Nhưng Trương Nguyên Lâm dùng “Ngự Phong Quyết” chưa được bao lâu thì hắn lập tức dừng lại, vì linh lực trong đan điền của hắn còn sót lại không nhiều, hắn sau đó chạy bộ về cái sơn động mà hắn đã chữa thương cho Lãnh Ngọc Kỳ.
Khoảng nửa canh giờ sau, hắn xuất hiện ở bên ngoài cửa sơn động, nhưng chưa đi vào bên trong sơn động thì hắn đã ngã xuống mặt đất vì cạn kiệt linh lực.
Lãnh Ngọc Kỳ đang ở bên trong sơn động tu luyện, nghe được tiếng động phát ra từ bên ngoài sơn động liền dừng việc tu luyện lại, một lúc sau nàng rời khỏi sơn động. Lúc nàng xuất hiện ở bên ngoài sơn động, nhanh chóng phát hiện cách đó không xa là một người đang nằm ở trên mặt đất, nhìn kỹ thì nàng thấy được Trương Nguyên Lâm, lập tức chạy tới bên cạnh Trương Nguyên Lâm, kiểm tra một hồi sau đó cho hắn dùng một viên Hồi Khí Đan, không lâu sau kéo hắn vào bên trong sơn động.
Nàng ngồi một chỗ chờ đợi Trương Nguyên Lâm, trong lúc chờ đợi thì nàng lấy ra một bộ thư tịch cổ từ bên trong túi trữ vật của nàng rồi bắt đầu đọc cuốn thư tịch cổ này.
Thời gian thắm thoát trôi đi, thoắt cái đã qua ba tiếng đồng hồ. Sau ba tiếng đồng hồ liên tục đọc cuốn thư tịch cổ này, thì nàng cất cuốn thư tịch cổ vào bên trong túi trữ vật của nàng, sau đó từ bên trong túi lấy ra một bình linh thủy rồi nhanh chóng uống nước; một lúc sau, nàng uống nước xong, cất bình đựng linh thủy trở lại túi trữ vật, sau đó nàng tiếp tục đợi chưởng môn Thanh Nguyên Tông tỉnh lại.
Trương Nguyên Lâm tỉnh giấc, nhanh chóng nhìn thấy bản thân hắn ở bên trong một cái sơn động mà sơn động này đối với hắn bây giờ thì rất quen thuộc. Không lâu sau Trương Nguyên Lâm nghe được một giọng nói: “Chưởng môn, ngài tỉnh rồi. Sức khỏe của ngài hiện giờ thế nào?”
“Sức khỏe của ta không còn đáng lo nữa, chỉ là ta hao tổn rất nhiều linh lực, cho nên mới hôn mê bất tỉnh. Giờ ta phải bế quan khôi phục linh lực, làm phiền ngươi hộ pháp cho ta một lúc.” Nghe được giọng nói của Lãnh Ngọc Kỳ, Trương Nguyên Lâm quay người nhìn về phía Lãnh Ngọc Kỳ, sau đó nói với Lãnh Ngọc Kỳ.
Dứt lời, Trương Nguyên Lâm lập tức ổn định tâm trạng của mình, từ bên trong túi trữ vật lấy ra một viên Hồi Linh Đan sau đó hắn sử dụng viên đan dược Hồi Linh Đan này, vận chuyển công pháp “Hỗn Nguyên Đạo Linh Chân Quyết” hấp thu dược lực bên trong của viên đan dược Hồi Linh Đan.
Theo thời gian trôi đi, tốc độ chuyển hoá dược lực của Trương Nguyên Lâm ngày càng gia tăng, bên trong đan điền của hắn càng xuất hiện nhiều linh lực, chúng đi qua mười hai đạo kinh mạch bên trong cơ thể rồi đi xuống đan điền, sau đó lưu lại ở trong đan điền.
Không tới một canh giờ thời gian, cuối cùng Trương Nguyên Lâm đã khôi phục linh lực đến tám phần. Hắn sau đó tiếp tục lấy viên thứ hai Hồi Linh Đan ra luyện hoá, thời gian luyện hoá dược lực của viên thứ hai Hồi Linh Đan này thì ít hơn nhiều so với lúc luyện hoá viên thứ nhất, khoảng nửa tiếng sau là hắn luyện hoá xong viên thứ hai đan dược Hồi Linh Đan.
“Bản thân mình cuối cùng đã khôi phục hoàn toàn linh lực ở trong đan điền của mình.” Rất nhanh Trương Nguyên Lâm
thầm nghĩ.
Thầm nghĩ xong, Trương Nguyên Lâm quay sang nói với Lãnh Ngọc Kỳ: “Chuẩn bị đi, khoảng nửa tiếng nữa là chúng rời khỏi đây. Bổn chưởng môn sẽ đưa Ngọc Kỳ trở về Thanh Nguyên Tông.”
Lãnh Ngọc Kỳ nghe xong Trương Nguyên Lâm nói, nhanh chóng gật đầu một cái, sau đó nàng bắt tay vào việc chuẩn bị. Không lâu sau nàng chuẩn bị xong, nàng sau đó nhìn nam tử thì thấy hắn ta đang sắp xếp số hạ phẩm linh thạch, nàng không nhịn được liền cất tiếng nói: “Chưởng môn, không biết tông môn có ban phát vật phẩm dành cho thành viên mới không?”
