Chương 10: Mua sắm linh dược

Ngay sau khi tiến vào trong Hà Nguyên phường thị, Trương Nguyên Lâm lập tức đi tìm nơi trú ngụ, một lúc sau hắn tiến vào trong “Linh Nguyên khách sạn” rồi rất nhanh thuê được một căn phòng.

Hiện giờ hắn đang ngồi im ở trên giường, tĩnh tâm một lúc sau đó hắn niệm khẩu quyết “Thái Cực Huyền Đạo Quyết”. Rất nhanh từng đợt thiên địa linh khí ở bên ngoài căn phòng dũng mãnh tiến vào trong phòng mà Trương Nguyên Lâm thuê, từng đợt linh khí được hắn hấp thu vào trong cơ thể, chuyển hoá thành linh lực; từng vòng tròn linh lực được hắn vận chuyển thành công, tốc độ chuyển hoá linh khí của hắn cũng theo đó mà tăng dần, khi thời gian tu luyện của hắn ngày càng tăng.

Một đêm rất nhanh liền trôi qua. Khi trời còn chưa sáng hẳn, cảnh vật vẫn yên tĩnh, một người kết thúc bế quan sau một đêm tu luyện; người này chính là Trương Nguyên Lâm. Một đêm tu luyện, không đủ để Trương Nguyên Lâm đột phá Thanh Sơ cảnh thất trọng, nhưng cũng làm cho linh lực bên trong cơ thể của Trương Nguyên Lâm thăng tiến thêm một phần, nếu giữ vững tốc độ này thì không lâu nữa hắn đột phá Thanh Sơ cảnh hậu kỳ.

Hắn từ trong không gian giới chỉ lấy ra một viên Tích Cốc Đan rồi nhanh chóng sử dụng nó, đợi khi hắn no bụng thì hắn rời phòng sau đó đi xuống lầu một của “Linh Nguyên khách sạn”; không lâu sau hắn xuất hiện ở bên ngoài “Linh Nguyên khách sạn”, sau đó hắn đi dạo ở trên đường cái chính của Hà Nguyên phường thị.

Chừng hơn nửa tiếng sau, hắn đi tới khu chợ đồng thời là khu giao dịch ở trong Hà Nguyên phường thị. Bên trên từng cái cửa hàng, bày đầy loại đồ vật như mấy cái phù lục, mấy khối khoáng vật, mấy lọ yêu thú huyết dịch cùng mấy cái ngọc giản với bên cạnh những khối ngọc giản đó là thông tin đồ vật bên trong; có mấy cái gian hàng thì bày bán đan dược, bên cạnh những gian hàng đó đều tụ tập rất nhiều người phần lớn là đến xem chuyện, nhưng thỉnh thoảng những gian hàng bán đan dược đó có một số người đến mua hàng, mà chủ nhân của những gian hàng đó đều bán được hàng chứng tỏ đan dược là mặt hàng được nhiều người xem trọng vì tác dụng của chúng.

Tuỳ thuộc vào từng loại đan dược cũng như phẩm chất đan dược, nguyên liệu góp phần tạo ra đan dược ở mức độ nào, mà giá cả của đan dược ở trên thị trường của Nguyên Vân thế giới có sự phân cấp. Điển hình như Tăng Thọ Nguyên Đan, loại đan dược này rất nổi tiếng ở Nguyên Vân thế giới vì công dụng của nó, một viên Tăng Thọ Nguyên Đan giúp bất kỳ người sử dụng có thêm một trăm hai mươi năm thọ nguyên, cho nên giá bán của nó ở trên thị trường của Nguyên Vân thế giới thuộc vào loại cao nhất khoảng một vạn khối hạ phẩm linh thạch; hoặc Phá Chướng Đan, Tăng Cấp Đan cũng có giá cao dù cho chúng thuộc loại đan dược hỗ trợ đột phá cảnh giới,…Còn một nguyên nhân nữa làm cho giá cả của đan dược ở Nguyên Vân thế giới cao là do đẳng cấp của đan dược, đẳng cấp đan dược càng cao thì việc luyện chế ra đan dược có đẳng cấp cao càng trở nên khó khăn; có một số loại đan dược cần một vài điều kiện, luyện đan sư cần đạt những điều kiện thì mới có thể luyện chế được những đan dược có đẳng cấp cao.

Khu vực đầu tiên của khu chợ có gần trăm gian hàng, đồ vật bên trên bày Trương Nguyên Lâm đương nhiên nhận biết: có nhất giai linh dược Tiểu Vụ Thảo, nhất giai linh dược Vân Trúc Thảo, nhị giai linh dược Tụ Linh Tuyền Khí Thảo,…Ngoài những gian hàng bày bán linh dược ra, có một vài gian bày phù chú, một số thì bày bán thư tịch, ngọc giản các loại, cũng có nhiều gian hàng bày bán pháp khí với nhiều loại pháp khí có tính sát thương cao.

