Nguyên sơn mạch; chính vì có một diện tích khá lớn, cho nên Hà Nguyên sơn lâm đi qua nhiều khu vực khác nhau của Nguyên Linh đại lục trong đó có Đông Nguyên vực đặc biệt là một khu vực thuộc Đông Nguyên vực như Thiên Nguyên vực.
Vị tu sĩ đó sau khi dừng lại ở bên cạnh một cổ thụ, liền nhanh chóng tìm một nơi nào đó yên tĩnh để cho hắn khôi phục linh lực bị tiêu hao; chừng khoảng nửa canh giờ sau, hắn tìm được một cái sơn động, hắn nhanh chóng chui vào trong sơn động đó, đóng cửa sơn động lại sau đó ngồi xuống một tảng đá phủ đầy lá, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một viên đan dược màu xanh lục rồi lập tức sử dụng viên đan dược đó, lợi dụng dược lực của nó để khôi phục linh lực đã tiêu hao trong quá trình thi triển “Ngự Phong Thuật”.
Một canh giờ sau, bầu trời đêm đầy sao đã buông xuống rồi, không còn ánh sáng chiếu sáng của mặt trời nữa mà thay vào đó là ánh trăng huyền ảo. Buổi tối và đêm khuya là thời gian hoạt động của nhiều loài yêu thú, có ít nhân loại tu luyện giả vẫn còn hoạt động vào buổi tối nhưng chủ yếu là đang đối chiến với các tu luyện giả khác, hoặc đối đầu với những chỉ yêu thú có thực lực khá mạnh.
Vì trường sinh, các tu luyện giả sẵn sàng đối mặt, vượt qua những nguy hiểm trên con đường tu luyện đầy chông gai của họ; có thể mất mạng bất cứ khi nào, trong mọi trường hợp nhưng họ vẫn giữ nguyên quyết định của mình, không chịu lùi bước, tinh thần của họ rất cao. Tuy nhiên, bên cạnh những tu luyện giả nỗ lực tu luyện nhằm tăng cường thực lực đồng nghĩa với việc nâng cao tuổi thọ, thì vẫn còn nhiều người không nỗ lực tu luyện, ỷ lại vào người khác đặc biệt là những thiếu gia ăn chơi quen thói được tiền bối trong tộc nuông chiều; họ không hề biết, một khi họ không chịu nỗ lực tu hành thì sau này họ không thể bảo vệ được người thân của mình, chấp nhận bị người khác chà đạp cả thể xác lẫn tinh thần, thậm chí không thể bảo vệ được chính mình do không có năng lực bảo vệ bản thân, mạng sống của bản thân hoàn toàn do người khác nắm giữ.
Trương Tiêu Chính là một ví dụ điển hình. Hồi còn nhỏ Trương Tiêu Chính là một thiếu gia ăn chơi, xa đoạ vào tình dục, thường xuyên đi đến các quán thanh lâu bàn chuyện nhân sinh với các kỹ nữ; lâu dần sức khoẻ giảm sút nghiêm trọng, cơ thể thiếu sức sống, hơn nữa tuổi thọ còn suy giảm điển hình là việc tóc của của Trương Tiêu Chính chuyển hoàn toàn sang màu trắng như ông cụ phàm nhân tám mươi, chín mươi tuổi vậy. Phụ mẫu nói, chị em trong nhà nói không thèm nghe; phụ mẫu và mọi người trong tộc thất vọng, mất đi thân phận thiếu tộc trưởng của Trương gia dù cho Trương Tiêu Chính là con trai độc nhất của Trương Chi Tuân và Nam Phương Huyền Cẩm Như(bà ngoại, ông ngoại của Trương Nguyên Lâm).
Một sự kiện đã xảy ra, dẫn tới Trương Tiêu Chính thay đổi, chú ý vào con đường tu luyện; đó là vụ Trương gia bị một tu chân thế lực tấn công, lúc đó Trương Tiêu Chính mới mười bẩy tuổi, thiếu chủ của thế lực đó đã làm nhục mẫu thân, tỷ tỷ, muội muội của Trương Tiêu Chính và bắt Trương Tiêu Chính xem, sau đó đem toàn bộ người thân thiết nhất của Trương Tiêu Chính giết chết, kể cả phụ thân của Trương Tiêu Chính cũng bị vị thiếu chủ thế lực đó giết chết vì bảo vệ lấy con trai độc nhất của mình. Thù giết phụ mẫu phải trả, nhưng Trương Tiêu Chính khi đó là một tên Linh Sĩ kỳ ngũ trọng tu sĩ phế vật, sao có thể tiêu diệt một thế lực tu sĩ mạnh hơn Trương gia rất nhiều, đặc biệt là giết chết nam tu sĩ Kết Nguyên hậu kỳ đã làm nhục mẫu thân cũng như tỷ tỷ, muội muội của hắn.