“Đương nhiên có. Đợi lúc ta và nàng về tới môn phái thì ta tặng cho nàng một vài món đồ.” Trương Nguyên Lâm nghe Lãnh Ngọc Kỳ nói xong, lập tức hồi đáp.
Đúng lúc này, thân phận đệ tử lệnh bài của môn phái Vân Nguyên Tông ở trong túi trữ vật của Lãnh Ngọc Kỳ phát sáng, Lãnh Ngọc Kỳ sau đó cảm nhận một hồi liền lấy ra thân phận đệ tử lệnh bài của mình ở trong Vân Nguyên Tông, đọc thông tin ở trong một cái bảng trong suốt mà chỉ có Lãnh Ngọc Kỳ nhìn thấy: “Đệ tử Lãnh Ngọc Kỳ nghe lệnh, ta thân là phong chủ Ngọc Nữ Phong quyết định phái ba người gồm Lãnh Ngọc Kỳ, Lục Hân Tuyết cùng Mạc Thu Uyển tới chi mạch chính Vân Nguyên Phong tham dự tiệc chiêu đãi giữa hai môn phái Vân Nguyên Tông cùng Đa Bảo Tông. Tiệc chiêu đãi bắt đầu vào giờ Tỵ bốn ngày sau, nhanh chóng trở về để tham gia tiệc chiêu đãi, gặp lại con ở đó.”
Lãnh Ngọc Kỳ rất nhanh liền xem xong thông báo của phong chủ Ngọc Nữ Phong, nàng trầm ngâm một hồi lâu mà không biết Trương Nguyên Lâm đang chuẩn bị một vài món đồ để tặng cho nàng. Lúc nàng xoay người nhìn Trương Nguyên Lâm, nàng nhanh chóng phát hiện ở lòng bàn tay phải của hắn là một chiếc nhẫn không gian màu lam rất đẹp mắt, nàng rất ưa thích nó, muốn sở hữu nó nhưng không biết mở miệng nói gì với Trương Nguyên Lâm; cứ như vậy, nàng đứng im chờ đợi chưởng môn đương nhiệm của Thanh Nguyên Tông, ánh mắt nàng không rời khỏi chiếc nhẫn không gian màu lam kia.
Trương Nguyên Lâm thấy phản ứng như vậy của Lãnh Ngọc Kỳ, nở một nụ cười, sau đó nói: “Xem nàng kìa. Nàng thật sự yêu thích nó sao? Nó là đồ mà ta tặng cho nàng đấy.”
Lãnh Ngọc Kỳ không thể tin được hắn muốn tặng nó cho nàng, nàng nói:” Ngươi,…ngươi thực sự,…ngươi thực sự muốn tặng nó cho ta chứ? Ngươi không nói đùa chứ?”
“Nàng yên tâm đi. Ta thật sự muốn tặng nó cho nàng, bên trong là một số món đồ mà ta tặng cho nàng, có hai lọ Bổ Nhan Đan trong đó một lọ là của nàng còn một lọ của vị Khổng Vi Huệ kia, ba trăm tám mươi viên hạ phẩm linh thạch, một thanh thiên cấp pháp bảo Băng Sương Kiếm, năm viên Thiên Lôi Châu, mười viên Dẫn Lôi Phù, Giải Độc Đan năm viên, Ngưng Huyết Đan mười viên, Phá Chướng Đan tám viên, Kết Động Đan mười viên, Chân Nguyên Đan hai mươi viên; ngoài ra còn có thân phận lệnh bài của Thanh Nguyên Tông cùng với tâm đắc đột phá Kết Động kỳ, hai tấm Dịch Chuyển Thần Phù và một tấm Diệt Linh Phù.” Hắn nghe xong Lãnh Ngọc Kỳ nói, liền nói cho Lãnh Ngọc Kỳ biết các vật phẩm mà hắn tặng cho nàng.
Nói xong hắn liền đưa chiếc nhẫn không gian màu lam cho Lãnh Ngọc Kỳ. Lãnh Ngọc Kỳ ngắm nhìn chiếc nhẫn mà Trương Nguyên Lâm đưa cho, sau đó đeo nó ở ngón áp út bàn tay phải của mình, nói: “Cảm ơn ngươi. Ta có việc nên trở về Vân Nguyên Tông trước, cho nên ta không thể đi cùng với công tử được, sau này chúng ta còn có cơ hội gặp lại.”
Trương Nguyên Lâm nghe xong Lãnh Ngọc Kỳ nói, không có nói gì, hắn bấm pháp quyết thu hồi lại trận pháp bảo vệ, một lúc lâu sau hắn đã thu hồi trận pháp bảo vệ. Lãnh Ngọc Kỳ chào tạm biệt Trương Nguyên Lâm, liền đi ra khỏi sơn động này, ngự khí phi hành về Vân Nguyên Tông.
Trương Nguyên Lâm đứng ở cửa sơn động nhìn Lãnh Ngọc Kỳ trở về Vân Nguyên Tông, sau đó hắn xoay người đi về phía môn phái Thanh Nguyên Tông.