-“Xin hỏi một cây Tụ Linh Tuyền Khí Thảo này có giá bao nhiêu hạ phẩm linh thạch vậy? Tại hạ đang cần hai mươi gốc nhị giai linh dược Tụ Linh Tuyền Khí Thảo.” Trương Nguyên Lâm hỏi chủ nhân của gian hàng bày các loại linh dược này, trong gian hàng của vị tu sĩ này có nhị giai linh dược Tụ Linh Tuyền Khí Thảo-nguyên liệu chủ yếu của nhị giai linh dược Tuyền Khí Đan, đan dược mà tu sĩ Trúc Nguyên kỳ hay sử dụng.

Thiếu nữ tuổi không lớn khoảng mười lăm tuổi, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu, phối hợp với bộ đạo bào màu hồng, tô lên vẻ đẹp duyên dáng, tuyệt trần của một mỹ nữ trong tương lai. Thiếu nữ nghe được thanh âm, liền ngẩng đầu lên, phát hiện một nam tu sĩ có một khuôn mặt anh tuấn đang đứng trước gian hàng của mình; trong lòng biết vị tu sĩ này là chủ nhân của giọng nói vừa rồi, nàng nhìn một phát liền phát hiện ra thực lực tu sĩ Linh Sĩ kỳ cửu trọng của vị nam tu này. Nàng thân là đại tiểu thư của Vân gia ở Hà Nguyên phường thị, cho nên không cần phải mở gian hàng để bán vài chục gốc linh dược làm gì; nhưng nàng rất muốn mở gian hàng ở khu vực giao dịch, nàng mở gian hàng không phải là vì số linh thạch từ việc bán hàng đó, mà vì là muốn tìm người đặc biệt là tìm một vị luyện đan sư có đủ thực lực để chữa bệnh cho phụ thân của nàng cũng chính là Vân gia đương nhiệm gia chủ.

-“Đạo hữu có biết Tụ Linh Tuyền Khí Thảo là nguyên liệu chủ yếu của loại đan dược nào không? Nếu trả lời đúng câu hỏi của tiểu nữ, tiểu nữ sẽ tặng cho đạo hữu chục gốc Tụ Linh Tuyền Khí Thảo mà không thu bất kỳ khối hạ phẩm linh thạch nào.” Thiếu nữ nói với Trương Nguyên Lâm.

-“Tụ Linh Tuyền Khí Thảo là nguyên liệu chủ yếu của thất truyền đan dược Tụ Linh Tuyền Khí Nguyên Đan” Trương Nguyên Lâm suy nghĩ một hồi, liền cất tiếng trả lời vị thiếu nữ tu sĩ ở trước mặt mình này.

Thiếu nữ sau khi có được câu trả lời, từ trong không gian giới chỉ lấy ra chục gốc Tụ Linh Tuyền Khí Thảo cho vào trong một cái hộp ngọc lớn rồi đưa hộp ngọc cho vị thanh niên nam tu sĩ ở trước mặt nàng. Trương Nguyên Lâm nhận lấy hộp ngọc, mở nắp hộp ra kiểm tra, nhanh chóng đóng nắp hộp lại; sau đó cất nó vào trong không gian giới chỉ của mình, lấy ra một ngàn hai trăm khối hạ phẩm linh thạch đã chuẩn bị sẵn đặt ở trên quầy hàng của thiếu nữ, mở miệng nói với thiếu nữ: “Giao dịch công bằng, dù cho đạo hữu có tặng không chục gốc Tụ Linh Tuyền Khí Thảo cho tại hạ, thì tại hạ sẽ trả linh thạch cho đạo hữu theo giá thị trường.”

Trương Nguyên Lâm nói xong, không đợi thiếu nữ mở miệng nói, liền rời đi sau khi hắn có được chục cây nhị giai linh dược Tụ Linh Tuyền Khí Thảo. Thiếu nữ lúc này giật mình tỉnh, nhanh chóng cất túi linh thạch mà Trương Nguyên Lâm đưa vào không gian giới chỉ của mình, sau đó thu dọn gian hàng rồi vội vàng đuổi theo Trương Nguyên Lâm.

Rất nhanh thiếu nữ đuổi kịp Trương Nguyên Lâm, thiếu nữ chắn ở trước mặt Trương Nguyên Lâm sau đó cất tiếng nói với Trương Nguyên Lâm:

-“Không biết đạo hữu tên là gì?”

-“Tại hạ tên Trương Nguyên Lâm.” Trương Nguyên Lâm nhanh chóng nói cho thiếu nữ biết tên của mình.

Thiếu nữ nghe xong, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một cái lệnh bài có thuê hai chữ “Vân gia”, đưa ra trước mặt Trương Nguyên Lâm sau đó nói: “Tại hạ tên là Vân Ánh Nguyệt, đến từ Vân gia. Đây là lệnh bài của tại hạ, khi đạo hữu gặp khó khăn hãy cầm lệnh bài này đến Vân gia, Vân gia nhất định hỗ trợ cho đạo hữu.” Thiếu nữ rất nhanh liền dứt lời, sau đó quay trở về gia tộc của mình, để lại Trương Nguyên Lâm đứng sừng sững ở đường cái của khu giao dịch trong Hà Nguyên phường thị, với trên tay là lệnh bài mà Vân Ánh Nguyệt đưa cho.

Trương Nguyên Lâm nhìn lệnh bài một hồi, sau đó cất nó vào trong không gian giới chỉ của mình, rồi tiếp tục đi ở trong khu chợ của Hà Nguyên phường thị.