Sau này Trương Tiêu Chính cố gắng tu luyện, sau một thời gian tu luyện khi nắm trong tay thực lực mạnh Trương Tiêu Chính đã phục sinh lại cho phụ mẫu, tỷ tỷ cũng như muội muội của mình. Giờ đây Trương Tiêu Chính là một vị siêu cấp cường giả, thực lực rất khủng bố ở Thánh Nguyên Giới, hơn nữa còn là tông chủ của một siêu cấp thế lực tồn tại vô số năm ở Thánh Nguyên Giới.
…
Trương Nguyên Lâm thầm nghĩ sau khi được hệ thống truyền cho thông tin về phụ thân của mình, hắn không ngờ phụ mình mình có một thực lực mạnh mẽ như vậy, nhưng lại bất ngờ về quá khứ của phụ thân hắn. Hắn trầm ngâm một lúc lâu, sau đó cất tiếng hỏi hệ thống của mình:
-“Có thể cung cấp cho ta thông tin về thần thông mà phụ thân ta dùng để phục sinh người thân không?”
-“Hệ thống cũng muốn lắm, nhưng với đẳng cấp hiện giờ của hệ thống cho nên hệ thống không thể nói cho chủ nhân biết được. Chủ nhân hãy cố gắng tu luyện đi, vì chủ nhân càng mạnh thì hệ thống cũng trở nên mạnh mẽ hơn, đẳng cấp hệ thống càng cao thì càng có nhiều công năng mới của hệ thống hỗ trợ cho chủ nhân, thậm chí có thể giúp cho hệ thống hoá hình thành nhân tộc mà không phải ở trong hình dạng của một thần khí.” Hệ thống thanh âm rất nhanh liền vang lên ở trong đầu của Trương Nguyên Lâm.
Trương Nguyên Lâm nghe được tin hệ thống có thể hoá thành nhân tộc, thì hắn thật sự bất ngờ về thông tin mà hệ thống báo cho hắn biết, còn hơn cả thông tin về thực lực mạnh mẽ của phụ thân cũng như bối cảnh khủng bố của hắn. Hắn rất nhanh liền ổn định cảm xúc, sau đó hắn cất tiếng hỏi hệ thống: “Thật sự hệ thống có thể hoá thành nhân tộc sao? Liệu hệ thống có bỏ rơi ta không, từ sau khi hệ thống biến thành nhân tộc ý?”
-“Chủ nhân yên tâm. Cho dù có trở thành nhân tộc thì trách nhiệm của hệ thống là trợ giúp ký chủ, cho nên hệ thống vẫn ở bên cạnh ký chủ.” Hệ thống thanh âm rất nhanh liền vang lên.
Trương Nguyên Lâm sau khi nghe được hệ thống thanh âm, liền đứng dậy sau đó thi triển Ngự Phong Thuật đi tới gần nhất phường thị.
Thinh Nguyên vương quốc Hà Nguyên sơn lâm vòng trong có tồn tại một cái tu tiên phường thị, phường thị này là nơi tụ tập, giao dịch của các thế lực tông môn cũng như dong binh đoàn, tán tu hoạt động ở trong Hà Nguyên sơn lâm. Phường thị có tên là Hà Nguyên phường thị, một phường thị tương đối đặc thù vì phường thị này có cả tường bao phủ xung quanh phường thị cùng với một cái hộ sơn đại trận lục cấp; được thành lập hơn sáu ngàn năm trước, bởi một vị tu sĩ Thiên Linh kỳ có tên là Hà Nguyên. Trải qua một thời gian dài phát triển, đến nay Hà Nguyên phường thị là một phường thị có quy mô rất lớn ở Thinh Nguyên vương quốc nói riêng và Đông Nguyên vực nói chung; Thinh Nguyên vương quốc cửa đại tông môn đều cho người đóng quân ở trong Hà Nguyên phường thị, mà không phải đóng quân ở trong các toà tiên thành, cho nên Hà Nguyên phường thị trở thành cứ điểm của cửu đại tông môn ở Thinh Nguyên vương quốc, điều này làm cho Hà Nguyên phường thị trở thành nơi tụ tập tu sĩ nhiều nhất của Thinh Nguyên vương quốc hơn cả đế đô Thinh Nguyên thành.
Mà lúc này bên ngoài Hà Nguyên phường thị, có một tu sĩ đang quan sát lối ra vào của Hà Nguyên phường thị. Vị tu sĩ đó quan sát một lúc, rồi từ từ tiến vào trong Hà Nguyên phường thị; khoảng một khắc sau vị tu sĩ đó xuất hiện ở bên trong Hà Nguyên phường thị, sau khi vị tu sĩ đó nộp phí vào trong phường thị. Vị tu sĩ này chính là Trương Nguyên Lâm, người đã mất hơn một ngày mới đi tới được Hà Nguyên phường thị kể từ lúc tiến vào Hà Nguyên sơn lâm.